Pằng pằng pằng. Tiếng súng không ngừng vang lên trong màn đêm yên tĩnh, lúc này đây khắp nơi trên mặt đất đầy những xác người chết, mùi máu tanh không ngừng lan tỏa trong không khí khiến ai cũng phải cảm thấy buồn nôn bởi cảnh tượng này.
Thấp thoáng ở phía xa, trong một lùm cây rập rạp, có một bóng hình của một thiếu nữ khoảng chừng tuổi, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ màu đen, xung quanh được khảm những viên ngọc trai màu trắng, trên chiếc mặt nạ còn có gắn thêm - sợi lông chim màu đen.
Dưới ánh trăng, dường như chiếc mặt nạ này càng khiến cho cô thêm diễm lệ nhưng phảng phất ở trong đó lại chính là hơi thở nguy hiểm của tử thần, trên vai không ngừng chảy máu nhuộm đỏ cả chiếc áo bó sát màu đen của cô. Bây giờ trong cô chẳng khác gì sứ giả đến từ địa ngục cả-kẻ mà phải trải qua không biết bao nhiêu lễ rửa tội bằng máu và xương người.
_”Chết tiệt! Rốt cuộc là kẻ nào để lộ tin tức bà đi ám sát tổng thống nước D vậy? Bà mà biết được bà đảm bảo sẽ phanh thây kẻ đó ra làm trăm mảnh nếu không ba chữ Nhật Thiên Dương này sẽ cho các người đọc ngược lại. “ cô không khỏi lẩm bẩm một mình ở trong lòng.
Thật vậy, ngày hôm qua boss đã giao cho cô nhiệm vụ ám sát tổng thống nước D chỉ cần hoàn thành xong nhiệm vụ này thì cô và anh có thể kết hôn với nhau rồi.
Chắc mọi người không biết nhưng người mà cô kết hôn cũng chính là boss của cô, hai người quen nhau đã lâu và cũng tâm đầu ý hợp với nhau nhưng cô lại là một sát thủ nên không thể có tình cảm hay tình yêu được, đó chính là điều cấm kị đối với một sát thủ như cô.
Nhưng cũng có điều ngoại lệ đó chính là chấp nhận thử thách do boss đặt ra, chỉ cần vượt qua thử thách này thì sẽ được ban cho một điều ước, dù là điều gì cũng sẽ được tổ chức chấp nhận, cho dù điều đó chính là lấy mạng người đứng đầu tổ chức đi chăng nữa thì cũng phải thuận theo không được chối từ.
Nghe có vẻ thật dễ dàng nhưng từ khi thành lập tổ chức tới nay chưa từng có ai vượt qua cả, đa phần đều chết trước khi hoàn thành thử thách đó.
Nhưng cô không sợ,cô muốn thử một lần để đổi lấy hạnh phúc cho riêng mình, vì anh, cô có thể làm tất cả. Nhiệm vụ của cô xét ra thì cũng hơi có một chút khó khăn đó chính là trong ngày phải ám sát thành công tổng thống của cường quốc A, B, C, D. Hai ngày trước cô đã giết chết tổng thống ba nước A, B, C và đêm nay chính là thời hạn cuối cùng của cô với tổng thống cuối cùng-nước D.
Hồi nãy xém chút nữa là cô đã thành công nhưng giữa chừng không biết tại sao lại xuất hiện ra một đống cảnh sát, đặc công bao vây cô. Phải vất vả lắm cô mới đột phá khỏi vòng vây nhưng thay vào đó trên người lại mang không ít vết thương. Điều này cho dù cô có là kẻ ngốc cũng biết có người đã âm thầm tiết lộ kế hoạch của cô cho họ biết nhưng rốt cuộc kẻ đó là ai đây?
Cô chưa từng tiết lộ kế hoạch của mình cho ai cả ngoại trừ anh, chẳng lẽ....?? Không, không thể nào là anh được, anh yêu cô còn không hết thì làm sao có thể hại cô được đúng không, chắc là họ vô tình thôi, nhất định là vậy rồi, nhất định và.....hy vọng chính là vậy.
