............
.................Thượng Thiên Thiếu Khanh là nam nhân aaaaaaa!!!!!!
- Giáo chủ.... Ngươi, ngươi là nam nhân?
- Ta cũng chưa từng thừa nhận ta là nữ nhân, ngươi bất ngờ như vậy là tại vì sao?
Tô Thủy Nguyệt không có cách nào đối đáp được liền quay mặt đi nơi khác. Trong nguyên tác thì Thượng Thiên Thiếu Khanh là nữ nhân, mà lúc này Thượng Thiên Thiếu Khanh cũng yểu điệu mềm mại có khác gì nữ nhân đâu chứ, bộ dạng xinh đẹp như vậy mà hắn có thể không nhầm lẫn mà được sao? Y hỏi hắn.
- Thỏ nhỏ, ngươi tên gọi là gì?
- Tô Thủy Nguyệt.
Thượng Thiên Thiếu Khanh nheo mắt nhìn, một tay vuốt ve tấm lưng trần của Tô Thủy Nguyệt, y ngửi ngửi lên cổ hắn hít một hơi thật mạnh rồi liếm một đường thật dài đến tận xương quai xanh. Tô Thủy Nguyệt run rẫy rên lên một tiếng, hai tay cào trên vai Thượng Thiên Thiếu Khanh giống như một con mèo nhỏ, hơi nước dưới hồ càng làm hắn thêm mẫn cảm.
- Ưm...
- Nhạy cảm như vậy là do sinh ra để cho nam nhân thao, hửm?
- Đê tiện!
Tô Thủy Nguyệt tuy ngoài miệng mắng nhưng cơ thể đã vô cùng thành thật quấn lấy Thượng Thiên Thiếu Khanh, kể từ lúc tu luyện Cúc Hoa bí tịch thì hắn đối với kích thích của nam nhân căn bản không không chế được. Với tình hình này không biết là đến khi hắn lên đến cấp thì đã thành một loại người thiếu thao đến như thế nào rồi.
- Cái miệng nhỏ này thật biết mắng người. Vậy có biết làm lão yêu nhân này của ngươi thấy thích hay không?
Thượng Thiên Thiếu Khanh cố tình nhắc lại hai chữ "yêu nhân" là đang đe dọa hắn đi, y nói xong thì buông Tô Thủy Nguyệt ra sau đấy ngồi lên trên bờ, hai chân quấn eo Tô Thủy Nguyệt kéo tới. Mặt Tô Thủy Nguyệt đối diện với đại điểu đã của y, thứ này của y không tính là dữ tợn, so với vô số thú tính mà hắn từng thấy qua thì đây chính là tuyệt mỹ nhất. Màu nâu sẫm rất đều, từng đường gân nổi lên cũng không dọa người, hình dáng đẹp đẽ giống như chính bản thân y vậy.
Thượng Thiên Thiếu Khanh dùng lực đạo nhẹ nhàng nhất mà vùi đầu Tô Thủy Nguyệt vào hạ bộ của y, mùi hương nam tính lại không kém phần ngọt ngào, là một loại mê hương dẫn tình đằm thắm nhất trên thế gian. Tô Thủy Nguyệt là lần đầu tiên được đối đãi dịu dàng như vậy trong lòng liền có chút không quen, hắn há miệng ngậm lấy đại côn của Thượng Thiên Thiếu Khanh, mũi liền bị nhúm lông mềm đâm vào đến khó chịu.
- Miệng nhỏ thật lợi hại, rất ấm.
Thượng Thiên Thiếu Khanh nheo mắt lộ ra biểu tình thích thú, y một tay nhéo lên mặt Tô Thủy Nguyệt, trượt một đường xuống cổ mà vuốt ve giống như đối với trân bảo quý giá. Thật ra đối với Thượng Thiên Thiếu Khanh mà nói thì nam nhân không có gì lạ lẫm, chỉ là ở Thượng Thiên Tiên Cảnh này không có thu nạp nam nhân nằm ở dưới. Khẩu vị của y rất lạ, mỗi ngày đều muốn nhìn thấy nam nhân giả trang nữ nhân mà đi qua đi lại ở trước mặt, muốn khuất phục những nam nhân cường đại nhất ở dưới thân của chính mình. Nhưng mà lần này thực khác biệt, Tô Thủy Nguyệt này không có dáng vẻ ương ngạch cường liệt mà chỉ độc một dạng nhu thuận đẹp mắt, mà lại làm y muốn ôm đến thế. Muốn làm cho đứa nhỏ này ở dưới thân mình khóc lóc van xin. Mà Tô Thủy Nguyệt lúc này đã đẩy nhanh tốc độ phun ra nuốt vào, đại côn Thượng Thiên Thiếu Khanh chảy ra dịch có chút mặn, mùi vị nồng đậm tràn đầy trong miệng hắn hòa với nước bọt phát ra tiếng lép nhép thập phần kích thích. Hắn bấu một tay lên đùi Thượng Thiên Thiếu Khanh cào cào mấy cái, là tự hắn làm cho chính mình bị nghẹn, rõ ràng là cái người ở trên không hề động đậy mà vẫn đem được đại côn lộng đầy trong miệng hắn, nong đến cổ họng cũng thấy ngứa rát đến không chịu nổi.
