Chương 2-2:Chủ nhân bị bắt cóc và cô gái trẻ(nói trắng ra là loli)
Chúng tôi tách khỏi Rose và hướng về thành phố mà gia đình Claudia đang sinh sống
Chúng tôi để lại những con đường được lắp đầy đá hoa cương của thành phố sau lưng và bước trên những con đường rải đầy sỏi đá và đất của lãnh địa mà gia đình Rose đang trị vì. Chúng tôi đã đi trên con đường này khoảng hai ngày trước khi đến thành phố mà Claudia gọi là quê hương
Nơi đây cũng khá nhộn nhịp như thành phố Bandol
“Master, ngài xem đi! Đây là nơi em từng sinh ra và lớn lên!”
Khi chúng tôi ra khỏi xe ngựa. Claudia còn có thể kiềm chế sự phấn khích của mình
Tôi nhìn em ấy khi em ấy quay cái váy nhỏ nhắn đó…tôi có thể nhìn thấy nó rồi
Nhưng, nó không có gì đặc biệt
Đồ lót ở thế giới này khá là giản dị. Tuy nhiên, theo tôi được biết thì không có thứ gì như áo ngực ở trên thế giới này
Mỗi lần em ấy di chuyển thì bộ ngực của em ấy cứ nảy lên nảy xuống liên hồi khiến cho người ta cảm tưởng như chúng sắp rơi xuống vậy-đây chắc chắn là không áo ngực trong truyền thuyết
Thật là một khung cảnh bổ mắt. Một gã đàn ông với vẻ ngoài nhăn nheo tiếp cận Claudia trong khi tôi bận suy nghĩ vu vơ
“Cô gái, cái cách cô ăn mặt kiểu đó có nghĩ là cô đang mời gọi bất kì người đàn ông nào đúng không?”
“Vâng, đúng như vậy. Tôi chỉ đang nhảy và làm ngực mình nảy như thế này chỉ để thu hút sự chú ý
của chủ nhân của tôi thôi”
Aaaahhhh, em ấy biết tôi đang nhìn chằm chằm vào em ấy!?
Thay vì vậy, em ấy làm thế với mục đích thu hút sự chú ý của tôi. Tôi nghĩ mình chỉ nhìn Claudia để không khiến em ấy bị tổn thương, nhưng em ấy đã trình diễn
một chương trình đặt biệt dành riêng cho tôi...
“Ta không hiểu ý cô cho lắm, nhưng...cô nói là cô đang mời gọi chúng ta mà?”
“Không, tôi chỉ mời gọi vị chủ nhân của tôi thôi”
“Ah? Tệ quá. Tôi đã hi vọng có thể vui vẻ một chút”
…có vẻ người đó đã lầm tưởng em ấy với gái làng chơi
Ở nhật bản, quần áo mà em ấy đang mặc khá nổi tiếng với người lớn, nhưng….ở thế giới này, quần áo họ khá là giản dị
Trên người Claudia đã không còn một cái vết bỏng nào cả. Em ấy đã trờ thành một em gái xinh đẹp. Tôi mong em ấy sẽ gọi tôi tới để giúp em ấy, nhưng em ấy chỉ chạy về phía tôi
“Nô lệ đáng yêu này chỉ duy nhất nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân thôi”
“Nghe hay dữ”
Cô ấy vẫn hành động kì lạ…Hiệu ứng từ phép màu của nữ thần Medea đáng lẽ đã hết rồi chứ, vậy thì tại sao em ấy vẫn còn những hành động này chứ?
“Oi, mày có nghe không đấy?”
Tại thời điểm đó, một trong những kẻ quấy rối Claudia tiếp cận tôi
“Xin lỗi, anh nói gì?”
“Như tao đã nói, tao hỏi mày có thể cho tao mượn cô gái này một đêm được không”
“....anh hỏi tôi sao?”
Tôi cảm giác tên đó đang cố gắng hăm dọa tôi vậy
“Yeah, tao hỏi đó. Đó là một yêu cầu đơn giản....phải không?”
Gã đàn ông đó đặt tay hắn lên vai tôi và bắt đầu siết chặt-tôi nắm lấy cánh tay kia của hắn và nắm chặt hết mức có thể
Lực nắm tay cơ bản của tôi
là 50. Sau khi được tăng thêm 10% từ kĩ năng hạng D của tôi thì nó đã tăng lên 27% hơn cả mức bình thường, nó có lẽ đã lên đến 70
Và như thế-
“....đ-đau quá! Đau quá!”
