“Cho nên… mọi chuyện chính là như vậy đó~ Nên anh không cần phải lo lắng chuyện em sẽ bỏ anh đi đâu vì chuyện đó tuyệt đối sẽ không bao giờ xảy ra đâu!” – Yuri rất hăng hái kể lại tất tần tật mọi chuyện, kể không sót một chút nào, hoàn toàn không để ý tới nếp nhăn giữa hai hàng chân mày của Alex ngày càng sâu hơn.
“Haizz!” – Sau khi nghe Yuri kể xong, Alex thở dài, lấy tay xoa bóp thái dương, bây giờ anh không biết nên nói gì với cô. Thường thì anh không xen vào việc các oan hồn dùng biện pháp như thế nào để kết thúc oán niệm của họ, miễn không vi phạm các điều luật của Thiên Giới là được. Tuy nhiên hơn một ngàn năm qua vẫn có rất nhiều trường hợp vi phạm và tất cả đều bị tống thẳng xuống Địa Ngục. Trường hợp này của Yuri chính là đã vi phạm luật của Thiên Giới vì làm liên lụy đến người còn sống, phải bị đày xuống Địa Ngục để chịu trừng phạt, nhưng… anh không làm được. Alex miễn cưỡng mở ánh mắt nhỉn Yuri.
“Alex? Anh sao vậy? Nhìn sắc mặt của anh không được tốt lắm… Có phải em đã gây ra rắc rối lớn lắm không? Aster cũng nói em trùm tạo ‘nghiệt’, chuyên gây chuyện nhưng mà cũng đâu phải là do em cố ý làm đâu. Phải chi có phép thuật quay ngược thời gian… tại em nên An An mới phải gặp nhiều chuyện không vui như vậy. ” – Yuri đưa tay vuốt mặt của Alex, thấy anh lắc đầu tỏ ý không sao cô mới thả lỏng, ngả đầu lên vai của Alex mà thủ thỉ nói tiếp.
Có nơi để thả lỏng tinh thần như thế này thật tốt, lúc ở bên An An cô phải luôn tỏ ra hết sức lạc quan, vui vẻ để giữ bầu không khí không trầm xuống. Bởi một mình An An cũng đã đủ rối lắm rồi không cần phải tính thêm cô nữa đâu. Và sau chuyện của An An đêm hôm qua, cô càng khẳng định rằng phải giữ vững phong độ cà lơ cà phất này mới được.
“Ta… nếu thật sự tuân theo nguyên tắc làm việc thì có lẽ giờ này em đang nằm dưới đáy của Địa Ngục rồi đấy Yuri à!” – Lời nói nghiêm khắc, lạnh lùng của Alex khiến cho bản năng ‘chạy trốn’ của Yuri nổi lên. Cơ thể của cô giống như phản xạ có diều kiện ngay lập tức muốn cách xa Alex, nhưng một tay của Alex đang ôm vai cô đã ngăn lại.
“Thế nào? Sợ rồi sao? Cũng tốt, coi như cho em rút kinh nghiệm để không bao giờ tái phạm nữa. Bình tĩnh nào, ta không có ý định cho em xuống Địa Ngục đâu, chuyện lần này ta sẽ coi như không biết gì mà cho qua. Nhưng đây là giới hạn của ta rồi, ta không thể giúp em thêm chuyện gì nữa đâu.” – Alex dùng tay nâng mặt của Yuri lên, nhìn thẳng vào đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp của cô mà từ tốn nói.
“Giới hạn? Anh đã giúp gì cho em đâu mà bảo đã tới giới hạn chứ.” – Yuri chu mỏ phản đối, hôm trước cô năn nỉ gãy lưỡi luôn mà một ngón tay anh ta cũng không thèm nhúc nhích mà dám nói như đã giúp nhiều lắm ấy.
