Chương : Bán đấu giá phong vân (hạ)
------------
Buổi đấu giá cao trào liên tiếp, cơ hồ đến giai đoạn gay cấn.
Cố Thần làm người tay đã cầm năm triệu (ủa mình tưởng bán thẻ bài được triệu chứ??) tài chính còn chưa tới sổ, cũng bắt đầu nhảy nhót nghiên cứu một chút có cái gì có thể mua hay không.
Nguyên cả buổi đấu giá có một cái cao trào nhỏ là bán đấu giá một loại thuốc viên nâng cao Tinh thần lực, điều này làm cho Cố Thần biết rõ ngoại trừ Ma thẻ sư cùng Chế thẻ sư, vẫn còn nghề nghiệp không chủ lưu khác, thế nhưng nếu trình độ đủ cao vẫn như cũ có nhiều người nâng đỡ.
Buổi đấu giá rất nhanh đi đến hồi kết, nguyên cả buổi đấu giá không có việc lưu vỗ, đủ để thấy trình độ người bán đấu giá Ô Ngưng.
"Đây là món đấu giá cuối cùng của ngày hôm nay, một trong thẻ bài do Chế thẻ sư hoa loại đỉnh cấp Mạc Ly làm, Hoa Bất Ngữ." Ô Ngưng vừa dứt lời, Cố Thần liền cảm thấy bầu không khí phía dưới không bình thường.
"Mạc Ly là ai?" Cố Thần nhô đầu ra hỏi Uất Trì Vũ.
Uất Trì Vũ nhìn cậu như thấy quái vật: "Mặc dù biết cậu ngốc một chút, thế nhưng cậu thậm chí ngay cả Mạc Ly cũng không biết, có nhầm hay không, y đã từng là nam thần của tôi."
Cố Thần thở dài, cậu ngay cả nhân vật nổi tiếng hiện nay của thế giới này còn không biết được mấy người, càng đừng nói gì đến vĩ nhân đã chết. Có bản lĩnh mấy người xuyên đến địa cầu đi, trên dưới năm ngàn năm nhiều vĩ nhân như vậy đè chết mấy người các ngươi.
Tuy rằng khinh thường Cố Thần vô tri, thế nhưng nói đến nam thần của mình, Uất Trì Vũ vẫn rất kích động thao thao bất tuyệt. "Cậu biết Chế thẻ sư cấp cao trẻ tuổi nhất hiện nay Thiên Linh đi."
Cố Thần gật đầu, trước đây không lâu còn nhìn thấy qua.
"Thế hệ mạnh nhất một thời cậu nghe nói chưa?"
Cố Thần lắc đầu một cái, loại động một cái là xưng mạnh nhất này Cố Thần biểu thị cực độ không nghiêm cẩn, lại giống như thời điểm kiếp trước đội bóng đá quốc gia vua lừa đảo, đội bóng đá quốc gia rách nát tìm chết động một cái là thích xưng ta đây kỳ này là hoàng kim một thời, giời ạ nước Đức người ta cúp vô địch thế giới gọi hoàng kim một thời, mười nước có tư cách thi đấu mạnh của châu Á mi đá đến chật vật gian khổ lại còn hoàng kim một thời, đến lúc đối phương càng lợi hại hơn thì làm thế nào, bạch kim một thời? Hoàng kim thuần một thời? Vô địch hợp kim nhôm một thời?
(Ada: tác giả trào phúng đối bóng nước mình ghê quá, hợp kim nhôm... tui chết cười :)) )
Thấy Cố Thần loại thường thức cơ bản này cũng không biết, Uất Trì Vũ thở dài: "Cái gọi là mạnh nhất một thời, chính là chỉ Tứ đại tài tử của Học viện Triều Đế mười hai năm trước, Chế thẻ sư hoa loại Mạc Ly, Chế thẻ sư loại nhân vật mô phỏng Thiên Linh, sĩ quan chỉ huy chiến trường Bắc Điều Kỳ, cùng với Tinh thần lực siêu cường Mộ Dung Dịch."
Cố Thần biểu thị ngoại trừ Thiên Linh mấy cái tên khác đều rất xa lạ.
"Đáng tiếc trời cao ghen tị người tài, triều cường dị thú mười năm trước, bốn người lên chiến trường tử tử thương thương, Mạc Ly nghe nói là chết thảm sa trường, Bắc Điều Kỳ sau khi mất tích không tin tức. Mộ Dung Dịch sau đó ngược lại bắt đầu Kinh doanh, cơ hồ là biến mất trong mắt mọi người. Mạnh nhất một thời cũng chỉ còn lại Thiên Linh một người còn sinh động(sinh sống và hoạt động??) trong tầm mắt đại chúng. Phải biết năm đó hai người Thiên Linh cùng Mạc Ly có thể nói là đẹp đến nỗi mỗi người một phong thái, Chế thẻ sư trẻ tuổi tuyệt đại song kiêu à."