Gã đàn ông đó bắt đầu cào cấu bàn tay tôi
một cách điên cuồng vì thế tôi thả hắn ra
“Tôi xin lỗi, nhưng Claudia là...cô ấy là bạn gái của tôi nên tôi không thể cho anh mượn được”
“Bạn gái? Không phải cô gái đó nói mày là chủ nhân của cô gái đó ư?”
“Đó chỉ là dưới dạng hình thức cô ấy muốn thôi”
Thật lòng mà nói, tôi không nghĩ hắn sẽ tin tôi, nhưng tôi khá quan tâm những điều tôi vừa làm. Tôi không nhận ra mình đang bóp gần nát bàn tay của hắn. Sau khi tặc lưỡi vào tôi, hắn trở lại với đám bạn của mình
“Cảm ơn đã cứu em, Master. Ngài muốn xoa ngực em không?”
“Không, hiện giờ anh không muốn làm bây giờ…tại sao em hành động như thế vậy?”
“Em đã quá hào hứng! Em không bao giờ đến việc rằng mình sẽ trở về nơi quê hương của mình!”
“Ờ….anh nghĩ anh hiểu điều đó”
Claudia đã bị bán làm nô lệ để trả nợ cho gia đình mình
Tôi chắc chắn em ấy đã chuẩn bị tâm lí rằng mình sẽ không bao giờ còn nhìn thấy gia đình và quê hương lần nào nữa
Có thể nói là, tôi cảm giác em ấy vẫn chưa thực sự giải thích về hành vi của mình. Thực tế, điều mà khiến cho tôi lo lắng là hành vi em ấy sẽ ứng sử
Điều gì sẽ xảy ra trong khi cô ấy giới thiệu tôi với cha mẹ và em ấy nói, “Otou-san, Okaa-san, đây là chủ nhân của con. Chúng con sẽ kết hôn. Kya~~”
-Chả bao lâu chúng tôi đã đứng trước cửa hàng
“Đây là cửa hàng gia đình em, Cửa hàng quần áo Wells”
“Oi~, đây là nhà của em sao?”
Nó khác với nhiều cửa hàng mà tôi từng đến. Không có những bộ quần áo được chưng ra để quảng cáo ở gần lối vào, nhưng tôi đoán là do bị sợ trộm. Cửa hàng này rất sạch sẽ hơn những cửa hàng khác mà tôi đến và nó được trang trí khá là bắt mắt
Nó rất ấm áp và hấp dẫn
“Vậy thì chủ nhân, có vẻ otou-san và okaa-san đang ở bên trong…em nghĩ mình nên vào đó và giải thích trước đã. Ngài đợi ở đây một lúc được không?”
“…hm? Có vẻ có khá nhiều điều để nói.Chẳng phải dễ hơn nếu anh vào đó?”
“Không, em sẽ trở lại ngay. Đừng lo lắng, ngài chắc chắn không bị một Yandere nào nó bắt cóc đi trong khi đang đợi đâu”
“Tại sao một điều như thế lại xảy ra chứ!?”
Chắn chắn sẽ có một cô gái Yandere-có thể là bất cứ cô gái nào-chỉ cần đi đến và bắt tôi cũng đủ khiến tôi không thể chống cự, nhưng ít nhất tôi có thể gọi nhờ giúp đỡ
...cách duy nhất mà tôi có thể tránh việc cô gái bắt cóc tôi là hét lên như một đứa con gái....tôi đáng thương quá...
W-Well, dù sao
“Anh chắc mình sẽ ổn thôi”
“Vâng. Em sẽ trở lại sớm, do đó, cố gắng đừng bị bắt cóc trong thời gian đó”
“Yeah, vâng, anh hiểu rồi”
Trong khi thưởng thức một cuộc nói chuyện bình thường của chúng tôi, tôi ngồi chờ trong khi Claudia bước vào cửa hàng
“Vì thế, mình hi vọng Claudia sẽ không tức giận, nhưng nếu mình lặng lẽ chạy trốn, mình có khả năng sẽ bị-”
Đúng lúc tôi quay người vào một góc kín nào đó ở cửa hàng của nhà em ấy, tôi va phải ai đó và khiến họ ngã xuống đường
Tôi quay lại và nhìn thấy một cô gái tóc xanh ngồi bẹp xuống đất
Cô bé đó trong cỏ vẻ ở độ mười tuổi và có vẻ là một người năng động
“Xin lỗi, em ổn chứ?”
