Bởi vì Bách Phệ Thôn và Mộ Dung Uyên đã bị bắt trói lại ở trên thuyền cho nên Tô Thủy Nguyệt cũng không còn cách nào khác đành lưu lại, chờ đến tối tập kích cứu bọn họ ra. Hắn kiểm tra túi trang bị, không có gì khác ngoài điểm hấp dẫn, có thể đổi dược liệu, linh thạch. Hắn lại nhấn nhấn mấy cái liền biết được là không đủ để điều chế ra một loại dược gì ra hồn, đành phải tìm cách khác.
Tối đến, hắn ở sau thuyền trốn trốn núp núp, từ trong túi trang bị lấy ra một ít rơm rạ mà hắn đổi được từ điểm hấp dẫn, sau đấy hun lên, khói bay đầy trời.
- Cháy, cháy thuyền rồi!
Tô Thủy Nguyệt buông tiếng hô lớn, sau đấy chạy đến nơi Bách Phệ Thôn và Mộ Dung Uyên bị trói lại, từ phía xa đã nghe tiếng Bách Phệ Thôn không ngừng mắng.
- Cái tên nam nhân biến thái ngươi vì cớ gì giả trang một nữ nhân đi mãi nghệ, hại ta cũng bị bắt theo!
- Còn không phải do tên phiền phức ngươi từ đâu chạy tới mới làm ta thất thủ bị bắt cùng?
Ngoài giọng nói nam tính trầm thấp của Bách Phệ Thôn ra còn có một giọng nói khác vô cùng ma mị, run rẫy lòng người. Tô Thủy Nguyệt lúc chạy tới thì đã thấy Mộ Dung Uyên bị trói ngay bên cạnh Bách Phệ Thôn, ngực áo bị banh ra, bờ ngực bằng phẳng không có một chút nữ tính nào. Mộ Dung Uyên là một nam nhân?!!!!
Má nó, kịch tình không phải vậy a, rõ ràng trong sách nói Mộ Dung Uyên là một thiếu nữ thướt tha, luôn luôn nghe lời Bách Phệ Thôn, sau này còn sinh cho y hai tiểu bánh bao. Tô Thủy Nguyệt nhìn người trước mặt, Mộ Dung Uyên này làm như thế nào sinh được hai tiểu bánh bao?!!
- Thủy Nguyệt huynh, huynh đến cứu ta sao?
Tô Thủy Nguyệt gật đầu một cái liền tiến tới mở trói cho Bách Phệ Thôn, cũng tiện tay cởi trói luôn cho Mộ Dung Uyên sau đấy cùng nhau chạy đi. Thuyền đậu kế bên bờ nhưng cũng cách đến mười mấy bước chân căn bản không nhảy qua được, mà thuyền viên thì đều đang nhốn nháo vì dập lửa làm thuyền càng rung lắc dữ dội.
- Phải làm sao để qua được đây?
- Thủy Nguyệt huynh biết bơi hay không?
- Không.
Tô Thủy Nguyệt dứt khoát trả lời.
- Nếu huynh không đi được, thì ta cũng...
Bỗng nhiên hai người nghe vai nặng trịch, sau đó cả người nhẹ hẫng bay lên không trung, Tô Thủy Nguyệt hết hồn la lên. Là Mộ Dung Uyên đang dùng khinh công đưa bọn họ bay vào bờ?!! Mộ Dung Uyên trong sách một chút võ công cũng không có a, còn thường xuyên bệnh tật lấy đâu ra loại sức lực kinh người này?
- Ngươi biết võ công tại sao còn để bị bắt?
Bách Phệ Thôn vừa được đáp xuống đất liền không ngừng trách móc. Mộ Dung Uyên bên cạnh cũng không nhân nhượng chửi rủa.
- Còn không phải tại con lừa ngu ngốc ngươi khi không chảy lên, giẫm lên váy của ta sao? Đại ngu ngốc.
Trên mặt Tô Thủy Nguyệt xuất hiện ba vằn đen, tiểu mỹ nhân Mộ Dung Uyên của hắn biến thành nam nhân thì thôi đi, sao còn thô lỗ như vậy.
- Không nói với con lừa ngốc như ngươi. Đi thôi!
Mộ Dung Uyên không chút nương tình kéo Tô Thủy Nguyệt đi. Nè nè hắn không hề quen biết Mộ Dung Uyên này được chứ, còn kéo hắn đi thân mật như vậy?
- Ngươi đem Thủy Nguyệt huynh đi đâu!
- Vậy ngươi tính nửa đêm nửa hôm để Thủy Nguyệt ngủ ngoài đường sao?
Mộ Dung Uyên không nói thêm nữa kéo tay Tô Thủy Nguyệt tiếp tục dắt đi. Cái người này hắn vốn không quen biết gì có được không, kéo gì mà kéo hả? Bỗng nhiên trước mắt hiện lên dòng chữ.
"Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ. Thưởng linh thạch hạ phẩm, lực chiến +, điểm hấp dẫn +.
Nhiệm vụ thứ ba: Ở Cửu Dương phái bái Thanh Khê chân nhân làm sư phụ.
Thưởng nhiệm vụ: linh thạch trung phẩm. Lực chiến +. Điểm hấp dẫn +.
Nhiệm vụ thất bại bị đưa đến Họa Quan Các, bị huynh đệ đồng môn t.h.a.o làm."
Tô Thủy Nguyệt chưa kịp vui mừng đã cảm thấy khó tiêu, sao nhiệm vụ nào thất bại cũng bị phạt t.h.a.o làm vậy hả? Cái hệ thống d.â.mq đãng gì thế này?
- Muốn ở tự mình thuê, ta không có hảo cảm với ngươi.
Rất nhanh tiếng nói bên cạnh đã kéo Tô Thủy Nguyệt về với thực tại, ba người bọn họ lúc này đang ở trong một khách điếm thuê phòng.
- Vậy thì ngươi cũng đừng hòng muốn ở cùng Thủy Nguyệt huynh.
Tô Thủy Nguyệt đen mặt không muốn nói, hai người này thật sự không nhìn ra là sẽ có tiến triển tình cảm gì, đừng nói là kịch bản đã bị thay đổi, rốt cuộc là ai đã tráo đổi thành thế này chứ? Cuối cùng sau một hồi cãi vã, ba người lại ở chung một phòng, vào tận phòng riêng vẫn cứ huých vai nhau không ai nhường ai. Tô Thủy Nguyệt rốt cuộc không chịu được nữa phải mắng một tiếng.
- Hai người các ngươi nổi điên cái gì?
Lúc này Bách Phệ Thôn lẫn Mộ Dung Uyên đều hướng mắt về phía hắn, cùng nhau đáp.
- Huynh chọn ai?
- Chọn ai?
....Chọn cái mông á, hắn là một nam nhân chân chính có được không?
- Hai người các ngươi thôi đi, thật ồn ào.
- Không chọn cũng phải chọn!