Y Thủ Che Thiên

quyển 5 chương 143: thiên âm môn nghị sự

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhìn vẻ mặt Ngô Tĩnh Hiền, nụ cười vui đùa trên mặt mấy người kia cũng ít nhiều hiện lên vẻ nghiêm túc và chăm chú, có thể làm cho Ngô Tĩnh Hiền lộ ra sắc mặt như vậy, đan dược này chắc chắn thực sự không đơn giản.

Mấy người vẫn chưa có ai nói gì, mãi đến khi Ngô Tĩnh Hiền ngồi xuống vị trí, sau khi nhìn mấy người này, lúc này Hạ Trưởng Lão mới phá vỡ sự yên tính, nói:

- Ngô chưởng môn, Bồ Đề đan này có thực sự hiệu quả như vậy không?

Trong nháy mắt, ánh mắt của mấy người đều rơi vào trên mặt Ngô Tĩnh Hiền, nếu như quả thật có hiệu quả cường đại như vậy thì tương lai Thiên Âm Môn sau này có thể nói là bất khả hạn lượng.

Ngô Tĩnh Hiền khẽ gật đầu, nói:

- Không sai, Bồ Đề đan này thực sự có thể làm cho tu luyện giả từ Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ trở xuống đột phá thành công, một viên Bồ Đề đan có thể làm cho thực lực của tu luyện giả đột phá một bậc, nói cách khác, chỉ cần có đầy đủ Bồ Đề đan, hoàn toàn có thể đem thực lực tu luyện giả trực tiếp tăng lên tới Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ.

Kèm theo câu nói Ngô Tĩnh Hiền rơi xuống, tiếng hít thở của bọn họ đều nặng nhọc hơn mấy phần, nếu như Thiên Âm Môn có thể xuất hiện thêm một nhóm lớn tu luyện giả Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ thì sau này địa vị Thiên Âm Môn là đệ nhất môn phái sẽ không thể nào bị dao động.

Nhưng mà, câu nói tiếp theo của Ngô Tĩnh Hiền lại giống như một chậu nước lạnh dội vào đỉnh đầu của mọi người:

- Ta đã phân tích thành phần dược liệu trong Bồ Đề đan, nhưng mà đan dược này không có khả năng chế tạo ra số lượng lớn.

- Tại sao?

Hạ Trường Thanh nhíu mày nói, hắn tốn một số tiền rất lớn mới đấu giá được đan dược này, nếu chỉ là một viên đan dược đơn thuần thì tổn thất kia có phần quá lớn.

- Ta nghĩ chủ nhân của viên đan dược này sở dĩ có can đảm dám đem Bồ Đề đan đi bán đấu giá, thì nguyên nhân cơ bản chính là không lo lắng những người khác có thể luyện chế ra được.

Ngô Tĩnh Hiền thở dài xa xôi:

- Dược liệu Bồ Đề đan này hết sức phức tạp, nhưng tuyệt đại đa số dược liệu cần có thì Thiên Âm Môn đều có, duy chỉ thiếu một buội cây dược liệu, mà buội dược liệu này cũng chính là thành phần quan trọng nhất của Bồ Đề đan - hoa Thanh Anh.

- Bách Thảo Viên bên cạnh cũng không thể trồng được hoa Thanh Anh sao?

Vũ Xích mở miệng hỏi.

Ngô Tĩnh Hiền lắc đầu:

- Hoa Thanh Anh là một loại dược liệu cực kỳ quý hiếm, trên thực tế thì nhiều năm qua ta chưa từng thấy qua hoa Thanh Anh, nhưng mà có nghe nói qua tên của nó. Hoa Thanh Anh sinh trưởng trong điều kiện cực kỳ hà khắc, chỉ có thể là nhân duyên trùng hợp mới gặp được, nếu muốn tự mình bồi dưỡng, đó cũng là chuyện không thể nào. Bởi vì nơi sinh tồn của hoa Thanh Anh, xung quanh không có một ngọn cỏ.