Tôi đưa tay mình cho cô bé và kéo cô bé đứng dậy
“Cảm ơn anh, onii-chan”
“Không có gì. Anh hy vọng em không sao…”
“Em ổn. Cảm ơn đã lo lắng, nhưng em cần đi ngay”
Boku(tôi)? Tôi đoán cô bé đó là những cô gái thường hay dùng boku. Cô bé đó bỏ tay tôi ra và chạy liền
Cô bé đó thực sự là một đứa trẻ năng động…eh? Cái ví...có một cái ví nằm dưới chân tôi
Tôi vẫn nhìn thấy hình bóng cô bé đang chạy
Tôi nhặt ví lên và đuổi theo cô bé
“hey, cô bé, chờ đã”
Sau khi chạy được một lúc, tôi kêu cô bé
“Eh, oh onii-chan? Umm…tại sao anh lại gọi em?”
Cô bé có vẻ đang cảnh giác tôi. Cô bé điều chỉnh lại tư thể của mình để có thể chạy ngay lập tức nếu cần thiết
“Chờ một chút. Anh chạy đến để đưa em cái này, cái này của em phải không?”
“Eh? Ah....là nó. Onii-chan tìm thấy nó à?”
“Yeah. Có vẻ nó đã rớt ra khi em ngã”
“Em thấy...umm, cảm ơn anh, onii-chan”
Cô bé khá đáng yêu khi cúi đầu
Tôi nghĩ cô bé là một đứa trẻ năng động, nhưng có vẻ cô bé vẫn có một chút phép lịch sự. Có phải cô bé đó là con của quý tộc không?
“Onii-chan, Onii-chan”
Cô bé bắt đầu nhảy lên nhảy xuống trước mặt tôi. Thật đáng tiếc, ngực của bé không đủ trình để solo với Claudia và thực sự không có gì để đáng chiêm ngưỡng cả. Nhưng tại sao cô bé lại làm vậy?
“Chuyện gì làm em phấn khích đến mức nhảy lên vậy?”
“Onii-chan, anh không phải là người sống ở đây sao?”
“À, đúng vậy, nhưng...làm sao em biết điều đó?”
“Ehehe~, bởi vì em chưa bao giờ thấy cái đôi giày kiểu này trước đây. Em đoán nó là sản phẩm đến từ nơi khác”
“Anh hiểu rồi”
Cô bé chỉ cần nhìn vào giày của tôi thôi sao? Cô bé khá là nữ tính khi chú ý tới tận điều đó
“Trong trường hợp đó”
“...hả?”
Trước khi tôi kịp nhận ra, cô bé ấy đã nắm lấy tay tôi
“Em sẽ dẫn anh thăm quan quanh thị trấn này coi như trả ơn về việc nhặt lại ví cho em”
“E-eh....eh?”
Cô bé bắt đầu kéo tay tay tôi và tôi không thể nào phản kháng lại được do kĩ năng Nữ quyền-và như thế, tôi đã bị cô bé này bắt cóc
Cô bé định đưa tôi đi đâu? Có phải cô bé là một Yandere?
Nếu đúng là như thế, tôi cần phải kêu lên giúp đỡ... tôi vẫn tiếp tục đi theo cô bé nhưng vẫn không cảnh giác khi
cô bé đưa tôi đến ngọn đồi phía sau thành phố
Ngọn đồi này chỉ cao 20m, nhưng do những tòa nhà chỉ cao khoảng 1 tầng nên tôi có thể nhìn thấy toàn bộ khung cảnh phía sau thành phố từ đây
“Anh thấy sao? Khung cảnh này đẹp chứ?”
Cô bé chạy đến rìa hàng rào gần ngọn đồi và hãnh diện nói
“Thật là một cảnh tuyệt đẹp, nhưng...tại sao em lại đưa anh đến đây?
“Em đã nói với anh rồi. Em muốn cảm ơn anh vì trả lại ví trí em”
“...có thật không? Chỉ nhiêu đó thôi sao?”
Có vẻ khá kì lạ khi một cô bé kêu một ông chú lớn tuổi hơn mình lên ngọn đồi hẻo lánh này
Điều duy nhất mà tôi có thể nghĩ đến là nó khá là lạ lẫm dù tôi đang ở thế giới khác, mọi người thường hay cảnh giác với người lạ. Hoặc nếu cô bé này thực sự là Yandere. Kĩ năng rank SSS của tôi có thể đã ảnh hưởng trong suốt thời gian chúng tôi đi với nhau
“Hmm~, thực ra, còn một lí do nữa”
Như dự đoán-tôi đã sẵn sàng chạy ngay khi tôi thấy cần thiết
“Em thực sự rất yêu thành phố này”
“…hả?”
