Tạ Uẩn trầm giọng hỏi: " Đến tột cùng là thế nào, còn thỉnh tỷ phu và nhị ca kể tỉ mỉ cho."
Hắn cùng với dong binh đoàn Phi Lang ân oán không lớn, nhưng nếu đối phương đã hạ sát thủ, vậy hắn nhất định phải hiểu biết tình huống này thật rõ ràng, hắn không dám tưởng tượng, nếu như mình không chuyển nhà, vậy sẽ phát sinh chuyện đáng sợ đến thế nào nữa.
Thần sắc Tạ Phong trở nên mềm mại, nói: " Thê tử của ta là Đường Tĩnh Hiên."
Tạ Uẩn khó hiểu, thê tử của hắn là Đường Tĩnh Hiên thì làm sao.
Tư Dật vội giải thích: " Đường Tĩnh Hiên là đệ đệ ruột của đại tiểu thư."
Tạ Uẩn bừng tỉnh đại ngộ, đột nhiên cảm thấy một chậu máu chó thật lớn tạt vào mặt, nếu hắn nhớ không lầm, tỷ phu đã từng nói với hắn, dưới gối đoàn trưởng dong binh đoàn Phi Lang không con nối dõi, dưới gối chỉ có một song nhi và một nữ nhi, hơn nữa, mấy năm trước song nhi đã gặp nạn.
Khó trách tình huống của dong binh đoàn Phi Lang gần đây bất thường, hóa ra là Liên Vũ Hạo đứng ngồi không yên, đoàn trưởng ngoại trừ nữ nhi ra thì vẫn còn có song nhi, nếu để đoàn trưởng biết việc này, Liên Vũ Hạo không vội mới lạ.
Tạ Phong trầm giọng nói: " Kỳ thật bọn họ không cần phải làm lớn như thế, lòng bàn tay và mu bàn tay đều là thịt, đoàn trưởng chưa chắc sẽ lựa chọn Tĩnh Hiên. Nếu không, năm đó cho dù lão biết rõ đại tiểu thư ám hại Tĩnh Hiên, thế nhưng lại cố tình lựa chọn im miệng không nói."
Tạ Uẩn nhướng mày, hóa ra là còn có chuyện như vậy, vì muốn chùi đít cho đại tiểu thư, đoàn trưởng không những đánh Mộ Tề trọng thương mà ngay cả cốt nhục thân sinh cũng có thể từ bỏ, đúng là tốt tính a, quả thực đủ tàn nhẫn.
Tạ Phong nói: " Ta có thể lý giải vì sao, đoàn trưởng đã mất đi một song nhi, lại không muốn mất đi một nữ nhi nữa, nhưng hành vi của lão ta không tán đồng."
Tạ Uẩn không cho là đúng, hắn đối với lão đoàn trưởng này, từ trước đến giờ đều không có ấn tượng tốt, nhàn nhạt nói: " Nhị ca có tính toán gì không?"
Tạ Phong đương nhiên nói: " Tất nhiên là có thù báo thù, có oán báo oán."
Tạ Uẩn khẽ cười, lời này hắn thích, nếu như nhị ca nói cái gì mà nghĩ tình cũ, cố kỵ thân phận thê tử, v..v.. Cho dù hắn có một chút hảo cảm với nhị ca, nhưng giao tình của bọn họ cũng sẽ chỉ giới hạn ở đây.
Cho dù hắn và Cảnh Nhiên không hề chịu chút thương tổn nào, nhưng là người bị ám tập thì trong loại tình huống nào hắn cũng kiên quyết không thể nhẫn, từ trước đến giờ hắn lại là người nếu có thù có oán thì phải báo lại gấp trăm lần....Huống chi, tiên hạ thủ vi cường, hậu thủ vi tai ương. Nếu không phải nhờ lần này hắn chuyển nhà, người gặp nạn còn không phải là hắn sao.
