Xuyên Về Thập Niên 80, Thôn Nữ Cật Lực Làm Giàu Đổi Đời

chương 87

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mộc Khai Kim ít nhiều gì cũng gọi là nhiệt tình. Trương Hiểu Dung lại hơi đề phòng dò xét người bên nhà họ Vương.

Sang nhà họ chính là hai vợ chồng nhà họ Vương. Họ vừa ngồi xuống, nhấp ngụm nước đã vào ngay vấn đề chính: “Tuy rằng bây giờ nuôi con dâu từ bé đã lạc hậu, nhưng mà ý của nhà chúng tôi hẳn các bác cũng hiểu, nên là không biết bao giờ thì nhà chúng tôi có thể đón cháu sang?”

Mộc Dương nghe thấy thế, âm thầm trợn mắt ở trong lòng. Còn là thầy giáo cơ đấy, rõ là cái phường buôn người.

Có điều Mộc Dương không vội chút nào, dù sao chuyện xem bói đã sớm lo xong xuôi hết rồi. Có lẽ Dương Thục Phương sắp nhắc đến chuyện này ngay ấy mà.

Quả nhiên, Dương Thục Phương nhắc đến thật: “Hôm nay hai nhà cũng đi tìm thầy Trần, thầy Trần nói ngày nào đẹp thì chọn ngày đó. Bác Vương thấy sao…”

Thầy Vương khẽ gật đầu, có vẻ như rất hài lòng: “Vậy chúng ta cứ tìm thầy Trần bói cho đi.”

Tuy rằng cái việc đi xem bói này trước kia bị xếp vào mấy chuyện yêu ma quỷ quái, là mê tín dị đoan cổ hủ. Nhưng dù sao cũng đã thịnh hành trên mảnh đất Hoa Hạ này mấy nghìn năm rồi, tất cả mọi người đều giữ thái độ thà tin còn hơn không.

Mộc Dương nghe xong trong lòng yên tâm hẳn.

Chuyện kế tiếp cũng không có gì phải hồi hộp theo dõi cả.Mộc Dương nghĩ thầm, còn phải xem kỹ năng diễn xuất của thầy bói Trần như thế nào.

Cơ mà danh tiếng trong nghề của thầy bói Trần tốt như vậy, Mộc Dương tin tưởng tuyệt đối vào kỹ năng diễn của thầy bói Trần.

Nếu đã đi coi bói, Mộc Dương bèn hỏi một câu: “Nhưng mà thầy Vương không dẫn anh tới mà ạ? Như thế cũng có thể bói được sao?”

“Chỉ cần có ngày sinh tháng đẻ của hai đứa là đủ rồi.” Thầy Vương đẩy kính, tươi cười hoà ái giải thích với Mộc Dương.

Mộc Dương khẽ gật đầu: “Hoá ra là vậy. Thế cháu muốn đi cùng có được không?”

Đương nhiên là Mộc Dương phải đi cùng, nếu không thì sao xem được kịch vui?

Thầy Vương nhìn vẻ mặt mong mỏi của Mộc Dương, tất nhiên là không từ chối được.

Thế là đã xáo trộn kế hoạch không muốn cho Mộc Dương đi cùng của Dương Thục Phương.

Bởi vì phải xem mệnh số cho Mộc Dương nên ngay cả Trương Hiểu Dung cũng đi cùng.

Mộc Khai Kim, Trần Xuân Hoa, còn cả Dương Thục Phương, Trương Hiểu Dung, Mộc Trung Quốc, cộng thêm hai vợ chồng nhà họ Vương và Mộc Dương. Vào đúng tám người.

Một nhóm người cùng đi đến chỗ của thầy bói Trần.

Trên đường đi, Dương Thục Phương luôn đi bên cạnh thầy Vương, vừa đi vừa nói chuyện. Thái độ của bà ta muốn bao nhiêu niềm nở là có bấy nhiêu niềm nở.

Mộc Dương đoán Dương Thục Phương đang muốn tạo dựng quan hệ tốt với bên nhà họ Vương. Không chỉ là một vụ mua bán thôi mà còn mong muốn sau này nhà họ Vương cũng có thể giúp đỡ cho nhà họ Mộc.

Không thể không nói, bàn tính của Dương Thục Phương tính cũng thật chuẩn. Nếu như Mộc Dương thật chưa chết, e là lần này Dương Thục Phương còn kiếm đậm thật.

Đổi một cô cháu gái thôi có thể được rất nhiều lợi ích.

Chuyện này đối với Dương Thục Phương phải nói là hời biết bao nhiêu.

Có điều đáp lại sự nhiệt tình niềm nở của Dương Thục Phương, thái độ của bên nhà họ Vương có vẻ lạnh nhạt lắm. Chủ yếu là khách sáo thôi.

Với sự quan sát khách quan của Mộc Dương, có vẻ như nhà họ Vương có phần xem thường người bên nhà họ Mộc. Dù sao toàn là những kẻ không có học thức, cùng đi chung mà ngay cả nói chuyện cũng chẳng có gì để nói.

Cũng khó cho vợ chồng họ Vương, bọn họ vẫn một mực giữ vẻ mặt ôn hoà, không có phát cáu.

Tuy nói cặp vợ chồng này có phần ích kỷ nhưng dù sao bọn họ cũng là vì con của mình thôi. Vậy nên suy nghĩ một chút cũng thấy có phần thương cho tấm lòng cha mẹ trên đời này.

Cứ suy nghĩ miên man cả một đường cũng đã đi đến chỗ thầy bói Trần.

Kỹ năng diễn xuất của thầy bói Trần quả nhiên không phải hạng xoàng. Ngay cả vợ của thầy bói Trần cũng có diễn xuất thần sầu. Bác gái ngay cả nhìn thoáng qua Mộc Dương cũng không, cứ như là chưa từng gặp cô vậy.

Vợ thầy bói Trần dẫn tất cả vào trong nhà gặp thầy bói Trần.

Thầy bói Trần ngồi ở đó, cặp mắt ông đục ngầu, hiển nhiên là không nhìn thấy được gì. Có điều nghe thấy tiếng bước chân của nhiều người như vậy, thầy bói Trần vẫn ngoảnh lại, sau đó chào hỏi: “Mời ngồi, mời ngồi.”

Đợi đến khi mọi người gần như đều ngồi xuống cả, thầy bói Trần mới hỏi mục đích bọn họ đến đây.

Truyện Chữ Hay