Ngô Tĩnh Hiền nói rất rõ ràng, mấy người có mặt ở đây sau khi nghe được câu nói sau cùng thì đều hiểu rõ ra. Xung quanh không có một ngọn cỏ, như vậy thì điều kiện sinh trưởng hiển nhiên không phải là nơi mà Thiên Âm Môn có thể xây dựng nên. Cho dù phạm vi Thiên Âm Môn cực lớn, trồng hoa Thanh Anh cũng không thực tế, huống chi bọn họ ngay cả hạt giống hoa Thanh Anh cũng không có.

- Nói như vậy, là không có bất kỳ khả năng nào?

Giọng nói Hạ Trường Thanh có phần trầm xuống, ảo tưởng vốn tốt đẹp vào giờ khắc này hoàn toàn bị phá vỡ, đối với môn phái khổng lồ như Thiên Âm Môn mà nói, một viên đan dược căn bản không đạt được hiệu quả gì.

- Không sai, không có hoa Thanh Anh, những thứ khác hết thảy đều uổng công.

Tâm tình Ngô Tĩnh Hiền cũng có chút nặng nề, thế gian vậy mà lại xuất hiện một viên đan dược như thế này.

- Thủ tịch trưởng lão, ngươi có biết đan dược này là xuất hiện từ tay người nào không?

Lúc trước hắn đã phân tích qua một phen, hắn đại khái biết được phương thuốc lưu truyền này nhất định là phương thuốc lưu truyền thời xa xưa, loại dược liệu hoa Thanh Anh này, đừng nói là dược sư thông thường thấy được, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua. Giống vậy, hắn cũng biết luyện chế ra Bồ Đề đan đạt tới trình độ rất khó khăn, người bình thường sợ là rất khó luyện chế ra được.

- Như thế cũng không biết, đan dược này là có người trong buổi đấu giá ngay ngày hôm đó lấy ra mua bán, đối với thân phận người bán đấu giá luôn luôn giữ bí mật, hiển nhiên không thể phá hủy quy cũ này.

Hạ Trường Thanh chậm rãi nói, hắn thật ra vẫn muốn kết giao với người luyện chế ra đan dược này, chỉ tiếc không có cơ hội.

Trong lúc nhất thời, nghị sự điện rơi vào trong trầm mặc, Ngô Tĩnh Hiền theo như tin tức được nói ra, quả thực là có chút đả kích.

Sau một lúc lâu sau, sắc mặt Hạ Trường Thanh đã khôi phục lại vẻ bình thường:

- Mà thôi, việc đã đến nước này, cũng không có cái gì lấy làm tiếc, chúng ta hiểu chuyện trước đây là thật tốt rồi.

Dược Thừa Ninh lập tức thay đổi trọng tâm câu chuyện, nói:

- Vạn hoa đại hội lần này thế nào?

Trên khuôn mặt mấy vị chưởng môn đều lộ ra vẻ hứng thú, mười thứ hạng trong Vạn Hoa đại hội lần này, không biết Thiên Âm Môn chiếm được mấy cái.

- Vạn Hoa đại hội lần này so với lúc trước cũng náo nhiệt không ít, mười thứ hạng thì Thiên Âm Môn tổng cộng chiếm được hai thứ hạng, nhưng mà thứ hạng đệ nhất lại chính là Hoàng Phổ Vân - Thiên Ma Tông, hạng thứ hai là môn phái của ta - Hàn Như Liệt, hạng thứ tư là Mộ Dật Thần.

Nghe được tên Hàn Như Liệt, Vân Thiên Mịch vẫn luôn ung dung thản nhiên thì trên mặt bỗng hiện lên nụ cười, Hàn Như Liệt cũng là đệ tử của hắn, lần này có thể giành được thành tích tốt như vậy, hắn làm sư phụ cũng là được nở mài nở mặt.

Vũ Xích cũng có chút cao hứng, mặc dù là hạng thứ tư nhưng ít ra cũng trước trước hạng năm, có danh tiếng bậc này, tương lai Mộ Dật Thần hành tẩu lịch luyện cũng có thể giảm được rất nhiều phiền phức.