( đây là một kế trong binh pháp tôn tử nghĩa là ra tay trước thì dành được lợi thế, trở thành kẻ mạnh, ra tay sau thì thua thiệt)
Tạ Phong nói tiếp: " Kỳ thật dong binh đoàn Phi Lang cũng không phải một đoàn hòa thuận, trừ đoàn trưởng ra, còn có hai vị phó đoàn trưởng khác, thêm Liên Vũ Hạo nữa là ba người. Đoàn trưởng không còn nhiều thời gian nữa, không có lão chấn nhϊế͙p͙, cho dù Liên Vũ Hạo có lấy được vị trí đoàn trưởng, cũng chỉ là một con rối. Đương nhiên, nếu đầu óc hắn tốt, lợi dụng được hai vị phó đoàn trưởng phòng bị lẫn nhau, chưa chắc là không thể tranh được..."
Tâm niệm Tạ Uẩn xoay chuyển, phía sau những lời này, nghe có vẻ như là nhị ca đã tính toán từ lâu, nhưng nếu là vậy, vậy thì tại sao hắn lại trì hoãn không cưới đại tiểu thư, nghe nói đại tiểu thư lúc trước còn muốn bò lên giường hắn, hôn sự của bọn họ cũng đã bị kéo dài nhiều năm.
Tạ Uẩn hiếu kỳ nói: " Nhị ca, vì sao ca lại chậm chạp không chịu thành hôn, nghe tỷ phu nói, bên ngoài tung tin vịt..."
" Khụ khụ...." Tư Dật hung hăng trừng mắt liếc Tạ Uẩn, xú tiểu tử này cái gì cũng đều dám nói.
Trong lòng Tạ Phong hiểu rõ, lời nhàn thoại bên ngoài hắn cũng biết, chỉ là hắn cho rằng mình là chính thì không sợ tà, nên không có để trong lòng. Dù sao, kết quả thế nào, đợi sau khi hắn thành hôn rồi, không phải sẽ biết hay sao, ai ngờ....
Tạ Phong cũng không giấu diếm, nói thẳng: " Lúc ấy tu vi ta không cao, nếu muốn trở thành nữ tế (con rể) của đoàn trưởng, ít nhất cũng phải tấn giai Võ Sĩ. Bằng không, chỉ sợ ta còn không lọt nổi vào mắt đoàn trưởng chứ nói gì dẫn dắt bọn họ." ( Tạ Phong lúc này chỉ mới là cửu tinh Võ Giả)
Tạ Uẩn suy tư, nếu thật là loại tình huống này, nhị ca đúng là cần phải suy xét.
Tạ Phong cười khổ: " Chỉ là không ngờ tới..."
truyện được edit tại luutinhvu.wordpress.com
Tạ Phong tiếp theo mới nói tới những chuyện phát sinh trong mấy tháng gần đây. Ban đầu, hết thảy đều bình thường, đại tiểu thư tuy rất thích quấn lấy hắn nhưng cũng sẽ không tùy hứng hồ nháo. Trong mắt hắn, đại tiểu thư tuy có hơi được nuông chiều, nhưng lại là nữ tử rất hiểu lý lẽ.
Trong lòng Tạ Uẩn phun tào, nhị ca đúng là mắt mù.
Tư Dật lại tràn đầy sở cảm, nếu không có thất đệ đến báo cho, đại tiểu thư đã từng coi trọng Mộ Tề, chỉ sợ hắn cũng không biết, đại tiểu thư thế mà lại lả lơi ong bướm đến thế. Dù sao, biểu hiện đối ngoại của đại tiểu thư vẫn luôn rất tốt.
Quả thực rất tốt, dù cho đại tiểu thư quấn thật chặt, trong lòng Tạ Phong cũng chưa bao giờ hoài nghi, hắn chỉ là có chút buồn bực, bọn họ còn chưa thành thân, hắn không muốn mạo phạm đại tiểu thư. Nhưng mà mặc kệ hắn đã cự tuyệt ám chỉ thế nào, đại tiểu thư vẫn không biết thu liễm, không chỉ thời thời khắc khắc quấn lấy hắn, thậm chí còn ăn mặc hở trêи hở dưới chạy đến doanh trướng của hắn.
