Thủy ma pháp, Apsaras.
Kỹ năng biến đổi mana thành nước rồi tạo thành một con thiên nga khổng lồ lao đến tấn công kẻ thù. Thứ làm nên thương hiệu của kỹ năng này chính là khả năng theo dấu mục tiêu; nó có thể theo dấu đến một giới hạn nhất định rồi giết chết mục tiêu. Sức mạnh, quy mô và độ chính xác của ma pháp này đều không thể chê vào đâu được nhưng rất khó để sử dụng bởi vì phép này ngốn rất nhiều mana.
Nếu là một nhân tộc sử dụng kỹ năng này, sẽ mất rất nhiều thời gian để chuẩn bị. Nhưng tên ma tộc này lại có thể sử dụng nó một cách dễ dàng, điều đó cho thấy cách biệt sức mạnh của họ nhiều đến thế nào.
“Force Barrier!”
Tuy nhiên, ngay trước khi con thiên nga kịp tấn công, một bức tường ánh sáng bỗng xuất hiện, bảo vệ mọi người, Virgo tạo ra bức tường ấy bằng thánh thuật của mình. Tuy nhiên, một cái kết giới được dựng lên một cách vội vã như vậy không thể đỡ hoàn toàn ma pháp kia được. Như một lẽ hiển nhiên, chỉ sau một lúc nó sẽ vỡ vụn.
Tuy nhiên, bỗng có ngọn lửa xuất hiện ở giữa kết giới và con thiên nga làm bốc hơi toàn bộ phần nước mà cái kết giới không thể chặn hết. Sau đó ngọn lửa ngay lập tức chuyển hướng về phía tên ma tộc rồi thiêu đốt cánh tay phải của hắn. Tất cả chuyện đó đều chỉ diễn ra trong tích tắc, chỉ có Virgo và tên ma tộc biết được chuyện gì đang xảy ra.
“Chậc! Có vẻ là một tên phiền phức đã lẻn vào đây rồi… Ta không phải một tên ngốc không biết lượng sức mình nên lần này ta sẽ rút lui.”
Nhìn vào cánh tay đã biến mất chỉ sau một đòn tấn công của mình, con quỷ nhảy ra ngoài căn lều rồi biến mất.
Aries hoàn toàn có khả năng truy đuổi hắn nhưng anh đã quyết định không làm vậy. Việc đuổi theo và đánh bại tên đó thật sự dễ dàng nhưng việc chủ nhân giao là hỗ trợ Virgo. Nếu anh chọn đuổi theo mà Virgo gặp chuyện gì đó, mọi chuyện sẽ rất rắc rối.
Dù sao đi nữa, nếu đối thủ chỉ có vậy thì anh có thể xóa sổ hắn ta bất cứ lúc nào mình muốn nên cũng chẳng cần vội vàng làm chi.
“Ể, hắn ra rút lui rồi ư?”
“Có vẻ vậy.”
Người đàn ông biến thái mặc bộ giáp bikini lên tiếng trả lời câu hỏi của Sei về việc tại sao tên ma tộc lại biến đi mất. Dù trận chiến diễn ra rất chóng vánh nhưng Sei vẫn có thể nhận thấy được cách biệt sức mạnh giữa họ và kẻ thù. Không nghi ngờ gì nữa, hắn chắc chắn không phải một tên ma tộc bình thường.
Cũng nhận thấy điều đó, Kaineko bỗng gục xuống đất rồi rên rỉ.
“Với cơ thể đặc trưng cùng với việc sử dụng thủy ma pháp cấp độ đó… Có lẽ hắn là Mercurius, một trong những Thất tinh của ma tộc.”
Virgo nhanh chóng chạy đến chỗ Kaineko thi triển thánh pháp chữa trị cho ông ta. Cảm thấy cơn đau trên cơ thể dần mất đi, biểu cảm ông cũng dịu đi đôi chút.
“Mercurius?”