Cố Thần quyết định chờ chút tan cuộc liền đi tra tư liệu một chút, kỳ thực chủ yếu là muốn nhìn một chút hình dáng người 'cùng Thiên Linh giống nhau đẹp đến mỗi người một thái' đến cùng trông như thế nào.
Ô Ngưng trên sân khấu nhìn bầu không khí cả sân bị điều động, "Tấm Hoa Bất Ngữ tám sao này, giá khởi đầu triệu."
Lúc này không cần Cố Thần hỏi, Uất Trì Vũ liền giải đáp: "Thông thường mà nói, thẻ bài tám sao giá tiền là trong khoảng triệu đến triệu, chẳng qua đây là do Mạc Ly làm, trình độ chế thẻ của Mạc Ly không thể chỉ nhìn cấp tám mà thôi, cho nên giá cả thẻ bài đại khái sẽ ở tầm triệu."
Cố Thần biểu thị đối với năng lực phán đoán của tiểu đồng bọn bốp chát bên cạnh này vẫn là hoàn toàn tín nhiệm, quả nhiên giá cả tăng lên rất nhanh, sau khi lên đến triệu bắt đầu chậm lại.
"Một tấm thẻ bài giá trị triệu, ai, thật sự là đáng sợ." Cố Thần đối với giá hàng hóa của thế giới này thở dài nói.
Ô Ngưng nhìn dưới sân khấu không có ai tiếp tục báo giá, đang muốn bắt đầu đến ngược, bỗng nhiên âm thanh báo giá truyền đến ghế lô số : "Một trăm triệu."
Cả sân ồ lên.
Uất Trì Vũ liếc mắt về ghế lô số , cười lạnh một tiếng.
Cố Thần hiếm thấy thiếu niên trung nhị lộ ra loại thần sắc xem thường này, hỏi: "Làm sao vậy?"
Uất Trì Vũ cười lạnh nói: "Có mấy người khi còn sống không quý trọng, lúc chết rồi ngược lại là giả vờ tình thâm ý nặng."
Cố Thần cũng liếc mắt về hướng ghế lô một cái, cảm thấy hiếu kỳ, cậu biểu thị căn bản không nhìn thấy trong phòng là ai, cực kỳ hiếu kỳ Uất Trì Vũ rốt cuộc là làm thế nào biết bên trong là ai.
"Trong đấy là ai hả?" Cố Thần hóa thân làm bảo bảo hiếu kỳ.
"Cặn bã chứ ai." Uất Trì Vũ khái quát cao độ.
Bảo bảo hiếu kỳ biểu thị tâm hồn bát quái toàn thân đều đang thiêu đốt hừng hực, đối với loại khái quát cao độ còn chưa tính là năm ba câu này của Uất Trì Vũ, biểu thị phi thường oán giận: "Nhanh chóng nói tường tận một chút!"
Uất Trì Vũ cũng không có nhử mồi: " Ghế lô số là Mộ Dung Dịch, có biết Thương hội Dịch Ly không, ngành chế tạo thẻ bài lớn nhất toàn Tinh Tế, cũng coi như là phú khả địch quốc đi. Tôi không phải vừa nói cho cậu về Tứ đại tài tử mạnh nhất một thời sao, Mộ Dung Dịch kia chính là Mộ Dung Dịch này, hắn từng là tình nhân với Mạc Ly."
"Khoan khoan khoan khoan, Mạc Ly là nam thần của cậu, Mộ Dung Dịch kia là nữ?" Cố Thần đầu có chút kẹt.
"Đương nhiên là nam."
Ngạch... nam... nam... Cố Thần cảm thấy phát hiện ra sự tình không thể có được nào đó.
"Tôi cũng là nghe các anh trai trong gia tộc nói, Mạc Ly cùng Mộ Dung Dịch cũng coi như là thanh mai trúc mã, Mạc Ly đối với Mộ Dung Dịch lại là một tấm chân tình, Mộ Dung Dịch kia căn bản là không để hắn trong lòng, tôi thấy hắn chính là coi trọng lực chế thẻ của Mạc Ly cố tình mang hắn theo bên người, sau đó Mạc Ly chết trận sa trường nghe đâu cũng có quan hệ với hắn. Sau đó hổ thẹn đến bắt đầu kinh doanh không đoái hoài đến chuyện khác, trước đây quân đội năm lần bảy lượt thỉnh hắn xuống núi đều một mực cự tuyệt. Sau đó hình như chỉ cần có buổi bán đấu giá thẻ bài của Mạc Ly hắn đều xuất hiện mua về, ngoại giới đều nói là si tình cái gì à thấy vật nhớ người cái quỷ gì ấy, ta thấy chính là có tật giật mình."
