Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bệnh viện X
Trong phòng vip của bệnh viện có một cô gái đang nằm ngủ trên giường bệnh. Cô lim dim mắt tỉnh giấc. Đập vào mắt cô đầu tiên là trần nhà màu trắng, điều đó không có gì quan trọng nhưng cô chợt nhận ra trần nhà của mình không có màu trắng mà phải là màu tím - đó cũng là màu yêu thích của cô. Với lại xung quanh phòng này lại nồng nặc mùi thuốc.
Cạch
Tiếng cửa mở phát ra làm cô hồi thần lại. Nhìn ra ngoài cửa cô thấy một người phụ nữ trung niên ăn vận đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng. Bà có một khuôn mặt rất đẹp và dịu dàng dù quanh khoé mắt đã có vài nếp nhăn. Nhìn vào bà cô thấy rất có thiện cảm.
-Kiều nhi con đã tỉnh rồi sao?- Bỗng bà ngạc nhiên kêu lên.
" Mình tên là Trần Lệ Băng mà, sao bác ấy gọi mình là Kiều nhi?!?"
-Bác ơi chắc bác nhầm cháu với ai rồi, tên cháu là Trần Lệ Băng chứ có phải là Kiều nhi gì đâu ạ!
-Con bé này bị sao thế, đến mẹ mình còn không nhận ra à? Hay do Hạo Nhiên đẩy con xuống nước làm con bị đãng trí rồi???- Nói xong bà vội chạy đi
Một lúc sau
Bà trở lại cùng một người đàn ông mặc áo blouse màu trắng và đeo ống nghe.
-Bác sĩ xem con gái tôi bị làm sao rồi, tại sao nó không nhận ra tôi lại còn nói năng kì quặc nữa.
Sau một hồi kiểm tra các thể loại từ xét nghiệm máu, chụp x quang đến khám tổng thể rồi ông đưa ra câu kết luận:
-Tiểu thư chỉ bị chấn động nhẹ ở não dẫn đến việc mất trí nhớ tạm thời thôi không có gì nghiêm trọng cả. Xin phu nhân cứ yên tâm
-Cảm ơn bác sĩ, ông đi được rồi!
Quay trở lại với Trần Lệ Băng, cô còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì nghe người phụ nữ nói:
- Con tên là Chu Kiều Nhi, nhị tiểu thư của của tập đoàn Chu thị đứng nhất nhì thành phố A.
Cha con tên là Chu Đại Hùng, mẹ tên là Trương Hồng Dao. Anh trai con tên Chu Minh Viễn.Con còn có một vị hôn phu là thiếu gia của tập đoàn Vương thị-Vương Hạo Nhiên.
"Chu Kiều Nhi?""Vương Hạo Nhiên?" Đó chẳng phải là những cái tên trong truyện ngôn tình mà mình đã từng đọc sao? Chẳng lẽ mình đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết máu chó đó. Mà không xuyên vào nữ chính thánh nữ vạn người mê mà lại xuyên vào phế vật Chu Kiều Nhi bị người người phỉ nhổ háo sắc đó sao??? Thiên ơi hãy trả lại công đạo cho ta!! Cô khóc ròng trong lòng.
-Con chờ ở đây, để ta đi báo với cha con rằng con đã tỉnh lại rồi làm thủ tục xuất viện cho con nhé!
-Vâng ạ
"Thôi đã xuyên rồi thì đành chịu vậy, Chu Kiều Nhi tôi biết cô bị người ta hãm hại nên cô đừng lo tôi sẽ đòi lại công bằng cho cô, cô yên nghỉ được rồi.
Chợt nghĩ cô còn chưa có biết mặt mới của mình đâu, cô liền chạy vào nhà vệ sinh và nhìn lên gương. Cô chợt thất thần trước hình ảnh trong gương.
Trong gương là một thiên thần với khuôn mặt trái xoan, làn da trắng hồng nõn nà. Đôi mắt xanh ngọc hút hồn người nhìn vào trong đó, chiếc mũi thanh tú nhỏ nhắn, đôi môi căng mọng không tô son mà đỏ nhìn mà chỉ muốn cắn cùng với mái tóc màu vàng kim thướt tha dài ngang lưng hơi xoăn nhẹ ở đuôi. Nhìn hình ảnh trong gương vừa đáng yêu lại quyến rũ ma mị. Đúng là mỹ nữ!!!
Nữ chính thánh thiện sao? Nam chủ bá đạo thì như thế nào? Ta chấp hết. Chỉ cần đụng tới một sợi tóc của Trần Lệ Băng, à không Chu Kiều Nhi thì đừng trách ta không nương tay!
Mọi chuyện chỉ mới là khởi đầu thôi!
Ps: lần đầu mk viết truyện xin ném đá nhẹ tay^^