Tạ Phong lúc ấy vô cùng tức giận, lại buồn bực đại tiểu thư không biết tự trọng, cho dù hắn không có tình yêu nam nữ gì với đại tiểu thư, nhưng cũng có một phần trách nhiệm. Tạ Phong cố nén lửa giận rời khỏi doanh trướng, trong lúc vô ý đi ra khỏi doanh địa tạm thời của dong binh đoàn.
Tiếp đó, hắn liền gặp vô số ám tập, thật vất vả giữ được cái mạng, mới vừa cùng dong binh đoàn hội hợp, hắn lại phát hiện cấp dưới thân tín của hắn không còn một ai. Trong lòng Tạ Phong hoài nghi một người, kẻ đó chính là Liên Vũ Hạo. Liên Vũ Hạo một lòng ái mộ đại tiểu thư, đoàn trưởng lại muốn tuyển Tạ Phong làm nữ tế, Liên Vũ Hạo không cam lòng, nên muốn ám hại hắn. Những chuyện này cũng dễ hiểu thôi.
Thân thể đoàn trưởng ngày càng kém, nếu Liên Vũ Hạo không ra tay, e là về sau sẽ không còn cơ hội...
Chỉ là, Tạ Phong không nghĩ đến, hắn một lòng phòng bị Liên Vũ Hạo, thời điểm chuẩn bị mang theo vị hôn thê đào tẩu, kẻ chân chính giáng cho hắn một kϊƈɦ thật mạnh mới là vị hôn thê mà hắn một lòng bảo hộ.
Đường Tĩnh Đình thừa dịp hắn chưa kịp chuẩn bị, xuống tay cực kỳ tàn nhẫn, còn lan truyền ra bên ngoài hắn không được.
Tạ Phong kinh giận đan xen, hiển nhiên lúc này hắn đã rõ ràng, đại tiểu thư đã sớm cùng Liên Vũ Hạo chung chạ với nhau. Nhưng hắn lại không rõ, một khi đã vậy, vì sao đại tiểu thư còn muốn quấn lấy hắn, lúc ấy, nếu không phải giữa đường hắn đột nhiên tấn giai Võ Sĩ, chỉ sợ đã phải bỏ mạng ở đó.
Bất quá, cho dù có trốn thoát được, tình hình của hắn cũng không tốt chút nào, thân thể vốn vì bị thương chưa lành, tiếp theo còn bị thương nghiêm trọng, thương càng thêm thương. Nếu không nhờ gặp được Đường Tĩnh Hiên, cho dù hắn không chết trong tay đại tiểu thư thì cũng chết vì trọng thương.
Tạ Phong nói tới đây, thần sắc liền trở nên ôn hòa.
Kỳ thật, lúc gặp được Đường Tĩnh Hiên, trong lòng hắn rất khϊế͙p͙ sợ, dù sao, mặc cho ai gặp phải một người đã sớm qua đời, thì cũng sẽ không bình tĩnh nổi.
Hắn cũng là nghe Đường Tĩnh Hiên kể ra, thế mới biết, Đường Tĩnh Hiên rõ ràng vẫn còn sống, vì cái gì mà chưa từng nghĩ tới sẽ quay về. Hóa ra không phải không trở về, mà là đã từng trở về, lại phát hiện phụ thân hắn biết rõ mình bị tỷ tỷ mưu hại, nhưng vẫn lựa chọn bao che, thậm chí càng thêm sủng ái tỷ tỷ, lúc ấy tâm hắn phát lạnh.
Từ đó về sau, cho dù thân thể bị trọng thương, không có dược tề tốt thì không thể chữa khỏi nhưng hắn vẫn không muốn trở về cầu phụ thân. Bởi vì trong lòng hắn đã rõ, hắn trở về phụ thân sẽ rất cao hứng, nhưng tuyệt đối sẽ không xử trí tỷ tỷ, cho dù tỷ tỷ có mưu hại hắn lần nữa, phụ thân cũng sẽ lựa chọn bao che.
Đương nhiên, nếu hắn mưu hại tỷ tỷ, là độc đinh duy nhất của phụ thân, phụ thân chắc chắn sẽ không trách cứ hắn. Nhưng mà, trong lòng hắn lại có một loại oán giận cùng ghê tởm nói không nên lời, vì thế liền dứt khoát xem như mình đã chết.