Virgo nhắc lại cái tên đó và Kaineko gật đầu lại trả lời.
“Dù chỉ là lời đồn thôi nhưng có một ma tộc với cơ thể giống như một khối chất lỏng và có khả năng vô hiệu hóa tất cả các hình thức tấn công vật lý nhắm đến hắn ta. Tên mà chúng ta vừa chiến đấu giống hệt với những mô tả đó. Cùng với đó là cấp độ Thủy ma pháp…”
“Th-Thất tinh ư? Đừng đùa thế chứ, nếu đó là sự thật thì có mơ tôi cũng không tham gia vào vụ này đâu! Với kẻ thù như vậy, chúng ta dù có đến mấy cái mạng cũng không đủ!”
“T-Tôi cũng nghĩ vậy! Cái việc này nằm ngoài tầm khả năng của mạo hiểm giả rồi! Các người đáng lẽ phải tìm đến những chiến binh được huấn luyện bài bản ý!”
Sau khi Kaineko xác định kẻ thù mà họ phải đối mặt, căn lều trở nên hỗn loạn. Rất nhiều người từ chối việc tham gia nhiệm vụ rồi rời khỏi căn lều. Điều này cũng không thể tránh khỏi, chúng là những kẻ thù rất đáng sợ với Nhân loại hiện giờ. Chỉ với bảy người đó, nhân loại đã bị dồn vào đường cùng đến tận ngày nay.
Cái ý tưởng đối đầu với chúng ngay từ đầu là đã rất kỳ lạ rồi. Dù rằng chúng đều có thể bị Ruphas hạ với một đòn, hoàn toàn vô dụng trước Libra, bị gọi là những kẻ hèn yếu bởi Aigokeros và đến cả Aries còn cho rằng chúng còn không đáng để truy đuổi thì những tên ma tộc đó vẫn rất đáng sợ trong mắt Nhân loại thời đại này.
Và phải nhắc lại, những tồn tại bất thường chính là Ruphas và dàn tùy tùng của cô ấy mới đúng.
Quay trở lại vấn đề chính, gần như toàn bộ những người đã tham gia lễ hội đã chọn bỏ cuộc, chỉ để lại ở đó ba người. Họ là Virgo, Sei và Aries đang cải trang bằng trang phục màu đen.
“K-không ổn rồi… Chúng ta phải làm gì bây giờ?”
“Họ có lẽ đúng. Tôi cũng nghĩ rằng chúng ta đáng lẽ nên gửi những người được đào tạo bài bản thay vì những mạo hiểm giả đó tiến vào ngọn núi.”
Kaineko tuyệt vọng trước sự thật rằng gần như tất cả các mạo hiểm giả được triệu đến đều đã bỏ cuộc, nhưng điều này là không thể tránh khỏi.
Rốt cuộc họ không hề được huấn luyện hay có vũ khí đàng hoàng. Họ chỉ là những người có chút mạnh hơn những người bình thường, đi săn ma thú để kiếm sống.
So với những người lính, vũ khí của họ chỉ như những thú đồ chơi rẻ tiền. Đôi khi cũng có những người tìm được những vũ khí mạnh mẽ trong các tàn tích cổ đại nhưng chuyện này rất hiếm. Thực tế không có bất kỳ mạo hiểm giả nào sử dụng mấy cái vũ khí huyền thoại như trong những trò chơi mà Sei từng trải nghiệm.
“Nếu có thể thì ta đã làm vậy rồi. Đó chính là tại sao ta cố gắng tập hợp các mạo hiểm giả mà.”
“Không thể ư? Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
“Ngọn núi đó là một nơi linh thiêng, được bao phủ bởi kết giới để xua đuổi lũ ma thú. Và chúng tôi cũng bị ảnh hưởng bởi nó.”