- Ha... Được rồi, được rồi, đến đây.
Thượng Thiên Thiếu Khanh buông một tiếng thở dốc sau đấy cúi xuống luồn hai tay qua nách Tô Thủy Nguyệt mà nhấc hắn lên bờ, hai tay vòng qua lưng hắn, động tác vô cùng nhuần nhuyễn thuần thục mà xoay hắn nằm ngửa lên bờ còn chính mình thì tụt xuống dưới nước. Y hôn một lượt từ bụng xuống nhúm lông mềm còn ướt đẫm nước của hắn, mê mẫn mà liếm. Tô Thủy Nguyệt bị sự kích thích này làm cho cả người cong lại như con tôm, hai chân run run vòng qua cổ Thượng Thiên Thiếu Khanh mà quấn lấy, đem trâm cài tóc của người này đánh rơi. Tóc dài rũ xuống, dung nhan mỹ lệ lãnh đạm trong phút chốc bỗng như hóa thành thần tiên, Thượng Thiên Thiếu Khanh nếu tự nói bản thân có nhan sắc đứng thứ hai thì chắc chắn sẽ không ai dám nhận thứ nhất.
- Giáo chủ, ngươi thật là đẹp...
Tô Thủy Nguyệt nhìn đến mơ màng, loại người tuyệt mỹ cỡ nào hắn cũng đã từng thấy qua chỉ là loại nhan sắc vô phép vô thiên này thì đúng là lần đầu tiên cho nên không tránh khỏi phải cảm thán thêm nhiều lần. Mà Thượng Thiên Thiếu Khanh thì lại vô cùng thích thú khi có người khen y đẹp, lại còn là đứa nhỏ đang nằm ở dưới thân y nữa, còn có thể không động lòng được sao?
- Khen ta sao, vậy thì ta phải thưởng cho rồi.
Thượng Thiên Thiếu Khanh lại tiếp tục liếm một vòng quanh lớp lông đã hơi khô lại của Tô Thủy Nguyệt, liếm láp gốc tiểu kê đã sớm cương đến nghẹn của hắn, đem nước bọt vẽ trọn từ gốc đến ngọn sau đấy ngậm vào. Đỉnh đầu mẫn cảm va chạm với răng môi ẩm ướt liền run rẫy tiết ra dịch nhầy, ở trong khoang miệng của Thượng Thiên Thiếu Khanh thực nóng lại ẩm ướt, bọc hắn đến không còn kẽ hở.
- Ưm... Ha aaa, aaaa..... Giáo chủ, đừng như vậy!
Tô Thủy Nguyệt khẽ lắc eo tránh né nhưng không cách nào trượt ra được khoang miệng chật hẹp ẩm ướt kia, ngón tay hắn đan vào tóc Thượng Thiên Thiếu Khanh, xen qua từng sợi tóc mà cào loạn trên đầu y. Hắn lúc này đầu óc đã sớm mơ màng, hai mắt ngấn nước lộ ra một bộ câu dẫn dụ nhân. Mà Thượng Thiên Thiếu Khanh ở bên dưới lại không hề có ý định dừng lại, tốc độ cắn mút càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh, răng nhọn như có như không cào đau kê nhỏ của Tô Thủy Nguyệt làm hắn rên lên từng đợt đứt quãng.
- Aaaa ha haaaa... Ưm a, a, ô ô aaa! Thích quá! Chậm một chút... Aaaa chậm chút!
Tô Thủy Nguyệt dường như không thể bắt kịp tốc độ di chuyển của Thượng Thiên Thiếu Khanh, hắn càng uốn éo thì lại càng làm cho người kia mút càng hăng say, chẳng qua bao lâu liền cảm giác được một trận co giật mãnh liệt, sau đấy là một cỗ phun đầy trong khoang miệng ẩm ướt kia. Qua đi cơn khoái cảm Tô Thủy Nguyệt mới hoảng hồn mà đỏ mặt, hắn vậy mà lại bắn thứ kia vào trong miệng của đệ nhất "mỹ nhân" tu chân giới.
