Xuyên Vào Hệ Thống Không Có Liêm Sỉ!

chương 88: ch.89: trả giá như rau củ ngoài chợ!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Nhưng thiên nhân là gì ngươi không biết sao, chúng ta căn bản không thể mở ra được cánh cửa đến thiên giới, muốn gặp được thiên nhân còn có thể sao?

- Vậy là Nguyệt nhi không biết rồi, ở tu chân giới chúng ta có một nơi.

Lôi Phong Tuyết Sư tiến lên trước, vô cùng rành mạch nói rõ ràng về thiên nhân kia.

- Ngoài nơi linh mạch cường thịnh như ở thành Cửu Dương ra thì ở thành Tuyết Liên cũng dồi dào linh mạch không kém gì. Chỉ là nơi này quanh năm băng tuyết, cho dù linh mạch dồi dào nhưng lại quá lạnh lẽo làm cho tu sĩ chúng ta khó có thể hấp thu được linh lực cho nên sau này cũng bị bỏ quên. Cho đến ba nghìn năm trước có một đóa sen trắng mọc ra từ băng tuyết, trải qua ba ngàn năm hóa thành hình người. Vốn dĩ là một đóa yêu hoa nhưng tuyết liên này là do một thiên nhân phạm phải thiên điều bị đày xuống lãnh phạt. Y đã lãnh đủ chín kiếp ở nhân gian, hiện tại chỉ cần ở tu chân giới thăng thiên là có thể trở về thiên giới.

Tô Thủy Nguyệt lờ mờ hiểu ra, hắn biết đóa tuyết liên này là gì, là nữ nhân duy nhất của Lang Nha. Năm đó Lang Nha đã đoạn tuyệt quan hệ với Bách Phệ Thôn, tu luyện tà yêu, sau cùng là biết được ở Tuyết Liên thành có một đóa hoa yêu. Hắn là vì muốn nâng cao tu vi cho nên đã tìm đến, đóa Tuyết Liên này khi đó chỉ mới hóa hình được bảy năm, ngay lúc nhìn thấy Lang Nha liền nói, "Ca ca, ngươi thật là anh tuấn. Ta lớn lên rồi có thể lấy ngươi hay không?". Lang Nha lúc này chỉ là lợi dụng mà thôi, hắn chấp nhận để đóa tuyết liên này đi theo bên cạnh còn đặt cho nàng một cái tên là Tuyết Như Lan. Tuyết Như Lan đi theo hắn mười năm, giúp đỡ hắn rất nhiều trong việc tu luyện, tu vi tăng lên thấy rõ. Cho đến cuối cùng khi Lang Nha đối chiến cùng Bách Phệ Thôn bị đánh bại, Bách Phệ Thôn hiếm lạ nhan sắc của Tuyết Như Lan mà đưa ra yêu cầu chỉ cần nàng đi theo y thì sẽ tha cho hắn một mạng, Tuyết Như Lan đồng ý. Lang Nha hắn sau khi được tha rồi vẫn không bỏ thói cũ, trên con đường tu luyện càng tàn nhẫn không có tính người đắc tội vô số thế gia tu tiên, lại thêm một lần đối chiến cùng Bách Phệ Thôn. Lại thua thêm một lần, một lần này là bị đánh chết, tu vi tiêu tán. Tuyết Như Lan thì lại vì Lang Nha mà hủy đi tất cả tu vi chính mình thu lại hồn phách nuôi dưỡng linh hồn hắn, và cứ như vậy qua đi bao nhiêu năm thì Tô Thủy Nguyệt hắn không biết được bởi vì chính văn đến đó là kết thúc, mà phiên ngoại cũng không còn nhắc đến cái nhân vật Lang Nha phụ bạc này nữa. Nói Lang Nha phụ bạc, là vì Tuyết Như Lan đi theo hắn hơn mười năm nhưng chưa từng nhận được một nụ cười từ hắn, chưa nhận được một cái ôm nào, cũng vẫn là thiếu nữ trinh nguyên không tổn thất gì, thứ mà hắn cần từ Tuyết Như Lan chỉ có thân phận thiên nhân của nàng mà thôi.

Tô Thủy Nguyệt hướng Quân Thư Mục nhờ vả, y là nam nhân chu đáo nhất.

- Huynh sớm nhất thu xếp cho ta, ta phải đi Tuyết Liên thành.

- Ta sẽ đi với đệ.

- Ta cũng đi!

Đám đông lại bắt đầu hỗn loạn tranh giành nhau, chỉ có Âu Dương Quế Chi vẫn tỏ ra không quan tâm. Hơn nữa y vừa trải qua nỗi đau mất cha lại thêm gia tộc bị đánh chiếm còn có thể vui vẻ mà được sao?

- Quế Chi đi với ta, thêm Bách Phệ Thôn là được rồi.

Dù gì hắn cũng không thể cùng Tuyết Như Lan nên duyên nhưng Bách Phệ Thôn thì có thể, thay vì để nàng si tình Lang Nha thì yêu đương với Bách Phệ Thôn chắc chắn sẽ hạnh phúc. Đột nhiên hắn nhíu mày, còn hắn sẽ thấy vui vẻ sao? Bách Phệ Thôn là của hắn đúng chứ, nhưng rồi sẽ có một ngày hắn sẽ phải rời khỏi nơi đây, chỉ có thể tìm cho y một mối nhân duyên mới mà thôi.

- Nguyệt nhi! Ta vừa mới trong Vạn yêu thú ra tìm đệ, đệ lại không ngó ngàng gì đến ta!

Tô Thủy Nguyệt có chút đau đầu, Lôi Phong Tuyết Sư vốn rất bình tĩnh tại sao bây giờ cũng ấu trĩ giống như những kẻ kia vậy?

- Hiện tại Mộ Thanh Khê đang có ý định thâu tóm tất cả thế lực thế gia tu tiên, những ai có thực lực nên ở lại đây bảo vệ Tề gia trang. Khi ta trở về...

Tô Thủy Nguyệt lại nhìn một lượt những ánh mắt đang mong chờ nhìn mình mà thở dài một hơi, hắn đáng lý ra không nên thu thập quá nhiều người như vậy mới đúng. Giờ muốn hoàn trả có được không đây?

- Khi ta trở về... sẽ bồi mỗi người một lần.

Ánh mắt từng người sáng rực, quả nhiên chỉ có một cách này mới làm bọn họ im lặng mà thôi.

- Ta muốn hai lần!

Mộ Dung Uyên bất ngờ lên tiếng, y tà mị so với Thượng Thiên Thiếu Khanh không kém gì lại còn mang dáng vẻ phong trần lả lơi cầm quạt mà phẩy. Y vừa dứt lời thì Quân Thư Mục cũng lên tiếng.

- Nếu hắn hai lần thì ta cũng phải hai lần.

- Nếu bọn hắn hai lần thì dựa vào cái gì ta không thể hai lần!

- Ta cũng muốn hai lần, ba lần càng tốt!

Đám đông lại tiếp tục ồn ào. Tô Thủy Nguyệt trợn trắng mắt rồi đem chăn đắp kín người giả chết, đúng là tham lam còn có tính người hay không? Chuyện này mà cũng có thể trả giá giống như rau củ ngoài chợ mà được hay sao hả!

Truyện Chữ Hay