“Thế bao che cho việc em liên lục lẻn vào Thiên Đàng thì sao nào? Ta thậm chí còn làm ngơ cho việc em liên lụy đến người còn sống, nếu ta còn nhúng tay vào thêm nữa thì chắc chắn Ngài ấy sẽ lên tiếng. Tới khi đó tất cả mọi chuyện đều sẽ bị phơi bày ra hết, lúc đó ta cũng khó mà bảo vệ được em.” – Alex hơi giận dỗi nói, anh đã cố hết sức trong giới hạn của mình để bảo vệ cô nhóc này như vậy, thế mà cô nhóc lại dám nói thế với anh.
“Hả? ‘Ngài ấy’ là ai mà anh s…” – Yuri đang nói giữa chừng thì im bặt lại, cô vội nhìn ngang ngó dọc rồi ghé sát vào tai của Alex thì thầm.
“Ngài ấy… là Thượng Đế đó hả?” – Đáp lại là một cái gật đầu nhẹ của Alex. Yuri nuốt nước bọt nói tiếp.“Thế chuyện gì ‘Ngài ấy’ cũng… thấy à?”
“Ngài ấy có thể nghe và thấy tất cả mọi chuyện trong Thiên Giới, không gì có thể lọt được tai, mắt của Ngài ấy.”
“Vậy… vậy chuyện chúng ta… thân mật cũng bị Ngài ấy cũng thấy luôn hả?” – Yuri đổ mồ hôi hột, sao mà không có chút riêng tư gì hết vậy nè trời? Như vầy mai mốt bảo sao cô dám ‘sàm sỡ’ Alex tiếp nữa đây khi biết rằng Thượng Đế luôn có thể nhìn thấy… aaaaaaaa.
“Em đang nói điều bất kính gì vậy? Ngài ấy tuy tính cách có hơi… nhưng sẽ không làm chuyện đó đâu.” – Alex hơi nhăn mặt, rầy Yuri nhưng sự thật anh cũng không rõ Thượng Đế có làm chuyện đó hay không. Chỉ biết là những cặp vợ chồng trên Thiên Đàng đều xin Thiên Lệnh chống theo dõi về đặt trong nhà… Có lẽ anh cũng nên đi xin một cái về đặt trong nhà để… đề phòng vậy. Lắc lắc đầu tập trung lại suy nghĩ của mình, Alex vòng tay ôm chặt Yuri vào lòng hơn nữa mà nói.
“Thượng Đế cũng không thường xuyên quản chuyện trong Thiên Đàng, chủ yếu giao lại mọi chuyện cho Thập Đại Thiên Thần bọn ta lo. Vì vậy ta không thể lợi dụng chức quyền của mình quá nhiều như vậy được, em có hiểu không?” – Alex luồn tay vào tóc của Yuri, khẽ vuốt ve từng lọn tóc đen óng mượt mà của cô.
“Chức vụ cao cả đi đôi với trọng trắc lớn lao… hừm, xem ra em vẫn phải tự thân vận động tiếp rồi. Cũng không sao vì mấy khoản nịnh nọt, năn nỉ van xin và bám người của em rất giỏi. Mấy tay biên tập truyện tranh khó còn hơn khổ qua kia cũng còn bị em thuyết phục được thì một siêu cấp mỹ nhân, có vẻ hiền lành như Đại Thiên Thần Haniel sẽ nhanh bị em thuyết phục thôi. Mặc dù em không thích cúi đầu, nịnh nọt trước cô ấy cho lắm.” – Khúc cuối Yuri cố gắng điều chỉnh không để lộ cảm giác ghen tuôn của mình đối với Đại Thiên thần Haniel một cách quá rõ ràng. Phải nhẫn nhịn, dìm nó xuống, tất cả vì sự nghiệp cao cả sau này bởi nếu thất bại cô sẽ bị An An lột da a…
Yuri nhích lại gần Alex hơn và dụi dụi đầu lên vai anh thêm vài cái khiến cho sức chịu đựng của người nào đó hao mòn dần đi. Khi Alex không chịu nổi sự tra tấn ngọt ngào này nữa vừa chuẩn bị đè Yuri xuống để ‘thịt’ thì cô đã nhanh chóng bật dậy, trên mặt mang theo nụ cười rất tươi.
