Xuyên Việt Chi Bồi Thực Sư

chương 52: triển đại công tử

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tư Dật ngồi không bao lâu liền nhanh chóng cáo từ rời đi.

Phu phu hai người trở lại trong phòng, phát hiện quà Tư Dật đưa là hai cái vòng tay phòng ngự, vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp, mặt trêи còn có hai cái lục lạc nhỏ, thoạt nhìn vô cùng tinh xảo, đáng yêu. Hơn nữa, vòng tay lớn hay nhỏ còn có thể điều chỉnh theo ý muốn, phẩm chất còn tốt hơn cả ngọc bội mà Tạ tam gia đưa cho Tạ Uẩn cả một phẩm cấp.

Luyện khí đồng dạng cũng chia thành bốn cấp bậc Thiên Địa Huyền Hoàng, mỗi cấp bậc chia thành ba phẩm Thượng Trung Hạ. Hai cái vòng tay này là pháp khí Hoàng cấp trung phẩm, giá cả chắc chắn không hề rẻ.

Cảnh Nhiên cười nói: " Tỷ phu có tâm."

Tạ Uẩn gật đầu, trong lòng cũng rất hài lòng, dù sao, quan hệ giữa người với người đều là có qua có lại, thái độ của tỷ phu làm hắn cảm thấy rất thoải mái, cười nói: " Đeo vào cho bọn nhỏ đi."

" Ừ" Cảnh Nhiên lên tiếng, đeo vòng tay vào cổ tay hai tiểu bảo bối.

Tạ Thù cảm thấy vô cùng mới lạ, tay nhỏ không ngừng lúc lắc.

Tạ Bác đáng yêu chu chu miệng, a ô a ô, hưng phấn quơ tay, đặc biệt thích nghe thanh âm của lục lạc.

Tạ Uẩn vui vẻ cười ha ha, bế hai đứa nhỏ lên hôn mỗi đứa một cái.

Tạ Thù không được tự nhiên vặn vẹo người, rất nhanh liền ngoan ngoãn chơi tay nhỏ, tùy ý phụ thân nhà mình ôm.

Tạ Bác thì không hài lòng, thân thể nho nhỏ nhích tới nhích lui, dùng sức phân cao thấp với phụ thân, phát hiện mình chỉ vặn vẹo được, Tạ Bác cười khanh khách, lát sau cũng không ầm ĩ nữa mà muốn nhào về phía ca ca.

Tạ Uẩn hoảng sợ, vội thả hài tử xuống, hai đứa nhỏ ở trong ngực hắn làm ầm ĩ, hắn chỉ có một đôi tay nên không tránh khỏi tai ương.

Cảnh Nhiên cúi đầu buồn cười, duỗi tay tiếp nhận hài tử, sau đó đặt hài tử lên giường, để mặc bọn nhỏ tự mình chơi.

Tạ Uẩn cười gượng, nói: " Vẫn là ngươi chăm hài tử tốt hơn."

Cảnh Nhiên trừng hắn một cái, thời điểm Tạ Uẩn không khi dễ hài tử, hài tử cũng rất dễ chăm. Cho nên nói, hài tử hay làm ầm ĩ với hắn, kỳ thật cũng do chính hắn tự làm tự chịu. Bất quá, tuy Tạ Uẩn nhiều lần nhận quả đắng, nhưng làm gì có tự làm tự chịu, hắn vẫn cứ thích chơi trò này không biết mệt đó thôi.

Sau khi dỗ hài tử ngủ xong, Tạ Uẩn gọi Mộ Tề tới, mấy ngày sau hắn sẽ không đi dã ngoại chiến đấu nữa. Nhưng ba người Tạ An, Lý Kỳ, Đỗ Thần thì cần phải thay phiên ra ngoài huấn luyện. Chỉ có trải qua thực chiến, mới có thể khắc sâu hiểu biết về tinh túy của võ giả. Tạ Uẩn không muốn một ngày nào đó gặp phải địch nhân, hạ nhân lại tới kéo chân sau của hắn. Cho nên, hắn cho rằng cần phải bồi dưỡng tri thức chiến đấu cho mấy người này.

Thời gian kế tiếp, Tạ Uẩn nhốt mình trong phòng luyện dược, thẳng đến một ngày trước khi hội đấu giá bắt đầu, hắn mới từ trong dược phòng ra ngoài, sau đó lập tức chạy tới Tư phủ.

