Với lực lượng sinh sôi không ngừng của phương pháp thánh chiến, nhiều nhất là bảy ngày, hắn lại sẽ trở thành Thần Tiễn mới.
Chỉ có điều linh hồn của Âu Dương sớm đã quay về trong thiên địa, cho dù là cường giả như Ngụy Bỉnh Dập cũng đừng mơ tưởng tìm được chỗ linh hồn của Âu Dương.
- Được rồi, chuyện này đại ca sẽ giúp ngươi, nhưng không phải lúc này.
Âu Bằng suy nghĩ rất chu toàn, chuyện này làm riêng là được cần, không cần nói ra trong cuộc họp hằng năm. Dù sao Âu Dương cũng là một nam nhân, mặc dù mới mười lăm tuổi, nhưng Âu Bằng vẫn suy nghĩ tới tôn nghiêm của cửu đệ, vẫn chuẩn bị lưu lại cho cửu đệ một chút tôn nghiêm.
- Cảm tạ đại ca...
Âu Dương đương nhiên minh bạch ý tứ của đại ca Âu Bằng, trong mắt hắn mang theo mấy phần cảm kích.
Cuộc họp hằng năm kết thúc, một năm vừa rồi không có gì đặc biệt. Nếu như đặc biệt, chỉ có thể là chuyện sau khi Âu Dương xuất hiện, Âu Bằng đã tặng cho Âu Dương một cây linh chi rất tốt. Đương nhiên, mặc dù mọi người đều biết nhưng cũng không có đệ tử nào cướp đoạt. Mặc dù Âu Dương là phế vật, nhưng trong Âu gia hắn vẫn là đệ tử bản tông của Âu gia, bất luận người nào có can đảm cướp giật đồ của đệ tử bản tông cũng không có kết cục tốt, cho dù ngươi có thiên phú tốt thế nào, xuất thân cao quý tới đâu đều chỉ có đường chết.
Sau khi chấm dứt cuộc họp hàng năm chấm dứt, Âu Dương muốn đưa cây linh chi cho Âu Hồng, nhưng tiểu tử kia không tiếp nhận, kỳ thực Âu Hồng cũng không phải kẻ ngu si, hắn biết rõ, đại ca mình cần cây linh chi này để kéo dài tuổi thọ. Nếu như mình lấy đi, vậy đại ca phải làm thế nào?
Chuyện Âu Dương không tuyên bố với bên ngoài, cho dù ngay cả bản thân Âu Dương cũng từ miệng Cầm Linh Linh mới biết được đại ca đã giúp mình làm chuyện này.
Cầm Linh Linh vẫn chạy tới tìm Âu Dương chơi như trước, vẫn cẩn thận quan tâm đến hắn, cũng không vì chuyện hai người từ hôn mà trở nên quan hệ bất hòa, nhưng chuyện này cũng không có gì bất ngờ, Âu Dương sớm biết Linh Linh là người như vậy. Nếu như Cầm Linh Linh thật sự là loại người trước sau bất nhất, như vậy Âu Dương tuyệt đối sẽ không suy nghĩ cho nàng.
- Âu Dương, cây linh chi này tuyệt đối là thứ tốt, cho dù là Thánh Thể như ta sử dụng cũng có thể có chút đề cao, còn người bình thường sử dụng, đủ để kéo dài mấy chục năm thọ mệnh, đại ca ngươi thật sự rất tốt với ngươi.
Cầm Linh Linh có chút ước ao nói.
- Ngươi thích ta tặng cho ngươi!
Âu Dương nhìn Cầm Linh Linh, những lời này của hắn cũng không phải nói giỡn. Theo Âu Dương thấy, mình là một phế vật, sống thêm mấy chục năm cũng có thể làm gì? So với sống như vậy, kỳ thực Âu Dương cảm thấy chết tự nhiên xem như là một loại hoàn toàn giải thoát.
- Ta không dám cầm!
Cầm Linh Linh biết Âu Dương không phải đang nói giỡn, nếu như mình thực sự muốn, Âu Dương khẳng định sẽ không nói nhiều trao cho mình. Cầm Linh Linh không dám muốn cũng không thể muốn, bởi vì nàng biết cây linh chi này quan trọng với Âu Dương như thế nào. Cần lực lượng mình từ từ tu luyện là được, không cần cây linh chi này, dù sao mình còn nhỏ.
Nhưng nếu như Âu Dương mất đi cây linh chi này, như vậy mạng của hắn có thể sẽ kết thúc.
- Ha ha, dùng thuốc kéo dài sinh mệnh của ta, kỳ thực cuộc sống như vậy đối với ta mà nói cũng là một loại gánh nặng. Đôi khi ta có suy nghĩ, nếu như ngày nào đó nhắm mắt ngủ một giấc không bao giờ tỉnh lại thì tốt hơn.