Nghe những lời đó của Kaineko, Sei nhớ lại điều mà Cruz đã dạy cho anh về Nhân loại của thế giới này. Cruz nói rằng dù thú nhân được tính là một phần của Nhân loại nhưng về bản chất họ không khác mấy so với ma thú. Ví dụ, nói thẳng ra thì Orc về cơ bản chính là thú nhân tộc lợn.
Cả hai đều có cùng một nguồn gốc, đều bị biến đổi bởi mana, về cơ bản cũng không hề có sự khác biệt nào nhưng tại sao Orc lại bị xếp vào bên ma thú? Đó chính là bởi khả năng cùng tồn tại với các chủng Nhân loại khác.
Đó sự khác biệt duy nhất giữa Orc và các thú nhân tộc khác. Nhưng chính vì vậy, những thứ mà ảnh hưởng đến ma thú thì họ cũng sẽ bị như vậy.
“Ít ra chúng ta còn may mắn bởi về bản chất cái kết giới đó nó không phải để ngăn chặn ma thú mà là mana. Vì vậy bọn ma tộc sẽ không lấy được lọ elixir đó dễ dàng đâu.”
“Kết giới ngăn chặn mana hử?”
Sei quyết định sẽ hỏi về vụ kết giới với mọi người sau cuộc triệu tập này. Nhưng nhìn lại thì người mạnh nhất trong tổ đội của anh thì lại chính là Kiếm thánh-sama. Và ông ấy thì lại là một thú nhân nên sẽ không thể đi cùng họ được.
Cùng lúc đó, Virgo lo lắng nhìn về phía Aries rồi thấy anh ấy ra hiệu mọi chuyện đều vẫn ổn. Trên thế giới hiện tại chỉ còn một vài loại kết giới vẫn còn được biết đến và loại mà có thể ngăn chặn được những con quái vật thực sự như Thập nhị Tinh tú đã không còn tồn tại trên thế giới này.
Nói thẳng ra, không ai có thể kiềm chân được những con quái vật đó, chỉ còn đúng cái kết giới Alioth dựng lên ở Laevateinn mới có thể làm như vậy.
Mà dù Thập nhị tinh tú cũng có thể phần nào đó bị ảnh hưởng nhưng họ vẫn có thể dễ dàng vượt qua lớp kết giới. Nói cách khác, suy luận của Kaineko đã hoàn toàn chệch hướng, Aries cũng nhận ra điều này nhưng cũng không có ý định nói ra.
“Nhưng bây giờ chúng ta không thể cứ để yên thế này được. Với việc chúng đã biết về sự tồn tại của lọ elixir, chúng chắc chắn sẽ tìm ra được cách nào đó để tiếp cận nó. Như là tẩy não con người hoặc gì đó hơn thế nữa.”
“Vậy ý ông là chúng ta không còn nhiều thời gian nữa ư?”
Nếu không lấy được lọ elixir, Rồng thủ hộ sẽ chết và đất nước này sẽ toang mất. Và nếu cứ mặc kệ thì bọn ma tộc sẽ có thể lấy được lọ elixir. Sei củng cố lại tinh thần rồi bước về phía lối ra của căn lều.
“N-Ngươi định đi đâu vậy?”
“Đợi một chút. Tôi cần gọi những người đồng đội đến.”
Đây sẽ là một trận quyết chiến ảnh hưởng đến cả sự tồn vong của cả một quốc gia. Và ngay sau khi rời khỏi căn lều, anh đã thấy những người đồng hành của mình đã tập trung ở đó trước cả khi được gọi.
Ở phía xa là những người lính canh đang bí mật giơ ngón cái lên, có vẻ như họ là những người đã báo tin.
“Có vẻ như đã đến lúc hành động rồi, Sei à.”
Jean với một nụ cười tươi bước vào cái lều, theo sau là Gants, Cruz, Ricardo, Nữ hiệp sĩ(Gorilla) và Ngài hổ. Toàn bộ tổ đội anh hùng đã ở đây, ngay cả khi họ đã xuất hiện thế này một lần nhưng cảnh tượng đó trông vẫn khá ngầu.