- Chẳng lẽ hạng thứ ba cũng là đệ tử Thiên Ma Tông?

Diệu Thừa Ninh cau mày hỏi, nếu thật như thế, Vạn Hoa tỷ thí lần này Thiên Âm Môn chẳng phải là đã bị Thiên Ma Tông hoàn toàn áp chế sao?

Hạ Trường Thanh nhìn về phía Diệu Thừa Ninh, ánh mắt trở nên cổ quái, lúc trước Mộ Chỉ Ly chính là chấp sự Bách Thảo Viên, nhắc tới mới nói, nếu như trước đây bọn họ vẫn không trục xuất Mộ Chỉ Ly khỏi môn phái thì Vạn Hoa tỷ thí lần này, chẳng phải trong năm thứ hạng đứng đầu Thiên Âm Môn chiếm được ba cái hay sao?

- Thủ Tịch trưởng lão?

Thấy Hạ Trường Thanh trầm mặc không nói, Diệu Thừa Ninh không khỏi lại lên tiếng.

Hạ Trường Thanh khẽ run, sắc mặt hơi lúng túng, nói:

- Hạng thứ ba không thuộc về bất cứ môn phái nào, chính là một tán tu.

- Một tán tu có thể giành được hạng thứ ba? Vạn Hoa tỷ thí nhiều năm qua, tán tu có thành tích tốt nhất chẳng qua chỉ giành hạng thứ chín.

Chưởng môn Vân Thiên Các - Lăng Thu Hoa kinh ngạc nói:

- Một tán tu có thể có thực lực như vậy, nếu như gia nhập môn phái tu luyện, chắc chắn tăng lên nhanh hơn.

Mọi người đều gật đầu, nhìn Hạ Trường Thanh mà trong mắt mang theo vẻ khó hiểu, tu luyện giả như vậy tại sao không chiêu mộ vào Thiên Âm Môn?

Thấy vẻ mặt của mọi người, Hạ Trường Thanh thở dài, nói:

- Tên tán tu này các người đều biết, nàng chính là đệ tử một năm trước bị chúng ta trục xuất khỏi môn phái - Mộ Chỉ Ly.

Không có tiếng động!

Yên tĩnh như chết, trong mắt mấy vị trưởng lão không hẹn mà cùng thoáng hiện lên vẻ khiếp sợ ngập tràn, trong đáy mắt phảng phất sự kinh ngạc tựa như đang hoài nghi bản thân có nghe lầm hay không.

- Mộ Chỉ Ly cũng chưa chết ở Huyết sắc địa ngục, chẳng những như vậy, Huyết nhân hạt chúa lúc trước từng nuốt vào trong miệng biết bao nhiêu là đệ tử cũng ở cùng một chỗ với Mộ Chỉ Ly, chắc chắn Mộ Chỉ Ly và Vô Bi lão giả cũng có quan hệ nhất định.

Hạ Trường Thanh chậm rãi nói, Mộ Chỉ Ly có vận may như thế quả thực làm cho người khác không bì kịp.

Lúc này, mấy vị chưởng môn cũng xác định được là trước đây mọi người cũng không phải là nghe lầm, trong tất cả mọi người thì Diệu Thừa Ninh là người kích động nhiều nhất. Trước đây Mộ Chỉ Ly chính là chấp sự Bách Thảo Viên, hắn đối với Mộ Chỉ Ly cũng rất tán thưởng, chỉ tiếc là lúc ở Huyết sắc địa ngục Mộ Chỉ Ly giết chết cháu trai trưởng lão Sất Trá Điện - Mạc Tập Lẫm, cho nên mới trục xuất nàng.

Vốn tưởng rằng Mộ Chỉ Ly chết ở Huyết sắc địa ngục, lúc biết được tin nàng đã chết, hắn còn có chút xúc động, nhưng hôm nay thân phận của Mộ Chỉ Ly lại đột nhiên trở nên bất đồng, với diện mạo càng cường thế hơn nữa xuất hiện trước mặt bọn họ, đối với bọn họ mà nói giống như là đang cười nhạo bọn họ ngu xuẩn.

