Xuyên Việt Chi Bồi Thực Sư

chương 62: trong nhà tỷ phu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tiểu nhi tử của tỷ phu đã đủ trăm ngày, Tạ Uẩn cùng Cảnh Nhiên cùng đến ăn mừng, hài tử thì để ở nhà cho Đỗ Thần và Lý Kỳ trông coi.

Tiểu gia hỏa đầy bảy tháng đã biết ngồi biết bò, tuy vẫn thích dính hai người, nhưng Tạ Thù không còn bài xích người quen thuộc nữa.

Về phần Tạ Bác, bé là một đứa nhỏ hướng ngoại, thấy ai cũng cười, ai ôm cũng không phản kháng, Tạ Uẩn có đôi khi rất lo lắng, có khi nào nhi tử nhà mình sẽ bị người bắt cóc hay không.

Cảnh Nhiên cũng có chút lo lắng, nhưng mà sau khi ngẫm lại, Tạ Bác là nhi tử chứ không phải song nhi, trong lòng cũng không còn để ý nữa. Nếu song nhi mà như vậy, thì mới đúng là đau đầu.

Đi đến nhà tỷ phu, trước cửa Tư phủ vô cùng thanh lãnh, Tạ Uẩn có chút ngoài ý muốn, từ tháng trước sau khi nhị ca phu đi gặp đoàn trưởng về, động tĩnh của dong binh đoàn Phi Lang cũng yên tĩnh bớt, không còn nơi nơi chốn chốn nhắm vào tỷ phu nữa. Nhưng vì sao bây giờ trong nhà tỷ phu vẫn không có khách khứa đến ăn mừng, phải biết rằng, lễ trăm ngày của hài tử chính là một ngày vô cùng quan trọng.

Tư Dật tươi cười đi ra nghênh đón, nói: " Thất đệ và đệ phu tới rồi, mau vào phòng ngồi đi, dược tề lần trước đệ đưa rất hiệu nghiệm, thân thể của nhị ca phu đã khỏi hẳn, còn đang nói phải cảm ơn đệ kìa. Có điều, tiểu tử đệ đúng là không đạo nghĩa, vừa đi một cái là bặt tăm mấy tháng không có tin tức, nếu không phải hạ nhân của đệ nói cho ta biết, đệ suốt ngày vội vội vàng vàng mân mê cái gì đấy, ta thật đúng là muốn chạy đến nhà đệ ngồi chơi một lát."

Tạ Uẩn cười hì hì nói: " Tỷ phu có thể tới đệ cực kỳ hoan nghênh."

Tư Dật trừng hắn một cái nói: " Nghe nói đệ vội ngày vội đêm, ta nào dám đến quấy rầy."

Tư Dật cảm thấy, chuyện mà thất đệ đang làm chắc chắn có liên quan đến đệ phu, thất đệ suốt ngày thần thần bí bí, lần này không biết lại muốn làm cái gì. Bất quá, nếu là bí mật, Tư Dật vô cùng thức thời không có dò hỏi gì.

Tạ Uẩn lại nói: " Còn phải đa tạ tỷ phu đã giúp đỡ, nếu không, đệ cũng không thể tự tại như thế." Chỉ chuyện thiếu nợ mấy trăm vạn linh châu đã đủ khiến hắn bận rộn rồi. Huống chi, trang viên còn phải duy trì trận pháp, mua sắm linh dược cũng phải tốn không ít linh châu, hắn nào còn thời gian an an tĩnh tĩnh ở trong phòng đạo tào thực vật nữa.

Tư Dật cười nói: " Người trong nhà cả, cần gì phải khách khí, huống hồ, Phàm Linh Thảo kia của đệ cũng giúp ta kiếm lời không ít."

Tạ Uẩn lại nhíu mày nói: " Vẫn còn chưa đủ nhiều đâu."