Cố Thần nhìn biểu tình oán giận của đối phương, biểu thị cố sự này cũng không có làm cậu động dung, chẳng qua nhìn thấy đối phương rõ ràng hi vọng cùng hắn đồng thời căm phẫn sục sôi, cậu không thể làm gì khác hơn là gật gật đầu biểu thị phụ họa.
"Đúng không, cậu cũng cho là hắn là tra nam đi, giả mù mưa sa, làm chỉ có bề ngoài, đê tiện vô liêm sỉ hạ lưu..." Uất Trì Vũ phẫn nộ tiếng lòng phảng phần đều sắp thực thể hóa.
(sao cảm thấy diễn biến này quen quen... liệu bạn Vũ có cùng bạn Dịch có thể có gì gì đó không (✧ω✧))
Cố Thần biểu thị kỳ thực cậu càng hứng thú với việc Uất Trì Vũ làm sao biết được nhiều tin tức như vậy.
Trên sân đã không còn người khác ra giá, Ô Ngưng nhìn về phía ghế lô số cười lạnh một tiếng, không có lộ ra nụ cười quen thuộc mỗi lần sau mỗi lần thành giao.
"Chúc mừng người mua ghế lô số thành công đấu giá vật đấu giá cuối cùng của ngày hôm nay, đến đây, lần bán đấu giá này đã kết thúc mỹ mãn. Thời gian buổi đấu giá Tinh Tế kế tiếp xin mọi người chú ý mạng công cộng."
Đoàn người trong sân dần dần tản đi, Cố Thần cùng Uất Trì Vũ đều không có đi.
Cố Thần điều tra nhìn máy truyền tin của mình, phát hiện tin nhắn phòng đấu giá Tinh Tế gửi đến cho mình: "Lần bán đấu giá này tinh hạch Sư Tử Lửa cùng bộ thẻ bài tổng cộng dùng giá triệu thành giao. Phòng đấu giá đã đem kim ngạch sau khi trừ tiền hoa hồng gửi vào tài khoản của ngài." Cố Thần hơi tham tài đếm số, tuy giá hàng thế giới này có lúc như Việt Nam đồng có lúc như Bảng Anh, nhưng cũng không trở ngại cậu cảm thấy vui sướng đối với con số lên tới chục triệu này.
"Tôi cảm thấy tôi rốt bước lên một bước hướng về người thắng cuộc nhân sinh" Cố Thần nắm tay nói.
Mà Uất Trì Vũ lại đang nói chuyện gì đó với người khác, không bao lâu liền xoay người nói với Cố Thần, "Đến, thêm bạn tốt đi."
Cố Thần nhìn lên 'Tăng Giang' vẻn vẹn lẻ loi một cái tên trong mục liên hệ, nghiên cứu chốc lát rốt cuộc thêm Uất Trì Vũ tài khoản truyền tin.
"Tôi đi trước, sau này lại cùng đi chơi." Uất Trì Vũ nói xong sải bước tiêu sái rời khỏi sàn đấu giá. Mà Cố Thần lại thu thập một chút, nhìn đồ ăn vặt giữa sân những người khác không có đụng qua, rất thẹn thùng cầm một bao tiếp tục gặm.
Máy truyền tin không lâu sau thu được một tin nhắn, vẫn là sàn đấu giá gửi tới, đối phương biểu thị có một người mua phi thường muốn biết cậu, hi vọng có thể cùng cậu gặp mặt.
Sàn đấu giá Tinh Tế sẽ không tùy tiện tiết lộ thông tin người khác, Cố Thần nhìn thấy tin nhắn này đầu tiên liền nghĩ cái người muốn tìm mình hẳn là người vừa bỏ ra triệu mua thẻ bài của cậu. Cậu tuy rằng phi thường cảm động với tình cảm anh em sâu đậm của họ, nhưng là trình độ của mình cậu cũng rất rõ ràng, không biết năm nào tháng nào Tinh thần lực mới có thể tăng lên. Cậu hiện tại cảm thấy làm chút thẻ bài vẫn còn có thể nuôi chính mình, còn có thể trên vấn đề vật chất vượt qua không tệ. Cái gọi là làm nên thì lại cứu tế thiên hạ, nghèo thì chỉ lo thân mình, bản thân có bao nhiêu cân lượng cậu cũng rõ ràng, liền không cần tiếp tục cho người khác hi vọng vô vị.
Cự tuyệt tin nhắn gặp mặt, Cố Thần lại cảm thấy có chút lo sợ bất an, cảm thấy người ta tiêu tốn thêm nhiều tiền như vậy, suy nghĩ một chút cậu gửi trả lại về sàn đấu giá Tinh Tế một tin nhắn: "Xin hỏi có thể trả lại cho người mua triệu nguyên không."