Sau khi Tạ Phong nghe xong những lời này, quả thực lòng còn sợ hãi, hắn thậm chí không dám tưởng tượng, nữ tử thiếu chút nữa cùng mình thành thân lại là con người như vậy. Bất quá, nói đi cũng phải nói lại, bình thường đại tiểu thư giả bộ rất tốt, lại còn có đoàn trưởng giúp giải quyết hết hậu quả, hắn không phát hiện được bộ mặt thật của đại tiểu thư, về mặt tình cảm cũng có thể tha thứ.bg-ssp-{height:px}
Những ngày sau đó, hắn yên tâm ở nhà Đường Tĩnh Hiên dưỡng thương, bọn họ sớm chiều ở chung, bỗng dưng phát sinh cảm tình, lúc ấy hai người bọn họ vẫn chưa thổ lộ. Thẳng đến một ngày, một đám cấp dưới tìm tới hắn, người nhiều náo nhiệt ồn ào, một lần ngoài ý muốn, hắn cùng Đường Tĩnh Hiên gần gũi da thịt, thuận lý thành chương liền thành hôn luôn.
Tư Dật nghe xong lòng cảm khái, quá trình mạo hiểm trong đó, tuy nhị ca không có miêu tả, nhưng hắn cũng có thể tưởng tượng ra.
Tròng mắt Tạ Uẩn xoay chuyển, mặt gian hề hề nói: " Chẳng lẽ là đệ đã đoán trúng rồi."
Tư Dật sửng sốt: " Cái gì?"
Tạ Phong khó hiểu: " Lời này của thất đệ là ý gì?"
Tạ Uẩn xấu xa nở nụ cười, nói: " Hai người thử nghĩ đi, đại tiểu thư sốt ruột muốn bò giường đến vậy, có phải là đang tìm người đổ vỏ giùm hay không? Nếu ở bên nhị ca không thể thành công, nàng tất nhiên sẽ dời mục tiêu, Liên Vũ Hạo..." Tạ Uẩn hắc hắc cười nói: " Hài tử trong bụng đại tiểu thư, hiện giờ còn không biết là của ai đâu."
Tư Dật vẻ mặt khϊế͙p͙ sợ, vấn đề như vậy cũng chỉ có thất đệ, cái tên tiểu tử làm việc không đàng hoàng này mới có thể nghĩ đến.
Tạ Phong như đang suy tư, lúc ấy hắn quả thật cho rằng, đại tiểu thư đã sớm cùng Liên Vũ Hạo châu thai ám kết, nhưng nghe thất đệ nói như vậy, những vấn đề không rõ trước đó, hình như đã trở nên sáng tỏ. Trong lòng hắn lại càng cảm thấy chán ghét, đại tiểu thư đã từng là vị hôn thê của hắn, chuyện này quả thực đúng là một loại sỉ nhục.
Tạ Phong sắc mặt khó coi gật đầu: " Có lẽ đúng là vậy."
Tạ Uẩn vui sướиɠ khi người gặp họa, ha ha cười nói: " Quả nhiên đã bị ta nói trúng rồi, Liên Vũ Hạo chính là một tên bị đội nón xanh."
Trong lòng Tư Dật cũng buồn cười, vẫn còn nhớ rõ lời nói ba hoa chích chòe ngày đó của thất đệ, tưởng là nói hươu nói vượn, ai ngờ lại bị hắn nói trúng phóc.
Tạ Uẩn nói tiếp: " Liên Vũ Hạo chắc chắn sẽ không bỏ qua cho nhị ca. Tỷ phu, huynh cùng nhị ca đã có đối sách gì chưa?"
Tạ Phong nói: " Ta đã phái người đi làm, nếu bọn họ có can đảm dám ám tập Thanh Hà Tiểu Uyển, vậy thì ta sẽ nháo đến mọi người đều biết. Đến lúc đó, cả Phạm gia và Chu gia đều sẽ tìm tới bọn họ tính sổ."