Tư Dật cười ha ha: " Đệ phải thấy đủ đi, chỉ tính tiền lãi của đệ thôi trong vòng mấy tháng đã đủ để trả nợ rồi, đệ nha.."

Tư Dật tấm tắc lắc đầu, tốc độ thất đệ tiến giai đúng là làm hắn phải ghé mắt, nhưng đồng thời, tốc độ tiêu tiền của thất đệ lại càng làm cho hắn khϊế͙p͙ sợ hơn nữa, nghe nói mấy tháng này, thất đệ lại nhờ Triển đại thiếu giúp tìm kiếm không ít linh dược, vài phần tiền lời trước đó đưa cho hắn, chỉ sợ là hiện giờ đã không còn.

Thất đệ đúng là không bao giờ tích cóp được tiền, điểm này Tư Dật vô cùng lo lắng.

Tạ Uẩn thì thấy không sao cả, tiền dùng hết rồi thì có thể kiếm lại được. Có điều, tỷ phu cùng Triển đại thiếu đúng là nghĩa khí với hắn, trước đó không nói hai lời đã cho Cảnh Nhiên mượn linh châu. Lúc mượn còn sợ hắn không đủ linh châu, còn đặc biệt rút một ít tiền lời ra cho hắn tiêu vặt, nên mới xem như còn dư lại một khoản. Bằng không, mấy tháng này sao hắn có thể an tâm đợi ở nhà được.

Đúng là càng ngày càng thiếu nhân tình thật nhiều, bất quá, Tạ Uẩn cũng không rối rắm lâu, dù sao nhân tình của họ hắn sẽ nhớ rõ, về sau cứ trả lại là được. Là một người có bàn tay vàng, hắn không sợ không thể trả lại nhân tình cho hai người họ.

Tư Dật cười nói: " Đi thôi, tỷ tỷ đệ đang chờ sốt ruột, đệ phu còn chưa có gặp nhị ca nữa, vừa lúc mang đệ đi gặp mặt luôn.

Mấy người vừa nói vừa đi vào phòng.

Hôm nay tuy không có khách lạ, nhưng tất cả thuộc hạ của nhị ca đều tới, tràng diện này cũng coi như náo nhiệt.

Hai người trước tiên là chào hỏi nhị ca và nhị ca phu.

Đường Tĩnh Hiên có vẻ hơi thẹn thùng, bất quá sự cảm kϊƈɦ trong lòng vẫn có thể khiến người khác cảm nhận được rõ ràng.

Tạ Phong thì nói thẳng, sau này nếu thất đệ có chuyện gì cần phân phó, hắn tất nhiên sẽ đạo nghĩa không chối từ.

Sau khi mấy người hàn huyên vài câu, lúc này mới đi vào trong phòng xem hài tử, Tạ Nhã lúc này khó có khi không oán giận thất đệ lâu rồi mà chưa tới đây chơi, tâm tư của nàng đều đã bị hai đứa nhỏ chiếm hết.

Tư Cần rất thích đệ đệ, luôn ở bên cạnh mẫu thân xoay quanh quanh đệ đệ.

Cảnh Nhiên nhìn bộ dáng đáng yêu của Tư Cần, trong lòng nhịn không được ảo tưởng, hai đứa nhỏ nhà mình sau này lớn lên sẽ có bộ dáng gì.

Đường Tĩnh Hiên cũng có vẻ mặt ao ước, bất quá, nghĩ đến thân thể của mình bây giờ đã tốt, tương lai sẽ có hài tử, một chút ao ước kia cũng dần tan đi, hắn cũng không nóng nảy.

Trong phòng náo nhiệt trong chốc lát, tiệc rượu phía trước đã được dọn xong, mọi người cùng theo Tư Dật ra ngoài.

Sau khi rượu quá ba tuần, thuộc hạ của nhị ca đều tự giác trở về vị trí của mình, tiếp tục làm hộ vệ cho Tư phủ.

