Mặt Khả Ly lập tức đỏ bừng, đột nhiên nghe được lời nói bẩn thân hy vọng đã lâu vẫn có chút cảm giác không chân thật: "Anh nói cũng thật trơn tru nhỉ, cũng không biết đã nói với bao nhiêu người rồi."
“ Trời đất chứng giám, trước kia anh mới không thèm nói những lời này với con gái, có phải em muốn anh thề em mới tin anh hay không? Anh.........” Phong Chi Thu nóng nảy.
“ Em tin anh!” Khả Ly ôm lấy anh, trong lòng rộng mở trong sáng, tại sao muốn chấp nhất phải khằng định % tình yêu của anh chứ, có anh có các con, đã đầy đủ rồi, trước kia cô cũng thật khờ, lại cứ bướng bỉnh như vậy chứ.
Chỉ cần có được người đàn ông này, chỉ cần cho anh tình yêu của mình, như vậy tình yêu của anh cũng sẽ thuộc về cô, cô nên có tự tin như vậy mới đúng.
“ Thật vậy chăng? Em tin anh rồi? Vậy em cũng nói cho anh biết em yêu anh được không?” Phong Chi Thu cũng ngây ngốc đưa ra yeu cầu.
Cuối cùng Khả Ly cũng bật cười, chủ động hôn lên môi anh nói: “ Em........ Không nói cho anh, anh đoán đi!”
“ Tốt, ra ngoài có nửa năm vậy mà em lại học được tính xấu, hại anh lo lắg lâu như vậy, bây giờ anh muốn trừng phạt em.” Phong Chi Thu đổi từ bị động sang chủ động, hôn thật sâu lên môi Khả Ly.
Trong lúc nhất thời, bên trong tràn đầy ý xuân, nhu tình mật tình, nhưng không bao lâu sau Phong Chi Thu liền ản não thở dài một hơi nghiêng người tựa vào trên giường, một bàn tay vuốt ve trên bụng to của Khả Ly nói: “ Nơi này còn có cái tiểu trứng thối, chống đỡ không cho chúng ta thân thiết.”
“ Anh không thích con sao?” Khả Ly cố ý nói, trong bụng của cô là con gái, cô vô cùng thích con gái yêu dấu.
“ Thích.” Phong Chi Thu kéo chăn đắp kín cho Khả Ly, “ Nhưng sau này chúng ta cũng không cần sinh nữa, một đứa con trai một cô con gái vậy là đủ rồi, còn có, sau này các con sẽ do dì chăm sóc, em không thể chỉ lo cho bọn nhỏ không quan tâm đến anh.”
“ Sao anh biết là con gái chứ? Anh đang ghen với con sao?” Khả Ly hé miệng cười hỏi.
Phong Chi Thu nghiêng sang hôn lên mặt Khả Ly một cái nói: “ Đương nhiên là anh biết chứ, anh đã đến đây ba tháng rồi, kết quả kiểm tra của bác sĩ anh cũng đều có một bản đấy.”
“ Ba tháng?” Khả Ly kinh ngạc, “ Lâu như vậy sao?”
“ Anh nên tìm em sớm một chút mới phải hại em phải chịu khổ, nói cho anh biết, rốt cuộc vì sao em lại đột nhiên đi thành phố H? Ngày đó em đã đến văn phòng lại không đi vào, chúng ta đều lo lắng muốn chết, sợ hãi em lại bị người bắt cóc, ngay cả ngày cưới cũng không hủy, chỉ chờ mong em có thể xuất hiện như kỳ tích, kết quả.......”
Ánh mắt Khả Ly hơi buồn bã một chút, ngượng ngùng nói: “ Ngày đó em nghe anh và Kỳ Đông nói chuyện kết hôn trong kỳ hạn gì đó, còn có Miya, anh nghĩ là anh hoàn toàn không thương em, cho nên.......”