Sàn đấu giá Tinh Tế rất nhanh trả lời: "Người mua biểu thị không muốn nhận lại triệu nguyên, cũng biểu thị cho dù không thực sự tiện gặp mặt, có thể hay không lưu lại thông tin liên lạc." Đồng thời kèm theo tài khoản truyền tin của Phù Ngưng Mục.
Cố Thần hơi cảm động nho nhỏ, một người anh trai có thể để ý em mình như vậy, nhưng cậu biết rõ năng lực của cậu không đủ để giúp được gì, yên lặng ghi nhớ tài khoản truyền tin, Cố Thần hi vọng sẽ có một ngày nếu như mình có thể chế tác ra thẻ bài biến dị cấp bốn, nhất định phải gửi cái đầu tiên cho họ.
Một một bên khác, đồng dạng khổ não không thôi còn có Tăng Giang.
Thu thập hành lý xong Tăng Giang chuẩn bị nghênh tiếp nhiệm vụ đầu tiên.
Nhiệm vụ của Thiên Linh là muốn thu thập Tulip Thánh Ly, loại dị thực cấp năm này ở trong rừng rậm của Lam Tinh cũng không hiếm thấy, cho nên nhiệm vụ lần này kỳ thực độ khó cũng không tính là lớn, huống hồ đồng hành chính là hai vị Ma thẻ sư cấp sau cùng một vị Ma thẻ sư cấp năm đỉnh cấp.
Khi hắn đi đến đất tập trung nhìn thấy tất cả mọi người đều đông đủ, thời điểm Thiên Linh như cười như không nhìn hắn, hắn chỉ chào hỏi một chút liền làm cây tô thiết dựng ở một bên.
Thiên Linh cầm một cái khí cụ thu nạp loại nhỏ cho hắn, từng đến cửa hàng mạng Tinh Tế xem thử khí cụ thu nạp, Tăng Giang biết cái loại này có giá trị không nhỏ. Kiểm tra một lúc đồ vật bên trong, ngoại trừ một ít lều bạt cần thiết khi rèn luyện, còn có một xấp thẻ bài.
Tăng Giang kiểm tra một hồi, có một nửa thẻ bài cấp bốn một nửa thẻ bài cấp năm, chất lượng đều phi thường ưu tú, Tăng Giang không chắc lắm đây là Thiên Linh chế tác hay là đi mua. Chẳng qua vừa nghĩ Thiên Linh dù sao cũng là Chế thẻ sư cấp tám, khả năng đi chế tác thẻ bài cấp bốn cấp năm tính ra không lớn. Nhưng dù vậy, lần đầu tiên dùng đến thẻ bài tốt như vậy Tăng Giang cảm thấy có chút lo sợ bất an.
"Tôi cũng phải đi cùng em đấy, em phải bảo vệ tôi cho tốt đấy." Trong lúc Tăng Giang ngẩn người, một giọng nói mê hoặc bỗng nhiên vang lên bên tai. Tăng Giang sợ hết hồn quay người, đôi môi vừa vặn chạm tới mái tóc mềm mại xinh đẹp của Thiên Linh.
(hú hú hôn tóc (/ω\) thả thính ở khắp mọi nơi)
Tăng Giang nhìn đến dung nhan tuyệt mỹ của đối phương, nội tâm có chút phức tạp. Thiên Linh là không có đến lượt hắn bảo vệ, chưa nói tới Ma thẻ sư khác trong đội ngũ, bản thân Thiên Linh Tinh thần lực Ma thẻ sư cũng phi thường tuyệt vời, tuy rằng sau khi lựa chọn trở thành Chế thẻ sư một loại Tinh thần lực khác sẽ bị áp chế không cách nào tiến bộ, thế nhưng dù vậy cũng không kém với Tăng Giang Tinh thần lực cấp bốn.
Hội trưởng phân hội Lam Tinh Công đoàn Chế thẻ sư thiếu chút nữa kinh ngạc đến sững sờ: "Đại nhân Thiên Linh không thể không thể, thân thể ngài quý giá như vậy, ngàn vạn lần không thể tùy tiện đi vào, đến lúc ấy có gì bất trắc, ngài bảo tôi phải bàn giao thế nào với người nhà ngài, làm sao bàn giao với học viện, làm sao bàn giao với quốc gia đây!"
Thiên Linh mị nhãn khẽ cau lại, "Tôi đi đâu, còn chưa đến phiên ông phát biểu ý kiến đâu."
Ba Ma thẻ sư khác nhìn không khí ám muội lưu động giữa Thiên Linh cùng Tăng Giang, bốc lên một ý nghĩ, chẳng lẽ là ——quy tắc ngầm? Lại nhìn tướng mạo Tăng Giang, nhiều lắm là thanh tú, nhìn Thiên Linh một chút, năm đó Mạc Ly cùng Thiên Linh mỹ mạo là không cần nghi vấn, mị nhãn như tơ, cái này ai quy tắc ngầm ai thật muốn đánh một dấu chấm hỏi.
