“Tay quá nhẹ, dùng lực thêm chút.” Diên Thiệu Bách bình chân như vại cầm lấy bản điện tử xem tin tức, rất có khí thế đại gia nói, “Hỏi đi.”
Mạc Hoài Song sau lưng hắn nhe răng, cẩn thận hỏi, “Ngươi biết đẳng cấp cụ thể của Nguyên Quân Đường không?”
“Cấp tám.” Diên Thiệu Bách xoay người liếc mắt nhìn hắn, ý là đáp án rõ ràng như vậy cũng hỏi, “Trước mắt trên đời không có độc giác thú cấp chín.”
Nói cách khác trên đời không có tồn tại cao hơn độc giác thú cấp tám, cho nên hỏi cái vấn đề này thực sự ngu chết đi!
“…” Mạc Hoài Song dùng hết sức nắm vai Diên Thiệu Bách.
Dám cười nhạo lão công của ngươi, nắm chết ngươi!
“Lực này không tồi.” Diên Thiệu Bách căn bản như không cảm nhận được mưu mô trả thù của hắn, an nhàn nói.
Mạc Hoài Song tức giận giương mắt lên nhìn.
Khóe miệng Diên Thiệu Bách lặng lẽ nhếch lên, hắn cũng biết không thể bắt nạt quá mức, vì vậy liền vuốt lông, “Sao ngươi lại hỏi ta chuyện này?”
“Trước đây nghe nói nàng rất có khả năng tiếp cận cấp chín, cho nên mới tò mò.” Mạc Hoài Song biện hộ cho sự thông minh của mình, hắn cũng là tin “Lời gièm pha” của Nạp Nhân có được hay không.
“Thuyết pháp này không chính xác, nhưng cũng không tính là sai.”
“Sao lại vậy?”
“Trước ngươi, nàng là người duy nhất trên thế giới này có thể chế tạo thạch giáp vượt cấp.” Diên Thiệu Bách nói xong dừng lại một chút, trên mặt lộ ra vè trào phúng, lại giống như trào phúng “Vượt cấp” của nàng.
Mạc Hoài Song ra sức phục vụ cho lão bà của mình, không thấy một tia trào phúng này, thấy Diên Thiệu Bách ngừng lại, lập tức truy hỏi, “Sao đó?”
“Sau đó thạch giáp của nàng chỉ có thể dừng lại trước cấp chín.”
Mạc Hoài Song nghe Diên Thiệu Bách nói như vậy, trong lòng hồi hộp một chút, dừng tay đang xoa bóp lại, làm bộ khịt khịt mũi, có vẻ như đùa giỡn nói, “Sao ta nghe trong lời ngươi nói có mùi vị không đúng, Nguyên Quân Đường đã đoạt lấy bạn trai của ngươi sao?”
“Miệng nói cẩn thận a,” Diên Thiệu Bách quát khẽ, “Cẩn thận ta đánh mông ngươi.”
Mạc Hoài Song cười hì hì, thay đổi đề tài, “Ngươi biết thánh giáo có mấy bộ giáp nguyên đồ lưu truyền tới nay không?” Tay lại tiếp tục xoa bóp lấy lòng lão bà mình.
“Ba bộ. Cấp thấp nhất được lưu truyền phổ biến trong dân chúng, mặc dù không thể so sánh với thạch giáp tại phòng dữ liệu công cùng với tiểu chuẩn của học viện Minh Giáp, nhưng ưu điểm là phổ biến rộng rãi, cái này cũng là một trong những nguyên nhân tín đồ của thánh giáo phổ biến rộng rãi, không phải tất cả mọi người đều có thiên phú học ở học viện Minh Giáp.”
“Bộ cấp trung được lưu truyền bên trong những tinh anh của giáo. So với thạch giáp tiêu chuẩn thì tốt hơn một chút, lực công kích vượt một tầng.”
“Tốt nhất chính là trong lần tranh tài này, lực công kích vượt tầng tám. Chỉ truyền trong hnhững nhân vật chủ chốt của giáo.”
Mạc Hoài Song nghe xong suy nghĩ một chút, kháng nghị, “Vậy không đúng, Nguyên Quân Đường vượt cấp là thế nào. Giáp nguyên đồ của nàng không giống như những cái khác đúng không.”