- Nếu như Mộ Chỉ Ly và Vô Bi lão giả có quan hệ, vậy thì có nghĩa là nàng có một chỗ dựa cực kỳ vững chắc.

Vũ Xích giữ bình tĩnh, chậm rãi nói. Hôm nay thân phận của Mộ Chỉ Ly trở nên nhạy cảm, mà dùng thái độ gì đối mặt với Mộ Chỉ Ly thì bọn hắn trước hết cần phải xác định.

- Như vậy, giao thủ lần này Mộ Chỉ Ly là dựa vào Huyết nhân hạt chúa mà giành được thắng lợi?

Vân Thiên Mịch lên tiếng hơi.

- Huyết nhân hạt chúa chiếu cố giúp Mộ Chỉ Ly, nhưng thực lực Mộ Chỉ Ly so với lúc trước mạnh hơn không phải là nhỏ, nhất là một chiêu sau cùng của nàng, bằng không nhất ác (theo mình dịch là không có căn cứ nắm chặt - cũng k biết nó là gì nữa :( ), thân thể đối phương liền bị nàng tạo thành một đống thịt nát, thủ đoạn bực này thực sự là hiếm thấy.

Hạ Trường Thanh nheo mắt lại, nghĩ đến bản lĩnh trước đó của Mộ Chỉ Ly, luôn cảm thấy quen thuộc khác thường.

- Bằng không nhất ác, cái này ... không phải là thủ đoạn trước đây của Vô Bi lão giả sao?

Lăng Thu Hoa vội vàng nói, hắn thân là chưởng môn Vân Thiên Các, chú ý chính là mọi vũ kỹ, thủ đoạn cho nên lúc Hạ Trường Thanh nhắc tới, hắn gần như nghĩ đến điểm này trước tiên.

- Không gian thuộc tính ...

Hạ Trường Thanh lẩm bẩm nói, sau một khắc, trong con ngươi hắn đột nhiên lau ra vẻ am hiểu sáng tỏa.

- Không sai, chính là sức mạnh Không gian thuộc tính!

Bởi vì Chủ thế giới đã nhiều năm không có xuất hiện tu luyện giả Không gian thuộc tính, cho nên hắn căn bản cũng không có nghĩ đến phương diện này, hôm nay trải qua Lăng Thu Hoa nhắc nhở, nhưng thật ra chưa hiểu rõ hoàn toàn.

- Mộ Chỉ Ly học được thủ đoạn của Vô Bi lão giả, chẳng phải là nói Mộ Chỉ Ly chính là đệ tử Vô Bi lão giả sao?

Giọng nói của Diệu Thừa Ninh đột nhiên tăng cao, vốn là ổn trọng nhưng vào giờ khắc này sụp đỗ, tin tức khó tin bực này bất luận là người nào nghe được cũng đều có loại phản ứng này.

Vô Bi lão giả ẩn cư ở Huyết sắc địa ngục, đã rất nhiều năm chưa từng xuất hiện trong tầm mắt mọi người, ngoại trừ môn chủ và Vô Bi lão giả có một chút liên lạc thù những người khác muốn gặp Vô Bi lão giả cũng không thể, mà Mộ Chỉ Ly một khi trở thành đồ đệ của Vô Bi lão giả thì bối cảnh của nàng có thể so với bối cảnh đệ tử Thiên Âm Môn cường đại gấp trăm lần.

Cả đám người ngơ ngác đưa mắt nhìn nhau, người nào cũng không có thể khẳng định ngọn nguồn trong đó.

- Trước đây Mộ Chỉ Ly bị Vô Bi lão giả bắt đi, xem ra nguyên nhân hẳn là ở chỗ Không gian thuộc tính của Mộ Chỉ Ly, đây cũng là vận may của Mộ Chỉ Ly.

