Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
Buổi sáng, bị đói mà tỉnh.
Tối hôm qua vật lộn với Triệu lão yêu quái, tổng cộng bị đánh đấm, bị đạp cú, bị quăng xuống giường lần, ném ra cửa lần, bị Cảnh Ngôn mộng du vỗ nhầm phát, bị Tiểu Yến nghiến răng cắn nhầm một ngụm.
Đánh trả tổng cộng cú, đá, cú thúc cùi chỏ, nắm lỗ tai Cảnh Ngôn lần, cắn lại Tiểu Yến một ngụm.
Cũng may không tổn hại gì, nhưng đại thương nguyên khí, lúc ngủ dậy còn mệt hơn trước.
Nhân cơ hội dê Tiểu Yến một chút, bị Cảnh Ngôn đi tập thể dục buổi sáng về thấy được, cầm kiếm đuổi giết, chạy ra khỏi Triệu phủ, ăn sáng ở quán đậu tương Vương Kí.
Ăn sáng xong, xem người ta khoe chim.
Xem người ta khoe chim xong, ngắm người ta đánh quyền.
Ngắm đánh quyền xong, lại ngó người ta chơi cờ.
Ngó đánh cờ xong, đi gặp Thất ca.
Bám đuôi trở về Triệu phủ, đụng phải Cảnh Ngôn, cùng nhau nghe lén.
Đụng phải Tiểu Yến, cùng nghe lén tiếp.
…
Chả nghe thấy gì hết.
Nghe tiếng Chung Quỳ gào ầm lên rằng cáo già đang trốn trong bếp, lén nhìn Thất ca, quả nhiên nổi bão rồi.
Tiểu Yến biến sắc, véo ta.
Ta dứt khoát nhào ra, câu giờ, bị Thất ca đánh, trói lại nhét vào xe ngựa.
Cắn đứt dây thừng chạy ra, đánh người ngựa cản đường, đánh thị vệ cản đường.
Trốn trên cây.
Thất ca bước ra, lại nổi bão nữa, tìm khắp nơi, hậm hực trở về.
Thở phào một hơi.
Xem trò vui của cáo già.
Tiểu Yến cười trộm, thay cáo già đòi ta một lọ cao tiêu sưng.
Lập tức chế, nhưng thiếu một nguyên liệu mấu chốt, đòi lên phố mua, Tiểu Yến, Cảnh Ngôn đi theo.
Gặp một tên ria mép.
Tiểu Yến lầm bầm, “Lục Tiểu Phụng, Lục Tiểu Phụng.”
Đánh giá cái soái khí, ôn hòa, tang thương, kết hợp với dã tính khó mà kiềm chế này đây là hình tượng mới của người đàn ông tốt, Cảnh Ngôn vua nịnh nọt lập tức phụ họa.
Hạ quyết tâm nuôi ria mép.
Thấy đói bụng, muốn ăn gà ăn mày, vịt bát bảo, thịt anh đào của Thiên Hưởng lâu.
() gà ăn mày 叫花 鸡
() vịt bát bảo 八宝 鸭
() thịt anh đào 樱桃肉
Tiểu Yến, Cảnh Ngôn hoan hô, giơ hai tay tán thành.
Sờ túi tiền, quên mang theo rồi.
Cảnh Ngôn sờ túi tiền, bảo là sáng luyện kiếm để quên ở hoa viên.
Tiểu Yến đột nhiên nói ăn nhiều thịt sẽ chết sớm, thỉnh thoảng bỏ một bữa sẽ có lợi cho cơ thể.
Khóc thút thít đòi thịt anh đào.
Tiểu Yến trầm ngâm, nói mì Dương Xuân là món ăn khỏe mạnh nhất trên đời.
Khóc thút khít đòi thịt anh đào.
Cảnh Ngôn rút kiếm.
Ăn mì Dương Xuân.
