Mặc Thất Tần cùng Trường Phong Hạo Nguyệt sóng vai trên thảm đỏ đi vào trong phòng.
Đại đường bố trí đại khái giống nhau chỉ là nhiều hơn nhiều cảnh sắc hoa tươi đẹp. Đứng cạnh chủ vị một vị lão cẩm y chính là NPC điều khiển hôn lễ lần này. Lão nhân kia bộ dạng cực kỳ mượt mà, râu tóc bạc trắng, mặt mày hồng hào, cười híp mắt chắp tay đứng thẳng.
Trên màn hình Mặc Thất Tần một thân đỏ đồ cưới, đai lưng màu vàng kim dáng người yểu điệu, mũ phượng rủ xuống tua lóe kim quang.
Tại bên cạnh nàng là Trường Phong Hạo Nguyệt cũng mặc hỉ phục. Trước kia luôn mặc bạch y bồng bềnh giờ phút này mặc hỉ phục đỏ thẫm lại không có chút cảm giác đột ngột, ngược lại có vẻ anh tư táp sảng.
Hai người cầm lụa đỏ, đứng ở trong hành lang giống như đi vào phàm trần thần tiên quyến chờ đợi hứa hẹn dắt tay cả đời.
Mạch Dao nhìn chằm chằm màn hình, đáy lòng lại sinh ra vài chân tình không biết tên, có vẻ như giờ phút này người mặc đồ cưới ở trong phòng chờ chính là bản thân nàng.
Sở Hạo yên lặng nhìn chăm chú vào người bên cạnh đang không hề chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình, đem cảm động trên mặt nàng, sự vui sướng cùng ngượng ngùng thu hết vào mắt. Với hắn buổi hôn lễ này không chỉ là trong trò chơi đơn giản như vậy…
Trước mắt hình ảnh duy mỹ này, Mạch Dao đột nhiên xúc động rất muốn lưu lại nó. Trong lòng chỉ là nghĩ như vậy tay đã không tự chủ nhấn xuống print screen.
Trước nàng không hiểu trong trò chơi phong cảnh vẫn luôn hiện hữu nếu muốn có thể tùy thời bay đi nhưng vì cái gì vẫn có nhiều người thích chụp lại như vậy? Giờ khắc này nàng đã hiểu thì ra là muốn lưu lại không hẳn phong cảnh đặc biệt mà là những vui vẻ, cảm động, những gì tốt đẹp kia.
Ta bị một bàn tay lớn ấm áp cầm, bên tai truyền đến giọng ôn nhu nói nhỏ: “Không cần phải vậy.”
“Hả?” Mạch Dao không rõ chuyện gì quay đầu lại, nghi ngờ nhìn về phía Sở Hạo.
“Bởi vì anh sẽ luôn vậy.” Tiếng nói phất qua tim thật giống như hứa hẹn.
Mạch Dao trên mặt tràn ra cái nhẹ nhàng cười, hai tay từ trên bàn phím chậm rãi dời đi – - không nên lưu luyến giờ khắc tốt đẹp này là bởi vì hắn sẽ luôn ở bên cạnh, cho nên ngày mai sẽ tốt hơn. Chúng ta sẽ có càng nhiều cái nhớ lại, cũng sẽ có vô số ngày mai….
Ánh mắt quét qua hai bên tân khách, Mạch Dao trong lúc vô tình bị bắt được một cái thân ảnh không an phận. Chứng kiến tên người nọ Mạch Dao cả kinh… không bạc? ! Trong Cửu Châu người chơi là không thể trùng tên , này hiển nhiên là acc phụ của đại thần! Anh ấy mang tiến tới làm cái gì? Mạch Dao vô ý thức nhìn về phía Sở Hạo, lại phát hiện hắn chỉ mở một trò chơi cửa sổ.
Chẳng lẽ acc bị trộm? Người này tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ là đến phá hư ? Nhưng là không có thiệp mời căn bản không có biện pháp tiến vào đại đường , người này là vào bằng cách nào?
Mạch Dao đẩy Sở Hạo có điểm bất an chỉ hướng thân ảnh đi loạn trên màn hình kia: “Anh xem… đây không phải là acc phụ của anh sao?”