Còn dư lại mấy người trong nhà, thì tới đại lễ kiểm tra đo lường thiên phú của Tư Cật.

Tạ Nhã ôm Tư Cật, đôi tay đụng vào thí nghiệm thạch, trêи thí nghiệm thạch rất nhanh liền sáng lên năm đạo quang mang màu xanh lá.

Ý cười trêи mặt Tư Dật rạng rỡ, Tạ Phong lập tức chúc mừng: " Chúc mừng đệ phu, thiên phú của lệnh lang không tồi"

Tạ Uẩn cũng cười, nói: " Chúc mừng tam tỷ, tỷ phu."

Thiên phú Huyền cấp trung phẩm, ở địa phương như bọn họ đã được xem như là thiên phú vô cùng tốt, Tạ Sóc bất quá cũng chỉ là thiên phú Huyền cấp thượng phẩm mà thôi, thế mà một đám người Tạ gia đã tôn hắn là tuyệt thế thiên tài.

Ý nghĩ trong đầu Tạ Uẩn xoay chuyển, hắn đã có ý tưởng để trả lại được nhân tình cho tỷ phu. Nhưng trước mắt không thể nóng nảy, thứ có thể cải thiện thiên phú, hiện tại không phải là thời điểm thích hợp để lấy ra.

Trong lòng Tạ Nhã tràn đầy vui mừng, duy chỉ có một chút tiếc nuối, tứ đệ lúc này không ở đây, nàng sâu kín thở dài: " Không biết tứ đệ hiện giờ thế nào rồi."

Tạ Phong nở nụ cười nói: " Tứ đệ hành sự ổn trọng, hắn đi Vân châu đưa thân chứ không phải đi mạo hiểm gì, muội cũng đừng lo lắng, tứ đệ tuổi còn trẻ, khó có khi được đi ra ngoài nhìn thấy việc đời cũng tốt."

Tạ Nhã ngẫm lại cũng đúng, rất nhanh liền vui vẻ lại, lực chú ý đều bị nhi tử hấp dẫn.

Trong lòng Tạ Uẩn cảm thán, không nghĩ tới, tứ ca thế mà lại đến Vân Châu trước cả hắn. Bất quá, nghĩ tới mục đích đi lần này của tứ ca, hắn lại thấy có chút đau trứng.

Tư Dật cũng cười gượng hai tiếng, thê tử cùng nhị ca không biết, nhưng hắn biết a, ngũ đệ đâu phải là đi thành thân, căn bản là đi làm nam sủng. Ngũ đệ biết thức thời còn tốt, nếu như hắn làm ầm ĩ lên, chẳng phải tứ đệ đi đưa thân cũng sẽ gặp tai ương sao.

Tạ Uẩn lại hoàn toàn không có sầu lo phương diện này, tính tình của ngũ ca theo hắn thấy thì, cho dù chỉ làm nam thϊế͙p͙, chắc chắn cũng sẽ vô cùng tự tại, hắn giỏi nhất chính là chơi tâm cơ, thủ đoạn để tranh giành tình cảm nơi hậu viện. Có lời nói và việc làm của Hương di nương làm mẫu mực, cuộc sống của ngũ ca chắc chắn sẽ không kém. Đương nhiên, làm ầm làm ĩ chắc cũng có, ai bảo ngũ ca tâm nhãn nhỏ, bất quá, bất luận thế nào đi nữa cũng sẽ không liên lụy đến trêи người tứ ca. Bởi bậy, Tạ Uẩn kỳ thật cũng không quá lo lắng, hắn chỉ có chút 囧,chuyện này đúng là quá xấu hổ.

Mấy người lại nói chuyện nhàn thoại trong chốc lát, Tạ Nhã liền mau chóng ôm hài tử rời đi, đã đến giờ cho Tư Cật uống sữa rồi, nếu không đúng giờ cho bé ăn, lát nữa chắc chắn sẽ khóc.bg-ssp-{height:px}

Tạ Nhã đi rồi, mấy người mới bàn tới chính sự.