Tạ Uẩn kinh ngạc, nói thật, hắn không nghĩ tới nhị ca cũng là một người tâm tư thâm trầm.
Bất quá, kế này cũng rất tốt, Liên Vũ Hạo phái người ám tập Phạm gia lại hãm hại Chu gia. Như vậy, bất luận là nhà nào sau khi biết được chân tướng, chắc chắn cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua, Liên Vũ Hạo lần này phải đau đầu đây.
Tạ Phong cười nói: "Trước đó gặp phải ám toán, không phải là do ta dễ tin người, mà là do đoàn trưởng dù sao cũng có ơn tri ngộ với ta, lòng ta chỉ là chưa bao giờ hoài nghi mà thôi. Bất quá, một khi đã sinh ra phòng bị, muốn tính kế ta lần nữa thì không dễ dàng vậy đâu."
Tạ Uẩn gật đầu, tỏ vẻ hiểu, chỉ là...
Tạ Uẩn nhíu mày, nói: " Nhị ca phu dù sao cũng là con ruột của đoàn trưởng, thân thể đoàn trưởng không tốt, nhị ca phu có tính toán gì không?"
Tạ Phong bất đắc dĩ thở dài: " Ta biết trong lòng hắn nhớ mong phụ thân, nhưng mà, muốn gặp đoàn trưởng cũng đâu phải chuyện dễ, Liên Vũ Hạo canh phòng nghiêm ngặt, sợ chúng ta gặp mặt đoàn trưởng. Bất quá, ta đã liên hệ với Vương phó đoàn, hiện giờ đang chờ hồi âm."
Tạ Uẩn nói: " Nhị ca muốn đối phó dong binh đoàn Phi Lang, nhất định sẽ phải xung đột với đoàn trưởng, nhị ca phu bên kia.."
Tạ Phong nghiêm túc trả lời: " Ta chỉ có thù oán với Liên Vũ Hạo và Đường Tĩnh Đình, Tĩnh Hiên cũng có thù oán với Đường Tĩnh Đình, lúc này còn phải xem đoàn trưởng lựa chọn thế nào. Nếu như lão lựa chọn bỏ mặc Tĩnh Hiên giống như trước, vậy thì chuyện này đúng là khó cả đôi đường. Trong lòng Tĩnh Hiên cũng rõ, tuy hắn nhớ mong phụ thân, nhưng sẽ không chung sống hòa thuận với tỷ tỷ, huống chi, trong lòng hắn đối với phụ thân, làm sao lại không có oán."
Tạ Uẩn gật đầu, trong lòng yên tâm, hắn chỉ sợ nhị ca đến lúc đó lại nương tay mà thôi.
Tạ Phong lại nói: " Chuyện nào ra chuyện đó, đoàn trưởng có ân tình với ta, nhưng ta và Đường Tĩnh Đình kết thù, nên sẽ không dễ bỏ qua như vậy, mặt khác..." Tạ Phong nhớ tới đoàn trưởng không ngừng vì nữ nhi nhà mình giải quyết hậu quả, trong lòng kỳ thật có chút ghê tởm, nhưng hắn là người ân oán phân minh, hắn sẽ không chỉ vì chuyện đoàn trưởng đã từng đối tốt với hắn mà từ bỏ chuyện báo thù. Dù sao, trừ hắn ra, Tĩnh Hiên, muội phu, thất đệ, toàn bộ suýt nữa đã gặp phải ám hại, chuyện này chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Huống hồ, nếu đoàn trưởng lại lần nữa bao che cho Đường Tĩnh Đình, hắn cũng sẽ không do dự, chuyện này chứng minh đoàn trưởng quả thật không hề lo lắng gì đến nhi tử Tĩnh Hiên. Đồng dạng, hắn không cần phải nể mặt phân tình lúc trước nữa, đây là thù sát thân, hắn không chết đó là do hắn mạng lớn. Đương nhiên hắn sẽ hồi báo đoàn trưởng, hắn sẽ không giết Đường Tĩnh Đình, hắn chỉ làm Liên Vũ Hạo mất trắng, làm Liên Vũ Hạo mất thê tử. Mất đi thân phận đại tiểu thư rồi, đó mới chính là sự trừng phạt lớn nhất giành cho Đường Tĩnh Đình.