" Thất đệ, sao hôm nay rảnh mà tới đây."

Tạ Uẩn lấy trong túi trữ vật ra, nói: " Bên trong có một ít dược tề, tính nhờ tỷ phu hỗ trợ bán ra."

Trong lòng Tư Dật nháy mắt liền hiểu rõ, cười nói: " Thất đệ yên tâm, nội trong hôm nay, tỷ phu chắc chắn sẽ giúp đệ bán ra toàn bộ. Hội đấu giá ngày mai, nếu đệ không có đủ linh châu, chỉ cần mở miệng, không cần khách khí với ta, cùng lắm thì sau này trả lại."

Tạ Uẩn đang muốn cự tuyệt, nghe câu nói sau cùng của hắn thì suy xét một chút, gật đầu nói: " Đã vậy đệ liền cảm tạ hảo ý của tỷ phu, nếu có yêu cầu gì, tất nhiên sẽ không khách khí."

Tư Dật cười nói: " Đáng lý phải như thế."

Tạ Uẩn hiếu kỳ hỏi: " Những dược tề này, hôm nay thật sự có thể bán hết toàn bộ không?"

Tư Dật nháy mắt liền hiểu rõ, nói: " Có bao nhiêu, bán bấy nhiêu." Trước đó hắn không hề biết, chỉ là tráng dương tề mà thôi, thế mà có thể trở nên nổi tiếng như vậy, mấy loại dược tề cùng cấp, bán còn không lại.

Trong lòng Tạ Uẩn vui vẻ, nói: " Đệ còn luyện chế một ít dược tề khác, tỷ phu cũng giúp đệ nhìn xem giá thị trường thế nào nha."

Tư Dật gật đầu, hắn lấy dược tề ra xem xét một chút, sau đó bỏ vào túi trữ vật của mình, cười nói: " Thất đệ yên tâm, dược tề do đệ luyện phẩm chất rất tốt, tỷ phu chắc chắn sẽ giúp đệ bán thật thỏa đáng."

Tạ Uẩn nói: " Vậy làm phiền tỷ phu, chúng ta ngày mai gặp lại."

Tư Dật kinh ngạc: " Thất đệ ở lại dùng cơm đi, vừa lúc lát nữa cũng có người muốn tới đây, ta muốn giới thiệu cho hai người làm quen."

Tạ Uẩn lắc đầu, đang muốn mở miệng cự tuyệt, hạ nhân liền tiến đến bẩm báo: " Lão gia, thất thiếu gia, tam lão gia Chu gia đến đây, một hai phải đòi gặp ngài cho bằng được."

" Chu gia?" Tạ Uẩn nhíu nhíu mày, hỏi: " Đoạn thời gian trước không phải Chu gia nơi nơi chốn chốn nhằm vào tỷ phu sao?"

Tư Dật bất đắc dĩ cười nói: " Ít nhiều gì cũng nhờ có ɖu͙ƈ Tiên Tề của thất đệ, Chu tam lão gia không biết từ đâu lấy được một lọ, vì thế mỗi ngày liền quấn mãi không tha."

Tạ Uẩn hỏi: " ɖu͙ƈ Tiên Tề?"

Tư Dật buồn cười: " Phiêu phiêu ɖu͙ƈ tiên, còn không phải là ɖu͙ƈ Tiên Tề sao? Vì mặt mũi của khách hàng, gọi là tráng dương tề thì không tốt lắm. Cũng không biết là vì sao, cái tên ɖu͙ƈ Tiên Tề cứ thế mà lan rộng. Thất đệ, đệ cũng coi như khai sơn thủy tổ đó."

Vẻ mặt Tạ Uẩn sượng trân, khai sơn thủy tổ luyện chế xuân dược sao?

Tư Dật nói: " Đi thôi, cùng ta qua đó đi, vừa vặn hôm nay có dược tề, ta cũng không sợ hắn bám dai như đĩa nữa."

Tạ Uẩn vội lắc đầu, nói: " Tỷ phu, dược tề này do đệ luyện chế, hẳn là chưa ai biết đi?" Hắn có thể tưởng tượng, làm một đại sư luyện chế xuân dược, hắn được mọi người " truy phủng" cỡ nào. Nhưng mà, hắn thật sự không muốn đeo cái thanh danh này đâu nha.