Tôi tò mò nghiên đầu khi nghe một thứ mà tôi không thể nào ngờ tới
“Ý em là, bởi vì em rất yêu thành phố này nên em muốn du khách cũng có thể thưởng thức khung cảnh này?”
“Điều đó không phải…mặc dù đúng là em muốn tận hưởng khung cảnh này với một ai đó”
Tôi rất thích ánh nắng mặt trời phản chiếu vào da khi tôi nhìn đường chân trời tuyệt đẹp này
Tuy nhiên, biểu hiện của cô bé trước mặt tôi có vẻ hơi ảm đạm. Đó không phải là một biểu hiện mà tôi mong đợi từ một cô bé ở độ tuổi này(H:giống như phong cách mà người Nhật thưởng thức trà ấy)
“Em cô đơn sao?”
“….hả? Sao anh lại nghĩ vậy?”
Tôi có thể nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của cô bé, nhưng cô bé nhìn có vẻ cô đơn
“Đó là góc khuất trong gương mặt em. Đây không phải là điều tôi thích ở một bé gái”
“….em hiểu rồi. Có lẽ em cô đơn lắm”
Tôi dựa vào hàng rào và nhìn thành phố một lần nữa
“…em biết lí do không?”
“Vâng. Em sẽ sớm kết hôn”
“…anh hiểu rồi”
Cô bé trông khoảng 10 tuổi, nhưng…có khi cô ấy trạc tuổi tôi không?
…không, bây giờ khi tôi nghĩ về nó, mẹ Rose đã kết hôn dù còn rất trẻ. Không giống Nhật Bản thời hiện đại, độ tuổi kết hôn ở đây có vẻ khá sớm
….thậm chí tôi còn biết rằng 10 tuổi là trẻ lắm rồi. Hoặc có lẽ tôi không thích ý tưởng khi một người nào đó kết hôn với một người mình không thích
“Vì thế, em sẽ rời khỏi thị trấn này sớm. Đó là lí do tại sao em lại đến đây mỗi ngày vì em không quên đi khung cảnh này”
Lại thêm một biểu hiện phiền muộn xuất hiện trên khuông mặt cô bé. Tôi không muốn ai đó quyết định điều gì đó quan trọng trong cuộc đời tôi cả(H:ở đây nói là những điều không muốn nhưng bị ép kiểu như hôn nhân)
Tôi đã bị Yandere giam giữ, bị đe dọa, và tra tấn, vì thế tôi thực sự hiểu cảm xúc của cô bé
Tôi không thể nói lí do tại sao tôi lại đồng cảm với em ấy vì đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau..AH, tôi biết rồi
“Anh sẽ bảo vệ thành phố mà em đã trân trọng nó”
“…onii-chan?”
Tôi nhẹ nhàng vuốt đầu cô bé
“Anh đến thị trấn này vì một số lí do đặt biệt, và chắc chắn anh sẽ bảo vệ nơi của em khi anh còn ở đây”
Bá tước Chaos đã gây quá nhiều rắc rối trên đảo Gran. Rose và gia đình em ấy có trách nhiệm dừng hắn lại, vì thế tôi có thể lấy bất cứ thông tin của thị trấn này từ em ấy
“…arigato, onii-chan”
Tôi không biết liệu em ấy có phải đã an tâm hơn nhờ lời nói của tôi không, nhưng em ấy đã cảm ơn tôi vì đã an ủi em ấy. Em ấy rõ ràng không có hạnh phúc nhưng em ấy đã nở một nụ cười nhẹ nhàng
“Được rồi, được, em còn công việc phải làm việc. Em phải đi ngay”
“Hmm? Anh hiểu rồi. Chà-anh hi vọng chúng ta có dịp gặp lại”
“Vâng, em cũng thế. Sayonara, onii-chan”
Em ấy bắt đầu chạy trong khi chào tạm biệt tôi
Và đó là cuộc gặp gỡ lần đầu tiên của tôi và một cô bé lạ mặt
-tại sao tôi lại cảm giác mình đã quên mất cái gì rồi ta?
“MASTER”
Một giọng nói vang lên rất rõ ràng và em tai, lạnh lùng như băng. Tôi đã nhảy lên một chút khi nghe thấy nó
“Uwa, master, ngài bay kìa”
“O-oh, vâng, tất cả các chỉ số của đã tăng lên 30% do danh hiệu và những thứ khác”
Tôi cố gắng kiểm soát cuộc đối thoại này để Claudia không trừng phạt tôi-
“Trước hết, em đã nói anh là chờ ở trước cửa hàng mà…tại sao anh lại đến đây?”