Cô không khỏi tự nhủ thầm trấn an bản thân mình. Nhưng cho dù thế nào thì trước mắt cô cũng phải thoát khỏi đây đã rồi mới tính tiếp, Nhật Thiên Dương cô thề quyết tìm được kẻ hại cô ra nông nỗi này, bắt hắn phải trả giá gấp nghìn lần những gì cô phải chịu, nên biết một điều rằng từ trước tới nay kẻ nào đụng vào cô đều phải chịu kết cục sống không bằng chết, muốn chết không được muốn sống cũng không xong.
Khi thấy bóng dáng của những kẻ truy đuổi mình đi gần xa, cô vội vàng đi ra khỏi chỗ nấp của mình và đi về hướng bắc. Tại đây cô đã thiết kế riêng cho mình một đường hầm nhằm thoát thân khi thất bại, mấy năm nay cô chưa hề dùng đến nó không ngờ bây giờ lại dùng đến, từ bao giờ cô lại thảm hại như thế này rồi?
Nơi đây rất là tối không hề có đèn điện hay lửa gì hết, cô hoàn toàn phải di chuyển theo bản năng của mình, hơn nữa nơi đây nhiều năm không quét dọn, bụi bặm nhiều vô kể khiến cô ho sặc sụi, sau đó lại nở một nụ cười tự giễu bản thân mình, có ai ngờ vương của hai giới hắc bạch Nhật Thiên Dương phải chật vật, phải trốn chui trốn nhủi như thế này không? Có thể nói đây là lần thất bại đầu tiên trong cuộc đời mà cô từng phải trải qua, cô-quyết nhớ kỹ bài học này.
Di chuyển gần tới cuối đường hầm thì đột nhiên cô nghe tiếng của ai đó nói chuyện.Kì quái tại sao nơi này lại có người được, địa đạo do cô làm dẫn tới sau khu rừng của tổ chức, nơi này rất là bí mật và cũng rất là nguy hiểm bởi phía sau nó chính là một vực sâu vạn trượng, ngoài ra xung quanh đây còn được bao bọc bởi hàng ngàn cây cỏ độc và thú dữ do chính cô huấn luyện, trừ cô và một số lãnh đạo cấp cao của tổ chức thì không ai vào đây được. Hơn nữa họ cũng phải cần có cô mới vào được nếu không họ sẽ lạc sang một khu rừng khác, nơi đó còn nguy hiểm gấp ngàn lần, nói chung chỗ này căn bản là một mê cung, không có cô thì họ chỉ có một con đường chết nhưng giờ đây tại sao lại có người lạ ở đây??
_”Hoàng! Anh có chắc là cô ta sẽ đi ra từ đây không vậy? Nơi này thật đáng sợ, làm cho em run lên đây này. “
_”Em đừng sợ.Anh chắc chắn là cô ta sẽ đi ra từ đây mà. Anh hiểu tính cô ta hơn ai hết. “
_”Nhưng liệu rằng cô ta còn sống không, bị bao vây như vậy làm sao cô ta thoát ra được? Mà nếu có thoát ra được mà cô ta biết anh là người âm thầm báo tin cho họ thì làm sao đây?.”
_”Ha ha ha cái điều đó thì em đừng suy nghĩ nữa chi cho mệt người, anh đã có tính toán của mình.Chắc chắn cô ta sẽ thoát ra được, bởi vì trên đời không có gì làm khó được cổ. Bộ em nghĩ danh hiệu vương của giới cường giả của cổ chỉ là hư danh sao?”
_” Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ,lỡ cô ta trả thù thì sao? “
_”Trong đường hầm của cô ta chạy trốn anh đã bôi trên đó những loại chất độc mới làm của tổ chức, dù cho cô ta là thiên tài hay có là thần tiên tái thế thì cũng đừng mong chữa được hơn nữa các loại vũ khí, y phục của cô ta anh đều bôi lên đó một ít thuốc độc phát tác chậm. Cô ta tin tưởng anh như vậy chắc sẽ không kiểm tra anh đâu.Sau khi cô ta chết anh sẽ nhanh chóng cưới em vào nhà làm vợ anh để bù đắp khoảng thời gian hai ta xa nhau.”
_”Anh... đúng là đáng ghét. Ai thèm gả cho anh.”
_”Ha ha ha không phải là còn có em sao. “
_”Hứ! Còn cô nàng bám anh như sam thì sao nào?”