Như vậy hiển nhiên lắc lư người, Sở Hạo làm sao có thể không trông thấy? Hắn chỉ là khẽ mỉm cười, nói: “Yênm, không có việc gì.”
Mạch Dao hiểu rõ: “Thì ra là anh mời người… Người đó như thế nào không lấy acc của mình?”
“Chính em ấy không có acc chỉ là nghe nói đêm nay có hôn lễ, la hét đến tham gia náo nhiệt thôi.”
Không có acc? Mạch Dao phán đoán: “Không phải là… Tô Nhược chứ?” Trông thấy Sở Hạo trên mặt vẻ mặt bất đắc dĩ, Mạch Dao biết mình là đã đoán đúng.
Nghi thức sắp bắt đầu, thân hình ửng hồng đi tới.
【 Mặc Thất Tần 】: Cậu rốt cuộc đã tới.
【 Thiên Lạc 】: chúc mừng Mạch Dao… chúc mừng đại thần.
【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: cám ơn.
【 Thiên Lạc 】: Á Á và Giai Kỳ đều ngồi ở phía sau mình nhìn!
【 Mặc Thất Tần 】: hoan nghênh Á Á, hoan nghênh Giai Kỳ ~O (∩_∩ )O~
Mạch Dao trong lòng dâng lên cảm động, trò chơi đối với vài người không chơi trò chơi nhìn… kỳ thật cái gì cũng không phải thế. Các cô ấy sở dĩ đến gom góp náo nhiệt… kì thực là chúc phúc hai người.
Tám giờ đúng, chủ vị tuyên bố nghi thức bắt đầu. Mạch Dao cùng Sở Hạo trên màn hình đồng thời nhảy ra “Có xác nhận kết hôn ha không?” . Ấn xác nhận trên màn hình hai người nhất tề đã bái, trước màn ảnh hai cánh tay sít sao đan nhau.
Tô Nhược hai tay nâng cằm lên ngồi ở trước bàn sách, bị không khí hôn lễ nồng nặc lây, không khỏi tự nhủ: ” Cảm giác kia thật tốt!”
Sau lưng Đường Triệu bĩu môi: “Này có gì khó..em thích anh cũng có thể làm được.”
Tô Nhược không khách khí khinh bỉ hắn: “Dẹp, không có ý mới.”
Đường Triệu vi nheo lại ánh mắt gần hơn: “Không có ý mới?”
“hừ ~” Tô Nhược ngước mắt khiêu khích nhìn hắn một cái
Đường Triệu nhíu mày, khẽ mỉm cười cánh tay dài ôm chặt, đem nàng vào trong ngực cúi người hôn xuống.
“Ngô…” Tô Nhược tức giận dùng ánh mắt công kích hắn, Đường Triệu phảng phất chưa tỉnh.
Không có ý mới sao? Vậy thì ý mới này tốt lắm.
Ngắn ngủi vài phút nghi thức gần kết thúc, tân nương trong tay xuất hiện một cái tú cầu vải nhiều màu.
“Ném tú cầu” là cái có trong hôn lễ cao cấp của Cửu Châu, cũng giống như hôn lễ thật cô dâu ném hoa người nhận được tú cầu kia là người chơi có thể miễn phí mở một hôn lễ bình thường. Trong hành lang tân khách đều tụ lại tới đây, nhao nhao muốn thử.
Mạch Dao tiện tay ấn xuống “enter” chỉ thấy Mặc Thất Tần trong tay tú cấu đường vòng cung hướng phía trước bay ra ngoài. Tú cầu nhiều màu bị ném cực kỳ cao rất xa, hướng phía bên phải đại đường hướng “ta chỉ muốn lấy tên có thể lấy dài hơn đập tới”.
Đang lúc tất cả mọi người hâm mộ nhìn xem tú cầu rơi xuống, một cái người mau lẹ vội vàng không kịp chuẩn bị từ trong một góc khác xông tới, người nọ nhẹ nhàng linh hoạt nhảy lên ở giữa không trung bay ra, tú cầu liền vững vàng rơi vào trong ngực hắn.