“M-Mấy người là ai vậy?”
“Tôi là một lính đánh thuê tên Gantz dù trông không phù hợp nhưng hiện tại tôi là đồng đội của ngài anh hùng đây. Dù đã không tham gia lễ hội, chúng tôi vẫn không thể làm ngơ trước tình hình hiện giờ được.”
Khi nghe thấy Gantz xưng tên, Kaineko mở to mắt kinh ngạc. Nếu là một chiến binh có kinh nghiệm, người đó chắc chắn chưa thể chưa nghe đến tên của người lính đánh thuê mạnh nhất thế giới cả.
Nhưng hơn thế nữa là sự xuất hiện của con hổ đi bằng hai chân phía sau anh ta.
“Ô, Fried! Em quay trở lại rồi!”
“Grrr…”
“Thật sự là một quãng thời gian dài rồi đấy. Bọn anh đã được nghe kể về những chiến công đầy dũng cảm của em rồi!”
“Gah!”
“À, cô ấy vẫn ổn. Em có thể gặp cô ấy sau.”
“Grah!”
“Nếu em lo lắng đến thế thì đi bày tỏ tình cảm của mình đi chứ. Em không thể làm một người phụ nữ phải chờ đợi lâu thế được.”
“Anou, xin thứ lỗi nhưng làm ơn hãy nói thứ tiếng mà chúng tôi có thể hiểu đi!”
Sei không hiểu chút nào cuộc trò chuyện của Kaineko với Friedrich. Mà cũng không ai có thể đổ lỗi cho anh vì đã vô tình lớn tiếng làm gián đoạn hai người đang nói chuyện.
Sau đó, Nữ hiệp sĩ bước lên và phiên dịch lại những lời của Friedrich.
“Thật sự thì, thú nhân tộc mèo đó chính là anh trai của đội trưởng. Bởi vì lâu ngày không gặp nên họ chỉ đang hỏi han nhau thôi.”
“Anh trai!?”
Sei bất giác thốt lên rồi nhìn lại để so sánh hai con người kia. Kaineko, một thú nhân tộc mèo với chiều cao tầm 1m30 vs Friedrich, một thú nhân tộc hổ với chiều cao 2m50, nó như so sánh một con hổ với một con mèo hàng thật ấy.
Vì vậy ai mà tin nổi nếu họ có cùng một huyết thống chứ. Kaineko nhận thấy ánh mắt của Sei thì đưa tay lên xoa mặt xấu hổ.
“Ồ, chúng tôi nhìn trông chả giống như anh em một nhà chút nào đúng không? Mọi người cũng thường hay nói vậy. Tôi thì giống bố trong khi Friedrich thì giống mẹ mà.”
“Tôi không nghĩ nó là vấn đề ở đây.”
Mọi người cũng sẽ thắc mắc ai đó có thể sinh ra được một cặp anh em như thế này thôi. Thú nhân đúng là bí ẩn mà.
Không có thời gian để thuyết phục họ là anh em, sau khi thảo luận một lúc thì cuối cùng hai người bắt tay nhau.
“Có lẽ sau khi thương lượng thì chúng ta đã được phép để đi cùng rồi.”
Có vẻ cái danh Kiếm thánh và Anh hùng tỏ ra rất hữu dụng trong những tình huống như này. Hiện tại Thú nhân quốc không thể tìm được một ai hay nhóm nào có thể mạnh hơn tổ đội anh hùng. Ngay lập tức họ chuẩn bị cho việc tiến lên ngọn núi HnitBjorg với tất cả nhân lực hiện có.
“Vậy hãy để tôi dẫn đường cho các bạn. Theo tôi, hỡi những con người dũng cảm.”
*******************
Trên đồng cỏ rộng lớn của Draupnir.
Libra cùng với Karkinos đang tiếp tục việc truy tìm Archer. Nói vậy nhưng thật sự Libra là người làm hầu hết công việc. Karkinos chẳng tỏ ra mình hữu dụng tí nào.
