Minh Viễn mấy ngày về nước buồn chán không có việc gì làm cho nên muốn tìm Hi Văn để xem xem cô dạo này sống ra sao.
Không ngờ đến trường học tìm thì bắt gặp Hi Văn và Ninh Hinh dắt nhau đi ăn, đại tiểu thư như Giai Kỳ mà cũng đi ăn lẩu sao,không phải đi nhà hang mới đúng à
Hắn cũng không quan tâm nhiều mà đi theo cô thôi
" Có cần phải tuyệt tình vậy không, chúng ta ăn chung đi"-Kéo ghế ngồi trước mặt Hi Văn,khóe miệng cười cười, bộ dạng cười sáng lạng này khiến Hi Văn có chút khó chịu
Ninh Hinh có chút khó xử nhìn nhìn Hi Văn lại liếc mắt qua Minh Viễn đối diện,người con trai này cười như vậy là có ý gì, trai đẹp ! có phần kì lạ.
Hi Văn đã như vậy rồi lại còn tiếp tục nói chuyện sao, không phải bình thường nếu bị đánh như vậy cũng đùng đùng nổi giận rồi bỏ đi rồi a
"Được, vậy chầu này anh trả tiền"-Hi Văn có chút nhíu mày, đuổi không đi lại còn ở đây ăn với cô
"Chuyện nhỏ, cứ kêu thoải mái tôi mời"
"Giai Kỳ cậu nhìn xem menu chỗ này nhiều món hấp dẫn quá a,chúng ta lựa vài món đi" Ninh Hinh chỉ chỉ vào menu trên tay
Một lúc sau, phục vu bưng ra những món bày kín trên bàn,nào là nước dùng bò,thịt thăn,thịt bắp,rau,mì,đồ chấm.
.
v! v
Minh Viễn có chút nhăn mặt hắn chưa từng ăn như thế này,ăn làm sao đây.
Bình thường là thiếu gia tiền tiêu nhiều như nước,những món hắn ăn toàn là ở nhà hàng sao làm gì ăn những thứ bình dân như vậy.
Không phải như các nhà hàng thường bày trên một chiếc dĩa rồi đưa ra à,còn đống đồ riêng lẻ như vậy ăn như nào?
"Không biết ăn thì để tôi chỉ,đơn giản thôi không có khó" Hi Văn nhưng đoán được trong lòng Minh Viễn như đang nghĩ gì, nhìn hắn nhăn mặt cô cũng đoán hắn làm gì biết ăn những thứ này
" Giai Kỳ em xem ra em cũng rành những thứ này nha,ăn nhiều sao"-Minh Viễn trả lời
Hi Văn "!.
" bị lộ rồi sao, không được không để bị lộ "Chưa từng là lần đầu, tôi chưa từng ăn nhưng cũng biết như thế nào, không có như anh"
Minh Viễn"! " cô đang chê hắn nông cạn sao
"Thấy tôi về em không vui sao,tôi nhớ em nên về đó nha"-Minh Viễn vờ như không nghe liền đổi chủ đề
"Hừ, nhớ anh sao anh không đi mà nhờ các cô gái nhỏ của anh"
"Cô nào cơ không có nhớ, tôi chỉ nhớ mình Giai Kỳ em thôi" Minh Viễn vẫn ý cười, cái vẻ vô liêm sỉ này đừng nghĩ anh đẹp trai thì bà đây thích anh,người yêu cũ của anh là Nguyên chủ chứ không phải Hi Văn cô đây
Ninh Hinh ngồi bên cạnh ăn đồ ăn gương mắt nhìn hai người chí chéo lẫn nhau,cuối đầu im lặng mà ăn.
Giai Kỳ và người đẹp trai này gây gổ cũng quá căng thẳng đi
_______________________________________
Thời gian này Hi Văn cũng không gặp Hạo Hiên,nếu hắn không tìm cô thì cô cũng không kiếm hắn làm gì.
Dù sao bây giờ cô cũng không phải Nguyên chủ mà cứ đu bám hắn, còn Bạch Tiểu Nhi thì vẫn gặp nếu học trên lớp
Không có cô làm phiền chắc tình cảm của nam chính và nữ chính cũng càng thêm sâu đậm rồi cũng nên
Cửa phòng bị gõ, Hi Văn ngồi dậy từ giường bước ra mở cửa!.
Mới nhắc Tào Tháo,Tào Tháo liền đến.
Mắt của Hi Văn xém chút nữa rớt ra ngoài Hạo Hiên đến đây làm gì,hắn luôn ghét cô nhưng nay lại chủ động đến đây tìm cô là có việc gì
Hạo Hiên nhìn cô đứng ngây ngốc trước cửa phòng, không có ý định mời mình vào phòng sao, cũng được thôi dù gì hắn cũng không muốn vào nhưng cũng không phải đứng đây được
" Không định mời tôi vào sao"
Hi Văn dời tầm mắt,nghiêng người né sang một bên.
Hạo Hiên cũng không nói gì mà bước chân đi vào
Phòng Hi văn rất gọn gàng, nhìn vào sẽ biết ngay là phòng của con gái.
Vì là phòng ngủ nên chỉ có một cái giường lớn và bàn trang điểm tất nhiên không có bàn ghế nào khác
Hạo Hiên đành chịu đứng, còn Hi Văn thì thoải mái ngồi trên giường bộ dáng chẳng có chút gì là hoan nghêng
"Ông ghé chơi, nói muốn gặp cô"-Hạo Hiên lên tiếng
Ông! đầu Hi Văn load load một chút, là Trần lão tiên sinh cha của cha Hạo Hiên.
Bình thường Trần lão tiên sinh không sống cùng gia đinh Hạo Hiên, khác thành phố là đằng khác nhưng lại có tâm tư ghé nhà hắn vậy sao
Có thể trả lời không đi được không, bà đây muốn sống yên phận hưởng thụ cuộc đời thôi mà
" Được vậy anh ra ngoài chờ đi, anh cũng không muốn tôi trông bộ này qua nhà anh chứ" Hi Văn đang mặc đồ bộ nha
"Thay xong thì xuống dưới lầu" Hạo Hiên nhìn một lượt Hi Văn từ trên xuống dưới,sau đó nhấc chânđi ra ngoài, xuống ghế sofa dưới lầu đợi cô
Hi Văn vốn không muốn trang điểm, chỉ thêm chút son và một ít má hồng ngay cả cushion cũng không đánh
Còn quần áo thì tùy tiện chọn một cái, không có mất nhiều thời gian nhưng cô cũng không vội
Để Hạo Hiên chờ một chút chắc cũng không có gì to tát, thời gian còn sớm cứ việc thông thả mà làm
Còn ở dưới này!
Hạo Hiên uống cũng gần hết một cốc trà vẫn chưa thấy Giai Kỳ, cô muốn cho hắn leo cây sao
Nhấc chân muốn bước chân đến phòng thì cô lại từ trên đi xuống.