Hạ Trường Thanh chậm rãi nói, theo như trước đây lúc Mộ Chỉ Ly bị Vô Bi lão giả bắt đi, bọn họ liền cảm giác chuyện này rất kỳ quái, bây giờ thì hết thảy bí ẩn đều được khai giải.

Nói vậy thì trong thời gian một năm qua, Mộ Chỉ Ly đều sống ở Huyết sắc địa ngục, theo Vô Bi lão giả học tập, nếu không thì thực lực cũng không thể nào trong thời gian ngắn lại tăng lên nhiều như vậy.

Nhưng mà, theo như hết thảy bí ẩn được giải đáp thì cách làm của bọn họ lại càng trở nên rắc rối. Tiếp theo cần phải dùng thái độ gì để đối mặt với Mộ Chỉ Ly? Với tình tình Mộ Chỉ Ly, chiêu mộ nàng trở lại thì là chuyện tuyệt đối không thể nào, chỉ hy vọng Mộ Chỉ Ly không ghi hận trong lòng đối với bọn họ.

- Lần này Mộ Chỉ Ly lại giết chết hai gã tu luyện giả của Sất Trá Điện, chắc là bởi vì hành động trước đây của Mạc Vũ Vân đã chọc giận Mộ Chỉ Ly, cho nên mới phải như thế. Ta đã quyết định rồi, ân oán giữa Mộ Chỉ Ly và Mạc Vũ Vân, chúng ta không hề chen tay vào.

Hạ Trường Thanh nói như đinh đóng cột, sau khi suy đoán đến việc Mộ Chỉ Ly là đệ tử của Vô Bi lão giả thì thái độ của hắn trở nên kiên quyết khác thường.

...

Trụ sở bí mật!

Hơn hai trăm người đứng thẳng tắp như cây tùng cây bách vậy, hàng ngũ sắp xếp chỉnh tề, sắc mặt nghiêm túc nhìn một thân ảnh màu trắng trước mắt.

Mộ Chỉ Ly đánh giá từng đạo thân ảnh trước mặt, trong mắt không thiếu vẻ hài lòng, hôm nay Bạch Thừa Duẫn đối với việc huấn luyện tu luyện giả đã dễ như trở bàn tay, phương thức tu luyện ở nơi này tuyệt nhiên khác hoàn toàn, tu luyện giả ăn ý phối hợp với nhau càng ngày càng tốt.

- Hôm nay ta tới đây là muốn cho một số huynh đệ cùng ta đi đến Bồng Lai tụ địa để xây dựng nên sự nghiệp của chúng ta. Muốn đứng vững gót chân ở Bồng Lai tụ địa, thế lực của chúng ta nhất định phải cường thịnh hơn rất nhiều thì mới có khả năng, cho nên ta hy vọng các ngươi có thể ở mọi nơi tại Bồng Lai tụ địa mà chiêu thu tu luyện giả, từ đó gia nhập vào trụ sở bí mật.

Mộ Chỉ Ly dừng một chút, nhìn vẻ mặt biến hóa của mọi người:

- Bất luận là bằng hữu của các ngươi, thân nhân hoặc là đạo lữ, những người này đều có thể, nhưng trước khi mang bọn họ tới thì chuyện trụ sở bí mật không thể nào nói cho những người khác biết. Hôm qua Bồ Đề đan đã phát đến trên tay các ngươi, cái này có nghĩ là tương lai các ngươi đều là tu luyện giả Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ.

Tiếng hít thở của mọi người đột nhiên tăng nhanh, Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ, đó là cảnh giới là trước đây bọn họ cũng không dám mơ tưởng đến, ngoại trừ một số loại người có thiên tư vô cùng tốt có thể vượt qua Xuất Khiếu Cảnh thì bọn họ trên căn bản là không có loại khả năng này.

Cho dù là ở trong môn phái, tu luyện giả Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ cũng tồn tại con số không nhiều, càng tu luyện về sau, muốn tăng lên tu vi lại càng trắc trở, mà tài nguyên tu luyện của bọn họ có hạn, nếu muốn đột phá đến Xuất Khiếu Cảnh cũng không biết là chuyện khi nào mới đạt được.

