Từ hôm khởi hành rời khỏi thủ đô Memphis, Merity cùng với các tướng sĩ đã dừng chân tại nơi này, nơi giáp giữa đất Ai Cập và Địa Trung Hải, dùng cọc gỗ đã được vuốt nhọn mà đóng xuống sông, sau đó chỉ chờ cá mắc câu, nhờ vào mưu kế của Tịch Dao dành cho Ariana giúp quân của Merity có thêm thời gian biến cả khu vực này thành một bãi cọc gỗ, đáng sợ và không dễ dàng bị phát hiện.
Khi quân Hittite tới lại đúng vào lúc hừng đông nước rút làm cho những cọc gỗ kia càng đâm sâu hơn làm cho bọn chúng không thể duy chuyển được nữa. Tại bờ đối diện Merity nhìn đám quân Hittite hoảng hốt nhưng không thể làm được gì kia mà không nhịn nổi được cơn buồn cười, trong bọn chúng lúc này có khác gì ong vỡ tổ đâu kia chứ. Một đội trưởng liền tâu lên.
"Pharaoh, chúng ta không tấn công sao?"
Merity lắc đầu vẫn chăm chú nhìn đám quân Hittite.
"Không cần đâu, để ta xem bọn chúng trụ được bao lâu nữa."
Lúc này trên các chiếc tàu chiến, các binh sĩ đã cực kỳ loạn lạc, không ai nghe theo lời ai, cứ chạy loạn cả lên còn các chiến thuyền thì đang ngập trong nước nhưng được cọc gỗ giữ lại nên không hề bị chìm, tên tướng quân chỉ huy không dám lên tiếng núp ở một chỗ, muốn tìm cách gì đó để thoát khỏi nơi này, có một số binh sĩ trên tàu đã nhảy xuống nước, kết quả là bị cọc gỗ làm cho bị thương rồi được lính Ai Cập bắt lấy.
Sau hơn canh giờ chống cự, các binh sĩ trên tàu đã bình tĩnh hơn bởi tàu không bị chìm, nhưng lương thực để dưới các khoang tàu đã ướt hết toàn bộ, bọn chúng đi cũng không được, trụ cũng không xong, sau khi tham khảo ý kiến của các tướng quân và các đội trưởng thì quyết định cuối cùng chỉ có thể tháo lá cờ của Hittite xuống rồi buộc lên đó một lá cờ màu trắng hoàn toàn, có nghĩa là bọn họ đã đầu hàng.
Quân Ai Cập từ đầu đến cuối không làm gì hết, chỉ đứng đó mà xem cảnh đàn ong vỡ tổ kia, lần này Merity chỉ mang theo có hơn vạn binh sĩ, cốt chỉ để đóng cọc càng nhanh càng tốt, chứ vẫn chưa hề giao chiến, Merity thấy được lá cờ xin đầu hàng kia mà vui vẻ, tất cả mọi người ở đây đều hoan hô vui mừng, lúc này thủy triều đã lên Merity liền cho các binh sĩ bơi ra và bắt giữ quân Hittite lại, có một vài kẻ cố kháng cự mà đánh trả lại nhưng cuối cùng vẫn bị bắt hết, lần này bội thu được vạn tù binh, cả trăm chiếc thuyền chiến và chục ngàn binh khí các loại.
Trước đó canh giờ, quan cận vệ Vincent đã xin Merity cho phép lấy quân và chiếc thuyền chiến ra đi để hội quân với Liam, hai người họ sẽ gặp nhau tại biên giới giữa Assyria và Hittite sau đó cùng nhau tổng tấn công thành phố Aleppo giải cứu bộ tộc Buyukguc.
- ------Sáng Sớm Hôm Sau--------
Tại hoàng cung ở đảo Síp, bên trong cung điện Rehire đang lo lắng không yên, đã hơn một ngày trôi qua nhưng vẫn chưa có thông báo gì từ tiền tuyến cả, hắn đang hết sức sốt ruột thì ngay lúc này một binh sĩ hoảng hốt báo tin.
"Bẩm thái tử, có tin khẩn cấp từ tiền tuyến ạ."
Rehire lập tức cầm lấy lá thư vừa được gửi tới kia, đó là thư của thuộc hạ mà hắn để lại ở Ai Cập năm về trước, lá thư viết.
"Bẩm thái tử, binh lính của Ai Cập dùng kế đóng cọc dưới sông làm hỏng hết thuyền chiến của ta, quân ta sau đó đã đầu hàng, thứ lỗi cho thần vì không thể thông báo sớm hơn, thần bị hoàng phi Ai Cập giữ lại hoàng cung, thư của Merity vừa gửi về Ai Cập thần mới biết chuyện mà thông báo với người, Ariana chính là kẻ bán đứng, nàng ta đã kể lại hết toàn bộ sự tình kế hoạch của ta cho Merity biết, hiện tại Ruke đang nằm trong tay của hoàng phi Ai Cập, thần sẽ sớm tìm cách thả đệ ấy ra sớm nhất có thể, kính mong thái tử đừng quá lo lắng. Kí tên: Vi."