Trong mắt Âu Dương mang theo mấy phần chờ đợi, không sai, thật sự là chờ đợi, có lẽ suy nghĩ này đã sớm xuất hiện trong lòng hắn.
- Làm sao ngươi có thể nói như vậy, ngươi như vậy chẳng phải là làm phụ mẫu thất vọng... làm ca ca thương yêu của ngươi thất vọng, làm ta thất vọng sao?
Cầm Linh Linh nắm tay Âu Dương nói:
- Ngươi đã đọc thuộc câu chuyện về Thần Tiễn, ngươi còn nhớ không? Thần Tiễn từng nói một câu, nếu như ngươi không đi làm, như vậy ngươi sẽ không thể nhìn thấy kỳ tích, cuộc đời của Thần Tiễn đều là người sáng tạo ra kỳ tích, vì sao ngươi không thể chứ?
- Kỳ tích, kỳ tích thực sự sẽ phát sinh trên người ta sao?
Âu Dương để tay lên ngực tự vấn, chính hắn cũng không biết, đáp án của vấn đề này chính là không có đáp án...
Thời gian cứ thế trôi đi không trở lại, năm năm nữa lại vội vã trôi qua. Đây là trận tuyết đầu tiên của năm nay. Đại tuyết trắng xoá phủ kín toàn bộ nơi ở của Âu gia, Âu Dương ở trong ngôi đình của nhà mình, hắn khoác một chiếc áo choàng lông chuột, sắc mặt lộ vẻ tái nhợt, cánh tay có chút run rẩy, nhìn qua như bị đông lạnh. Nhưng mọi người đều biết, cái này cũng không phải đông lạnh, đây là bởi vì cánh tay Âu Dương trời sinh đã như vậy.
Hắn không thể cầm vật gì quá nặng, bởi vì hắn kinh mạch rất nhỏ nhỏ, bất luận cầm làm việc quá sức cũng có thể khiến kinh mạch trong nháy mắt tan vỡ, cho nên từ nhỏ đến lớn Âu Dương hầu như đều chỉ ngồi trên xe đẩy mà thôi. Nhiều năm trôi qua, Âu Dương vẫn không thể thoát khỏi sự chăm sóc của người khác, hắn vẫn là một phế nhân.
Nếu như nói trong năm năm qua Âu Dương có thu hoạch gì, có thể chính là loại năng lực huyền bí, hiện nay cho dù ở trong băng thiên tuyết địa, Âu Dương cũng có thể làm cho hoa tuyết vĩnh viễn không bay xuống trên người mình.
Loại năng lực này Âu Dương cũng chưa từng sử dụng qua trước mặt bất cứ người nào, nhưng nếu như thực sự có tổ cấp cường giả ở đây nhất định sẽ giật mình hô to, đây là nửa bước chí cao vô thượng!
Không sai, lúc này Âu Dương đã nửa bước tiến vào chí cao vô thượng. Thời gian hai mươi năm, từ tán hết mọi thứ đến nửa bước tiến vào chí cao vô thượng Âu Dương chỉ dùng hai mươi năm.
Công phu làm cho phong tuyết vĩnh viễn không tới gần mình, tùy tiện tìm một cường giả cửu giai cũng có thể dễ dàng làm được. Nhưng nếu không sử dụng bất cứ lực lượng gì thì sao? Dưới tình huống không sử dụng bất cứ lực lượng gì không ai có thể làm được.
Cho dù kéo đám người Minh Hậu, Ngụy Bỉnh Dập đến cũng tuyệt đối không làm được loại trình độ hiện tại của Âu Dương. Đây đã không phải lực lượng tổ cấp cường giả có thể lý giải. Đây là một loại lực lượng bước đầu thay đổi thế giới pháp tắc.
Thay đổi thế giới pháp tắc, đó là biểu hiện sơ bộ của chí cao vô thượng, cho nên nói bản thân Âu Dương cũng không biết, hiện tại hắn đã nửa bước tiến vào chí cao vô thượng. Hiện tại hắn đã có thể ảnh hưởng đến thiên địa pháp tắc, nếu như có thể tiến thêm một bước vậy chính là lấy thân hóa đạo của pháp tắc.
Trong tiểu đình, Cầm Linh Linh ngồi ở phía đối diện, trên mặt mang theo một vẻ tiêu sầu, kỳ thực nàng không biết hôm nay nên làm sao đối mặt với Âu Dương.
- Sao vậy, lập gia đình không phải rất đáng vui mừng sao? Tại sao lại sầu khổ như vậy?
Âu Dương vỗ nhẹ lên bàn tay nhỏ bé như ngọc của Cầm Linh Linh. Thời gian năm năm Cầm Linh Linh đã hai mươi ba tuổi, từ năm năm trước sau khi Cầm Linh Linh và Âu Dương từ hôn, nàng được hứa hôn cho một thiên tài của Vạn Tiên Sơn, năm nay đã đến hạn cuối, Cầm Linh Linh cũng sắp xuất giá.