Chương 3-1(3):Hi vọng nhỏ
…tại sao? Tại sao điều này lại xảy ra chứ? Tôi nghĩ đến điều đó trong khi vẫn nắm lấy bàn tay Claudia
Sẽ tốt hơn nếu tôi không mua Claudia? Hoặc tôi không chạy trốn khỏi Rose?
Không…xa hơn lúc trước nữa, tôi không nên đồng ý cùng Rose đi đến nhà của cô ấy khi tôi đã giúp đỡ. Bằng cách đó thì tôi không bao giờ mua Claudia và không đánh thức Yandere trong người Rose
…khi tôi nghĩ về nó, nó cũng chả khác cuộc sống trước đây của tôi
Tôi luôn làm mọi thứ để chống lại Yandere trong cuộc đời mình. Bởi vì nó, những người nào đứng gần hay kết thân với tôi điều bị Yandere xử lí
Tôi chỉ mong một cuộc sống bình thường…
“…Anh đã nói lời tạm biệt với Claudia chưa? Yuzuki onii-san?”
Một giọng nói nhỏ phát ra ở phía sau tôi. Nhìn lại, tôi thấy Rose đang đứng đó
“Anh đã nói lời tạm biệt…vậy là đủ rồi. Em có thể làm bất cứ thứ gì em muốn, anh sẽ không chống đối em nữa”
Tôi nghĩ khi mình nói điều này thì Rose sẽ nở một nụ cười hớn hở vì bây giờ cô ấy đã đạt được thứ mình muốn. Nhưng, cô ấy chỉ nhìn tôi một cách lạnh lùng và hơi thất vọng
“…Yuzuki onii-san, anh bỏ cuộc sao?”
“Em nói gì cơ?”
Nếu cô ấy hỏi tôi là anh đã bỏ cuộc sao thì tôi trả lời là đúng, nhưng Claudia nên tôi không hề có cách gì để cứu cô ấy cả…
Không, Rose có thể có cách cứu cô ấy. Nếu tôi hỏi cô ấy thì chắc chắn cô ấy có cách chữa ngoài việc bỏ cuộc
“Em nói…có cách cứu cô ấy sao?”
“Hồi sinh. Một phép thuật mang người chết trở về từ cỏi chết…anh nghe đến nó chưa?”
“Rồi…Anh nghe về nó rồi. Nhưng lời nguyền của nó…”
Giống như tôi định nói Hồi Sinh là điều bất khả khi, Rose giữ miệng tôi lại
“Sau khi cô ấy chết, lời nguyền cũng biến mất theo cô ấy”
“…vậy em đang nói là Claudia có thể sống lại bằng cách Hồi Sinh?”
“Có thể giúp cô ấy sống lại những trên hòn đảo này không hề có ai có thể dùng phép Hồi Sinh cả”
“Không có ai sao…”
“À, có lẽ có một người đấy. Vị linh mục ở chức cao nhất trong thành phố có thể dùng phép Hồi Sinh đấy”
“Chúng ta sẽ nhờ người đó hồi sinh sao?”
Đáp lại câu hỏi của tôi, Rose chỉ lắc đầu
“Mỗi ngày anh nghĩ có bao nhiêu người chết? Chỉ có một ít người mới có thể được các linh mục hồi sinh. Anh cần sức manh và mối quan hệ với họ nếu muốn hồi sinh một ai đó-họ chỉ phục sinh những người đặc biệt thôi”
“Người đặc biệt…”
Trong khi lẩm bẩm với bản thân mình, tôi nhìn Rose-đứa con gái duy nhất gia đình Bard
“Vì là yêu câu từ chính anh, Yuzuki onii-san, em muốn giúp anh, nhưng…em không thể”
“Anh hiểu…chắc anh cần tìm cách khác”
Tôi nghĩ mình sẽ lên kế hoạch kinh doanh quần áo mà tôi biết vẫn còn giữ khi còn ở Nhật bản và những thứ khác. Tôi nghĩ mình có thể sử dụng mớ kiến thức này để có thể đưa Claudia đến chỗ linh mục để hồi sinh
Tuy nhiên-
“Em không nghĩ đó là một cách hay”
“…ý em là gì?”
“Dĩ nhiên, đúng là ta có thể hồi sinh một ai đó, lúc này, sẽ khó khăn cho gia đình Bard với yêu cầu như thế, nhưng, quan trọng hơn nữa, sẽ mất một tuần để đến thủ đô hoàng gia”
“Không thể nào!”