Rehire đọc xong lá thư mà tức giận đập mạnh tay xuống bàn một cú cực mạnh, hắn cố gắng lấy lại bình tĩnh, tức giận bởi hắn đã bị Ariana phản bội, bởi thuộc hạ của hắn đã bị bắt và tức nhất là bởi đoàn quân tiền tuyến với hơn vạn binh sĩ của hắn đã toàn thua.
Rehire liền lập tức cho tập hợp binh sĩ lại, sẵn sàng ứng chiến bất cứ khi nào, hắn biết sớm thôi quân Ai Cập sẽ tấn công đảo Síp, lần này hắn thề phải trực tiếp lấy đầu của Merity thì mới thỏa được cơn tức giận này.
- ---------
Tại kinh thành Rome - La Mã, vua của nước này là Adonis cũng đang theo dõi sát sao trận chiến của Ai Cập và Hittite, không cần biết bên nào thắng - thua thì bên có lợi vẫn là La Mã của hắn. Mấy chục năm nay Ai Cập và Hittite càng ngày càng mạnh lên trông thấy, bỏ xa cả hai cường quốc chính trị là Assyria và Babylon cũng như là các nước nhỏ khác như tiểu quốc Asimina, vương quốc Minoa, vương quốc Libya, đế quốc Aksum và nữ nhi quốc Amazon, Vương quốc Media đều thua kém rất xa và không dám gây chiến với Ai Cập và Hittite, hiện tại ngay lúc này La Mã, Ai Cập và Hittite là những cường quốc thống trị cả vùng Trung Đông này. Và trận chiến tranh này sẽ mang đế một thế trận cực tốt cho La Mã trong trận chiến dành vị trí bá chủ Trung Đông này.
Tại cung điện của mình Adonis đang nằm trên ghế dài, y đang nhớ tới Tịch Dao, nếu Ai Cập thua và Merity tử trận, Tịch Dao tất nhiên sẽ trở thành người kế vị, tới lúc đó rất khó để có thể chiếm giữ nàng về tay của hắn. Tịch Dao đối với hắn cũng giống như ánh trăng trên trời cao, thanh khiết mà cao ngạo, giản dị mà lạnh lẽo, hắn thề phải chiếm được nàng.
"Lập tức giữ thư cho đám ở Ai Cập, nhân cơ hội Merity vắng mặt, bằng mọi giá phải bắt cho được nàng ấy."
Adonis ra mật lệnh cho binh sĩ gửi tới đám người của hắn hiện đang ở Ai Cập, hắn đã không thể chờ được nữa rồi muốn chiếm lấy Tịch Dao cho riêng mình. Một tỳ nữ nghe hắn ra lệnh như thế liền về báo tin cho thứ phi Centola (nàng ta là người có dung mạo khá giống với Tịch Dao, thứ phi mới lập cách đây vài tháng của Adonis). Nàng ta nhận được tin báo mà tức giận tột cùng.
"Lại là ả nữ nhân đó? Ả ta rốt cuộc là có thứ gì tốt mà chàng ấy lại mong nhớ tới như thế? Cứ tưởng rằng ả đã là hoàng phi của Ai Cập thì chàng ấy sẽ thôi nhớ nhung, đằng này chàng ấy vẫn muốn lấy được ả ta dẫu rằng ả đã là nữ nhân của nam nhân khác? Mau... lấy con dấu của chàng ấy lại đây, ta phải mượn tay chàng ấy thanh trừ ả nữ nhân này mới được."
Centola lấy con dấu của Adonis, làm giả một bức mật chỉ gửi qua cho đám thuộc hạ của hắn đang ở Ai Cập, trong lá thư chỉ có vài từ ngắn ngủi.
"Giết chết hoàng phi của Ai Cập"
- ---------
Tại Ai Cập lúc này tể tướng Reginald vừa nhận được tin báo chiến thắng của Merity, ông liền thông báo cho Tịch Dao và các quan đại thần biết, cả hoàng cung đều chìm trong niềm vui mừng và hạnh phúc. Mấy dạo gần đây Tịch Dao đang bận làm lu lọc nước, mới rảnh rang được một ngày nay đang ở cung của mình chăm tâm luyện chữ thì nhận được tin tức, nàng rất vui nhưng không quá đỗi ngạc nhiên bởi kế này là do nàng nghĩ ra, nàng là đang chờ tin vui từ Liam và Vincent về bộ tộc Buyukguc.