_”Cô ta sao? Từ đầu tới cuối bất quá chỉ là một con cờ để cho anh lợi dụng tạo dựng thế lực cho mình thôi. Một con cờ đáng thương.” Hai người mải vui đùa bên nhau mà không hề biết rằng những lời mà họ nói, từng câu từng chữ đều rơi hết vào tai cô.
Ha ha ha con cờ sao? Đáng thương sao? Cô cần những thứ đó à? Ha ha ha không ngờ, thật không ngờ cô cả đời tự cho rằng mình là một con người thông minh mà lại bị người khác lợi dụng một cách đến thương hại. Cũng thật không ngờ người lợi dụng cô lại chính là người cô yêu suốt bao năm qua cùng với người bạn tri âm tri kỷ của cô, trên đời này còn có cái gì buồn cười hơn như vậy không?
Cô còn nhớ ngày đầu tiên hai người gặp nhau anh hứa với cô cả cuộc đời này vĩnh viễn sẽ che chở cho cô, bảo vệ cô đến hết đời sẽ không bao giờ để cho cô uỷ khuất. Và cô cũng thầm hứa với lòng mình sẽ bảo vệ anh cả cuộc đời, cô vì anh mà hết lòng bán mạng mình cho tổ chức,giúp anh gây dựng thế lực cho riêng mình, vì anh mà cô phải trải qua không biết bao nhiêu lần sinh tử có nhiều lúc cô xém chút nữa phải chết nhưng khi nghĩ đến anh, cô như được tiếp thêm nghị lực mà đi giành lại mạng sống của mình từ tay tử thần.
Cô vì anh mà hy sinh nhiều như vậy, vậy mà giờ đây những điều mà cô làm cho anh tất cả chỉ đổi lại được sự hững hờ, vô tâm của anh.Đúng thật là buồn cười mà. Cô ngước đôi mắt đẫm đầy lệ lên khẽ nhìn bản thân mình, đúng như anh nói bản thân cô giờ đây trúng độc rất nặng không thể cứu chữa được nữa,anh... cũng thật đủ nhẫn tâm đấy Vũ Minh Hoàng.
Cô nhìn kỹ chiếc nhẫn trên tay mình mà anh đã dùng nó đính ước với côtrước khi cô nhận nhiệm vụmột lần nữa rồi sau đó nở một nụ cười thị huyết, Vũ Minh Hoàng từ trước tới nay chỉ có tôi lợi dụng người khác chứ không hề có ai lợi dụng được tôi, những gì tôi làm cho anh bây giờ tôi sẽ lấy lại hết.
Cô lấy trong túi mình ra một công tắc nhỏ, đây chính là điều khiển cho những trái bom mà cô chuẩn bị cho phòng nghiên cứu của mình đề phòng một lúc nào đó mà dùng đến và chính là lúc này đây.
Píp
Vĩnh biệt tổ chức DEVIL.
s
s
s
s BÙM
Cô tự nguyện chết cùng với anh để có thể cảm nhận một lần nữa những giây phút ấm áp bên cạnh anh lúc xưa, để có thể nhớ kỹ khuôn mặt của người làm cho cô vừa yêu vừa hận, để nhắc cô nhớ kỹ bài học này-một bài học đáng giá mà cô phải trả bằng chính sinh mạng của mình mới nhận ra, để....
Ngày tháng năm XX, một tổ chức lừng danh đã bị tiêu diệt, cũng ngày hôm đó vương của hai giới hắc bạch Nhật Thiên Dương đã biến mất không thấy tung tích, cũng như không hề có một tin tức hay tài liệu nào về cô nữa, dần dần cái tên này cũng chìm vào quên lãng.
Thư viện thành phố
Tại một góc tường, cuốn tiểu thuyết Ánh hào quang nữ chủ bỗng nhiên mở ra đến trang cuối cùng và có một luồng sáng nhập vào đó. Khi ánh sáng tản dần đi chỉ còn lại tiêu đề của chương cuối cùng: Kết thúc và khởi đầu.
Kết thúc một số mệnh để rồi khởi đầu một cuộc sống mới hay lại tiếp tục là một bi kịch mà kiếp trước phải trải qua đây?
Kiếp trước đã một lần lầm lỡ thì liệu rằng kiếp này có còn đủ can đảm để yêu thêm một người nào nữa hay không?Bánh xe vận mệnh đã bắt đầu chuyển động hãy nhìn xem lần này sẽ là nghiệt duyên hay là hữu duyên?