“Nạp điện xong rồi! Bây giờ em phải đi làm việc lớn tiếp đây. Ngày mai gặp lại anh sau! Bye!” – Yuri tính cúi người xuống hôn tạm biệt Alex nhưng nhớ tới việc Thượng Đế luôn có thể nhìn thấy thì cô liền bật ngược lại.
“À, mấy chuyện này… em không thoải mái khi biết có người khác có thể nhìn thấy nên… em nghĩ tạm thời chúng ta chỉ tới mức ôm thôi ha?! Đợi tới khi em thấy… thoải mái hơn thì mới làm tiếp, vậy nha!” – Yuri ôm Alex, vỗ vai vài cái rồi như cơn gió bay mất, bỏ lại Alex một mình với vẻ mặt in đậm dòng chữ ‘không được thỏa mãn!’
Alex hít vào thở ra vài lần để điều chỉnh lại tâm trạng của anh, điều đầu tiên mà anh sẽ làm sau khi quay lại làm việc đó chính là phải xin cái Thiên Lệnh chống theo dõi về.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------
“Hử? Đại Thiên Thần Haniel thích cái gì hả?... Chắc là Ngài Alex! Ye, chắc chắn là Ngài Alex luôn!” – Emily vừa hí hoái nhập tên các linh hồn mới vào danh sách vừa trả lời câu hỏi của Yuri. Câu trả lời này không làm Yuri hài lòng chút nào, cô quay sang hỏi ý kiến của Tio, người đang bận phân phát số thứ tự cho một hàng dài các linh hồn mới đến.
“Câu trả lời của tôi cũng giống Emily vậy đấy. Cả Thiên Đàng này ai ai cũng biết Đại Thiên Thần Haniel thích nhất là gì, không là ai là không biết cả.”
Đã lâu không được xuất hiện, Tio và Emily là hai Thiên Thần chuyên trông coi cổng nhỏ của Thiên Đàng, nơi kiểm soát các linh hồn khi họ chính thức bước chân vào Thiên Đàng. Công việc này rất bận rộn và vất vả nhưng không hiểu sao quanh năm suốt tháng cũng chỉ có duy nhất hai người này làm thôi. Yuri bắt đầu có suy nghĩ là hai người ngày giống như đang bị phạt hơn là tự nguyện làm việc này ấy.
“Vậy cái thứ hai Ngài ấy thích là gì?” – Yuri ráng cứu vớt chút hi vọng.
“À, không rõ vì trước giờ Ngài ấy cái gì cũng tỏ ra yêu hết, thích hết, không chán ghét thứ gì hết. Nếu không phải do chính miệng Ngài ấy nói thích nhất là Ngài Alex thì chúng tôi cũng không ai biết đâu. Nè, không phải cô tới đây chỉ để hỏi như vậy thôi đó chứ? Không lẽ cô thích Ngài Haniel nên muốn theo đuổi Ngài ấy à? Tôi khuyên cô mau thức tỉnh đi!” – Nghe Tio nói xong Yuri thật muốn vặt hết lông trên cánh của cái tên mỏ nhọn này ghê luôn.
“Tôi… tôi chỉ muốn bày tỏ sự… hâm mộ của mình thôi.” – Yuri cố gắng bày ra dáng vẻ thất vọng của fan hâm mộ khi không được gặp thần tượng vậy.
“Vậy cô tặng Ngài Haniel bất cứ thứ gì có liên quan đến Ngài Alex là được rồi! Tôi là nghe đâu trước đây Ngài Haniel có nguyên một đường dây chuyên cung cấp đồ đã qua sự đụng chạm của Ngài Alex luôn ấy. Nhưng sau đó bị Ngài Alex phát hiện, nên từ đó cứ xài xong đồ là Ngài Alex đều đốt hết. Vì vậy nếu cô kiếm được bất cứ thứ gì có dính hơi của Ngài Alex, tôi nghĩ Ngài Haniel chắc sẽ rất vui.” – Emily thấy Yuri có chút tội tội nên thương tình kéo Yuri lại gần, nói nhỏ.