Tôi vội vàng nhìn vào bảng trạng thái của mình và kiếm thư mục Sự Sống
yêu cầu 2000SP
Tác dụng:Hồi sinh người chết trong 24h
“Trong 24h ư”Điều đó có nghĩ là nếu tôi không hồi sinh cô ấy trong 24h thì cô ấy sẽ chết hẳn
“Chỉ có 24h thôi…làm sao mình kịp đây!?”
Ngay cả lên con tau khởi hành sớm nhất, tôi vẫn nghi ngờ rằng mình liệu có thể về kịp thời gian không
Nhưng tôi có thể học kĩ năng mới nếu mình muốn
Tất nhiên, điều này đồng nghĩ với việc tôi có thể học được Hồi sinh, nhưng…vấn đề là tôi cần đến 2000SP để học nó. Hiện giờ tôi chỉ còn 1SP
Ngay lúc này, mới khoảng 20h. Vì thế, tôi cần kiếm 1999SP đến sáng mai
Quái vật giống thỏ- Tôi nghĩ họ gọi nó là Thỏ Sừng. Để kiểm điểm SP cần thiết, thì tôi cần giết khoảng 40000 con. Nếu tôi solo, tôi sẽ kiếm nhiều hơn nên chỉ cần 20000…làm điều đó trong một đêm là một điều bất khả khi
Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi lãnh đạo một nhóm đột kích, gồm 400 người?
Tôi nghĩ quái vật càng mạnh thì điểm SP càng nhiều nếu giết nó. Vì thế, điều đó có nghĩ là nếu tôi đi sâu hơn, thì điểm SP của tôi kiếm sẽ nhiều hơn
Nếu tôi tham gia một cuộc đột kích lớn để đánh boss và kiếm được 5SP từ kẻ thù thì tôi có thể kiếm được 2000SP trong 1 ngày
“Có vẻ anh đã nghĩ ra cách gì đó”
“Phải, anh đã nghĩ ra một cách”
Nhưng tôi có kĩ năng . Tôi không thể thoát khỏi Rose. Nếu Rose giam tôi lại, tôi không bao giờ cứu Claudia được, hi vọng nho nhỏ của tôi liền dập tắc
Đó là tại sao - làm ơn cho phép tôi làm việc này. Tôi cúi đầu về phái Rose.
“Yuzuki onii-san, em đã bảo anh biết bao nhiêu lần rồi, anh không cần phải lo lắng về việc em sẽ giam giữ anh.
“…thật ư?”
Tôi muốn tin tưởng em ấy, nhưng dựa trên những lần hợp tác với một Yandere tôi từng gặp thì tôi thực sự không thể… thậm chí thực tế còn tệ hơn nữa là cô bé có thể dễ dàng cắt lìa tay chân mà không cần cảnh báo.
Tôi thực sự không thể dể dàng tin tưởng vào cô bé.
“Em nghiêm túc đấy. Vì em yêu anh rất rất rất nhiều! Em sẽ làm mọi thứ để anh yêu em. Nếu em có thể làm anh thích em hơn dù chỉ một chút bằng cách giúp đỡ Claudia, em sẽ làm mọi thứ em có thể!”
“Anh thấy rồi…”
Bởi vì Rose là một Yandere… nên đó là một câu trả lời không tưởng, nhưng đó thực sự là một lý do thuyết phục để làm tôi tin tưởng cô bé.
“Kể cả khi em giam giữ anh trong căn biệt thự thì khi thời điểm đến, nếu cảm giác của Yuzuki onii-san vẫn không đổi thì em sẽ thả anh ra.”
“…thời điểm?”
“Không phải anh nói anh sẽ ở đây một vài ngày sao?”
“A… ra là vậy.”
Tôi cảm thấy một chút - không, tôi thực sự bất ngờ khi nghe cô ấy nói thế. Những Yandere khác mà tôi biết sẽ không quan tâm đến cảm giác của tôi và dùng vũ lực để ép tôi thành của họ.
Nhưng Rose có vẽ khác.
Vì em ấy thật sự muốn tôi yêu cô ấy nên cô ấy để ý đến cảm giác của tôi trước khi quyết định điều gì.
Rose là một Yandere tốt.
“Cám ơn. Anh không thích Yandere nhưng… anh rất biết ơn em, Rose.”
