Mà trên đài cao, vị trưởng lão kia đem đặc điểm chủ yếu của mười đại môn phái giới thiệu qua, các môn phái không phải chỉ tu luyện những thứ này, ở các phương diện khác cũng có lướt qua, bất quá chủ yếu phát triển một loại mà thôi.
Hàn Như Liệt cũng hỏi Cô Lăng Nguyệt muốn tiến vào môn phái nào. Lăng Nguyệt cũng không do dự nói bản thân muốn tiến vào Thần Quyết Cung, đối với quyết định của nàng thì Hàn Như Liệt hoàn toàn ủng hộ dù sao môn phái này nằm trong top ba mạnh nhất.
Vị trưởng lão trên cao cũng yêu cầu mọi người đem thẻ thân phận của các ngươi lấy ra, trước tiên xếp tên một trăm người đứng đầu.
Cô Lăng Nguyệt cũng đem thẻ thân phận màu đen ra, bên trong ghi rõ giá trị công huân là hơn mười hai vạn, lần trước Phụng Linh niết bàn khiến cho rất nhiều yêu thú kéo đến cho nên chỉ có một đêm mà bọn họ đã kiếm được bộn, sau đó một năm kế tiếp bọn họ cũng không lười biến cho nên giá trị chiến công của nàng đã là mười một vạn , hơn nữa được ban thưởng một vạn cho nên mới đạt được nhiều như vậy.
Sau một khắc mọi người lấy thẻ thân phận ra, một đạo hào quang sáng chói từ bên trong thẻ thân phận bắt đầu tràn ra, thẳng hướng bầu trời bắn đi.
Lúc này mọi người mới phát hiện, hiện tại trên không chỗ bọn hắn xuất hiện một hình tròn màu vàng, mà hào quang từ thể thân phận cũng hòa vào làm một với vòng tròn đó. Hình tròn này cơ hồ che chắn tầm mắt của tất cả mọi người, đem nhiều người vây quanh trong vòng tròn đó. Người cẩn thận trước tiên phát hiện sự biến hóa của thẻ thân phận.
Cô Lăng Nguyệt nhìn tia sáng từ thẻ thân phận màu đen trên tay chậm rãi độ lên một tầng màu vàng, màu vàng càng ngày càng đậm, cuối cùng đem trọn cái thẻ thân phận nhuộm thành màu vàng, như kim thạch.
Hàn Như Liệt nhìn thấy trong tay Lăng Nguyệt cầm thẻ thân phận màu vàng thì nở nụ cười: " Nguyệt Nhi, chúc mừng nàng nằm trong mười tên đầu."
Đứng trong đám đông nhìn bài thân phận là màu vàng, Thượng Quan Ngọc Nhi nhếch môi hài lòng. Dựa vào giá trị công huân của nàng dư sức đứng thứ nhất!
Lại nhìn những người xung quanh nhìn thẻ bài trong tay nàng dẫn tới không ít người xung quanh hâm mộ, trong lòng không tránh khỏi vài phần hư vinh.
Lão giả đơn giản tự thuật nói: "Một trăm tên đầu đã xuất hiện, thẻ thân phận màu vàng là top mười tên, màu đỏ là top một trăm tên."
"Kế tiếp chính là việc sắp xếp top mười tên."
Lão giả xoay người, hướng phía các trưởng lão khác gật đầu. Các vị trưởng lão đều giơ tay lên, Lăng Lạc Trần cũng không ngoại lệ, từng cột sáng theo tay bọn họ phát tán ra, hướng bia đá nằm ở ngọn núi phía sau bọn họ bắn đi.
Vốn là tấm bia đá bị tro bụi che kín, bây giờ dần dần tán đi, quang mang màu vàng phóng thích ra, chiếu sáng toàn bộ chiến trường Thiên Huyền. Đợi tia sáng này biến mất, mọi người nhìn thấy trên tấm bia đá viết: tên bài danh top mười chiến trường Thiên Huyền.
Mười tên người cùng với công huân giá trị đều viết ra rõ ràng, kiểu chưa lộ ra màu vàng bàng bạc và đại khí.
Thượng Quan Ngọc Nhi cảm thấy vị trí thứ nhất nằm trong tay mình cho nên không thèm xem mà chuẩn bị nghe lời tăng bóc của mọi người, nhưng người xưa có câu đời không như mơ.
" Người đứng vị trí thứ nhất là Cô Lăng Nguyệt!"