Nói xong chính sự, lúc này Tư Dật mới nói: " Đúng rồi thất đệ, đệ còn chưa biết đi, tam tỷ của đệ đã sinh cho ta một tiểu béo tử."
Tạ Uẩn ngẩn ngơ, lập tức vui vẻ nói: " Chúc mừng tỷ phu sinh được quý tử, mau mang đệ qua xem cháu trai nào, huynh cũng thật là, sao không bảo người truyền tin nói một tiếng."
Tư Dật cười nói: " Không phải giờ đệ đã biết rồi đó sao?"
Mấy người vừa nói vừa đi đến nội viện, Tạ Nhã đang cùng với một vị song nhi bộ dáng tuấn tú nói chuyện, thấy bọn họ đến, Tạ Nhã Liền cười nói: " Thất đệ đúng là người bận rộn, thường không thấy bóng dáng đâu, hôm nay sao lại rảnh tới đây chơi thế, mau mau tới đây, vị này chính là nhị ca phu của đệ."
Tạ Uẩn chắp tay hành lễ, cười nói: " Nhị ca phu."
Đường Tĩnh Hiên thần sắc ôn hòa, ý cười nhàn nhạt bên môi như tắm trong gió xuân, nói: " Thất đệ."
Tạ Uẩn thầm khen trong lòng, nhị ca đúng là có phúc khí, ném được một thứ rách nát, nhặt được một khối bảo vật, nhị ca phu vừa nhìn là biết tao nhã như ngọc.
Tạ Uẩn đánh giá hắn vài lần, nói: " Nghe nói thân thể nhị ca phu không tốt, có thể để đệ xem thử không, trở về đệ sẽ nghĩ biện pháp, để xem có thể trị liệu hay không?"
Tạ Phong đang muốn cự tuyệt, dù sao, thân thể của Tĩnh Hiên, hắn cũng đã nghĩ rất nhiều biện pháp, cũng từng kiếm nhiều dược sư cao cấp để trị liệu, nhưng mà trước sau gì cũng không trị được. Tĩnh Hiên hiện giờ thoạt nhìn tuy hành động không sao, nhưng dù sao đã bị thương căn cơ, lại còn để lâu, loại thương này là khó trị liệu nhất.
Tư Dật vội nói: " Vậy thì tốt quá rồi, thân thể của nhị ca phu, có thể giao cho đệ."
Tạ Uẩn không thèm để ý cười cười, đừng tưởng hắn không phát hiện, tỷ phủ nháy mắt ra dấu với nhị ca, dù cho trước đây hắn không biết, nhưng sau này cũng dần dần phát hiện ra. Chỉ sợ tỷ phu nghĩ là Cảnh Nhiên lai lịch bất phàm chắc sẽ có biện pháp gì đó. Bất quá, chuyện này hắn cũng không đứng ra giải thích, cứ tùy ý để cho tỷ phu hiểu lầm cũng tốt, sau này có cái gì hắn cũng dễ tìm cớ.
Tạ Uẩn bắt mạch cho nhị ca phu, đem tinh thần lực tham nhập vào trong cơ thể hắn, rất nhanh liền biết được đáp án. Thương thế của nhị ca phu kỳ thật cũng tương tự với Mộ Tề, quả nhiên không hổ là cha con ruột ra tay. Nhưng mà, nhị ca phu chắc chắc là trúc xấu ra măng tốt.
Tạ Uẩn liền nói: " Vấn đề không lớn, trở về đệ sẽ ngẫm biện pháp."
Ý cười của Tư Dật càng thêm đậm, nói: " Chúng ta chờ tin tốt của đệ, chuyện của dong binh đoàn Phi Lang, đệ đừng lo lắng, ta và nhị ca sẽ xử lý, đệ cứ chờ xem kịch vui đi."
Tạ Uẩn câu môi cười, nói: " Tốt." Hắn đã có thể dự kiến, đây là một hồi tranh đấu có tỷ lệ thắng rất lớn.