Tạ Uẩn hỏi: " Tỷ phu, mấy ngày gần đây đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, lễ trăm ngày của Cật nhi sao lại không có khách khứa đến."

Tư Dật nói: " Là ta không mở tiệc chiêu đãi, vài người có quan hệ thân thiết đã đến tặng lễ rồi."

Tạ Uẩn gật đầu, không hỏi lại nguyên nhân nữa.

Đường Tĩnh Hiên thì lại cười khổ, nói: " Là ta liên lụy, nếu không phải do ta, đệ phu cũng sẽ không bị cuốn vào nội đấu của dong binh đoàn Phi Lang, những ngày gần đây phụ thân ta đã nói, dong binh đoàn vẫn sẽ giao cho Liên Vũ Hạo, nếu lúc này đệ phu mở tiệc chiêu đãi khách khứa, không phải là trêu chọc thị phi sao. Liên lụy đến người khác cũng không tốt."

Tạ Uẩn nghe xong, sau đó liền hiểu được, đoàn trưởng vừa mới công bố người thừa kế, tỷ phu liền lập tức mở tiệc chiêu đãi khách khứa. Làm như vậy sẽ khiến cho Liên Vũ Hạo nghĩ nhiều, gã ngay cả Thanh Hà Tiểu Uyển còn dám phái người ám tập, nếu như biết được những người qua lại thân thiết với tỷ phu, không phải là làm liên lụy đến người khác sao?

Tạ Uẩn nhíu mày hỏi: " Rốt cuộc sao lại thế này?"

Đường Tĩnh Hiên chua xót cười, nói: " Phụ thân nói Phong ca rất có khả năng, ta lại hiểu chuyện, tương lai sau này chắc chắn sẽ không kém, vừa vặn đại tỷ vừa sinh được một nhi tử, ông ấy liền giao dong binh đoàn cho Liên Vũ Hạo kế thừa, cũng là vì suy nghĩ cho cháu ngoại, ông ấy thậm chí..."

Đường Tĩnh Hiên nói không được nữa, Tạ Phong thì lại cười lạnh, nói: " Lão bảo ta cùng với Tĩnh Hiên phụ tá cho Liên Vũ Hạo, dù sao ta cũng là người của dong binh đoàn."

Vẻ mặt Tạ Uẩn tràn đầy chán ghét, hắn thật không thể hiểu nổi trong đầu lão đoàn trưởng này nghĩ cái gì, Đường Tĩnh Hiên không phải là con lão sao.

Tạ Uẩn nghiêng đầu nhìn tỷ phu một cái, cười như không cười nói: " Tỷ phu, không phải huynh bảo đệ cứ ngồi chờ coi kịch vui sao?"

Tư Dật xấu hổ, hắn thật không nghĩ tới, làm một phụ thân, đoàn trưởng lại có thể bất công đến vậy, không nói tới phải đối xử với nhị ca phu thật tốt mà ít ra nhị ca cũng đã từng gặp nạn, mất tích mấy năm, bồi thường dù sao cũng phải có đi, dựa vào cái gì, hài tử hiểu chuyện thì phải nhường nhịn mấy đứa không hiểu chuyện."

Tạ Uẩn liếc nhìn bọn họ một cái nói: " Tỷ phu, nhị ca, hiện giờ hai người có tính toán gì chưa?"

Tạ Phong cau mày, nói: " Đoàn trưởng chuẩn bị ba ngày sau mở tiệc chiêu đãi khách khứa để tuyên bố người thừa kế, trước đó, ta không có cơ hội làm gì cả, vốn ta cứ cho rằng hại vị phó đoàn trưởng sẽ phê bình kín đáo, ai ngờ bọn họ lại giống như không hề để ý, Vương phó đoàn thoạt nhìn tuy có chút bất mãn. Nhưng mà, Chu phó đoàn thì lại cực lực ủng hộ, biểu hiện của lão vô cùng trung thành và tận tâm, vì vậy mà Vương phó đoàn cũng không tiện nói nhiều cái gì, miễn cho bị người khác nghị luận..."