" Người thứ hai là Thượng Quan Ngọc Nhi. Hạng ba đồng thời thuộc về Tư Đồ Diêu và Mộ Chỉ Ly!"
Trong lúc mọi người nhao nhao nghị luận, Thượng Quan Ngọc Nhi khó tin gắt gao nhìn chằm chằm vào bài danh trên tấm bia đá, trong mắt tràn ngập đả kích, điều này sao có thể?
Chỉ thấy bài danh đứng thứ nhất viết tên Cô Lăng Nguyệt, giá trị công huân là hơn mười hai vạn. Nhìn thấy cảnh này, không ít người lộ vẻ kinh ngạc, các trưởng lão trên đài xem xong cũng khẽ giật mình.
Mộ Chỉ Ly nhìn giá trị công huân cao hơn những hai vạn của Cô Lăng Nguyệt không khỏi giật mình, một lần nữa bị nàng ta cướp lấy vị trí đứng đầu. Sau đó, Mộ Chỉ Ly cũng nhìn giá trị công huân của người thứ hai là trên mười một vạn, nếu như Cô Lăng Nguyệt không có một vạn công huân phần thưởng khi thi đấu lôi đài thì hai người sẽ đồng hạng a!
Người khác cũng nhìn ra được điểm này cho nên lập tức bắt đầu trở nên huyên náo, mọi người bảy mồm tám lưỡi mà bàn luận, thỉnh thoảng truyền ra một ít tiếng cười.
"Ha ha, kết quả thế này không khỏi quá khôi hài đi! Vậy mà đều là số nguyên! Người có tên thứ ba kia sợ là tức muốn chết!"
"Đổi lại là ta, ta cũng không cam lòng a, bất quá ai bảo nàng không phải dược sư a."
Từng câu, từng tiếng cười truyền vào trong tai Thượng Quan Ngọc Nhi, sắc mặt nàng không mấy tốt đẹp, cũng từ lúc này Cô Lăng Nguyệt vinh hạnh thăng lên vị trí no. những người cần được xử lý của nàng ta.
Trong lòng Thượng Quan Ngọc Nhi cũng bắt đầu hoài nghi Cô Lăng Nguyệt này xuất hiện do hiệu ứng bươm bướm nàng ta gây ra hay là ...Chẳng qua rất nhanh nàng ta cảm thấy chuyện này không có khả năng, ông trời cho nàng ta xuyên đến đây là để làm nữ chính.
Đồng thời lúc này Cô Lăng Nguyệt cũng bắt đầu hoài nghi cái người tên Thượng Quan Ngọc Nhi có phải là đồng hương với mình không, dù sao nàng nhớ không có người nào vượt qua giá trị công huân của Mộ Chỉ Ly.
Sau đó vị giả chủ trì cũng bắt đầu giới thiệu những người đang ngồi trên đài cao, người cuối cùng được nói chính là Lăng Lạc Trần-đại biểu của Thần Quyết Cung.
Lăng Lạc Trần chỉ ngồi cũng đã có rất nhiều người chú ý tới hắn, bất quá mọi người không rõ hắn là người nơi nào, mà bây giờ lại biết rõ thân phận hắn khiến cho bên dưới không tránh khỏi phần náo nhiệt.
Điên cuồng nhất chính là mấy nữ tử trẻ tuổi, mấy vị đứng trên đài cao đều là lão giả tuổi trên năm mươi, tất nhiên một nam tử anh tuấn tiêu sái sẽ là đối tượng được bọn họ chú ý, huống chi hắn thực sự quá ưu tú!
Đám nữ tử tràn ngập ái mộ xem Lăng Lạc Trần trên thế giới này nam tử có tướng mạo tốt không ít, nam tử thực lực cao cường cũng không ít, nhưng vừa có tướng mạo tốt lại vừa có thực lực thì thiếu đi, huống chi là cấp độ cực phẩm như vậy? Cho nên rất dễ hiểu bọn họ đem hắn người tình lý tưởng.
" Nguyệt Nhi, nàng không nhìn vi phu mà đi nhìn Mộ Chỉ Ly đang liếc mắt đưa tình với Lăng Lạc Trần làm chi?" Hàn Như Liệt từ phía sau ôm lấy cổ Lăng Nguyệt hờ dỗ nói. Nếu còn tiếp tục nhìn, cho dù là nữ thì hắn cũng sẽ ăn giấm chua.
" Bởi vì bọn họ liếc mắt đưa tình ta mới xem!" Cô Lăng Nguyệt không chút do dự nói.