- X..xin lỗi, ta....
- Mùi vị rất tốt.
Thượng Thiên Thiếu Khanh rời miệng, bạch trọc từ trong miệng y chảy ra dính trên mép nhưng rất nhanh cũng đã bị liếm lấy, cái lưỡi màu hồng nhạt vẽ một đường vòng trên miệng y, đặc biệt khiêu khích. Nhưng chưa dừng lại ở đó, Thượng Thiên Thiếu Khanh dùng tốc độ nhanh nhất túm lấy hai bên đùi Tô Thủy Nguyệt tách ra, từ nơi kẽ mông ẩn hiện một điểm màu hồng hồng đỏ đỏ đang vội vàng hít thở. Từng nếp gấp ẩn ẩn bởi vì sự hồi hộp của chủ nhân mà trồi ra rụt vào giống như một cái miệng nhỏ hư hỏng, bên trong cũng đã sớm tiết ra d.ị.c.h ruột non chảy tràn ra cả bên ngoài.
- Tiểu hư hỏng, nơi này ngứa đến như vậy sao?
Thượng Thiên Thiếu Khanh chà một ngón tay bên ngoài tiểu động của Tô Thủy Nguyệt, vẽ một vòng rồi đem dịch thủy liếm lấy. Tô Thủy Nguyệt nhìn thấy hết thảy cảnh tượng này liền không tránh khỏi hoảng hốt mà né tránh, chỉ là càng né tránh càng khơi mào lên dục vọng chiếm hữu của Thượng Thiên Thiếu Khanh mà thôi.
- Giáo...giáo chủ, thật là biến thái!
- Vậy sao, lão biến thái gặp tiểu hư hỏng chẳng phải quá hợp nhau hay sao?
- .....
......Tô Thủy Nguyệt nhếch nhếch mép, cái tên Thượng Thiên Thiếu Khanh này rốt cuộc là đã luyện qua bao nhiêu cách thức để vặn họng người khác đây, làm hắn chẳng thể nào phản bác nổi. Tô Thủy Nguyệt run run cảm nhận nội bích bị chen vào một ngón tay, ngón tay của Thượng Thiên Thiếu Khanh đặc biệt dài, lại linh hoạt giống như hiểu rõ từng ngóc ngách trong cơ thể hắn. Rồi từ một ngón thành hai ngón nhẹ nhàng tách mở, nội bích sâu thẳm tiết ra d.ị.c.h ruột non bôi trơn làm ngón tay đi vào càng thông thuận, tràng vách bị ma xác run lên từng đợt, đến cả điểm mẫn cảm cũng không tránh khỏi bị vùi dập đến thảm thương.
- Aaaa... Thích quá! Đừng... Đừng vậy aaaa, ưm... Aaaaa!
Tô Thủy Nguyệt bị lộng đến đầu óc mơ hồ chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ cùng với âm thanh than khóc một cách sung sướng, hai chân cũng tự động dang rộng làm tầm nhìn của Thượng Thiên Thiếu Khanh càng rõ ràng, hai ngón tay phun ra nuốt vào chưa bao giờ dễ dàng đến vậy, rồi đến ba ngón, bốn ngón cũng không gây ra trở ngại gì.
- Hức... Aaaaa ưmmm, aaa chỗ đó.. Thật thích!
- Tha ta aaaa... Tha... Ưm.. Haaa aa!
Thượng Thiên Thiếu Khanh nhìn bộ dạng thiếu thao không chút che giấu của Tô Thủy Nguyệt mà cả người nóng đến không chịu nổi, tiểu kê của hắn đã qua một lần bắn lại ở ngay trước mắt y dựng thẳng lên đầy kiêu ngạo. Mà Tô Thủy Nguyệt lúc này lại cảm thấy bốn ngón tay cũng không đủ, hắn muốn một thứ to hơn, dài hơn, ấm nóng hơn lộng đầy trong tiểu cơ thể chính mình. Đầu óc hắn đã sớm mơ màng chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ ngay lúc này lại nảy ra một ý nghĩ táo bạo, hắn đã không thể chịu đựng nổi nữa.
- Giáo chủ... Cầu ngươi aaa!!
- Hửm?
Thượng Thiên Thiếu Khanh giả vờ không hiểu, ngón tay bộ lộng đã có chút chậm lại làm người phía dưới càng thêm sốt ruột. Tô Thủy Nguyệt lại càng táo bạo đem ngón chân vẽ trên môi Thượng Thiên Thiếu Khanh, tách môi y mà đi vào trong, lời nói lại càng chân thực dẫn dụ.