“Fufu, vậy có nghĩa anh có thể đổ em nhỉ?”
”Đừng đi
xa quá. Anh thật sự ghét Yandere.”
“Anh không cần phải lạnh lùng thế đâu… nhưng em vẫn yêu anh, Yuzuki onii-san. Đó là tại sao, nếu anh không trở lại sau 24 giờ thì em sẽ tìm anh.”
“Em sẽ… em sẽ tìm anh?”
Có nghĩa là em ấy cho tôi 24 giờ làm mọi thứ để cứu Claudia và sau đó, tôi sẽ trở lại thành tù nhân của em ấy lần nữa.
“Không vấn đề anh trốn ở đâu, không vấn đề anh chạy đi đâu, em sẽ tìm anh. Anh sẽ không bao giờ trốn thoát được em lần nữa. Em sẽ đuổi theo anh cho đến khi anh không muốn chạy trốn em nữa.”
“Rose…”
Đó là một lời nói đáng sợ… nhưng em ấy đồng thời cho tôi thấy sự độ lượng theo cánh của em ấy.
…vậy, đó chỉ là kế hoạch của em ấy để đưa tôi trở lại ngay cả khi thất bại.
“Anh chỉ kiểm tra thôi, nhưng em sẽ không lên kế hoạch ép anh ở lại với em bằng cách bắt Claudia làm con tin một khi anh hồi sinh cô ấy phải không?”
“Không đời nào, em sẽ không bao giờ làm điều như thế…ah, đúng rồi. Nếu Nếu Yuzuki onii-san muốn, em sẽ cho phép Claudia ở lại trong bệt thự với tư cách tình nhân (K:?) của anh. Điều đó cho thấy anh có ý nghĩa như thế nào với em.”
“…điều đó không giống như anh muốn lắm nhỉ.”
Sao đi nữa, tôi không có nhiều thời gian nữa để lãng phí. Tôi đứng dậy chuẩn bị đi.
“Cơ thể của… Claudia, bọn em nên làm gì?”
“A, đúng rồi.”
Tôi mở hộp vật phẩn cả mình ra.
Trữ lượng lớn nhất có thể chứa được ở rank D là 50kg. Hộp vật phẩm không cho phép sinh vật sống vào nhưng… lúc này… Claudia không còn nữa. Tôi thử cho cơ thể cô ấy vào và… thành công.
Tôi đã lo ngại về giới hạn khối lượng nhưng có vẽ ổn.
“Vậy, anh đi đây!”
Khi tôi nói vậy, Rose chớp mắt ngạc nhiên.
“…có chuyện gì sao?”
“Không, không hẳn. Tiến lên, Yuzuki
onii-san.”
Tôi ngay lấp tức chạy đến Guild, lấy tất cả tang bị và đố ăn mà tôi nghĩ sẽ cần đến, và đi đến cổng dungeon. Khi tôi đến đó thì đã 20:30.
Tôi có khoảng 23 tiếng rưỡi cho đến khi Claudia không thể hồi sinh được nữa.
“A, cậu là chàng tân binh đã đến sớm hôm nay. Cậu làm gì ở đây?”
Người gác cổng - một người trông già dặn có vẻ đủ giỏi để dạy cho tôi về dungeon nói với tôi.
“Thẳng thắn mà nói thì tôi không có thời gian giải thích.
Ngay bây giờ, tôi đang cố đi vào dungeon sâu hơn.Tôi đã từng nghe rằng có những bản đồ về những tầng sâu hơn được bán ở đây.”
”Thứ lỗi, những chiếc bản đồ đó đã được bán hết rồi. Hàng sẽ về khảng giữa trưa ngày mai.”
”Trưa…”
Dựa vào những gì tôi thấy lúc ở đó là một dungeon khá lớn. Như thế tôi có thể sẽ dễ dàng thất bại ngay tầng đầu tiên, tôi muốn bản đồ cho những tầng sâu hơn nhưng… tôi không thể đợi đến trưa mai.
“Có cách nào để tôi lấy được một cái bây giờ không? Tôi sẽ trả bảy đồng vàng cho nó!”
“Bảy đồng vàng… cậu biết nếu cầu đợi đến ngày mai thì giá nó chưa đến một đồng bạc phải không?”
“Kể cả vậy, tôi cần tấm bản đồ bây giờ.”
