[Ai Cập - ngày sau kể từ đêm xảy ra hỏa hoạn]
Đã ngày trôi qua, công việc tìm kiếm hoàng phi không hề được dừng lại, binh lính và người dân đều đồng loạt thay phiên nhau tìm kiếm khắp nơi, từ thượng nguồn sông Nin tới hạ nguồn sông nhưng vẫn không thể nào tìm ra được Tịch Dao, Merity từ khi được tìm thấy đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh, lại một ngày trôi qua Merity mơ hồ tỉnh dậy, đầu của anh đau vô cùng, cảm thấy như muốn nổ tung, miệng thì khát khô, cơ thể thì mệt mỏi cực kỳ, Merity khẽ mấp máy giọng anh khàn khô.
"Tịch... Dao... ta khát nước... Tịch... Dao..."
Nữ quan Raery ngồi canh Merity bà nghe được tiếng gọi của anh lập tức cho gọi ngự y tới xem tình hình, ngự y sau khi xem xét xong vui vẻ nói.
"Pharaoh đã qua cơ nguy kịch, nữ quan bà hãy cho pharaoh uống nước đi, nhớ cẩn thận đừng để bị sặc."
Nữ quan Raery nghe vậy mà thở phào nhẹ nhõm, bà cho người đi thông báo với tể tướng Seti biết tin mừng, tể tướng Seti lập tức báo tin này cho toàn bộ bá quan văn võ trong triều đình biết và đương nhiên cũng có cả Ariana, nàng ta vì chuyện này mà tức tối vô cùng, lại vì chuyện Merity còn sống mà nổi cơn thịnh nộ đập hết tất cả những thứ có thể đập p trong điện riêng của mình.
Các vị sứ thần đã lần lượt trở về đất nước của mình, hoàng đế Phagar và thái tử Rehire cũng đã lên đường trở về, vốn là hai người bọn hắn tính ở lại thêm mấy ngày, nhưng lại bị tể tướng Seti đuổi khéo buộc họ phải đi về, hiện giờ có ba nhóm người đi tìm nàng, một là nhóm người của triều đình Ai Cập, một nhóm là của Ariana phái đi với nhiệm vụ thấy là giết ngay và nhóm người của Phagar để lại với một mục đích thấy người thì cướp đi đưa về La Mã, cứ như thế ba phe thay nhau tìm kiếm nhưng tìm kiếm suốt mấy ngày qua cũng không thể nào tìm thấy một chút tung tích gì của Tịch Dao. Merity sau một ngày điều dưỡng sức khỏe cuối cùng cũng đã thật sự tỉnh lại.
"Tịch Dao...!!!"
Đang chìm trong giấc ngủ Merity hét lớn tên nàng và tỉnh lại, nữ quan Raery lập tức chạy tới hỏi han sức khỏe của anh, Merity nhìn thấy bà lập tức hỏi trong sự gấp gáp.
"Tịch Dao... nữ quan Raery Tịch Dao nàng ấy đâu?"
Nữ quan Raery không trả lời câu hỏi này của hắn chỉ cầm một bát súp nóng tới chỗ hắn.
"Pharaoh, người ăn chút gì đi đã, đã hơn ngày rồi người vẫn chưa ăn uống gì cả."
Merity cảm thấy nữ quan Raery đang cố nói lảng sang chuyện khác, nhưng anh cũng cảm thấy vô cùng đói bụng nên cầm bát súp ăn trước rồi nói, ăn xong Merity mới một lần nữa hỏi lại.
"Nữ quan, bà hãy nói cho ta biết Tịch Dao nàng ấy ở đâu?"
Nữ quan Raery biết không thể nào giấu được hắn nữa, bà ấy ngồi xuống giường giọng có chút ấp úng nói.
"Pharaoh ta biết ngài lo cho hoàng phi, nhưng dẫu thế nào ngài cũng phải bình tĩnh, hiện giờ Pozd và hơn vạn quân linh đã đi tìm hoàng phi, đã đi tìm gần ngày rồi nhưng vẫn không có bất kỳ tung tích gì."
Merity cố gắng nuốt lấy sự tức giận đến tận cùng này trong lòng, tay trái siết chặt tấm chăn, Merity nhìn nữ quan Raery giọng anh khàn khàn.
"Ta muốn ở một mình, nữ quan hãy ra ngoài nói với tể tướng rằng bất luận cho dù có như thế nào, nhất định cũng phải tìm ra được nàng ấy, sống phải thấy người, chết phải thấy xác."
Nữ quan Raery gật đầu rời khỏi căn phòng, cánh cửa khẽ đóng lại Merity tức giận hét to một tiếng.
"Tại sao...?!!"
Đêm có hoảng hoạn xảy ra, hắn cùng nàng nhảy xuống sông, lúc đó hắn đã ôm chặt nàng rồi, nhưng tại sao, tại sao hắn lại không thể nào kéo nàng lên cùng, rõ hắn biết nàng là vịt cạn mà tại sao... tại sao, lúc này hắn - Merity rất hận bản thân mình tại sao lại không bảo vệ được nàng, thấy nữ quan Raery từ phòng của pharaoh bước ra, Qaey và Adead muốn vào trong xin thỉnh tội với hắn, nhưng lại bị Reave và nữ quan Raery ngăn cản, Reave vừa ngăn cản vừa nói.
"Pharaoh và tất cả mọi người đều đã mệt lắm rồi, sự việc này không ai có thể đoán trước được, hai người đừng loạn thêm nữa có được không? Bây giờ quan trọng là tìm được hoàng phi, đó mới là cách mà chúng ta chuộc tội."
Nhờ vào câu nói này mà hai người kia coi như đã bình tâm lại được, ba người họ cùng nữ quan Raery rời khỏi khu cung điện đó để cho Merity nghỉ ngơi và bình tâm lại, ba người đi xuống khu hậu cung vừa đi Adead vừa hỏi.
"Có ai thấy Awr đâu không, đã mấy ngày nay tôi không thấy anh ta rồi."
Hai người kia lắc đầu, nữ quan Raery cầm bánh mì đưa cho ba người họ ăn, rồi nói.
"Nghe Pozd nói là Awr và Qrwe chia ra hai đoàn binh lính nhỏ, mỗi người đi về một hướng nam bắc để tìm kiếm hoàng phi rồi."
Và quả thật như vậy Awr và Qrwe chia ra mỗi người dẫn hai đoàn binh lính nhỏ, chia ra hai hướng nam bắc sông Nin để tìm nàng, tất cả những binh sĩ còn lại thì theo bờ sông đi về hạ lưu.
- -------Hết Chương --------