Tiên giới, toàn bộ tiên giới triệt để náo động. Lực lượng của một người áp bách toàn bộ thiên địa, khiến chư thiên đều sụp đổ, lực lượng của một người khống chế linh khí cửu thiên, khiến thế giới này gần như tan vỡ, đây là một loại lực lượng người thường không thể lý giải.
Một bóng người đi về phía cánh đồng hoa tuyết huyết sắc của phương bắc, trên mặt hắn mang theo một nụ cười lúc ẩn lúc hiện. Mỗi bước đi của hắn đều phảng phất có một thế giới sụp đổ, mỗi một bước đều khiến cả tiên giới run rẩy.
- Chư vị, không nhận ra ta sao?
Thiên Vương nhìn thánh sơn, tay hắn vươn ra, muốn túm lấy tất cả mọi người của thánh sơn, kéo đến bên cạnh hắn. Nhưng khi lực lượng của hắn vừa phát ra, một tiếng kiêu minh vang vọng toàn bộ thánh sơn.
- Cô!
Lúc này Thứ Kiêu Cung sớm đã thành thạch hóa bất giác tỉnh lại, nó hóa thành một con huyết sè kiêu cực lớn, mặc dù đã không có linh hồn hỏa diễm phụ trợ, đã không còn vẻ uy vũ bất phàm như trước đây, nhưng lúc này có can đảm chính diện đối đầu với Thiên Vương, trong thiên hạ sợ rằng chỉ có Thứ Kiêu Cung của Âu Dương.
- Thánh binh thứ kiêu, vật vô chủ?
Nhìn thấy Thứ Kiêu Cung biến thành cự kiêu giương cánh bay lượn, trên mặt Thiên Vương có vẻ có chút quái dị. Hắn đương nhiên biết quan hệ giữa thánh binh Thứ Kiêu Cung và Âu Dương, hiện nay Thứ Kiêu Cung biến thành vật vô chủ, lẽ nào nói Âu Dương đã chết?
Chuyện này hiển nhiên không có khả năng, Thiên Vương biết rất rõ, Âu Dương là tồn tại như thế nào. Mặc dù thiên đình nhỏ bé sẽ làm hắn đau đầu một thời gian, nhưng người duy nhất thắng hắn từ khi hắn xuất thế tuyệt đối không thể bại trước mặt thiên đình.
Thiên Vương là một người cực kỳ tự ngạo, hắn khác với Âu Dương. Âu Dương là người chỉ cần ta biết ta mạnh hơn ngươi, ta sẽ không tiếc tất cả giá phải trả giết ngươi từ trong nôi, vĩnh viễn không để cho ngươi có cơ hội chiến thắng ta. Còn Thiên Vương thì vừa vặn ngược lại, Thiên Vương hi vọng tìm được khiêu chiến, hi vọng tìm được đối thủ.
Bởi vì những ngày tháng trước đây hắn quá mức cô độc, hắn muốn thắng lợi, nhưng cũng không phải loại thắng lợi dễ dàng.
- Muốn chết!
Nhìn thấy Thứ Kiêu Cung vọt về phía mình, Thiên Vương có chút phẫn nộ, một cây thánh binh cũng dám khiêu khích uy nghiêm của chí cao vô thượng hắn, mặc dù lúc này mình còn chưa lấy thân hóa đạo, nhưng mình chính là đại diện cho trời, mỗi một câu nói của mình đều là thánh chỉ, mỗi một câu nói của mình đều đại diện cho đạo lý vô thượng.
- Ta sẽ đoạt lực lượng của thánh binh ngươi, đưa ngươi về hư vô!
Nhìn thánh binh thứ kiêu, Thiên Vương bình thản nói, khi những lời này xuất khẩu, Thứ Kiêu Cung đang giương cánh bay lượn trực tiếp biến thành tượng đá, sau đó vỡ vụn thành từng mảnh, cuối cùng thực sự đưa về trong hư vô, biến mất không thấy!
Quá chấn động ! Ngôn xuất pháp tùy ! Đó là ngôn xuất pháp tùy chân chính, chỉ cần trong lòng nghĩ đến có thể trở thành hiện thực, ngay cả thánh binh cũng bị cướp đoạt lực lượng, trở về hư vô trong nháy mắt. Trong thiên địa còn có người có thể đối kháng với tồn tại như vậy sao? Bạch Tinh đứng trên thánh sơn, lúc này hắn rốt cuộc minh bạch vì sao Âu Dương lại lựa chọn như vậy, vẫn là Âu Dương đã sớm tính tới tất cả, sớm đã minh bạch cái gì là chí cao vô thượng, hắn không lựa chọn liều mạng đối kháng, mà là dùng một loại phương thức lùi mà tiến đối mặt với tất cả.
- Chúng ta còn cần phản kháng sao?
