Cánh cửa chiếc xe ô tô mở ra, hai người từ chiếc xe bước xuống khoác tay nhau bước vào, khí chất ngời ngời. Tĩnh Anh hơi bất ngờ vì sự xuất hiện của Uyển Đình và Hạ Vũ, rõ ràng hôm qua cô có hỏi họ rằng có muốn đi chung không thì họ lại từ chối. Uyển Đình bước đến chỗ Tĩnh Anh đưa cho cô một bó hoa cẩm tú cầu màu xanh.
"Chúc mừng tốt nghiệp nhé, Tĩnh Anh. Thế là bây giờ em có được bằng tốt nghiệp như em muốn rồi" - Hạ Vũ nói
"Mà không phải hôm qua hai người nói không đến dự lễ tốt nghiệp của em sao"
"Tại bọn tôi rảnh nên mới tới thôi" - Uyển Đình cất tiếng
Thật ra lúc đầu Uyển Đình và Hạ Vũ đã có dự định sẽ đi hẹn hò với nhau ngày hôm nay nhưng tự dưng sáng nay Uyển Đình quay ngoắt độ, phải đi dự lễ tốt nghiệp của Tĩnh Anh bằng được.
Bây giờ mọi ánh mắt của mọi người đều chú ý đến người này. Vừa nãy chưa hết bất ngờ vì Tĩnh Anh và Quân Dao thì bây giờ lại đến Uyển Đình và Hạ Vũ. Trang phục của Hạ Vũ chỉ đơn giản là một chiếc sơ mi và cái quần tây màu trắng nhưng việc đi một siêu xe vài tỷ như vậy thì cũng...Uyển Đình thì mặc một bộ vest màu đen sọc dọc bên ngoài thì thắt thêm một thắt lưng to bản, chiếc quần thì cũng cùng họa tiết như vậy, đeo thêm một chiếc túi Chanel Vintage Vertical Quilt Black Classic Mini Square Flag Bag có giá là USD, đây phải gọi là những người chơi hệ giàu$$$$
"Này, lần sau em mà có việc gì hệ trọng thì đừng lố quá nha, ai cũng nhìn em kìa"
"Anh Anh à, chúng ta vào chụp ảnh đi" - Một cô bạn gọi Tĩnh Anh
"Tớ tới đây"
Tĩnh Anh cũng chạy tới chỗ các bạn của mình, còn quay lại cười một cái với Quân Dao. Nụ cười trìu mến này chả hiểu sao lại khiến Uyển Đình ganh tị. Vì cũng từng là cựu học sinh của trường nên Hạ Vũ cùng Uyển Đình đi thăm lại trường, thăm lại thầy giáo ngày xưa đã dạy hai người còn Quân Dao thì vẫn ở đó chờ Tĩnh Anh.
Ngôi trường này là nơi đẩy Hạ Vũ và Uyển Đình đến với nhau nên họ rất yêu quý ngôi trường này (thử chia tay xem còn yêu trường không_by tác giả) Mới có vài năm mà ngôi trường đã khác đi nhiều, vật chất phòng học được nâng cấp lên, phòng học cũng được xây sửa lại trông khang trang hơn, cây cối trước các lớp học đều đổi rồi. Nhìn vào lớp học cũ mà khá nhiều kí ức ngày xưa ùa về.
Đi một vòng thì hai người họ lại ra chỗ Tĩnh Anh chụp hình, bây giờ các học sinh đều đang chụp chung với nhau và Tĩnh Anh không ngoại lệ. Mặc dù tính cách nữ phụ hay cáu giận nhưng cũng có bạn bè rất thích nữ phụ, đặc biệt có vài "người bạn" ngày xưa ghét nữ phụ tận xương tủy mà giờ lật mặt còn hơn trở bản tay.
Được một lúc thì những người bạn kia cũng đã chụp với Tĩnh Anh xong, Tĩnh Anh nhõng nhẹo ra chỗ Quân Dao ôm lấy chị, cọ đầu vào ngực nũng nịu. Điều này càng khiến cho Quân Dao muốn yêu chiều người con gái ngày càng chủ động với mình.
"Chị àaaaa, em mệt" - Tĩnh Anh phồng má ngước lên nhìn người con gái cao m này.
Nhìn cô bé trong lòng mình đang nũng nịu như một đứa trẻ mà Quân Dao không nhịn được mà bật cười, lấy tay lên xoa đầu cô bé kia.
"Vậy thì làm sao cho hết mệt vậy?"
"Đi ănnnnnnn"
"Đồ mèo nhỏ ham ăn."
Hai người đang phát rice cẩu cho mấy bạn xung quanh thì Uyển Đình và Hạ Vũ cũng bước tới chỗ họ.
"Có vẻ hai người họ đang yêu nhau thì phải" - Hạ Vũ nói
Mặt Uyển Đình thì cứ hằm hằm ra, chả nói chả rằng cứ thẳng tắp một đường tới thẳng chỗ họ.
"Hai người có muốn chụp chung một bức không? Tớ chụp cho hai người"
Na Na-bạn thân của Tĩnh Anh-cầm theo một cái máy film tới chỗ Tĩnh Anh hỏi
"Chụp cả bốn bọn tôi đi" - Uyển Đình nói
"Đúng đấy, chụp cho bốn bọn tớ nhé"
Bốn bọn họ đứng cùng nhau trước trước một lộc vừng đang ra hoa trông rất đẹp, nụ cười của em cũng xinh đẹp như vậy, rất tươi tắn. Ánh mắt của Quân Dao thì tập trung hết vào em, nụ cười cũng đều tập trung vào em. Hạ Vũ thì ôm lấy eo của Uyển Đình, chị cũng vì thế mà nở nụ cười hạnh phúc.