"Nhóc con, em có phải có ý kiến gì với tôi không, nếu có, không cần ngại nói ra chút đi." Thiên Linh có chút trêu chọc ôm lấy khuôn mặt Tăng Giang.
Tăng Giang nhìn gương mặt kia, rất muốn nói ra một ngụm mỹ nhân rắn rết, thế nhưng lời chưa kịp nói khỏi miệng đã nuốt về, bởi vì nhìn đôi mắt một mảnh ba quang ở khoảng cách gần như vậy, Tăng Giang cảm thấy mình hình như mất đi năng lực ngôn ngữ.
(Ada: (/▽\)。o○♡ đừng để ý đến tôi, tiếp tục nhìn nhau thắm thiết rồi hôn nhau đi ('ε` ))
=========================================================================================================
Chương : Tulip Thánh Ly (thượng)
-------------
Thiên Linh không đùa giỡn Tăng Giang quá nhiều, rất nhanh năm người thu thập một chút liền hướng về rừng rậm xuất phát.
Tăng Giang vốn chỉ nghĩ Thiên Linh người dễ hư như vậy, nhất định là tìm trò vui mới chịu tiến vào, dọc đường đi khẳng định thiêu thân hét to không ngừng.
Nhưng rất nhanh hắn phát hiện mình sai rồi, Thiên Linh so với hắn càng nhanh nhẹn hơn nhiều. Mặc dù là Chế thẻ sư cấp cao, thế nhưng lực chế thẻ của Thiên Linh chẳng hề thấp, cơ hồ là dễ dàng có thể triệu hoán thẻ bài cấp năm. Hơn nữa bên cạnh có hai Ma thẻ sư cấp năm cùng cấp sáu, Tăng Giang cảm giác mình cũng như là tiểu công tử tới tìm kiếm kinh nghiệm.
Tuy rằng lần đầu tiên trong cuộc đời phỏng chừng cũng là một lần duy nhất được hưởng thụ đãi ngộ này, thế nhưng Tăng Giang cũng không vui, thậm chí có chút gò bó, vốn hắn đến tham gia nhiệm vụ chính là hi vọng có thể được rèn luyện, giống như hiện tại bị người bao quanh độ tất cả các hướng không một góc chết bảo vệ còn có ý nghĩa gì nữa.
Thiên Linh nhìn thấu Tăng Giang gò bó, chậm rãi đến bên cạnh hắn. "Làm sao vậy, thiếu niên mặt lạnh của chúng ta có chuyện gì không vui à."
Âm thanh mang theo tiếng cười này làm Tăng Giang lông tóc toàn thân dựng đứng lên.
Thiên Linh cầm một lọn tóc của Tăng Giang lên thưởng thức, "Em biết không, ánh mắt quật cường này của em thật là đẹp mắt, tôi thật muốn đem đôi mắt này của em cất giữ."
(Ada: trời ơi Linh Linh biếи ŧɦái như này vậy ai mới là công ai mới là thụ Σ(゚ロ゚))
Đây là một tên biếи ŧɦái! Tên biếи ŧɦái rất nguy hiểm! Chuông cảnh báo trong lòng Tăng Giang vang lớn.
Mà ba Ma thẻ sư khác lại là hoàn toàn ngây người, hai mặt nhìn nhau một hồi, trong lòng khẳng định đây tuyệt đối là quy tắc ngầm! Quy tắc ngầm!
Tuy rằng dùng giá trị nhan sắc hai người không thể nói được ai 'ngầm' ai thì chịu thiệt hơn, thế nhưng không nghĩ tới nam thần không thể xâm phạm trong lòng bọn họ dĩ nhiên là tên cuồng biếи ŧɦái! Thật là đáng sợ!
Thiên Linh không có tiếp tục, anh sợ tên nhóc con này sau đấy bị dọa đến chạy mất liền không dễ chơi nữa. "Em đừng quên tôi ra nhiệm vụ này quan trọng nhất là muốn cơ thể sống của Tulip Thánh Ly, cho nên phát hiện Tulip Thánh Ly nhiệm vụ liền giao cho em."
Tulip Thánh Ly ở trong rừng rậm của Lam Tinh kỳ thực chẳng hề hiếm có, trước đây Tăng Giang hỗn trong dã đội lúc tiến vào cũng có gặp phải một lần, mà nó giá trị bản thân chẳng hề cao cũng không có chủ động công kích, cho nên bọn Tăng Giang cũng không có lãng phí sức đi chiến đấu. Thế nhưng rất kỳ quái là hôm nay một đường từ ngoài bìa rừng đi vào phía trong, dị thú đều đánh vài lần, vẫn như cũ không nhìn thấy đến cái bóng của Tulip Thánh Ly.