Nhưng Tịch Dao lại không cho thông báo tin này ra ngoài, bởi nàng không muốn rút dây động rừng, cứ để cho mọi chuyện đâu vào đấy rồi mới để cho nó từ từ mà truyền ra. Nữ quan Weon vừa nhận được tin Merity thắng trận liền ngăn lập tức thông báo cho Ariana biết, ở đền thờ của mẫu phi nàng ta - Ariana đang cầu nguyện mong cho tất cả mọi chuyện có thể suôn sẻ, nữ quan Weon chạy vào thông báo.
"Nữ hoàng, có chuyện lớn rồi."
Ariana nhắm mắt cầu nguyện nghe nữ quan của mình báo tin khẩn nhưng vẫn thản nhiên hỏi lại.
"Có chuyện gì mà gấp gáp như thế? Chẳng lẽ kế hoạch bị lộ?"
"Bẩm... quân Hittite thua thảm hại rồi, Merity đang tổng tiến cho đảo Síp ạ."
Ariana mở mắt quay đầu nhìn nữ quan Weon với vẻ mặt khó tin và lửa giận bốc lên.
"Ngươi vừa nói cái gì? Hittite thất bại rồi? Không phải ta đã báo tin cơ mật cho bọn chúng biết rồi sao? Sao có thể để thua được?!"
Nữ quan Weon nghe lời nói mang sự tức giận kia của Ariana mà không khỏi lạnh người, lập tức cúi đầu xuống đất đáp.
"Bẩm theo như tin mà thần nhận được, thì quân của Hittite bị quân Merity tấn công úp ở biên giới biển, quân Ai Cập không chiến mà thắng, xem ra kế hoạch mà chúng ta gửi cho Hittite là giả."
Ariana nghe lời này của nữ quan Weon cũng nhận ra được bản thân đã bị lừa, hóa ra là Tịch Dao đã lừa nàng, ý đồ thật sự là muốn thông qua nàng ta mà đưa tin giả cho Hittite, Ariana đứng bật dậy tức giận mà làm đổ bể hết lưu hương, nhang đèn, đồ cúng trên đền thờ xuống, lòng bàn tay trái lại vì tức giận mà siết chặt, nàng ta nhịn không nổi nữa mà gào thét.
"Dạ Tịch Dao...!!! Gừ...cái thứ chết tiệt nhà ngươi...giết...Weon...ta không cần biết ngươi dùng cách gì... bằng mọi giá phải lấy được mạng của nó, Merity...Dạ Tịch Dao ta phải giết hết hai ngươi!"
- ---------
Vào lúc này đây, tại vùng biên giới giữa Hittite và Assyria, Liam đã tới đây được gần ngày, anh và các ám vệ thay nhau để lại ký hiệu cho Vincent để hội hợp với nhau, Vincent cũng đã vừa cập bến nơi đây, anh để lại tất cả binh sĩ trên tàu tránh sự dòm ngó của dân địa phương, anh cùng với đội trưởng khác chia nhau tìm kiếm ký hiệu của Liam, tìm kiếm nửa ngày cuối cùng cũng tìm được nhà trọ nơi Liam đang ở, Vincent vừa vào bên trong nhà trọ thì gặp ngay nhóm của Liam, vì để đảm bảo an toàn nên Liam đã bao nguyên cả nhà trọ này, cả hai rất vui mừng liền đập tay nhau ăn mừng, rồi ngồi xuống bàn trà phòng trọ nói chuyện với nhau, vừa chào hỏi nhau vài câu Liam đã hóng chuyện.
"Trận gặp Hittite của mọi người thế nào rồi, có thành công tốt đẹp không?"
Vincent gật đầu khẳng định rồi kể lại trận chiến vừa rồi cho đám người Liam nghe.
"Tất nhiên là tốt đẹp rồi, mưu kế của hoàng phi mà, lúc đó quân Hittite... cuối cùng bọn chúng phải vươn cờ mà đầu hàng."
Đám mật vụ và Liam nghe Vincent kể lại tường tận trận chiến đó mà cười lăn cười bò, tất cả đều thán phục mưu trí của hoàng phi, để tránh tai mắt mãi tới chiều tối Liam và Vincent mới ra chỗ thuyền chiến neo mà hội quân, sáng sớm hôm sau sẽ tiến vào Hittite.
- ------Góc Tâm Sự--------
Hôm nay là thứ , đáng lẽ ra là không có chương mới nhưng bỗng nhiên có hứng thú nên ra chương mới này cho mọi người, ngày mai thứ vẫn có chương mới.
- ------Hết Chương ---------