Mua hai cân thịt lợn, được khuyến mại mấy cân xương. Ông chủ hàng thịt hào phóng lấy hai đồng tiền chỗ xương. Dù sao bình thường cũng không ai ăn xương, cha con nhà này chắc là quá nghèo. Nghĩ vậy liền thêm ít thịt vụn cho cha con Lưu Triệt.
Lưu Triệt cầm thịt cùng con trai vui vẻ ra về. Không hề biết đến mình vừa bị ông chú bán thịt lợn thương hại. Lại mua thêm vài con gà con, để cho Tiểu Tráng nuôi. Lưu Triệt xem xét lại một vòng, thấy cũng đã đủ. Liền dắt Tiểu Tráng về, ra đến đầu trấn đã thấy vợ chồng Vương đại thúc đợi sẵn.
Vương đại thúc thấy hai cha con khuân nhiều đồ. Liền xuống phụ giúp Lưu Triệt bỏ đồ lên xe. Chất đồ lên xe Vương đại thúc không khỏi cảm khái Lưu Triệt này nhìn nhỏ gầy không ngờ khỏe như vậy.
Vương đại thẩm lại nhìn mớ đồ, nói: " Tiểu Triệt không phải thẩm nhiều lời, nhưng con mua nhiều đồ thế này tốn không ít tiền đi. Con thật là tiêu loạn như vậy, rồi hai đứa sau này lấy gì tiêu"
Biết Vương thẩm cũng là có ý tốt, Lưu Triệt cười nói: " Thẩm đừng lo, đồ này là con bán một ít đồ lúc trước của con để mua. Tiểu Tráng đang tuổi lớn phải ăn uống đầy đủ. Con đã suy tính hết rồi, thẩm đừng lo".
Vương thẩm nghe vậy không cho là đúng. Trẻ con nông thôn đứa nào chẳng như vậy. Dù là Tiểu Tráng có cực hơn đám trẻ trong thôn một chút. Thật không hiểu người trấn lớn nghĩ gì, Vương thẩm nghĩ chắc là Lưu Triệt là công tử nhà giàu nên mới có suy nghĩ vậy. Lại nghĩ Lưu Triệt cũng là lo lắng cho Tiểu Tráng nên cũng không nói gì nữa.
Vương thúc nói: " Cái bà này Tiểu Triệt nói đúng đó. Bà xem Tiểu Tráng gầy như vậy cần bồi bổ. Tiểu Triệt con đừng để bụng thẩm con chỉ có ý tốt thôi"
Lưu Triệt vui vẻ nói:" Con biết là thẩm và thúc muốn tốt cho con mà. Nếu không để ý đã không nói gì rồi, cũng may có hai người giúp đỡ nên hai cha con con mới đỡ vất vả"
Vương đại thẩm nghe vậy liền dịu đi không ít. Thôi vậy Tiểu Triệt có vẻ hiểu chuyện. Chắc đã tính toán hết rồi, nghĩ vậy Vương thẩm liền lấy rơm phủ lên mớ đồ Lưu Triệt mua. Sau đó nói: " Mấy cái này giấu đi, bên đó mà biết con có tiền mua này kia lại đến chiếm tiện nghi"
Lưu Triệt cảm kích cảm ơn vợ chồng Vương thúc. Về nhà liền nấu canh xương hầm, múc một bát lớn đem sang nhà vợ chồng Vương thúc. Hai vợ chồng vui vẻ nhận, còn tặng cho Lưu Triệt hai trái trứng. Từ chối mãi không được, Lưu Triệt đành cầm về.
Hai hôm sau, Lưu Triệt ở nhà bổ củi Tiểu Tráng thì đã được y cho đi chơi với đám trẻ trong thôn. Đang dọn dẹp, thì thấy Vương thẩm chạy qua. Vừa vào cửa liền nắm lấy tay Lưu Triệt nói: " Tiểu Triệt sao con có thể bảo Tiểu Tráng qua nhà bên đó làm ruộng. Thẩm vừa đi qua đồng thấy Tiểu Tráng đang phải cặm cụi làm"
Lưu Triệt ngạc nhiên rơi cái rìu trong tay: " Sáng nay con cho Tiểu Tráng đi chơi với đám nhỏ trong thôn mà. Sao lại thành ra làm ruộng, Vương thẩm, thẩm dẫn con qua đó"
Vương thẩm thấy Lưu Triệt là lo lắng thật sự liền an tâm không ít. Xem ra là mình hiểu nhầm thằng nhỏ, liền nói: " Thẩm thấy thằng bé đang ở dưới ruộng một mình. Ban nãy còn thấy mấy đứa nhà bên kia chạy đi chơi"
Lưu Triệt nghe vậy giận tím mặt, theo Vương thẩm ra ruộng. Liền thấy Tiểu Tráng đang cặm cụi dưới ruộng liền quát: " Tiểu Tráng lên đây ngay"
Tiểu Tráng thấy cha nhỏ tức giận vội vàng leo lên bờ. Lưu Triệt tức giận nói: " Nói, ai bảo con làm đồng ở đây, sáng nay con nói đi chơi với đám Hổ Tử mà"
Đại khái chưa bao giờ thấy Lưu Triệt giận như vậy. Tiểu Tráng đành thành thực nói: " Sáng nay con và đám Hổ Tử đang chơi ở đầu thôn. Thì bà nội và đại thẩm gọi con qua phụ làm ruộng. Bình thường đều vậy...nên con qua cha nhỏ đừng giận con"
Lưu Triệt cúi xuống nắm lấy hai bàn tay Tiểu Tráng lật qua lật lại xem. Liền thấy hai bàn tay nhỏ nhắn đã đỏ hết cả lên. Cơn giận liền xẹp xuống, mình sao lại nổi giận với Tiểu Tráng chứ. Liền đau lòng nói: " Tiểu Tráng còn nhỏ, cha nhỏ thương không nỡ để con làm việc quá nặng. Con xem tay đều đỏ hết, Tiểu Tráng cỏ thể giúp cha nhỏ phụ việc. Nhưng phải lựa sức, cha nhỏ đã nói rồi mà. Con như vậy cha nhỏ đau lòng lắm có biết không? "
Tiểu Tráng liền rưng rưng, nó biết cha nhỏ thương nó. Nhưng bà nội và mấy thẩm hay đánh và nhéo tay nó đau. Nên nó sợ liền không nói với cha nhỏ chạy qua phụ làm ruộng. Lưu Triệt xoa đầu Tiểu Tráng: " Sau này có việc gì phải nói với cha nhỏ hiểu không? Sau này Tiểu Tráng không phải qua bên này làm đồng nữa".
Tiểu Tráng dạ rồi ngoan ngoãn theo Lưu Triệt về. Vương thẩm chứng kiến hết thảy liền an tâm, hoàn toàn tin tưởng Lưu Triệt đây là thực lòng yêu thương Tiểu Tráng. Nghĩ vậy liền cảm thấy có lỗi vì ban nãy hiểu lầm y.
Lưu Triệt dắt tay Tiểu Tráng, nhìn thân hình nhỏ nhắn đi bên cạnh. Lửa giận liền đốt lên tận mắt. Giỏi lắm dám bắt Tiểu Tráng nhỏ như vậy làm đồng một mình.