Tư Dật nghiêm mặt suy nghĩ sâu xa trong chốc lát, nói: " Bên ta là chắc chắc không ai biết rồi, nhưng mà Dương Tục kia thì..."

Vẻ mặt Tạ Uẩn cực kỳ bi thương, sau đó ở trong lòng tự an ủi chính mình, Dương Tục sĩ diện như vậy, hẳn là sẽ không nói cho người khác biết hắn từng sử dụng tráng dương tề đâu nhỉ...bg-ssp-{height:px}

Trong lòng Tạ Uẩn cảm thấy dễ chịu hơn một chút, sau đó liền từ biệt Tư Dật. Hắn vừa mới hủy hoại biệt viện của Chu gia, không muốn đi giáp mặt người ta.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tạ Uẩn với Cảnh Nhiên dùng bữa xong, liền giao hài tử cho Lý Kỳ và Đỗ Thần chăm sóc. Sau đó hai người liền mang theo Mộ Tề ra cửa.

Tinh thần Mộ Tề căng chặt, từ khi biết họ sắp đến hội đấu giá, hắn thời thời khắc khắc đều vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, một tấc cũng không rời khỏi người Tạ Uẩn.

So với khoảng thời gian trước tản mạn, Mộ Tề quả thực quá mức tận chức tận trách, sợ Tạ Uẩn gặp nguy hiểm. Tuy Tạ Uẩn biết, đa phần nguyên nhân là vì Đỗ Thần nên hắn mới coi trọng mình như vậy. Nhưng mà, cái loại khẩn trương trông gà hóa cuốc này, khiến Tạ Uẩn thấy rất cạn lời có được không.

Có điều, Cảnh Nhiên thì lại cảm thấy làm như vậy rất tốt, hội đấu giá người nhiều lại hỗn độn, có Võ Sĩ bên cạnh bảo vệ cũng rất yên tâm. Bằng không, ở hiện trường đấu giá không thì không sao. Nhưng ra khỏi cửa thì có rất nhiều người vì tham lam mà giết người.

Triển Sí Cao Bằng ở Đông thành, mấy người chưa đến gần, đã có thể nghe không ít người nghị luận sôi nổi. Trước cửa hội đấu giá đã sớm tụ đầy người. Bất quá, trừ cửa này ra, bên kia còn có một cái thông đạo được canh phòng nghiêm ngặt.

Tạ Uẩn lấy thư mời ra, mang Cảnh Nhiên đi qua, thị vệ kiểm tra thư mời xong, rất nhanh liền có người hầu ra cửa đón tiếp, cung kính nói: " Các vị công tử, hoan nghênh các vị đến với Triển Sí Cao Bằng, xin mời đi theo ta."

Người hầu dựa theo số thứ tự ghi trêи thư mời, đưa bọn họ đến phòng khách quý ở lầu hai, không lâu sau, liền có người mang linh trà và linh quả lên.

Tạ Uẩn liếc mắt đánh giá khắp nơi, hội đấu giá được cử hành ở lầu một, ở gian phòng của hắn, tầm nhìn vô cùng tốt, vừa vặn có thể thấy sân khấu bán đấu giá. Tỷ phu đúng là có tâm, hoặc là nói Triển đại thiếu gia có tâm.

Không bao lâu sau, Tư Dật dẫn theo một vị nam nhân trẻ tuổi khí thế bất phàm tới.

" Thất đệ, đệ phu..." Tư Dật tươi cười tiếp đón, sau đó sửng sốt kinh ngạc nhìn Mộ Tề, nói: " Ngươi không phải là người của dong binh đoàn Phi Lang...."

Mộ Tề trầm giọng đáp: " Hiện giờ ta là môn nhân của công tử."

tƯ Dật cả kinh, tiếp đó liền chậm rãi cười, nói: " Chúc mừng thất đệ, có thể mời chào được một vị nhị tinh Võ Sĩ."

Tạ Uẩn cười nói: " Cơ duyên xảo hợp mà thôi."

Tư Dật nói: " Để ta giới thiệu một chút, vì này chính là người tổ chức hội đấu giá này, Triển đại công tử Triển Bằng Dực, cũng là người ta muốn hợp tác."

Tạ Uẩn gật đầu, chắp tay nói: " Triển công tử."