Nhưng bây giờ, hết thảy vấn đề này đều được giải quyết rồi, thủ lĩnh của họn họ nói cho bọn họ biết, bọn họ có thể đột phá trăm phần trăm đến Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ. Hơn nữa với số lượng tinh thạch đầy đủ, không được bao lâu sau toàn bộ bọn họ liền có thể trở thành cao thủ Xuất Khiếu Cảnh.

Bọn họ hôm nay không còn có không phục như trước đây, ngược lại, có thể tu luyện ở trong trụ sở bí mật mới là vận may của bọn họ. Có môn phái nào có thể cho bọn họ nguồn tài nguyên tu luyện nhiều như vậy, có môn phái nào có thể đảm bảo cho bọn họ trở thành cao thủ Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ?

Không có! Không có bất cứ môn phái nào có thể làm được! Mà trước mắt toàn bộ những điều đó đều tồn tại thật sự, bọn họ cuối cùng cũng phải bắt đầu triển khai báo phục của bọn họ. Huấn luyện lâu như vậy, rốt cuộc cũng có đất dụng võ.

- Bởi vì vừa mới triển khai kế hoạc, cho nên tu luyện giả đi ra ngoài lần đầu tiên chỉ có mười người, mà trước khi mười người này rời khỏi trụ sở bí mật thì ta sẽ làm cho tu vi của bọn họ đột phá đến Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, bồi dưỡng ra một tu luyện giả Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ, từ trong miệng nàng nói ra dường như lại là chuyện đơn giản vô cùng.

- Có ai tự đứng ra tham gia không?

Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói, gương mặt tinh xảo bình tĩnh không chút dao động.

Kèm theo câu nói Mộ Chỉ Ly rơi ra, tấy cả mọi người đều xung phong giơ tay lên chớp lấy cơ hội này, nhìn thấy một màn trước mắt, trong mắt Mộ Chỉ Ly sinh ra vài phần vui vẻ, ánh mắt chuyển qua nhìn Bạch Thừa Duẫn đứng bên cạnh, nói:

- Biểu ca, đối với năng lực của bọn họ ca rõ ràng hơn so với ta, không bằng liền do ca chọn đi.

Hắc ám lão nhân, nàng không biết tiếp theo Hắc ám lão nhân sẽ phái người nào tới, cho nên mở rộng thế lực có vẻ là rất quan trọng.

So với việc hôm nay Mộ Chỉ Ly vận sức chờ phát động, Thiên Huyền đại lục cũng có một diện mạo khác.

Tần Lãng sau khi đợi đã lâu cũng không thấy người chấp pháp xuất hiện, liền biết được Phân thế giới này rất khác biệt, sau đó vậy mà hắn phát hiện được một điều đây là một đại lục đã mất đi liên lạc cùng Chủ thế giới, tu luyện giả nơi này cực mạnh chỉ là Càn Khôn Cảnh.

Đây quả thực là lão Thiên cho hắn cơ hội, cho dù hắn ở Chủ thế giới chỉ là đệm lót để tồn tại, nhưng tu vi cũng ở Kim Đan Cảnh, ở Thiên Huyền đại lục cũng là là tồn tại cường đại nhất, cái này chẳng phải có nghĩa là hắn có thể ở chỗ này muốn làm gì thì làm sao.

Chỉ là mới nghĩ tới một chút, Tần Lãng liền cảm thấy vui sướng không thôi, hắn cũng không có ở lại Thiên Âm Môn lâu dài, mà sau khi rời khỏi Thiên Âm Môn, chuẩn bị đi dạo chơi xung quanh Thiên Huyền đại lục. Tần Lãng hắn tâm chí mạnh mẽ hoài bão cũng không nhiều lắm, nói trắng ra hắn chính là một du đãng du thủ du thực, chỉ cần có thể làm cho hắn hưởng thụ vui sướng, toàn bộ những thứ khác hắn đều không quan tâm.