- Thao ta... Aa, giáo chủ, mau thao ta! Hức... M...muốn... Aaaa thịt heo lớn của ngươi tới thao chết ta đi!
- D.â.m đãng!
Thượng Thiên Thiếu Khanh cắn lên ngón chân Tô Thủy Nguyệt, tay thì đánh một cái "bốp" lên đùi hắn sau đấy cũng không chút cắn rứt lương tâm mà đứng thẳng lên, một đường vuông góc với cơ thể Tô Thủy Nguyệt mà chen đại điểu của chính mình vào. Thứ này của Thượng Thiên Thiếu Khanh không phải loại to dài khủng khiếp như những cái Tô Thủy Nguyệt đã từng thấy qua, nhưng vật này đặc biệt cong lên, mỗi một tấc chen vào đều chà xác hết thảy vách tràng trơn ướt của hắn, đỉnh đầu cứng rắn vẽ loạn lên điểm mẫn cảm yếu ớt của hắn. Tô Thủy Nguyệt há hốc miệng rên rỉ, đến lúc này hắn mới biết được, to, dài không phải là sung sướng nhất, mà là chạm đến được điểm cần chạm nhất mới là trọng yếu, làm hắn giống như chết đi sống lại.
- Ưm... Aaaa! Sướng quá!
Hai tay Tô Thủy Nguyệt bấu lên hai nhúm cỏ trên bờ, bứt đến trốc gốc, loại đại côn trời phú này mọc lên trên người Thượng Thiên Thiếu Khanh quả nhiên là không sai lệch đi đâu được, đặc biệt làm cho người ngưỡng mộ không thôi. Tô Thủy Nguyệt cũng không tránh khỏi nức nở khóc lên, nước mắt tràn ướt mặt. Thượng Thiên Thiếu Khanh ở bên dưới đã bắt đầu ra ra vào vào, từ nhẹ nhàng chuyển thành kịch liệt cắm rút, mỗi một bước di chuyển đều chà đạp lên vách tràng của Tô Thủy Nguyệt không một chút thương tiếc, điểm mẫn cảm đã giống như bị đánh đến thảm thương, mỗi một lần cắm sâu đều khiến cho Tô Thủy Nguyệt phải phun ra một chút bạch trọc, mà nơi ngứa ngáy phía dưới cũng không tránh khỏi phải tràn ra dịch thủy ướt át. Hắn bị thao đến nỗi triều thổi đến hai ba lần, sướng muốn chết!
- Aaaa thích quá! Thịt heo lớn thật tốt... Ưm ưm aaaa haaa, giáo chủ... Aaa thật tốt, thích chết ta!
- Hức... Aaaa, mạnh một chút... Aa haaa!
- Yêu ngươi, ưm... Aaaa, yêu nhất t..thịt heo lớn của ngươi!!! Haaaa ô ô aaa!
Tô Thủy Nguyệt lớn tiếng rên rỉ, đem hồ nước đang bốc lên hơi nước ồn ào thành một đoàn bạch bạch lép nhép điên loạn. Mà Thượng Thiên Thiếu Khanh lúc này cũng bị kẹp đến khó thở, nội bích chật hẹp giống như muốn cắn đứt y ra, khó khăn mà thở dốc.
- Tiểu hư hỏng.. A, cắn thật tốt! Cắn thật tốt!
Tô Thủy Nguyệt nhận được lời khen liền không tiếc thân mình mà quấn lấy eo Thượng Thiên Thiếu Khanh, hai chân vòng qua thắt lưng y, tay bấu víu lên hai cánh tay y mà rung lắc theo từng cái nhấp mạnh mẽ. Tóc dài của Thượng Thiên Thiếu Khanh đã ướt giống như tắm, mồ hôi nhỏ thành từng giọt lên đùi, lên bụng Tô Thủy Nguyệt, khuôn mặt xinh đẹp lãnh diễm lúc đầu cũng đã hơi đỏ lên lộ ra dáng vẻ kích dục ma mị. Mày ngọc sắc bén quét qua từng điểm trên cơ thể Tô Thủy Nguyệt, ngay cả một lỗ chân lông cũng không bỏ sót, Thượng Thiên Thiếu Khanh vừa cật lực thao lộng vừa cúi xuống lên hai khỏa thù d.u màu nâu sẫm cũng đã cứng ngắc. Tô Thủy Nguyệt bị kích thích ập tới, hai mắt trợn trắng thở dốc, cả tiểu kê chính mình cũng bị Thượng Thiên Thiếu Khanh nắm lấy mà lộng, cả cơ thể không một chỗ nào thoát được sự truy bắt gắt gao này của y.