Triển Bằng Dực đáp lễ, lấy ra một quyển sách nhỏ, cười nói: " Tạ công tử, tại hạ đã sớm cửu ngưỡng đại danh, hôm nay không có gì tốt để chiêu đãi, đây là quyển sách giới thiệu kỹ càng về các vật phẩm bán đấu giá hôm nay, ta lấy cho ngươi xem, sau này nếu muốn yêu cầu cái gì, chỉ cần trực tiếp nói với ta, thương đội Triển gia chạy ngược chạy xuôi, đồ ở châu thành có thể không lấy được, nhưng một vài món ở phủ thành, ta vẫn có thể ngẫm biện pháp để lấy."

Tạ Uẩn nở nụ cười, Triển công tử đúng là biết làm người, đưa ra nhiều chỗ tốt như vậy, khiến hắn ngay cả mở miệng cự tuyệt mà còn thấy ngại, liền cười nói: " Đã vậy ta mà từ chối thì bất kính."

" Ha ha." Triển Bằng Dực cười to, nói: " Tạ công tử quả nhiên là người hào sảng, vừa lúc ta có được một ít linh quả cấp ba, chờ lát nữa sẽ sai hạ nhân đưa tới, cho ngươi và phu nhân nếm thử một chút"

Trong lòng Tạ Uẩn cuối cùng đã biết vì sao tỷ phu luôn miệng khen vị Triển đại công tử này, người như vậy, quả thật khó có thể làm người ta chán ghét.

Tư Dật cười nói: " Hay nhỉ, ngươi có linh quả cấp ba, thế mà lại tàng tư."

Triển Bằng Dực vội vàng xin tha, cười nói: " Không phải là để dành cho ngươi sao, ta biết phu nhân đang hoài thai, sao có thể không để lại cho ngươi được chứ."

Tư Dật lúc này mới xem như vừa lòng.

Tạ Uẩn cũng thấy yên lòng, nhìn dáng vẻ này, xem ra quan hệ của tỷ phu và vị Triển đại công tử này rất tốt.

Triển Bằng Dực hàn huyên với hắn vài câu, rất nhanh liền cáo từ rời đi, dù sao hắn cũng là chủ nhân của phòng đấu giá, không thể ở lại lâu được.

Một lát sau, người hầu liền bưng một cái khay lên, linh quả bên trong không nhiều lắm, chỉ có bốn trái. Triển Bằng Dực hẳn là dựa theo nhân số của họ mà tính. Bất quá, đây đã là một phần lễ rất lớn. Trong đám linh thực, cũng chỉ có linh mễ là ấn theo cân lượng mà tính, còn lại linh dược, linh thảo, linh quả thì đều tính giá cả theo từng trái.

Tư Dật không chút khách khí, cầm linh quả ăn một ngụm, dư vị hòa tan trong miệng: " Linh quả cấp ba, mùi vị đúng là quá ngon."

Tạ Uẩn lại nhìn về phía Cảnh Nhiên, hỏi: " Ngươi không ăn sao?"

Cảnh Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu, trừng hắn một cái, nói: " Tạm thời ăn không hết."

Tạ Uẩn bừng tỉnh đại ngộ, cười nói: " Trở về ta ép thành nước quả cho ngươi, đừng lo, bảo đảm ngươi không no chết đâu.

Cảnh Nhiên trừng mắt, hắn nói cái gì vậy.

Tư Dật ở bên cạnh cười ra tiếng, tứ đệ đã từng nói cho hắn, thất đệ cùng đệ phu là một đôi hoan hỉ oan gia, lời này quả không sai.

Tạ Uẩn vội vàng sửa miệng: " Nói nhầm."

Cảnh Nhiên cắn chặt răng, có khi nào mà hắn không nói nhầm không?

Tạ Uẩn cầm linh quả uống một ngụm, một dòng khí ấm dạt dào chạy thẳng xuống yết hầu, chạy thẳng vào tâm phế, nội tức nháy mắt như tăng trưởng không ít, còn nhiều hơn so với hắn đi ra ngoài dã ngoài chiến đấu. Chẳng qua, kinh nghiệm chiến đấu thì không thể so.

Tạ Uẩn lặng lẽ thu hạt quả lại, tiếp đó không bao lâu sau, hội đấu giá chính thức bắt đầu.

Truyện Chữ Hay