“Ugh…”
Cô ấy nhanh chóng quay lại chủ đề chính
“Em đã nói với anh là chỉ cần đứng trước cửa hàng và đợi thì anh sẽ không bị một cô gái Yandere nào bắt mà? Chẳng lẽ sở thích của anh là thích bị Yandere bắt cóc sao? Anh không chịu được vài phút mà không bị bắt cóc sao?”
“K-không phải như thế đâu. Có một cô bé làm rơi ví mình”
“-và anh đến để trả lại ví cho cô bé!? Ngài điên à!”
“Không có chuyện gì xảy ra mà!”
Thực ra, tôi là loại người hay bị Yandere hỏi thăm…Tôi đáng lẽ không nên nói điều đó với em ấy
Em ấy đó chắc không phải là Yandere. Và cũng không phải là một cô gái bình thường? Vâng, khi nghĩ lại về cuộc nói chuyện của chúng tôi, tôi đảm bảo em ấy là một cô gái bình thường
Tất nhiên, có khả năng tố chất Yandere của em ấy đã bị kĩ năng của tôi ảnh hưởng đến, nhưng có vẻ em ấy rất biết ơn vì tôi đã giúp em ấy, và em ấy đã rời đi mặc dù em ấy không chắc chúng tôi có thể gặp lại không
Em ấy có vẻ là một cô gái bình thường. Tôi nghĩ nếu ta nuôi dạy con đúng cách, ngay cả ở thế giới lạ lẫm này, đứa trẻ sẽ không trở thành Yandere(H:main nói thế giới này chứ không phải thế giới khác)
“Cô bé đó…”
“….Master”
Đôi mắt Claudia đã trở nên nghiêm trọng vì một lí do nào đó
“Chuyện gì vậy? Anh có thể xây dựng một trại mồ côi và chăm sóc các bé gái. Anh cảm thấy giấc mơ của anh là sống thanh bình và hạnh phúc chắc không phải là giấc mơ xa với đâu”(H:mọi thứ đang tình cảm thì tự nhiên cái bàn phím của mình đã bị mất vài nút)
“Em sẽ giết ngài xong rồi tự sát”
“Tại sao!?”
Tôi không biết cô ấy đang tưởng tượng điều gì, nhưng không quan tâm tới điều đó, em ấy đang làm tôi sợ
“Master, em sẽ đi chung ngài cho tới chân trời cuối biển, nên vì thế chúng ta nên tự sát trước khi ngài trở thành tội phạm, được không?”(H:Claudia nghĩ main là lolicon)
“Anh không muốn chết và không muốn trở thành tội phạm. Dù sao đi nữa, anh vẫn tái sinh trở lại dù em có giết anh”
“...điều đó không sai”
“Thấy không? Vì thế, hãy bình tĩnh lại”
“Ngài đúng. Em sẽ giết ngài và tiếp tục giết ngài mỗi khi ngài tái sinh”(H:coi lại cảnh cuối school days)
“Cái-!?”
Gần đây, Claudia có vẻ trở nên giống Yandere hơn tất cả những Yandere tôi đã gặp. Thật đáng ngạc nhiên khi status của cô ấy lại không hiện Yandere
Phải...Medea-nee đã đề cập cái gì đó như “Trạng thái ẩn”. Tôi đoán là do nhiều kĩ năng đè lên gây ra một nhân cách khác
“Anh sẽ mua thịt nướng cho em, nên em bình tĩnh lại đi nha?”
“Mou~, anh không cần mua thức ăn cho em đâu. Và em không có buồn đâu, em đã lo rằng anh đã trở thành một tên tội phạm tình dục thôi”
“...tội phạm tình dục? Tại sao em lại lo lắng về điều đó? Ngay cả khi anh muốn đi nữa, anh không thể nào làm gì với cô bé do kĩ năng Nữ quyền của anh”
Hay cô ấy muốn nói rằng tôi sẽ làm một điều như thế với một bé trai?
Tôi rất lo lắng về những điều cô ấy sẽ làm, nhưng Claudia dường như đã hoàn toàn kĩ năng Nữ quyền của tôi. Cô ấy nói, “Ồ, phải rồi ha”, rồi trở lại mình trước đây
“Em hiểu rồi. Em sẽ tin ngài, Master”
“…anh cảm thấy em tin vào hiệu ứng bất lợi của anh hơn là lời nói của anh”
“Thế ý anh là em cũng không nên tin vào kĩ năng của anh à?”
“Well…được rồi”
Với cảm xúc phức tạp, tôi cùng Claudia đi về nhà của em ấy