Tiểu Yến nói đừng khóc, ăn nhiều hành thái một chút, hành thái không cần tiền.
Tiếp tục dạo phố.
Có ác bá bên đường dân nữ.
Cảnh Ngôn xông lên, dùng quyền cước, ác bá bị đá văng xa hai trượng, thế mà lại lập tức ngồi dậy vái tạ, “Đa tạ đại hiệp! Nếu không nhờ đại hiệp tương trợ, hôm nay đã bị bắt đi làm áp trại trượng phu mất rồi!”
Chả hiểu gì cả.
Dân nữ đột nhiên vung đại đao, bắt lấy Tiểu Yến, nói ta muốn tên này.
Tiểu Yến hỏi, ngươi là ai?
Dân nữ nói, bà đây chính là nhành hoa đỉnh đỉnh đại danh của Nam Sơn, Lưu Nhị nương!
Tiểu Yến hỏi, cha ngươi là quan mấy phẩm?
Dân nữ nói, Xì, cẩu quan cái gì, cha của bà đây chính là con rồng đại danh đỉnh đỉnh của Hắc Long trại Nam Sơn, Lưu Tứ Thừa!
Tiểu Yến kêu, Cảnh Ngôn cứu ta…
Cảnh Ngôn xông lên, dùng quyền cước, dân nữ bị đá văng xa hai trượng.
Tiểu Yến nói, còn tưởng rằng quan phỉ có khả năng về chung một nhà, ai ngờ lại là một hồi không vui.
Rất chi là hoang mang.
Tiểu Yến, Cảnh Ngôn qua một bên nghe người ta thuyết thư.
Chán hết sức, đi dạo khắp nơi.
Gặp được chủ quản đại thái giám hung hãn nhất trong cung, giơ cao ý chỉ của Thái hoàng Thái hậu, đuổi theo hai con phố.
Bị nanh vuốt của thất ca vây chặt, trói lại nhét vào xe ngựa.
Cắn đứt dây thừng chạy ra, bị chủ quản đại thái giám đánh, rồi lại bị trói nhét vào xe ngựa.
Bị khiêng đến trước mặt Thái hoàng Thái hậu.
Bị Thái hoàng Thái hậu, Hoàng thái hậu, Thục thái phi, Di thái phi, Ý thái phi, Trưởng công chúa, Ngọc Bình công chúa, Ngọc An công chúa, Tần vương phi, Tấn vương phi, Trường Sa vương phi vân vân mấy bà thay phiên nhau tra tấn.
Tổng cộng ngâm bài thơ, xướng khúc, múa đoạn, diễn loại hí khúc, hành lệnh vung quyền ném xúc xắc vô số.
Kiệt sức.
Chạy ra khỏi cung, tìm Tiểu Yến và Cảnh Ngôn khắp nơi.
Thế mà vẫn đang nghe người ta thuyết thư, hứng thú dạt dào.
Giục mau đi, Cảnh Ngôn rút kiếm.
Bèn cùng nghe cho đến hết.
Sắc trời đã tối, về Triệu phủ. Bữa tối phong phú, ăn uống thỏa thích.
Triệu Thụy Lam hỏi, thuốc đâu?
…
Quên mất.
Hắn thở dài, bảo, vốn cũng không trông cậy vào các ngươi.
Cảm thấy tổn thương tự tôn, sau khi ăn xong một mình lên phố mua thuốc.
Gặp được trưởng thị vệ hung tàn nhất trong cung, lại là ý chỉ của Thái hoàng Thái hậu, đuổi theo ba con phố.
Bị nanh vuốt của Triệu Thụy Lam vây lấy, trói chặt, xe ngựa, vào cung…
…
…
Đây là một ngày hoa lệ của Tề Vương Bách Lý Du.
Cảm ơn đã đọc.
(Độc giả đại nhân toát mồ hôi, “… Cái này, hoa lệ ở chỗ nào?”)