"Ngày hôm nay trước hết cắm trại ở đây đi, mọi người nghỉ ngơi trước." Thiên Linh nhìn bầu trời màu máu phía xa nói.
Năm người đi một ngày cũng mệt mỏi một chút, rất nhanh liền chuẩn bị lều vải và đống lửa xong.
Tăng Giang nhìn ba người khác lấy ra thực phẩm áp súc, lại nhìn một chút hai bàn tay trắng noãn thon dài vừa nhìn chính là hai tay không dính nước mùa xuân, thành thục lấy ra thực phẩm trong túi ra bắt đầu chế biến.
Thiên Linh ngồi xuống bên cạnh thiếu niên đang chuyên tâm nấu ăn: " Ai u thiếu niên nhỏ bé của chúng ta còn có thể nấu ăn, không tồi không tồi."
Tăng Giang quyết định không để ý đến anh, bởi vì hắn phát hiện nếu như mình có phản ứng gì, trêu tức trong mắt đối phương sẽ càng thêm mãnh liệt, cho nên hắn quyết định đem mỹ nhân bên cạnh coi như khúc gỗ.
Tăng Giang nướng nửa con bò nhỏ cùng một nồi canh rau hỗn hợp, Thiên Linh bên cạnh đã không chờ được nữa liền cắt một phần bắt đầu thưởng thức, khi miếng đầu tiên vào miệng, Thiên Linh ánh mắt sáng lên, hương vị không tệ.
Mùi thơm hấp dẫn ba Ma thẻ sư đang gặm thực phẩm áp súc bên cạnh, ngửi được mùi vị thơm đập người, lại nhìn một chút thực phẩm lạnh như băng ngoại trừ lấp đầy bụng một chút cũng không có khẩu vị trên tay, nhất thời cảm thấy tẻ nhạt vô vị. Bọn họ cũng không có da mặt dày như Thiên Linh tự mình đến cọ đi, chỉ có thể yên lặng xoay người gặm nhấm thực phẩm trong tay.
Tăng Giang thấy được động tác của ba người, gọi ba người lại đây cùng lúc thưởng thức, ba chỉ chờ câu nói này, đặc biệt nhanh ném thực phẩm trong tay xuống lại đây ngồi vây quanh. Thiên Linh nhất thời có chút không vui, nhìn ba người sau khi lại đây ngồi liền bắt đầu ăn như hổ như sói, rầu rĩ cắt một phần đưa tới trong tay Tăng Giang.
Vào đêm, đoàn người rất nhanh trở lại lều ngủ của mình.
Tăng Giang lại không quá buồn ngủ, nghe âm thanh sột soạt bên ngoài, Tăng Giang lặng lẽ chui ra ngoài túi ngủ.
Trong mấy cái lều bên cạnh tất cả mọi người hô hấp đều đều, Tăng Giang nhìn cách đó không xa tựa hồ có động tĩnh, chậm rãi đi đến phía xa xa.
Trong bụi cỏ là vài con Chuột Kim Tuyến, dị thú cấp ba, toàn thân che kín chỉ thêu màu vàng. Chuột Kim Tuyến là dị thú thuộc về loại lực công kích không mạnh lại phi thường nhanh nhẹn điển hình, mặc dù chỉ là cấp ba thế nhưng không thường thấy, lập tức nhìn thấy một tổ nhỏ, Tăng Giang nhất thời có chút kinh hỉ, hắn định bắt một con về cho Cố Thần, để Cố Thần nghiên cứu chế tác thẻ bài ba sao.
Chuột Kim Tuyến cảm thấy có người tiếp cận, cực kỳ nhanh chạy về phía xa, Tăng Giang thì nhanh chóng đuổi theo.
Chạy một đoạn ngắn, Tăng Giang phát hiện trước mắt một mảnh sáng ngời, cư nhiên là một mảnh lớn một mảnh lớn Hoa Dạ Quang.
Hoa Dạ Quang, tên như ý nghĩa là loài hoa phát sáng trong màn đêm, thời điểm ban ngày giống như hoa dại không đáng chú ý, thế nhưng màn đêm vừa xuống, nó sẽ mở rộng cánh hoa mỹ lệ, cánh hoa có thể tỏa ra ánh sáng nhu hòa mà mỹ diệu.
Đang một lòng truy đuổi Chuột Kim Tuyến Tăng Giang bị phong cảnh tuyệt vời này hấp dẫn, một mảnh lớn biển hoa lẳng lặng chập chờn trong gió đêm, thêm vào nữa Hoa Dạ Quang có tác dụng an thần, khiến tất cả những thứ này đều hiện ra đặc biệt tốt đẹp. Tăng Giang quên mất ý nghĩ đuổi theo Chuột Kim Tuyến, đắm chìm trong gió đêm phơ phất này. Tăng Giang yêu thích loại cảm giác được hoa bao quanh, phảng phất như tất cả đau khổ trong ký ức, cũng có thể được hương hoa này che giấu.