Bạch Hủ Minh nhìn những người xung quanh, bất cứ người nào trong bọn họ đều có thể minh bạch, đối mặt với Thiên Vương, bọn họ không cần bất luận phản kháng gì, bởi vì trước mặt cường giả như vậy, bất cứ phản kháng gì đều là vô dụng.
- Đến đây!
Thiên Vương vừa xuất khẩu, toàn bộ thánh sơn đều biến mất không thấy, một đám bằng hữu của Âu Dương đều xuất hiện trước mặt Thiên Vương. Thiên Vương mỉm cười nhìn những người này, phảng phất như bất cứ lúc nào hắn cũng nho nhã như vậy. Nếu không phải người biết bộ mặt thật của Thiên Vương. thậm chí sẽ hoài nghi đây là một người hiền lành.
Mọi người nhìn Thiên Vương, bọn họ đương nhiên sẽ không cho rằng ác ma trước mặt mình là một người hiền lành, bọn họ đều biết rõ đây là một tồn tại như thế nào. Lúc này sợ rằng bất cứ ai trong bọn họ cũng không thể đào tẩu, trừ phi lúc này Âu Dương cũng có thể đạt được chí cao vô thượng xuất hiện ở đây, bằng không không ai có thể cứu được bọn họ.
- Đáng tiếc, ta tích thế lâu như vậy, trong thiên địa vẫn một mình độc tôn.
Trên mặt Thiên Vương có vài phần tiếc nuối. Dù sao trước kia hắn đã từng cho rằng Âu Dương sẽ là đối thủ của hắn, ai có thể nghĩ đến sau khi hắn kết thúc lột xác trở về, Âu Dương cũng đã không còn.
- Thiên Vương, muốn một mình độc tôn, chí ít ngươi phải đánh bại Âu Dương trước đã.
Ngụy Bỉnh Dập coi như kiên cường, lúc này đối mặt với cục diện phải chết, hắn không còn sợ hãi như trước đây, mà giống như một cường giả chân chính đối mặt với địch nhân không có khả năng chiến thắng này.
- Ha ha ha, tổ cấp, ta bước vào tổ cấp không biết bao nhiêu năm, ta đã sống qua vô số đại thời đại, ta hi vọng có một cường giả có thể đối kháng với ta, để ta có một tia kích thích, đến kiếp này ta mới phát hiện ra hắn, đáng tiếc hắn khiến ta thất vọng.
Trên mặt Thiên Vương mang theo vẻ tiếc nuối.
- Thiên Vương, ngươi đừng kiêu ngạo, Âu Dương chưa bao giờ thất bại, lần này hắn cũng sẽ không thất bại!
Vệ Thi bình thản nói, cho dù đối mặt với cường giả cường đại như Thiên Vương, nàng cũng vẫn tin tưởng Âu Dương có thể thắng lợi.
- Hắn có thất bại hay không, các ngươi không nhìn thấy được! Bởi vì ta sẽ cướp đoạt sinh mệnh của các ngươi, đưa về hư vô!
Trong mắt Thiên Vương, những người trước mặt đều là kiến hôi, hắn không muốn nói thêm cái gì với đám kiến hôi này, bởi vì hắn còn muốn hủy diệt thế giới này, sau đó hoàn thành một vòng trọng tố mới.
Thiên Vương vừa dứt lời, những người trước mặt hắn đều biến thành pho tượng, sau đó vỡ vụn, đưa về hư vô giống như Thứ Kiêu Cung.
Ngôn xuất pháp tùy, khi lực lượng này xuất hiện, trừ phi có một chí cao vô thượng khác xuất hiện, bằng không không ai có thể đối kháng với Thiên Vương.
- Ài... thế giới buồn chán, khiến ta mất đi kích thích, cuộc đời này của ta đã định trước cô độc. Vô địch thực sự quá cô độc...
Sau khi Thiên Vương giết nhiều người như vậy, phảng phất như mất đi cảm giác với thế giới này, hắn giơ tay lên, tiên giới bắt đầu tan vỡ từng mảnh. Vô số người không kịp phản ứng đã biến thành tượng đá, sau đó đưa về trong hư vô, thế giới này bắt đầu biến mất, lấy thế giới tiên giới làm trung tâm điểm bắt đầu lan tràn ra bên ngoài.
Chỉ trong chốc lát, một phần ba tiên giới đã biến mất không thấy. Thiên Vương lạnh lùng nhìn thế giới này, lạnh lùng nhìn những cường giả đã từng cung phụng hắn như thần linh, trong mắt hắn sớm đã trở nên tĩnh lặng, không có bất cứ ba động nào. Lúc này hắn phảng phất như biến thành nhất thể với thiên địa, Thiên Vương chính là thiên địa.
Ngay khi thân thể Thiên Vương bắt đầu nhàn nhạt tiêu tán, muốn hợp đạo với thiên địa, muốn lấy thân thể hóa thành thiên địa, một thanh âm vô cùng lạnh lùng vang lên bên người hắn.