Diên Thiệu Bách buông bản điện tử xuống, nghiêm mặt nói, “Không, giáp nguyên đồ là giống nhau, tình huống của nàng có chút đặc thù.”
Mạc Hoài Song vừa nghe liền biết trong này có nội tình, ánh mắt sáng lên, thay đổi nắm vai thành đấm lưng, công phu nịnh nọt lại lên một tầng khác, “Đoàn trưởng đại nhân, nói một chút đi.”
Tay Diên Thiệu Bách giơ ra kéo hắn ra từ phía sau, đem Mạc Hoài Song đặt lên chân mình, “Đây chính là bí mật lớn, người biết được khắp thiên hạ không vượt quá mười người, nếu muốn biết chỉ nắm vai đấm lưng là không thể được.”
Mạc Hoài Song đưa tay sờ sờ mặt hắn, nâng mặt Diên Thiệu Bách lên, rất lưu manh hôn một cái, tại thời điểm hai môi chạm vào nhau, hắn đưa lưỡi ra chuẩn bị đẩy hàm răng của Diên Thiệu Bách ra.
Diên Thiệu Bách nhanh chóng đè lại sau đầu của hắn, đầu lưỡi phản công tiến vào, mang theo hung tàn xâm nhập càn quét, thô bạo khuấy đảo đầu lưỡi của hắn.
Mạc Hoài Song bị động thừa nhận xâm phạm của Diên Thiệu Bách, đầu lưỡi mang theo cảm giác tê đau, làm cho hắn hơi chút kháng cự phát ra âm thanh nghẹn ngào nhỏ vụn, nghe như có chút đang khóc, không lâu sau khí lực dưới sự không ngừng tiến công của Diên Thiệu Bách liền có chút tán loạn.
Thân thể Diên Thiệu Bách đang giam cầm hắn có chút động,có chút không muốn buông tha.
Nụ hôn này lâu dài mà hung ác, chờ đến thời điểm Diên Thiệu Bách đem người thả ra, Mạc Hoài Song liền thở hồng hộc, ánh mắt hắn mang theo ý chỉ trích nhưng dưới con mắt của người khác lại thành điệu đà phong tình, khẽ cào vào lòng người.
Diên Thiệu Bách ôm chầm lấy người hôn lấy con mắt của hắn, lúc này mới coi như thực sự kết thúc nụ hôn này.
“Mẹ nó! Con mẹ nó ngươi không thể nhẹ chút được sao!” Miệng khẳng định đã bị cắn sưng lên, làm sao mà gặp được người đây!
“Ngoan, nhịn không được!” Diên Thiệu Bách thân mật nhéo nhéo mũi hắn.
“Lão tử đều hi sinh cả nhan sắc rồi, ngươi liền thành thật khai báo đi, đến cùng có liên quan gì đến Nguyên Quân Đường?!” Mạc Hoài Song nhanh chóng vỗ rớt cái bàn tay đang nhéo mũi mình.
“Sao lại nghĩ như vậy?” Diên Thiệu Bách cười hỏi.
“Những ngày này cũng không phải chỉ ở với ngươi, tính khí kia của ngươi ta ít nhiều vẫn biết được một chút, nếu như không có quan hệ rất sâu ngươi tuyệt đối sẽ không nói ra câu nói như “Vĩnh viên dừng lại”.” Mạc Hoài Song nói xong cũng không quên thiếp vàng lên mặt mình, nói khoác không biết ngượng, “Nếu như ngay cả lão bà ta đều không biết, vậy còn làm lão công làm gì.”
“Vả lại, ngươi xác thực rất đáng gờm, nhưng còn không lợi hại đến mức có thể biết được cơ mật lớn đến như vậy, nếu như nói bí mật kia không có quan hệ gì với ngươi, ta không tin.” Mạc Hoài Song nói xong liếc mắt nhìn Diên Thiệu Bách một cái, một bộ dáng ngươi đừng nghĩ lừa gạt ta.
Hai đời hắn lần đầu tiên yêu thích một người như vậy, đương nhiên sẽ đem hắn để ở trong lòng cân nhắc tỉ mỉ, mà chỉ cần đem người đặt vào trong lòng, vậy người này đối với ngươi liền thực sự không khó để lí giải.
“Lão công, hả?” Diên Thiệu Bách đổi chủ đề lại đưa tay nắm mũi Mạc Hoài Song.
