Đang suy nghĩ vẩn vơ, thì được Tiểu Tráng nắm áo gọi kéo về hiện thực. Nhìn con trai vẻ mặt lo lắng, Lưu Triệt nghĩ xuyên cũng thật là may mắn. Chỉ tiếc là thời gian bận rộn, không kiếm được lấy một tiểu công. Lưu Triệt buồn rầu nghĩ thủ thân tới ba mươi năm rồi, không biết còn phải treo danh xử nam bao lâu nữa.
Tiểu Tráng vui vẻ kéo Lưu Triệt vào trong nhà. Cha đã về rồi, từ nay mình và cha nhỏ sẽ không bao giờ bị bắt nạt nữa. Tuy nghĩ đến mẹ ruột vẫn làm Tiểu Tráng buồn, nhưng nó nhìn cha nhỏ và cha mình bận rộn trong nhà. Nó liền cảm thấy nếu có thể sống với cha và cha nhỏ như thế này mãi mãi thì tốt rồi.
Có cha nhỏ, nhà của Tiểu Tráng chính là một nhà hoàn chỉnh. Nghĩ vậy Tiểu Tráng lại lo lắng, hôm nọ nó lén nghe được. Cha bảo, cha nhỏ sau này có thể tìm người khác. Tại sao cha lại có thể như thế? Cha nhỏ gả cho cha rồi, thì là tức phụ của cha. Vương đại thúc nói đàn ông phải chăm lo cho tức phụ của mình cả đời. Cha phải chăm sóc cha nhỏ cả đời mới đúng chứ.
Nghĩ vậy Tiểu Tráng liền phụng phịu dẩu môi nhìn cha mình. Làm Triệu Đại Tráng không hiểu ra sao? Sao mình lại làm Tiểu Tráng giận rồi? Triệu Đại Tráng nghĩ tới nghĩ lui, cũng không hiểu được lí do con trai giận mình.
Tiểu Tráng biểu thị, nó thực thất vọng về cha. Cứ như vậy cha nhỏ bị người khác cướp mất thì sao? Tiểu Tráng lo lắng nghĩ, không được phải nghĩ cách gì đó mới được. Đáng thương Đại Tráng không hiểu ra sao bị con trai ghét bỏ, vò đầu bứt tai mất một buổi.
Tết nhất xong, tranh thủ thời tiết nắng ấm thôn dân trong thôn tất bật chuẩn bị gieo lúa vụ xuân. Nhà Lưu Triệt cũng đã mua thêm hai mẫu ruộng nước. Triệu Đại Tráng khí thế nhổ mạ cấy, cấy lúa một mình liền xử lí gọn lẹ hai thửa ruộng. Bình thường nhà họ Triệu mười mấy mẫu ruộng hầu như do Triệu Đại Tráng làm. Hai mẫu này nhằm nhò gì Triệu Đại Tráng biểu thị cự tuyệt Lưu Triệt muốn giúp.
Lưu Triệt xoắn xuýt một buổi vì không giúp được gì. Tiểu Tráng liền nói: " Cha nhỏ, không thì cha nhỏ nấu đồ ăn đem ra cho cha. Như vậy cũng coi như là giúp được cha rồi"
Lưu Triệt liền xoa đầu Tiểu Tráng, con trai mình thật thông minh. Sau đó liền vui vẻ đi nấu cơm, Tiểu Tráng nhìn cha nhỏ chạy đi. Nắm tay nhỏ hơi nắm lại biểu thị quyết tâm. Tốt lắm kế hoạch thành công. Tiểu Tráng nghe mấy đại thúc trong thôn thường khoe việc tức phụ mình đưa cơm món gì.
Tiểu Tráng liền nghĩ hẳn là đưa cơm là công việc biểu thị tình cảm của vợ chồng. Trước đây mẹ không đưa cơm cho cha bao giờ. Tiểu Tráng nghĩ nếu cha nhỏ đưa cơm cho cha biểu thị tình cảm của hai người rất tốt. Liền tranh thủ nói Lưu Triệt đưa cơm cho Triệu Đại Tráng. Đúng vậy, Tiểu Tráng dùng cách riêng của mình đang muốn ghép đôi cho hai cha của mình.
Triệu Đại Tráng cấy lúa đến giữa trưa thì xong được một mẫu ruộng. Liền lên bờ ngồi nghỉ, lấy bánh bao trong túi ra ăn. Cùng mấy đại hán khác nói chuyện dưới gốc cây. Vừa nhét bánh vào miệng thì thấy Lưu Triệt từ xa đi lại.
Triệu Đại Tráng khó hiểu nhìn Lưu Triệt, thấy thiếu niên ngượng ngùng giơ lồng cơm, nói: " Ta làm cơm cho huynh"
Mấy đại hán xúng quanh liền huých vai, trêu chọc Đại Tráng. Sau bao nhiêu năm cuối cùng Đại Tráng cũng được tức phụ đưa cơm. Xem ra tuy là nhà họ Triệu tham tài lại giúp Đại Tráng được một chuyện tốt. Tình cảm của hai phu phu có vẻ rất tốt.
Triệu Đại Tráng bị mấy người xung quanh chọc cũng ngượng ngùng cất bánh bao. Tiếp nhận lồng cơm của Lưu Triệt, mở ra liền thấy hai đĩa thịt một đĩa rau. Sắc vị đầy đủ, mấy đại hán xung quanh bắt đầu bỏ tâm tư trêu đùa. Chuyển sang ghen tị, tức phụ nhà Đại Tráng nấu cơm trông có vẻ ngon. Lại nhìn bánh nướng trên tay mình, mấy đại hán cắn bánh bi phẫn.
Triệu Đại Tráng vui vẻ ăn cơm, trong lòng không khỏi ấm áp. Ăn vài thìa, liền thấy một ống trúc giơ trước mặt. Lưu Triệt nhét ống trúc vào tay Triệu Đại Tráng, nói: " Trà bí đao, ta nấu...huynh uống đi"
Mấy đại hán xung quanh nghe vậy cắn đũa, lại có cả trà. Triệu Đại Tráng vừa mở nút ống trúc. Liền nghe thấy mùi thơm thoang thoảng,uống vào thanh mát ngọt ngào. Nhìn mặt Triệu Đại Tráng liền biết trà này uống ngon lắm. Mấy đại hán bi phẫn nghĩ, có để cho người ta ăn cơm hay không hai cái người này.
Uống xong một ngụm trà, nhìn thiếu niên ngồi bên cạnh. Bỗng nhiên trong lòng Triệu Đại Tráng có một cảm giác kì lạ dấy lên. Ra là được người nhà quan tâm là như thế này. Xét theo phương diện nào đó, thì kế hoạch của Tiểu Tráng đã thành công.
Bằng phương thức đơn giản vụng về của mình. Tiểu Tráng đã giúp trong lòng Đại Tráng có một mảnh ấm áp tốt đẹp với Lưu Triệt. Quan hệ giữa hai người cũng bớt ngượng ngùng hơn trước đây. Tiểu Tráng tinh tường phát hiện ra cha nhỏ sau khi đưa cơm về khá vui vẻ. Mà cha sau khi về trông càng vui vẻ hơn, xem ra mình làm đúng rồi nha. Phải cố gắng hơn mới được, Tiểu Tráng nghĩ