Tạ Uẩn gật gật đầu, trong lòng lại nhanh chóng suy tư, hắn bảo Mộ Tề điều tra hài tử trong bụng đại tiểu thư là của ai, nhưng mà, cho tới bây giờ cũng không biết được, đại tiểu thư cũng đã sinh, Mộ Tề tra xét được rất nhiều, duy chỉ không tìm được cha ruột của hài tử là ai. Tính cách của đại tiểu thư vẫn như cũ, quen thói nuông chiều, hành vi mỗi ngày cũng thực bình thường, người tiếp xúc cũng chỉ toàn là người của dong binh đoàn, nhưng mà...

Phụ thân của hài tử, nếu thật sự là người của dong binh đoàn, đại tiểu thư vì sao còn phải vắt hết óc để tìm cha cho hài tử, sao không trực tiếp kéo người đó ra làm trượng phu luôn, với sự nuông chiều của đoàn trưởng đối với nàng, nói vậy thì sẽ yêu ai yêu cả đường đi, trừ phi...

Trong lòng Tạ Uẩn đột nhiên hưng phấn lên, trừ phi nam nhân kia của đại tiểu thư là người mà đoàn trưởng không thể chấp nhận, mà người đoàn trưởng không thể chấp nhận, rất rõ ràng có thể điều tra ra.

Tạ Uẩn cực lực hồi tưởng lại những tình huống mà Mộ Tề đã báo, dong binh đoàn từ trêи xuống dưới, đối với nhi tử của đại tiểu thư, ai ai cũng cung kính với vị thiếu chủ tương lai này. Hai vị phó đoàn trưởng cũng tỏ ra yêu thích, chuyện này cũng không phải không đúng, thái độ của hai vị phó đoàn trưởng này, yêu thích có thừa, nhưng thân cận thì lại không đủ....

Vấn đề giống như lại đụng phải rào chắn, bất quá, Tạ Uẩn vẫn cảm thấy, Chu phó đoàn có gì đó rất không bình thường, mặt ngoài thoạt nhìn như là Chu phó đoàn cố làm ra vẻ cho người khác xem. Nhưng lời nói và hành động thì lại không phù hợp với lợi ích của lão, Tạ Uẩn cũng không cho rằng, một kẻ chỉ biết lấy hư danh làm trung tâm sẽ mang lại được ích lợi gì đến cho lão, những chuyện mà từ trước giờ lão làm hầu như chỉ xuất phát từ lợi ích."

Tạ Uẩn suy tư một chút rồi lại hỏi: " Có loại đồ vật nào có thể kiểm tra được huyết thống không?"

Tư Dật thở dài: " Nghe nói là có."

Tạ Phong cũng thở dài, vật như vậy nếu có, bọn họ hà tất phải phiền não như vậy làm chi, Liên Vũ Hạo bị đội nón xanh, việc này nếu lan truyền ra ngoài, chẳng những gã sẽ mang tai mang tiếng mà thanh danh của đại tiểu thư cũng sẽ bị hủy. Tuy thanh danh đối với bọn họ không có gì quan trọng, nhưng ít ra cũng ly gián được quan hệ của đại tiểu thư và Liên Vũ Hạo.

Nếu Liên Vũ Hạo không thể đảm đương được người thừa kế, chẳng lẽ đoàn trưởng còn có thể truyền vị trí ấy cho một đứa nhỏ chưa lớn hay sao. Tóm lại, dong binh đoàn Phi Lang chắc chắn sẽ loạn, mục đích trả thù của hắn cũng đạt thành.