“Đừng nói sang chuyện khác.” Mạc Hoài Song kéo tay hắn ra, “Đang nói chính sự đó.”
“Ta cảm thấy chuyện có thể xác định rõ địa vị gia đình của mình cũng là chính sự.” Diên Thiệu Bách nói xong liếc nhìn cái mông của Mạc Hoài Song đang ngồi trên đùi hắn.
Mạc Hoài Song đỏ tai, muốn đứng lên lại phát hiện chỗ eo mình bị cánh tay siết chặt không thể thoát được.
“Nói chính sự! Không được nói sang chuyện khác!” Mạc Hoài Song có chút thẹn quá hóa giận!
Chờ đến khi hắn có tiền nhất định sẽ mua gạo trở về ủ rượu, trước tiên đem người này say chết rồi lại ooxx rồi lại xxoo, đợi xem hắn sẽ nói như thế nào!
Diên Thiệu Bách nhéo nhéo mũi Mạc Hoài Song, thấy bộ dáng của hắn nếu không biết được đáp án nhất định sẽ không bỏ qua cũng có chừng mực chuyển về đề tài chính, “Trên người nàng có một món đồ, gọi là ban ân của độc giác thú. Là bảo vật truyền qua các đời cửa phụ thân ta, người nắm giữ nó bên trong dòng máu sẽ sản sinh ra một loại vật chất đặc biệt, dùng máu của nàng cùng máu độc giác thú dung hợp với nhau vẽ thạch giáp liền có thể vượt cấp, khuyết điểm là chỉ có chủ của bảo vật này mới có thể điều động loại dung hợp với máu này. Hơn nữa đẳng cấp càng cao, chế ra thạch giáp vượt cấp sẽ càng ngày càng kém, đến cấp tám là phần cuối.”
Mạc Hoài Song nghe xong, trầm mặc một hồi, cuối cùng an ủi vỗ vỗ vai Diên Thiệu Bách, “Sau này ta sẽ kiếm nó về cho ngươi.”
Về phần lời an ủi khác hắn một câu cũng chưa nói, ở trong lòng hắn, trên người Diên Thiệu Bách đang gánh lấy huyết hải thâm cừu của nhà họ Diên, mà loại thù hận thấu xương này, không phải dăm ba câu liền có thể an ủi được.
Diên Thiệu Bách cọ cọ vào trán Mạc Hoài Song, “Ừm, đến lúc đó cho ngươi làm vật sính lễ. Vật này luôn luôn chỉ truyền con dâu trưởng.”
Mạc Hoài Song đưa tay chọc chọc trán hắn, “Đừng nghịch, nói chính sự đi. Ta nói nếu vật này vẫn luôn luôn ở nhà các ngươi, tại sao trước Nguyên Quân Đường lại không ghi chép liên quan đến chế thạch giáp vượt cấp.”
Diên Thiệu Bách cười cười, “Ngươi là người đầu tiên tu luyện luyện thạch giả ở nhà chúng ta.”
“…” 囧, quả thực phung phí của trời có được hay không!
“Năm đó thời điểm mẫu thân ta sinh tỷ tỷ liền bị thương, bởi vì không có thuốc chữa thương cấp bảy, nàng bị kết luận là không thể sinh dục, phụ thân ta bởi vì không muốn cho nhà ta tuyệt hậu, liền đem tỷ tỷ ta nuôi như là con trai, chuyện trong nhà ta có bảo vật cũng không giấu nàng. Chuyện xấu chính là sau đó mẫu thân lại sinh ta ra.”
Nói đến đây Diên Thiệu Bách dừng lại một chút, sau một lúc lâu, hắn mới nói, “Người vẫn là có chấp niệm, đặc biệt là tại thời điểm vẫn cho rằng cái thứ kia sẽ thuộc về mình trong nhiều năm.”
“Sau đó tỷ tỷ ta liền gặp được một người xa lạ, ban ân của độc giác thú liền bị lừa gạt đi. Có lẽ lúc đó tỷ tỷ ta rất không cam tâm đi, trong lễ cưới nàng cùng tên cặn bã kia đồng quy vu tận.”