Cô dò xét khu vực xung quanh rồi tìm thấy một vật.
Nó là một mũi tên.
Quay trở lại trước một chút, đây chính là thứ mà Archer đã bắn ra để hạ con khủng long trước cả khi Libra có thể. Dù thứ này cũng không mấy hữu ích cho cuộc tìm kiếm nhưng tuy nhiên nếu kiểm tra quỹ đạo rơi của mũi tên thì có thể ước tính được vị trí mà nó được bắn ra.
Những con số chỉ góc, hướng gió, sức cản không khí hiện lên nhảy múa không ngừng trong tầm nhìn của Libra. Cuối cùng một vị trí được đánh dấu lại, tất cả mọi thứ đều chỉ có Libra nhìn thấy, mà thực tế ở vị trí đó còn không có điểm đánh dấu nào.
“... Ở chỗ này à?”
Nó gần hơn so với dự kiến, Libra nghĩ.
Nếu là Archer, anh ta còn có thể đứng xa hơn nữa… Vị trí tiếp theo nằm trong tính toán thì nó khá gần chỗ ghế bình luận của lễ hội.
Archer có thể đã xóa dấu vết của mình đi nhưng chắc chắn vẫn sẽ sót lại cái gì đó, như dấu chân, phần cỏ bị giẫm đạp, tóc rụng. Chỉ cần chúng vẫn còn đó, Libra vẫn còn có thể tiếp tục lần theo để truy vết.
“Đi thôi Karkinos.”
“Ừ.”
Với Karkinos tỏ ra hoàn toàn vô dụng, Libra tìm những manh mối tiếp theo và cô sẽ lặp đi lặp lại điều đó cho đến khi tìm thấy Archer. Không gì khó hơn việc chạy trốn khỏi Libra một khi cô ấy bắt đầu lần theo dấu ai đó. Kể cả khi đó là một trong Thập nhị tinh tú thì cũng không ngoại lệ.
------------
Tác note
Q: Mạo hiểm giả ở thế giới này khổ quá. Liệu vị trí đứng của họ trong xã hội có thể được nâng cao hơn không?
A: Không điều đó là không thể. Chính xác hơn thì nó vô nghĩa. Nếu vị trí của các mạo hiểm giả được cải thiện thì những tên lang thang hay côn đồ sẽ không thể đăng ký làm mạo hiểm giả được nữa bởi ít nhất người đó phải có nhân cách và thái độ tối thiểu để được những người xung quanh công nhận. Hơn nữa nếu mạo hiểm giả chết trong quá trình làm ủy thác thì người ủy thác cùng những bên liên quan sẽ bị liên lụy theo từ đó sẽ dẫn đến sự suy giảm đáng kể những nhiệm vụ được đưa ra. Mạo hiểm giả sẽ trở thành một nghề hoàn toàn khác thay vì kiểu có thể làm tất cả mọi thứ như hiện nay nữa. Hơn nữa, những thẻ lang thang và côn đồ sẽ trở thành tội phạm thì các nhiệm vụ truy nã sẽ được đưa ra để có thể giảm tỉ lệ tội phạm rồi một công việc mới giống mạo hiểm giả sẽ được tạo ra. Cuối cùng chúng ta vẫn cần có một nơi mà có thể tiếp nhận những con người đó và những công việc nào đó có thể thay thế cho những phần việc mà những mạo hiểm giả hiện giờ đã và đang làm. Đúng hơn thì những việc như này đã từng xảy ra trước đây.
Q: Phần giải thích khó hiểu quá.
A: Ý tôi là, nếu một cái thùng rác tái chế để ngoài tầm với của con người, thì không ai có thể sử dụng nó và cuối cùng nó cũng chỉ là một cái thùng rác như báo cái thùng rác khác thôi.
-----------
Trans: 2 chap, 2 cái note có như có
Edit: Tác note đau não quá, cứu