- Hức... Ta ra aaa, ta muốn ra!!! Giáo chủ... Ưm hức, haaaa aaaa ô ô ô, ta ra, raaaaa!
Thượng Thiên Thiếu Khanh thở ra một tiếng, âm thanh lúc này đã có chút khàn.
- Cùng nhau.
Tô Thủy Nguyệt cảm nhận từng đợt đánh tới càng kịch liệt, đùi Thượng Thiên Thiếu Khanh va chạm với hông hắn phát ra tiếng bạch bạch cực lớn, mỗi một cú thúc đều giống như muốn xẻ đôi hắn ra làm hai, càng lúc càng giống như giã gạo mà giã liên tiếp vào người hắn. Tô Thủy Nguyệt hai tay ôm ghì lấy cổ Thượng Thiên Thiếu Khanh mà nức nở khóc không ra tiếng, cả cơ thể run rẫy đón nhận sự vùi dập cho đến khi không chịu nổi nữa mà run rẫy bắn ra, bạch trọc bắn đầy trên bụng, lẫn cả trên mặt Thượng Thiên Thiếu Khanh đang ngực hắn. Thượng Thiên Thiếu Khanh đang trên đà cắm rút bị ép chặt liền không chịu nổi mà đẩy nhanh tốc độ cuối cùng cũng đem cỗ dịch nóng rát trút đầy trong cơ thể Tô Thủy Nguyệt, lần đầu tiên trong đời y tận khoái đến thế, bị cắn chặt đến nổi cả thở cũng khó khăn.
- Thỏ nhỏ hư hỏng, ta bị ngươi thu phục rồi!
Thượng Thiên Thiếu Khanh không chút ngượng ngùng mà biểu lộ tình cảm của chính mình, còn tay thì lưu loát lật úp sấp Tô Thủy Nguyệt lại, để hai chân hắn xuống nước, sau đấy từ phía sau công tiến. Tô Thủy Nguyệt từ trong cơn khoái cảm vẫn chưa kịp giảm xóc lại thao liền không khống chế nổi mà khóc lớn.
- Hức, hức... Tha ta! Tha ta aaaa haa ô ô aaa!!
Tiếng nước hòa lẫn với tiếng va chạm trở nên kịch liệt phấn khích, tiếng khóc của Tô Thủy Nguyệt lại càng kích thích thú tính trong người Thượng Thiên Thiếu Khanh, càng thao càng mạnh mẽ. Lần đầu tiên trong đời y thao một người mà tận khoái đến vậy, nếu không hưởng cho hết thì đúng là ngu ngốc. Đứa nhỏ này cơ thể mềm mại, hai khối thịt mông cũng vô cùng săn chắc cùng với đùi của y va chạm lại phát ra âm thanh vô cùng hài hòa. Rất tốt, sau này mỗi ngày y đều sẽ thao đứa nhỏ này, bất kể là ở hồ nước hay rừng cây, bất kể là ở trên giường hay dưới đất, bất kể là xuân hạ thu đông. Mỗi ngày, đều phải thao chết!
Mà Tô Thủy Nguyệt lúc này đã chìm trong cõi tiên không hề hay biết cho sự nguy hiểm của hoa cúc sau này, ngay cả dòng chữ của hệ thống cũng đọc không rõ ràng.
"Chúc mừng ký chủ đã nhận được tinh d.ị.c.h của nam nhân, thăng lên cấp .
Thưởng một gốc Tụ Hồn thảo và một gốc Tụ linh thảo.
Cấp : Mở chế độ chế tạo pháp khí, luyện dược. Tặng phẩm thảo dược và nguyên liệu chế tạo đều đã được lưu vào túi không gian.
Mỗi một lần chế tạo đều tiêu hao một lượng linh thạch nhất định, bắt buộc chế tạo pháp khí để gia tăng lực chiến. Từ cấp trở đi số lần lịch luyện đánh quái sẽ tăng lên, lực chiến không đủ, bị đánh trọng thương sẽ giảm cấp."
Tô Thủy Nguyệt mơ mơ màng màng nhìn, cái gì cũng không nghĩ nữa, giờ phút này chỉ có Thượng Thiên Thiếu Khanh dừng lại không thao hắn nữa thì may ra mới có một chút tỉnh táo. Cái tên này có còn là người nữa không chứ, lăn qua lăn lại, thao hắn thành một cái sợi bún luôn rồi!