Yuri vừa nghe xong trong đầu ngay lập tức hiện lên mấy chữ: ‘Fan cuồng’. Cái bà Haniel này cũng nguy hiểm quá trời quá đất luôn, nhìn hiền lành, thục nữ vậy mà… sưu tập đồ đã qua sử dụng của Alex ư? Nếu cô ta mà biết chuyện mình và Alex thành đôi… hậu quả khó lường a…
“Yuri! Không phải cô nói tới giúp chúng tôi sao? Sao còn ngớ người ra đấy, mau lại phát số thứ tự dùm tôi coi!” – Tio la lớn kéo suy nghĩ của Yuri trở về. Haizz, cô chỉ là đến ‘giúp đỡ’ thôi mà hai người này coi cô giống như mấy lần trước đến để chịu phạt vậy, vì vậy mà mấy ngày nay đì cô còn hơn con ở nữa… Nhẫn nhịn à, nhẫn nhịn, vì tương lai tươi sáng sau này.
--- ------Sáng sớm ngày hôm sau---- --------
“Khi nãy ta nghe không rõ lắm, phiền em nói lại một lần nữa!” – Alex nằm trên giường nheo mắt nhìn Yuri, hôm qua cô nhóc này khiến anh có lửa mà không dập được. Phải trằn trọc cả đêm vừa chợp mắt được một chút đã bị cô gọi dậy, vậy mà câu đầu tiên mà cô nói với anh lại là…
“Em cần một số vật dụng mà anh đã từng sử dụng qua hoặc là đã chạm qua rồi, cái nào cũng được. Em dễ tính lắm!” – Tuy Yuri không thích người khác chạm vào thứ của người yêu cô, nhưng trường hợp này liên quan đến mạng người đấy. Đành phải chấp nhận thôi!
Alex cảm thấy có chút điên đầu với Yuri, anh vừa mở mắt ra đã thấy cô ngồi dạng chân trên bụng anh rồi, nếu xích xuống một chút nữa sẽ chạm vào ‘chỗ đó’ ngay. Mà hôm qua chưa được thỏa mãn, sáng nay lại được nhìn thêm màn hoạt sắc sinh hương này, giống như đổ dầu vào lửa vậy, ‘chỗ đó’ của anh hiện đang phất cờ rất cao đấy. Mắt thấy Yuri muốn xích xuống một chút nữa anh vội đưa tay nắm lấy eo cô, không cho cô nhúc nhích thêm chút nào nữa. Không ngờ khả năng kiềm chế cảm xúc đến hoàn hảo mà anh rèn dũa suốt ngàn năm qua, nay lại hoàn toàn vô dụng trước mấy cái đụng chạm nhỏ của cô nhóc này.
“Tại sao lại cần mấy cái đó… em lại muốn bày trò gì nữa phải không?”
“Anh nghĩ em rảnh vậy sao? Em chỉ là đang từng bước giải quyết đống lộn xộn do em tạo ra thôi. Bắt đầu từ sự trợ giúp nho nhỏ của anh, chỉ là vài món đồ thôi, dù sao anh cũng không xài nữa thì coi như làm từ thiện cho em đi!” – Yuri chớp chớp hai mắt, ra vẻ đáng yêu năn nỉ Alex.
“Em muốn đưa đồ đã qua tay anh cho Haniel để cô ta cho bạn của em bước qua cổng Tam Giới có phải không?” – Alex mặt lạnh vạch trần toàn bộ kế hoạch của Yuri.
Yuri hận, cô hận tại sao Alex lại có thể… trâu bò đến như vậy? Cô chỉ mới nói vài câu thôi là anh đã biết mục đích của cô là gì hết rồi là sao?