Hoàng hậu kinh ngạc hỏi lại Tịch Dao.
"Phải mất trên tháng lận sao?"
Tịch Dao cũng hoàn toàn không muốn ở lại nơi này lâu như thế, nàng chỉ có thể cố gắng rút ngắn thời gian càng nhiều càng tốt.
"Trễ là tháng nhanh nhất thì khoảng tháng, nhưng thần sẽ cố gắng hết sức."
Yuria gật đầu cô cũng không thúc ép Tịch Dao, dù sao thì Tịch Dao cũng là người duy nhất có thể khả năng cứu nổi cô.
"Được, vậy thì bắt đầu đi."
Tịch Dao gật đầu, nàng lấy kim châm ra bắt đầu châm cứu lên những nơi tụ máu độc, lập tức máu từ trong đó chảy ra màu máu đen ngòm lại kèm theo một cái mùi kinh dị khó ngửi.
Tịch Dao nàng một ngày chỉ có thể châm cứu được - chỗ máu tụ, bởi căn bản sức khỏe của hoàng hậu đã rất yếu, nếu cứ cố đẩy nhanh tiến độ hoàng hậu sẽ không thể chịu nổi, đôi khi nàng còn phải truyền nước, dinh dưỡng thêm cho hoàng hậu và riêng Yuria hằng ngày cũng phải dành canh giờ để tập luyện vật lý trị liệu, nói là tập vật lý trị liệu nhưng thật ra chỉ là đi bộ nhẹ nhàng tránh việc cơ bắp không thể hoạt động lại được như bình thường, Tịch Dao cũng đặc biệt dặn dò kỹ lưỡng cho từng món ăn, thức uống của hoàng hậu.
Ngoài ra những gì hoàng hậu từng qua sử dụng như y phục, trang sức, phấn son, mền mùng, chén bát đĩa thìa Tịch Dao đều cho người thay mới hết tất cả, thậm chí nàng còn nhờ vua của Assyria đổi hết toàn bộ cung nữ và nữ quan có trong cung điện riêng của hoàng hậu, rồi lặng lẽ đem đám nữ nhân đó đi thẩm vấn riêng từng người từng người một, những nữ nhân kia không ai chịu nổi được đòn roi nên cũng buộc miệng mà nói ra hết sự thật, hóa ra trong tổng số nữ quan bên cạnh hoàng hậu đều bị thứ phi Riwde mua chuộc bằng tiền và vàng, nàng ta dặn bọn họ hãy bỏ thuốc độc vào trong phấn trang điểm của hoàng hậu rồi cho cô ấy dùng mỗi ngày, cứ như vậy độc này sẽ tích tụ lại làm suy yếu sức khỏe của Yuria, lâu này Yuria sẽ chết không đối chứng.
Sau khi có được lời khai của đám nữ quan, vua của Assyria nhanh chóng cho binh sĩ tới bắt Riwde nhưng mà nàng ta đã nhanh chóng chạy thoát cùng với một số lượng lớn tiền bạc và trang sức mình tích góp được, Cazari lập tức cho quân lính đóng cổng kinh thành lại, kiểm tra và lục soát từng người một cho tới khi tìm ra nàng ta thì thôi, nhưng đã ngày qua đi không ai biết được nàng ta ở đâu nên lệnh truy bắt đã được phân bố trên khắp cả nước để truy tìm nàng ta mà họ nào biết rằng nàng ta giờ đã thay tên đổi họ làm một phú bà sống trong kinh thành đầy hào hoa với số vàng bạc của mình.
- ----------
Tịch Dao cứ như thế mỗi ngày đều châm cứu cố trị dứt chất độc ra cho hoàng hậu, chớp mắt một cái đã tháng rưỡi trôi qua, sức khỏe của hoàng hậu đã khỏe hẳn hoàn toàn, đi lại bình thường, còn nàng lại vô cùng vô cùng nhớ đến Ai Cập thân thương của nàng, trong thời gian nàng ở lại đây nàng đã được hoàng hậu phong làm nữ quan thân cận, ở đây nàng có tên giả là Thư Anh, nàng cũng nhanh chóng được hoàng hậu tin tưởng hết lòng thậm chí còn coi nàng là bạn thân nữa.
Tịch Dao trong thời gian này cũng đã từng thử gửi thông báo về Ai Cập nhưng hầu như đều bạc vô âm tính, nàng rất rất muốn nhanh chóng quay về Ai Cập, muốn được gặp tể tướng Seti, nữ quan Raery, những tỳ nữ, cận vệ trung thành của nàng và quan trọng hơn hết là người mà nàng ngày nhớ đêm mong Merity.
- ----------
Tại Ai Cập dù hơn tháng trôi qua kể từ khi Tịch Dao mất tích, nhưng cái không khí u ám mệt mỏi, buồn bã vẫn bao trùm lấy nơi đây, từ tháng trước công việc tìm kiếm đã được chính thức dừng lại nhưng Merity vẫn giữ nguyên ý định rằng nàng vẫn còn sống ở đâu đó trên thế gian này, cho nên không cho lập đền thờ hay không cho người dân cúng tế gì cả.
Tể tướng và các quan đại thần lại nghĩ anh chỉ đang cố chấp, thời gian qua Merity cũng biết mình bỏ qua rất nhiều việc đại sự, hơn nữa lại vì chuyện này mà muốn giết tới bao nhiêu người, may cho anh là những đại thần lỡ mồm nói trái ý anh kia đều được tể tướng Seti giữ lại mạng sống và giam trong ngục lao ngoại trừ lão tướng quân đòi dâng con gái kia, anh lập tức ra lệnh thả tự do và khôi phục chức vị cho tất cả bọn họ, giờ đây anh chỉ có thể cố gắng cấm đầu vào làm việc để quên đi nỗi mất mát trong trái tim.
Merity biết rõ trong thời gian anh liên tục tìm kiếm kia, có những con sói luôn luôn rình mò mà quan sát nhất cử nhất động của anh, chờ cơ hội Ai Cập sơ hở mà tấn công, thậm chí có một vài thế lực trong thời gian này đã liên tục ra tay thuê sát thủ, mua rắn rết, bò cạp để ám sát anh bất kỳ lúc nào.
Vì thế anh liền cho mở một cuộc họp giữa khuya chỉ có những đại thần chủ chốt, anh đưa ra danh sách những kẻ đã và đang có ý định nhâm nhe Ai Cập, sau khi cuộc họp đó kết thúc anh liền cử đi một đội nhóm quân lính tầm - người, bọn họ sẽ chia nhau ra từng nhóm nhỏ mỗi nhóm tầm - người và mục đích là đi thăm dò các quốc gia có trong danh sách bất hảo kia.
- -------Lời Tác giả--------
Thi xong rồi, kết quả cũng khá ổn nên Miêu đã chính thức trở lại với các bạn rồi đây, chương này làm để tặng các bạn, yên tâm đảm bảo mai sẽ có chương mới a. Vẫn theo lịch thứ -- nha.
- -----Hết Chương -------