Sau khi Tần Lãng rời đi, chư vị trưởng lão Thiên Âm Môn đều rất mất mặt, bọn họ căn bản không có phương pháp ngăn cản Tần Lãng, chỉ có thể mặc cho hắn rời đi. Bọn họ có thể tưởng tượng được, theo sự xuất hiện của Tần Lãng, Thiên Huyền đại lục sẽ phát sinh biến hóa như thế nào.

Vạn hạnh trong bất hạnh là ở chỗ Tần Lãng cũng không có khống chế Thiên Âm Môn trước tiên, mà chỉ là ham muốn hưởng lạc. Cũng may là bọn họ cũng không có nói cho Tần Lãng biết, bọn họ có thể cùng Chủ thế giới liên lạc với nhau, bằng không thì một khi Tần Lãng đem nơi này phong bế, Thiên Huyền đại lục bọn họ mới thực sự là tứ cố vô thân.

Sắc mặt Thiên Ngô Diện ngưng trọng, nói:

- Tần Lãng đã rời đi, ta bây giờ liền phái người đi đem việc này thông báo cho môn chủ của các đại môn phái, cũng vẽ ra chân dung Tần Lãng. Các ngươi bây giờ lập tức viết thư cho Lăng Lạc Trần, nhất định phải cho bọn họ biết tình hình ở Thiên huyền đại lục.

Chỉ cần Lăng Lạc Trần biết được tình hình hôm nay của Chủ thế giới bọn họ, bọn họ nhất định sẽ áp dụng một số các biện pháp, trước khi Tần Lãng đem Thiên Huyền đại lục gây huyên náo nghiêng trời lệch đất, phải ngăn cản hết thảy.

Mấy vị trưởng lão lập tức dựa theo ý kiến của bọn họ mà hành động, thời gian khẩn cấp, ai biết Tần Lãng có thể giữa đường quay về hay không, nếu như truyền không ra tin tức, đây mới thực sự là gay go.

Tâm tình Tần Lãng rấy tuyệt vời, theo hắn thấy, hôm nay hắn quả thực chính là chúa tể của Thiên Huyền đại lục, tu vi Càn Khôn Cảnh ở trước mặt hắn tuyệt nhiên không coi là cái gì, tiện tay vung lên liền có thể làm cho đối phương bị giải quyết, loại cảm giác hô phong hoán vũ này thực sự là quá tốt nha.

Nhưng mà, Thiên huyền đại lục này làm sao lại mất đi liên lạc cùng Chủ thế giới chứ? Nếu như sau này những tu luyện giả khác của Chủ thế giới cũng giống như hắn, lỡ tiến vào nơi này, mà tu vi của hắn lại không có lợi hại như người ta, đây chẳng phải là gay go rồi sao?

Những lão nhân gia kia biết chuyện ở Chủ thế giới, ở nơi này cùng Chủ thế giới nhiều năm chưa hề liên lạc, bọn họ lại làm sao biết được? Đây thực sự là khó hiểu! Nghĩ tới đây, Tần Lãng quay đầu lại, đi ngược về phía Thiên Âm Môn, hắc phải biết rõ chuyện gì xảy ra.

Lúc Tần Lãng vừa trở lại Thiên Âm Môn thì đúng lúc nhìn thấy mấy vị trưởng lão viết thư, trong cảm cảm nhận được một chút bất an, vội hỏi:

- Các ngươi đang làm gì vậy?

Đột nhiên nghe được âm thanh làm cho mọi trưởng lão ngẩn ra, sau khi nhìn thấy Tần Lãng, tâm tình không tự chủ được mà khẩn trương, Phong Bạch nói:

- Không có làm gì, tại sao ngươi trở lại?

- Đưa thư cho ta!

Tần Lãng mặt lạnh, thân hình khẽ động liền hướng về phía Phong Bạch lao tới.

Thấy vậy, tâm thần Phong Bạch căng thẳng, bọn họ còn chưa có liên lạc với Chủ thế giới, nếu như thư này bị Tần Lãng nhìn thấy, như vậy thì sau này muốn liên lạc cũng là vô vọng.

Truyện Chữ Hay