Ma tộc không có việc gì làm thì lại cứ năm ba bữa một buổi tiệc nhỏ, vài tháng lại một bữa tiệc lớn. Tòa thành có địa vị càng cao ở ma giới càng giàu có và ăn chơi sa đọa. Vậy nên Beleth đột nhiên tổ chức tiệc tùng cũng không khiến người khác nghi ngờ.
Mộng Y mặc một bộ lễ phục được Velas chuẩn bị sẵn đi theo người hầu vào cung điện tổ chức lễ hội.
Xung quanh ma tộc loại nào cũng có, nhân vật tai to mặt lớn của tòa thành ở ma giới ít nhiều đều có đến đây. Buổi tiệc này không biết tổ chức về chủ đề gì, tất cả những ma tộc tham gia tiệc đều đeo mặt nạ.
Mộng Y đi qua gần nửa cung điện mới nhìn thấy Velas bị vài đàn ông vây quanh. Velas mặc một bộ lễ phục bó sát màu tím phô bày đường cong gợi cảm của cơ thể, tóc đen xoăn xõa sau lưng, trên đầu gắn một cái mặt nạ quỷ.
Velas nhìn thấy Mộng Y liền giải thoát bản thân "Xin lỗi, ta có việc phải đi rồi!"
Mấy tên đàn ông kia khách sáo mấy câu rồi tản ra.
Velas tới gần Mộng Y "Sao rồi? Không gặp phiền phức gì chứ?"
Mộng Y lắc đầu, hiện tại nàng đang đeo mặt nạ nên Velas không thấy biểu cảm của nàng "Không có phiền phức gì. Nhưng mà Nghịch Lan và Minh Quang..."
"Không cần lo cho họ." Velas mỉm cười "Cung điện bọn họ đang ở có người của ta trông coi, sẽ không ai phát hiện ra. Hiện tại hai người họ đến đây mới là nguy hiểm nhất."
Mộng Y gậy đầu.
Ma giới tuy khinh thường huyết mạch bán nhân bán ma nhưng lại không vì đó mà không trọng dụng những bán nhân bán ma tài năm. Trong khắp ma giới, huyết mạch bán nhân bán ma như Mộng Y rất nhiều. Cho dù lúc này Mộng Y có đi vào đám đông ma tộc bọn họ cũng sẽ không phát hiện ra điểm bất thường. Cùng lắm chỉ cho rằng nàng là người trong Beleth thành.
Velas kéo mặt nạ quỷ trên đầu xuống, che đi nửa mặt trên "Tiểu Y, hôm nay ngươi chỉ cần đi theo sát ta."
Mộng Y gật đầu.
Velas là công chúa của thành Beleth, là một trong những người chủ trì buổi tiệc nên chẳng thể rời đi. Velas dẫn Mộng Y đi khắp nơi chào hỏi và kính rượu. Một lượt chào hỏi nữa qua đi, Mộng Y cũng đã nhớ kha khá người nào của thành nào bởi vì đa số những người kia cấp bậc thấp hơn Velas đều phải tháo mặt nạ ra tiếp rượu.
Chủ nhân của tiệc rượu cuối cùng cũng đến, vua Beleth cùng con trai cả Vanlent trong sự nghênh đón của mọi người tham gia tiệc rượu đi vào cung điện.
Vua Beleth tươi cười khách sáo với mọi người vài câu, bữa tiệc chính thức bắt đầu.
"Tiểu Y."
Mộng Y mải mê nhìn đám người khiêu vũ giữa cung điện cùng với tiếng nhạc du dương. Nàng cứ ngỡ rằng bản thân đã xuyên đến bữa tiệc hoàng gia phương tây vào những thập niên thì bị Velas gọi tỉnh.
"Có việc gì sao?"
Velas mỉm cười "Ngươi có nhìn thấy người đàn ông mặc áo đuôi tôm màu nâu kia không?"
Mộng Y phóng mắt tới đám đông nhưng vẫn không nhìn thấy người mà Velas nói. Velas đi đến phía sau nàng dùng tay quay đầu Mộng Y qua một hướng, âm thanh vang lên ngay sát bên tai "Chính là người mang dáng vẻ phong lưu mang mặt nạ cáo đang nói chuyện với ba người phụ nữ khác."
Mộng Y lúc này mới nhìn thấy người mà Velas nói, người đàn ông kia cao khoảng m tóc ngắn xoăn như mì gói. Ông ta nhìn tầm năm mươi tuổi, vẻ mặt cà lơ phất phơ cười đùa cùng mấy nữ nhân khác.
Giọng Velas lại vang lên "Gã là hầu tước của tòa thành thứ Decarabia đời này. Gã... Cũng chính là cha ngươi!"
Mộng Y chấn động, nàng quay phắt lại "Ngươi nói gì?"
Velas cười tủm tỉm "Ta nói gã chính là cha ngươi."
Mộng Y không thể tin tưởng được mà trợn trừng mắt, nàng ngàn nghĩ vạn nghĩ không nghĩ đến hậu trường của A Trần lại lớn đến như vậy! Cư nhiên cha nàng ấy lại là hầu tước sở hữu một tòa thành!
"Tuy nhiên ngươi đừng vui mừng quá sớm. Gã tuy là chủ một tòa thành nhưng tích cách rất nhu nhược nhát gan lại mắc chứng phong lưu." Velas nhúng vai "Tệ hơn là gã rất ghét kẻ mang tạp huyết."