Bị biến cố bất thình lình kinh đến, trong hành lang tân khách cũng đều đứng tại nguyên chỗ. Chỉ là… người trong cuộc phát uy.
【 ta chỉ muốn lấy tên có thể lấy dài hơn 】: Đường – Kỳ – Khoả – Đắc! ! !
【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: chuyện gì?
【 ta chỉ muốn lấy tên có thể lấy dài hơn 】: mi thật vô sỉ…
【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: ta không vô sỉ.
【 ta chỉ lấy biết tên có thể lấy dài hơn 】: giả ngu! Tũ cầu kia rõ ràng cần phải là của ta ta!
【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: cái gọi là “Cần phải” ?
【 ta chỉ lấy biết tên có thể lấy dài hơn 】: nó rõ ràng là hướng ta bay tới ! ! !
【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: a? Phải không… Vậy làm sao bị ta nhận được chứ?
【 ta chỉ muốn lấy tên có thể lấy dài hơn 】: mi mi mi! ! !
【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: ta như thế nào?
【 ta chỉ muốn lấy tên có thể lấy dài hơn 】: mi vô sỉ!
【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: còn mi vô lại!
【 ta chỉ muốn lấy tên có thể lấy dài hơn 】: mi hèn hạ!
【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: còn ngươi hạ lưu!
【 ta chỉ muốn lấy tên có thể lấy dài hơn 】: mi là người cặn bã!
【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: còn ngươi là đồ bỏ đi!
…
Mạch Dao thực tại nhìn không được, vuốt vuốt mi tâm, kênh nói chuyện phiếm đánh vào một hàng chữ.
【 Mặc Thất Tần 】: đừng cãi nhau nữa .
Thấy phu nhân lão đại lên tiếng, mọi người cũng đều rối rít gia nhập hàng ngũ khuyên can.
【 cá chép 】: , muốn ở chung hòa thuận không!
【 vai phụ 】: nghe không… đại tẩu kêu người đừng cãi .
】: đúng vậy đúng vậy… gây gổ không giải quyết được vấn đề !
【 Tình Thiên Oa Oa 】: hạt dưa nói đúng!
【 Mặc Thất Tần 】: cho nên người đánh nhau đi!
Mọi người: …
Tiệc mừng rốt cục tan, trình diện tân khách đều một chút có tăng tác dụng nguyên liệu nấu rồi vừa lòng thỏa mãn rời đi. Đường Kỷ Khỏa Đắc bắt đầu ở kênh trước mặt ồn ào.
【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: lão Đại lão Đại… giết boss không?
Không đợi đại thần trả lời, hắn đã bị “hạt dưa trong vỏ” ở một bên chửi mắng một trận.
【 hạt dưa trong vỏ 】: ngu ngốc! Giết cái đầu nhà anh… người ta tân hôn muốn thế giới hai người, mù mà định náo nhiệt gì.
【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: a, được rồi… kia em theo anh đi thế giới người đi.
【 thanh thanh trong viên quỳ 】: cút!
【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: Chúng ta cùng nhau cút đi!
【 hạt dưa trong vỏ 】: muốn chết!
【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: Anh tại sao có thể chết, anh chết đi em thì xử lý ra sao?
Hạt dưa trong vỏ nổi giận, không nói hai lời một cái đại chiêu quăng ra ngoài, Đường Kỷ Khỏa Đắc vội vàng né tránh. Hai người cứ như vậy đùa giỡn chạy ra khỏi đại đường.
Đột nhiên nhàn rỗi, Mạch Dao nhất thời không biết làm cái gì thì tốt, vì vậy theo miệng hỏi: “Chúng ta đi làm gì?”
“Phu nhân nói xem.” Sở Hạo đáp đến vô cùng tự nhiên, lại làm cho trên mặt nàng nóng lên.
Chợt nhớ tới đến đã lâu không có pk, không biết kỹ thuật lui không vì vậy Mạch Dao đề nghị: “Nếu không chúng ta đi pk đi?”
Sở Hạo sững sờ, sau đó buồn bã nói: “Phu nhân là muốn mưu sát vi phu sao?”
Mạch Dao nhất thời im bặt.