Hàn Như Liệt: "..." Giờ hắn mới hay mị lực của hắn lại không bằng một câu chuyện bát quái của người ta.
Cô Lăng Nguyệt cũng không định trêu chọc Hàn Như Liệt nữa bởi trưởng lão trên đài cao đã nói muốn gia nhập môn phái nào liền đứng ở phía trước môn phái. Mà mọi người đều hướng về phía trưởng lão của môn phái chính mình ngưỡng mộ trong lòng đi đến.
Thượng Quan Ngọc Nhi từ xa nhìn Mộ Chỉ Ly cùng Lăng Lạc Trần liếc mắt đưa tình trong lòng bĩu môi, mà phía sau nàng ta còn có hai người một nam một nữ, nghe được cuộc nói chuyện của Lăng Lạc Trần cùng Mộ Chỉ Ly, trong lòng cũng có vài phần kinh ngạc, không nghĩ tới bọn họ quen biết hơn nữa quan hệ cũng không tệ a.
Nhất là nàng kia, trong lòng không khỏi nhiều thêm một tia hâm mộ cùng ghen ghét, nàng ta vậy mà cùng hắn quen biết, còn có thể cùng hắn nói chuyện. Bất quá nữ tử rất nhanh triển khai nét mặt tươi cười, nàng có thể tiến vào Thần Quyết cung, tương lai nhất định sẽ có nhiều cơ hội.
Suy nghĩ của nữ tử này cũng chính là suy nghĩ của Thượng Quan Ngọc Nhi, dù sao trước kia nàng ta đọc không ít truyện nữ phụ cho nên bổ não suy nghĩ theo hướng thế này: Ban đầu nam xứng mến mộ nữ chủ, nhưng sau khi tiếp cận làm quen nữ phụ mới nhận ra điểm tốt của nàng và rồi nhận ra người mình yêu chính là nữ phụ.
Lăng Lạc Trần mặc dù mến mộ Mộ Chỉ Ly nhưng vẫn chưa đạt đến độ thâm tình như sau này cho nên cùng nàng ta hàn huyên một chút liền lấy lại tác phong của mình tiếp đón Thượng Quan Ngọc Nhi đứng hạng thứ hai khá nhiệt tình, về phần hai người sau cũng được chào đón đúng mực.
Lăng Lạc Trần nhìn Cô Lăng Nguyệt đi đến trước mặt mình, trong lòng có chút nhẹ nhõm dù sao sư phụ căn dặn hắn nhất định phải lôi kéo cho bằng được nữ tử này.
" Cô cô nương, hoa..."
"Lăng công tử, ta có một yêu cầu quá đáng muốn công tử đáp ứng trước khi gia nhập." Cô Lăng Nguyệt có chút lúng túng nói, có điều đã mở miệng được rồi nàng cũng cảm thấy bình tĩnh hơn mà nói hết ra: " Ta muốn xin nhờ Lăng công tử có thể tiếp nhận ba bằng hữu còn lại của ta. Ta biết bọn họ không nằm trong top , nhận bọn họ sẽ làm cho công tử không biết ăn nói làm sao với những trưởng lão cùng Môn chủ cho nên nguyện dùng bình lục phẩm đan dược để đổi ba ngạch danh cho họ!" Trên đường tiến lên đài cao nàng gặp ba người Hiên Viên Dật đối với kết quả của bản thân rất ảm đạm vậy mà còn thật tâm chúc mừng nàng, lại nghĩ đến ngày trước kia cùng bọn họ cho nên nàng muốn giúp họ. Về phần tương lai họ đi đến đây, tất cả đành trong nhờ vào chính bọn họ.
Lăng Lạc Trần nhìn Cô Lăng Nguyệt, đối với hành động lớn gan này của nàng không mấy phản cảm ngược lại rất thưởng thức nàng: "Được!"
" Cảm ơn Lăng công tử đã đáp ứng. Còn đây là bình lục phẩm đan dược!" Cô Lăng Nguyệt ngay lập tức lấy từ trong túi Càn Khôn ra bình ngọc đựng đan dược đưa cho Lăng Lạc Trần.
Mà những người khác chứng kiến Cô Lăng Nguyệt vì đồng đội của mình mà ra tay mạnh bạo như vậy không khỏi hâm mộ đám người Hiên Viên Dật, không nằm top mà có thể gia nhập đại môn phái thật sự là tích phúc ba đời mới được a!