"Cẩn thận!" Xa xa truyền đến âm thanh.
Tăng Giang mới từ bên trong say mê tỉnh lại, liền cảm thấy cánh tay đau nhói, liền thấy một con Cự Mãng Hoang Dã dài bằng hai người ở ngay bên cạnh hắn. Tăng Giang đã không kịp triệu hoán thẻ bài, cự mãng gần trong gang tấc.
"Người Bảo Vệ Ngọn Lửa." Xa xa Thiên Linh triệu hoán ra thẻ bài đem cự mãng đánh bay. Cự mãng chưa có ý định từ bỏ, cùng Người Bảo Vệ Ngọn Lửa đánh nhau.
Thiên Linh lập tức từ xa chạy tới, từ lúc Tăng Giang đi ra khỏi lều anh đã tỉnh lại rồi, không có quấy nhiễu thiếu niên này, anh lặng lẽ đi theo phía sau, thần sắc thiếu niên đắm chìm trong biển hoa tốt đẹp khiến anh có chút hoảng hốt, không nghĩ tới nhất thời sơ sẩy, thiếu niên liền gặp phải nguy hiểm.
"Em không biết địa phương Hoa Dạ Quang tụ tập thường đều có rất nhiều loại mãng xà lại đây tụ tập sao, chỉ trình độ nửa thùng nước này của em còn giả vờ thâm trầm, em không thấy rất ngu ngốc sao." Thiên Linh ôm lấy thiếu niên hung hãn nói.
Tăng Giang rất muốn thoát khỏi anh. Tiện thể phun đầy mặt anh liên quan gì đến mỹ nhân rắn rết anh, nhưng đáng tiếc nước bọt của Cự Mãng Hoang Dã tuy rằng độc tính không phải rất mạnh, nhưng tính gây mê phi thường cao, rất nhanh hắn liền mềm nhũn không thể động.
Thiên Linh nhìn bộ dáng nhu nhược hiếm thấy của thiếu niên, không có ham chiến, triệu hoán ra Người Bảo Vệ Thổ Tang, cùng Người Bảo Vệ Ngọn Lửa phối hợp đem Cự Mãng Hoang Dã đánh xa.
(Ada: có vẻ Tăng Tăng giống với Thần Thần cùng là tiểu thụ chăng...(¬‿¬ ) )
Thiên Linh đem thiếu niên để nằm ngang trên đất, tiến đến miệng vết thương của thiếu niên, nhẹ nhàng hút nọc độc ra.
Tăng Giang chỉ cảm thấy đầu một mảnh ảm đạm, hắn nỗ lực mở mắt ra, chỉ nhìn thấy một cái đầu nằm nhoài nơi cánh tay hắn. Hắn muốn tránh thoát, nhưng đáng tiếc hắn căn bản không dụng được một chút khí lực gì, đối phương rất nhanh đem hắn kìm lại.
Tăng Giang lần thứ hai mở mắt đã là lúc trời sáng, hắn đã từ biển hoa về đến trại.
Hắn giãy giụa đứng dậy, kết quả cảm giác được bụng có thứ gì đè lên. Lúc này hắn mới phát hiện Thiên Linh đang chếch lên nằm nhoài trên người hắn, thần sắc một mặt mệt mỏi.
Nhìn Thiên Linh ngủ say, khuôn mặt bình thường luôn tự mang biểu tình trào phúng hiếm thấy điềm tĩnh như vậy, Tăng Giang đột nhiên cảm giác tim đập nhanh hơn mấy lần.
Hắn do dự có nên hay không đem cái đầu trên bụng đẩy ra, kết quả đối phương lại tỉnh trước mất rồi. Vẫn như cũ một mặt buồn ngủ Thiên Linh không có bò dậy, mà hành động rất tự nhiên cọ cọ lên, rất nhanh liền đụng tới cằm Tăng Giang.
Hơi thở Thiên Linh thở ra vừa vặn ở xương quai xanh Tăng Giang, Tăng Giang nhịn không được run rẫy.
"Thật là một nhóc con mẫn cảm nhỉ." Mang buồn ngủ bổ trợ, giọng nói của Thiên Linh có sát thương %, Tăng Giang nhất thời không dám nhúc nhích.
Thiên Linh tựa hồ đối với việc đùa giỡn này chăm chú hơn, tiếp tục đưa tay ra nắm cằm Tăng Giang, ngón tay ma sát chầm chậm: "Nhóc con, tôi rất muốn biết em có ý kiến gì với tôi đấy."