Không phải là hắn không nhớ ân tình, cứ một hai phải so đo cùng với hai kẻ kia. Thù sát thân, nể mặt đoàn trưởng, hắn có thể từ bỏ, còn ân tình mấy năm nay, tính vào Tĩnh Hiên gặp ủy khuất, thất đệ bị ám tập, còn có đệ phu gặp đủ loại liên lụy. Bọn họ không có chuyện gì là do họ mạng lớn, nhưng cũng không đại biểu, chuyện này không hề phát sinh.

Mối thù của bọn họ cùng với hai kẻ kia, căn bản không thể nào dễ dàng bỏ qua được.

Nếu đã kết thù, vậy thì không có gì phải do dự, chờ đến khi Liên Vũ Hạo chân chính trở thành đoàn trưởng, cho dù có hai vị phó đoàn trưởng tọa trấn, đối phó với bọn họ cũng chỉ là việc nhỏ, phó đoàn trưởng chắc chắn sẽ không quản. Bởi vậy, bất luận là vì mình hay vì thê tử, hay là huynh đệ, nhất định không thể để Liên Vũ Hạo thượng vị được, hắn cũng phải khiến cho đại tiểu thư chỉ còn hai bàn tay trắng, nếu không, cuộc sống sau này của bọn họ sẽ không có ngày nào an ổn nữa.

Cảnh Nhiên nghe đối thoại của họ, đột nhiên nói: " Hình như ta có loại biện pháp kiểm tra huyết thống, nhưng mà..."

" Nhưng mà cái gì?"

" Đệ phu có biện pháp gì sao?"

" Sao ngươi không chịu nói sớm?"

Cảnh Nhiên còn chưa kịp nói xong, mấy nam nhân đã nhất trí nhìn về phía y, Cảnh Nhiên trợn mắt, Tạ Uẩn không chịu hỏi y, y biết cái gì mà nói.

Cảnh Nhiên nói: " Loại biện pháp này của ta chỉ có thể kiểm tra ra quan hệ huyết thống, không thể biểu hiện chính xác song thân là ai." Bằng không, y cũng sẽ không bối rối nhiều năm như vậy, biện pháp này năm đó y còn kiểm tra cho chính mình nữa, chỉ có thể xác định y đúng là hài tử của Cảnh gia.

" Không sao cả." Tư Dật vội vàng nói, chỉ cần có thể xác định được hài tử kia không phải con của Liên Vũ Hạo, đến lúc đó nháo cho mọi người đều biết, để xem hắn còn mặt mũi nào để gặp người không.

Tạ Phong hỏi: " Có thể kiểm tra được huyết mạch của hai bên phụ mẫu không?"

Cảnh Nhiên gật đầu: " Có thể kiểm tra, chỉ là, hiện giờ đệ không có tài liệu để luyện chế trận bàn."

" Ta đi chuẩn bị." Tư Dật mau miệng nói, quả nhiên, hắn suy đoán không sai, xuất thân của đệ phu chắc chắn rất bất phàm, thứ đồ vật như vậy mà cũng biết làm.

Tạ Uẩn cười rạng rỡ như mặt trời: " Phu nhân, ngươi thật là lợi hại."

Cảnh Nhiên trừng mắt liếc hắn một cái, gia hỏa này làm nũng cũng không chịu xem trường hợp. Bất quá, nhờ có Tạ Uẩn đùa giỡn như vậy, không khí căng chặt xung quanh thoáng chốc liền bay biến.

Mắt thấy sắc trời sắp tối, Cảnh Nhiên để lại danh sách những vật phẩm cần thiết rồi mau chóng cùng Tạ Uẩn rời khỏi.

Sáng sớm hôm sau, hai người bọn họ vừa mới rời giường, còn chưa kịp rửa mặt chải đầu, Tư Dật liền đem những tài liệu mà Cảnh Nhiên cần tới, hiện suất đúng là mau không giống bình thường.

Chương sau rất phấn khích (✧∀✧)

Truyện Chữ Hay