Mộng Y co giật khóe môi "Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta vui?"
Velas ngạc nhiên "Không vui à?" nàng ta nghĩ nghĩ lại "À mà dù sao ngươi cũng sống chung với nhân tộc từ nhỏ hẳn không thích ma tộc lắm."
Căn bản không phải không thích mà mẹ nó đây không phải cha ta là cha của thân thể này! Có khi nào gã ta biết con mình chết lâu rồi nên giận cá chém thớt diệt luôn ta không?
"Không hẳn không thích." Mộng Y cứng nhắc tiếp lời.
"Thôi vậy, ta chỉ nói cho ngươi biết vậy thôi... Ừm còn việc nhận cha hay không tùy ngươi vậy, nhưng vẫn là không nên nhận thì tốt hơn. Gã ta ghét tạp huyết mà, dù là con gã cũng không ngoại lệ."
Mộng Y thắc mắc "Vậy tại sao ngươi lại nói với ta?"
"Chị gái ngươi nhờ vả."
Mộng Y im lặng một lúc bỗng ngẩn đầu hỏi "Chị gái... Chị gái của ta là người luôn mang mặt nạ quỷ khi gặp ở La Mạn thành sao?"
Velas ngạc nhiên "Sao ngươi biết?"
Quả nhiên! Thảo nào nàng có cảm giác ánh mắt của Atlan nhìn nàng có vấn đề!
Velas vỗ vai nàng "Ngươi cũng đừng trách ta và nàng ấy, chỉ vì muốn tốt cho ngươi thôi. Nàng ấy sợ rằng ngươi không chấp nhận nổi!"
Mộng Y trầm mặc, nàng vốn dĩ không phải là A Trần, không phải người thân của bọn họ. Tuy rằng dòng máu chảy trong người không thay đổi nhưng linh hồn đã đổi, nàng không thể nhận bọn họ.
Nếu là A Trần nàng ấy có nhận lại người thân không?
Nếu A Trần còn sống. . .
Mộng Y bỗng nhiên giật mình.
Không đúng!
Theo như nguyên tác thì lúc này A Trần vẫn còn sống, nếu như nàng không xuyên đến thì sau trận sập núi A Trần vẫn còn sống!
Một nỗi sợ hãi bỗng nhiên trào dâng mãnh liệt. Trong đầu nàng lúc này hiện lên hàng ngàn hàng vạn nghi vấn mà mỗi một câu hỏi dù có câu trả lời hay không đều khiến nàng sợ hãi.
Sau trận sập núi A Trần bị thương nặng như vậy không có khả năng nàng ấy tự rời khỏi và chữa lành vết thương. Là ai cứu nàng ấy?
Hai năm trước Atlan mắc bẫy khi nghe thấy tin tức em gái duy nhất của mình ở vùng Ngũ Nguyên. Cùng thời điểm trấn nhỏ bị núi sập đè bên dưới qua không bao lâu. Là trùng hợp sao?
Theo như nguyên tác người ma giới đến cùng Minh Quang là Diệp Miên. . . Sau khi rời khỏi ma giới không lâu thì bị A Trần điên cuồng giết chết. . . Chuyện này lại là trùng hợp sao?
Giấc mơ khiến nàng cuồng loạn mấy hôm trước. . . Là A Trần sao?
Sắc mặt Mộng Y trở nên trắng bệt, nàng dường như phát hiện ra một việc rất đáng sợ. Là uẩn khúc mà biết bao nhiêu độc giả tò mò nhưng mãi không thể rõ.
"Tiểu Y? Sao vậy?" Velas vừa bị một người lôi kéo kính rượu xong quay lại liền thấy Mộng Y thất thần. Tuy nhiên vì Mộng Y mang mặt nạ nên Velas không thấy sắc mặt nàng lúc này.
Mộng Y cứng nhắc mở miệng "Không. . . Không sao."
"Không khỏe? Hay là ta để người hầu đưa ngươi trở về trước?"
Mộng Y nhớ đến mục đích của bữa tiệc này, nàng lắc đầu "Ta sẽ kiêng trì thêm một lúc!"
Velas gật đầu "Tùy ngươi vậy. Có việc liền gọi ta!"
Mộng Y gật đầu không để ý đến Velas đi từ lúc nào.
Trong lòng nàng lúc này rất rối, ban đầu nàng cứ nghĩ A Trần giết Diệp Miên là vì nguyên nhân khó nói nào đó. Nhưng chuyện không đơn giản như nàng nghĩ, phía sau cái chết của Diệp Miên còn có qua hệ với cả ma tộc. Thậm chí. . . Có thể Velas cũng dính vào chuyện này.
Dù sao Velas cũng là người đưa đám Minh Quang đến ma giới, Atlan lại là thuộc hạ của nàng ấy. Hiển nhiên âm mưu của A Trần và Atlan sẽ không qua khỏi ánh mắt Velas.
Nàng lại nhớ đến giấc mơ đêm đó, ánh mắt tràn đầy thù hận cùng oán khí như gâm sâu vào tận sâu trong lòng nàng.
Ông trời khiến cho nàng xuyên đến đây, xuyên vào A Trần vậy xem ra là muốn nàng gỡ bỏ uẩn khúc giữa A Trần và Diệp Miên rồi.
Nhưng mà. . . hiểu lầm giữa A Trần và Diệp Miên là từ đâu mà thành chứ?