“ Đồ ngốc, không thương em, làm sao anh có thể lấy em chứ? Thực ra hành động của anh còn phản ứng nhanh hơn trái tim anh, nếu chỉ vì nguyên vọng của ba anh, còn có cái tập đoàn Hải Liên anh không quan tâm kia, thì sáu năm trước anh đã lấy em hoặc tùy tiện cưới một người nào đó rồi, mà anh cho tới bây giờ cũng không phải là người sẽ thỏa hiệp theo ý của người khác, khi anh bật thốt lên lời cầu hôn, anh nghĩ anh đã yêu em rồi!”
Ánh mắt Khả Ly lại đỏ lên một lần nữa, lúc này đây cô không hỏi lại nữa, mà bổ nhào vào trong ngực của anh gắt gao ôm lấy anh.
Nếu cuộc sống sau này đều là hạnh phúc, như vậy những trắc trở này sẽ không tính là cái gì, bọn họ đã trải qua hết hiểu lầm, nghi hoặc cùng không tín nhiệm rồi, sau này, hai ngừi sẽ càng thêm quý trọng đối phương, yêu thương lẫn nhau.
Lời cuối sách:
“ Không phải đâu! Anh hai, anh........., vậy mà anh cũng làm ra chuyện như vậy!” Hứa Mỹ An nhìn xem thiệp cưới, lại nhìn cô gái xinh đẹp bụng lớn bên cạnh Hứa Thành Lâm kinh hô.
Hứa Thành Lâm nhanh chóng gõ đầu cô một cái nói: “ Cũng làm mẹ người ta rồi, còn cả kinh nhất chợt như vậy.”
“ Ai nha! Anh hai, anh cũng biết em đã làm mẹ rồi, còn gõ đầu em nữa, ông xã anh mau xem anh hai khi dễ em này.” Hứa Mỹ an giận dữ nhìn Hứa Thành Lâm, sau đó lôi kéo Lam Tuấn Kiệt đang ở một bên xem náo nhiệt lại đây.
“ anh xem anh hai, thật đúng là già rồi mà không đứng dắn, lại dám gạt một cô gái nhỏ như vậy đến làm chị dâu của em, hơn nữa nghe nói vẫn là trong tiệc giao lưu thầy và trò của trường học uống quá nhiều rượu mới có một đêm này.....” Hứa Mỹ An la hét muốn vạch trần chuyện xấu của Hứa Thành Lâm, bị anh vươn tay ra sợ tới mức nhanh chónh trốn ra sau Lam Tuấn Kiệt.
Khả Ly đã kéo Phong Chi Thu mỉm cười đi tới nói: “ Chúc mừng anh Hứa!”
“ Cảm ơn! Anh và Như Lan đều thích đám cưới đơn giản, đến lúc đó cả nhà mọi người lại đây ăn một bữa cơm là tốt rồi.” Hứa Thành Lâm cũng mỉm cười, cuối cùng mọi chuyện trong quá khứ đều đã trôi qua, cô gái nhỏ bên cạnh mới là hạnh phúc của anh, anh lại ôm bả vai của cô chặt hơn, cô gái im lặng uyển chuyển hàm xúc hiểu ý cười.
“ Chúng ta cũng kết hôn đi!” Trên bãi cỏ cách đó không xa, Lam Vũ năm tuổi nói với Phong Tử Ninh nhỏ hơn cậu môt tháng.
Phong Tử Ninh không thích mặc váy mặc một bộ đồ cao bồi như bé trai, tóc cũng ngắn giống như bé trai, cô nhíu mày lớn tiếng nói: “ Em lại không mang thai, tại sao phải kết hôn!”
Ba đôi người lớn nghe được Phong Tử Ninh lớn tiếng oan giận đều không hẹn mà cùng cười ha hả, cậu bé đang chuyên tâm đọc sách ở bên kia cũng nhịn không được ngẩng đầu hé miệng mỉm cười một chút, sau đó lắc đầu tiếp tục xem sách.
Phong thanh, vân đạm, xanh lá mạ, mùi hoa, nắng dương quang, hạnh phúc tồn tai bằng nhiều phương phúc, không chỉ muốn dùng ánh mắt mà càng phải dùng tâm để phát hiện ra nó, thể hội nói, trăm ngàn không cần bỏ lỡ!
--------- Toàn văn hoàn ----------------