“Chỉ là nàng làm như vậy lại liên lụy đến phụ mẫu, những người thân có người bị tử thương liền điên cuồng trả thù chúng ta. Ba người chúng ta không thể không bắt đầu lưu vong. Cuối cùng phụ thân ta bởi vì mẫu tử chúng ta mà chết, mẫu thân mang theo ta trốn trốn tránh tránh tám năm, cuối cùng cũng đi theo. Mà ta vì có thể sống sót liền làm lính đánh thuê thành Dư Kha.”
Mạc Hoài Song nghe xong không nói quả thực không còn gì để nói. Này, này, này đều là chuyện gì! Uất ức đến nỗi có thể đem mình nôn chết có được hay không!
Diên Thiệu Bách nói xong, nhéo nhéo mũi Mạc Hoài Song “Ngoan, không sao, ta hiện tại rất tốt!”
Mạc Hoài Song mặt mất hứng vỗ bỏ tay hắn, một chút suy nghĩ không cam lòng liền biến mất.
Kết quả liền bị hung hăng đánh mông hai lần, nếu không phải Diên Thiệu Bách nghĩ đến ngày thứ hai hắn phải đi thi đấu, có lẽ tay kia của hắn do bị cưỡng chế mà đau xót thêm mấy ngày.
Ngày thi đấu, Lương Ngu mặt đầy hưng phấn đem Mạc Hoài Song đưa đến phòng luyện thạch, đem quyền đặt lên trán cầu chúc hắn thành công, “Số một! Số một!’
Mạc Hoài Song đánh vào gáy hắn, bình tĩnh chuẩn bị vào cửa.
Kết quả không chờ đến hắn đi được hai bước, Lương Ngu không phục nói thầm, “Mỗi lần bị Diên Thiệu Bách khi dễ như vậy liền lấy ta trút giận. Hừ!”
Mạc Hoài Song liền dừng chân lại, quay đầu lại lườm hắn một cái.
Lương Ngu giơ mặt lên, một bộ dáng ta nói chính là sự thật ngươi sao bắt ta ngậm miệng được.
Mạc Hoài Song quay đầu liền đi vào phòng luyện thạch.
h sau, sau khi tiếng chuông kết thúc Mạc Hoài Song cùng một nửa số người liền qua, thuận tiện đến chỗ trọng tài nộp tác phẩm của mình ra.
Lão sư phụ trách liếc mắt nhìn Mạc Hoài Song một cái, hiển nhiên không ngờ tới vào lúc này lại còn có người nộp tác phẩm của mình lên.
Mạc Hoài Song hướng hắn gật gật đầu, miệng thở ra một hơi, tâm lý thoải mái không ít.
Nhiệm vụ của Mạc Cát Hội hoàn thành được triệu, sau khi trừ đi triệu giao cho đoàn, số tiền còn lại lão bà đã bảo rõ còn lại tất cả thuộc về hắn, hơn nữa tiền bán thạch giáp cho thành viên trong đoàn, hắn đã thành phú ông có gần hai trăm triệu vạn rồi.
Nếu như ở kiếp trước, đây là chuyện nghĩ cũng không dám nghĩ đến có được không! Bất quá, lại nghĩ đến bút luyện thạch cấp bảy giá niêm yết là một triệu, Mạc Hoài Song lại cảm thấy phú ông ngàn tỷ kỳ thực cũng không có gì ghê gớm lắm, giá trị bản thân hắn vẫn còn chưa bằng cả bút luyện thạch cấp bảy, thật sự là vô cùng nghèo nàn mà, cũng không biết đến thời điểm nào hắn mới có đủ tiền để ủ rượu, hắn thèm Diên Thiệu Bách đến nỗi chảy nước miếng rồi.
Sau khi lão sư phụ trách xác nhận tất cả nhóm người này đã làm đăng kí xong liền đem tác phẩm đến gian kiểm tra.
Trong phòng quản lí, năm vị giám khảo cùng với hai vị “Học sinh mũi nhọn” vẫn như trước nhìn màn ảnh lớn.
Đến khi thạch giáp có màu trắng tiêu biểu của thánh giáo kiểm tra chỉ cần sức chịu đựng của cơ thể đạt đến cấp sáu, tất cả các giám khảo đều cho điểm hoặc .
Thời điểm đánh giá đến thạch giáp thứ mười hai, người kiểm tra liền báo ra tên Mạc Khúc Ngang.