Đều bị đùa giỡn đến mức này rồi, Tăng Giang không thể nhịn được nữa, không quản đối phương có phải mỹ nhân rắn rết gì, mạnh mẽ duỗi chân ra đá văng đối phương.
Thiên Linh nhận ra ý đồ của hắn, cấp tốc né tránh về phía sau, nhưng đáng tiếc vẫn là bị đá phải bụng một chút.
Thiên Linh khẽ cười một tiếng, "Thực sự là một con nhím nhỏ thú vị." Nói xong đi ra ngoài.
( Ada: anh anh anh Linh Linh thực sự là một tên lưu manh biếи ŧɦái (/ω\) )
Tăng Giang nhìn đối phương đi ra ngoài, mới phát hiện bên cạnh túi ngủ của mình dĩ nhiên còn có Hoa Dạ Quang đã bị thuần phục cùng một lồng Chuột Kim Tuyến, một loại cảm xúc không nói lên lời từ trong lòng tràn ra.
Vừa mới tỉnh lại không bao lâu đang rửa mặt, ba vị Ma thẻ sư nhìn thấy Thiên Linh từ trong lều của Tăng Giang đi ra, bộ dáng quần áo không chỉnh tề lại phong tình vạn chủng, từng người từng người trợn mắt ngoác mồm.
(Ada: phong tình vạn chủng... ヽ('Д')ノ︵ ┻━┻ thế cuối cùng Linh Linh có phải công không vậy \(º □ º l|l)/ )
Ai u má ơi nhìn phải thứ không thể nào được rồi. Ma thẻ sư A trong lòng nghĩ đến.
Cho nên bọn họ nhất định là quy tắc ngầm đi. Ai u má ơi thật muốn biết ai 'ngầm' ai. Ma thẻ sư B tâm hồn bát quái trong lòng cháy hừng hực.
Chúng ta phá vỡ gian tình của cố chủ có thể hay không bị xoẹt xoẹt, bị thuê người gϊếŧ, bị diệt khẩu, ai u má ơi thật đáng sợ. Ma thẻ sư C trong nỗi bất an lo lắng.
Thiên Linh không để ý đến ba người biểu tình phong phú cùng với hoạt động nội tâm càng thêm phong phú, nhanh chóng rửa mặt xong rồi cẩn thận thu lều, ngồi ở bên đống lửa chờ Tăng Giang đi ra làm điểm tâm.
Đáng tiếc Tăng Giang hỏa khí lớn thêm, mặc dù đối phương là ân nhân cứu mạng của mình, nhưng là vốn ấn tượng đã kém còn luôn luôn đùa giỡn hắn, còn đang trong lửa giận Tăng Giang thu thập xong hành lý, móc ra thực phẩm áp súc, không có ý tứ làm điểm tâm.
Thiên Linh dùng ánh mắt vô tội điềm đạm đáng yêu đuổi theo bóng người hắn, ba người không liên quan ở bên cạnh đều sắp hòa tan, mà Tăng Giang không hề bị lay động, ba người khác kia nhất thời dán cho Tăng Giang cái mác tâm địa sắt đá, mỹ nhân gửi đến trong lòng còn không hề bị lay động, thật không biết nên khen quân tử hay là ngu ngốc.
Tăng Giang không dự định làm điểm tâm, đoàn người tiếp tục xuất phát. Thấy Thiên Linh cũng không có ý định ăn chút thực phẩm áp súc gì, cứ như vậy đi ở phía trước, Tăng Giang cảm thấy lương tâm có chút không qua được. Tốt xấu gì tối hôm qua anh cứu mình một mạng, còn chiếu cố mình một đêm, mặc dù động tay động chân với hắn, thế nhưng hơn nửa chỉ là đang đùa hắn, mỹ nhân như vậy làm sao có khả năng để đến hắn, một thiếu niên tính khí bộp chộp không có thứ gì.
Hành trình ngày hôm nay đặc biệt nhấp nhô, một đường không ngừng gặp phải dị thú cấp năm cấp sáu, Tăng Giang cũng thử tham gia chiến đấu. Tuy rằng cống hiến sức chiến đấu nhỏ bé không đáng kể, nhưng Tăng Giang rất mừng rỡ phát hiện, mình dĩ nhiên có thể thành thục điều động thẻ bài ba sao cùng thẻ bài bốn sao, thậm chí dùng thẻ bài năm sao cũng có thể phát huy ra hiệu quả không tệ.
Đại khái đạo lý 'phúc họa tương y' này vẫn đặc biệt linh nghiệm, cũng không lâu lắm, bọn dĩ nhiên gặp một mảnh ruộng hoa Tulip Thánh Ly.
=
=
Ada:... tui quên mất vẫn có cái gọi là Mỹ nhân công... phong tình vạn chủng vẫn có thể là công đúng không...
=
=