“…sao cậu lại hấp tấp như vậy? Và chuyện gì đã xãy ra với vcô gái đi cùng cậu sốm nay?”
“Việc đó…”
Claudia đã chết và tôi cần SP để hồi sinh cô ấy. Tôi không thể nói vậy được.
Tuy nhiên –
“…có phải cô gái trẻ đó đã mất đúng không?”
“-Eh!?”
Tôi ngạc nhiên khi nghe anh ta nói vậy.
“…tôi đoán là tôi nói đúng rồi. Cho nên cậu hi vọng đi xuống sâu dungeon để học được một skill mới?”
Một người bình thướng không thể nào và tự học skill được, nên tôi rất ngạc nhiên khi biết được điều này.
Tôi có thể thấy được sự cảm thương người đàn ông già này nhìn tôi.
“Tôi đứng gác ở đây nhiều ngày dài. Tôi đã từng thấy nhiều người như cậu đôi lúc. Nhiều người với biểu hiện tuyệt vọng trên gương mặt của mình.”
“…và họ đến đây học skill?”
”Đúng vậy. Cơ bản mà nói, cậu có thể học skill đặt biệt bằng cách làm những hành động liên quan. Nhưng trong một số trường hợp, cậu có thể học được kĩ năng đáng ngạc nhiên khi đánh với đối thủ mạnh hơn, vậy nên… một số người mất đi người yêu và họ đến đây như là lần cuối của họ, tuyệt vọng đem người ấy trở về.
“…ra đó là ý của bác.”
Tôi đã quyết định. Tôi có thể học bất cứ skill nào tôi muốn miễn tôi có đủ SP. Kể cả nếu tôi học được một skill ngẫu nhiên, tôi vẫn quết tâm làm mọi thứ có thể để cứu Claudia.
“Có vẻ như tôi không thể ngăn cản được cậu. Tôi sẽ giúp cậu.”
“…anh sẽ giúp tôi?”
”Tôi đã nói với cậu rồi đúng chứ? Tôi từng là một mạo hiểm giả. Tôi đã từng đi đến tầng thứ năm với tổ đội năm xưa. Tôi nhớ đại khái hướng đi nên tôi sẽ giúp cậu như một người hướng dẫn với trọng trách như chếc bản đồ.
“Tôi rất cảm kích nhưng… anh đi thì có ổn không?”
“Đã đến giờ thay người nên ổn thôi.”
Tôi do dự vì lôi kéo người kác vào việc này nhưng mạng sống của Claudia đang rất nguy cấp. Tôi cúi đầu cảm ơn sự giúp đỡ của anh ấy.
“Được rồi, tôi sẽ đi lấy trang bị của mình. Sẽ đến lược cậu chút nữa thôi.”
Câu sau được nói với người lính gác thứ hai. Sau khi giao nhiệm vụ cho người lính gác thứ hai, anh ta
chạy vào guild lấy trang bị của mình.
“Anh ta lúc nào cũng như vậy.”
Trong lúc nhìn bóng dáng của người lính gác đang chạy vào guild, người lính gác thứ hai lẩm bẩm với bản thân mình.
“… tôi xin lỗi vì đã gây ra rắc rối cho anh.”
“Không, tôi không trách cậu, nhưng đây là lần đầu tiên anh ta làm như thế này. Anh ta luôn tìm cách giúp những người cần giúp đỡ.”
“…anh ta là một người tốt bụng đúng chứ?”
“Ừ thì… đúng là như vậy. Anh ta luôn lam vậy vì cùng một lý do, anh ta là một mạo hiểm giả nghỉ hưu. Anh ta đã mất đi người mình yêu trong lúc đi mạo hiểm.
“…vậy ư?”
Trong thế giới này, bạn có thể hồi phục lại chân tay, hồi sinh người đã chết nhưng vẫn có nhiều người chết hằng ngày.
Nhận thấy điều đó khiến cho tình hình càng tệ hơn.
“Tôi hiểu cảm giác của cậu nhưng đừng đặt trọng trách quá lớn lên bản thân mình. Tôi đã từng thấy nhiều người như cậu và gần như không ai lấy được skill mà họ mong muốn. Phần lớn buộc phải trở về trong tuyệt vọng. Việc đó gần như không thể… cho nên đừng vứt bỏ mạng sống của mình một cách vô nghĩa.”
“Tôi sẽ luôn ghi nhớ điều đó.”