Xuyên Văn Ngựa Đực Thành Đôi Với Nữ Chủ

chương 65: kẻ đứng phía sau.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Atlan thấy Velas ra ngoài liền đi đến bên cạnh nàng ấy "Thế nào rồi điện hạ?"

Velas lắc đầu "Balot được phép ở lại. Paimon thành được sự ủng hộ của hơn một nửa các vị thành chủ, La Mạn thành chủ cũng hết cách."

"Vậy..."

"Không cần lo lắng." Velas khoát tay cười "Gã ta ngu ngốc đắc tội La Mạn thành chủ rồi! E rằng trong thời gian này sẽ không mấy suông sẻ đâu. Thành chủ không muốn giúp gã chúng ta lại bên cạnh chèn ép, gã làm được gì chứ?!"

Phải biết thông tin bọn họ nhận được đều từ phía La Mạn thành.

"Điện hạ, ta vẫn không rõ." Atlan khó hiểu hỏi "Vì sao ngài lại kiêng kị La Mạn thành như vậy?"

Velas cười "Ngươi tưởng La Mạn thành chỉ là ma tu chứ không phải ma tộc thực sự thì sẽ bị ma tộc dễ dàng chèn ép."

Nàng dừng một chút lại nói "Tổ tiên của La Mạn thành-La Mạn Lăng là một ma tộc thuần chủng. La Mạn Lăng được ma tộc tôn trọng gọi một tiếng thánh nữ bởi vì nàng thông minh, pháp lực cường hãn. Tại thời đó người có thể đánh bại La Mạn Lăng chỉ thể đếm được trên đầu ngón tay. Kể cả thiên tộc cũng kiêng kị nàng."

Velas tặc lưỡi "Đáng tiếc lại yêu phải chiến thần nhân tộc. Trong trận chiến cuối cùng mấy trăm năm trước, La Mạn Lăng dùng toàn lực bảo hộ ma tộc an toàn đi qua phong ấn đến ma giới hiện tại. Còn nàng pháp lực cạn kiệt, lưu lại nhân gian tụ họp những bán nhân bán ma và ma tộc còn sót trong khắp đại lục về phía Tây Nam cũng chính là đại mạc Liêu Quốc sinh sống."

"Dù cho là quá khứ hay hiện tại, La Mạn thành vẫn không thể dễ dàng chọc vào." cuối cùng Velas phán một câu như vậy.

Atlan đã hiểu. Ma tộc biết ơn tổ tiên La Mạn thành từng cứu toàn tộc cũng kiêng kị pháp lực truyền thừa và ma pháp truyền lại qua từng đời thành chủ La Mạn. Huống hồ La Mạn thành là nơi bảo vệ thông đạo nói liền nhân ma và là nơi thu thập tin túc cho bọn họ. Cho dù là vì cái gì họ cũng sẽ không dại dột mà đắc tội với La Mạn thành.

Atlan cảm thán "Tình yêu khiến con người ta thật đau khổ!"

Velas sửng sốt rồi nàng bật cười "Ngươi nói La Mạn Lăng và chiến thần nhân tộc á?"

Atlan gật đầu.

"Ta không biết rõ lắm nhưng ta từng nghe qua La Mạn Lăng và chiến thần nhân tộc cũng chính là Phủ Dung quốc chủ đời đầu là lưỡng tình tương duyệt. Họ có đến với nhau đấy, nhưng có trọn đời bên cạnh hay không ta cũng chẳng rõ!"

Atlan gật gù "Thì ra là vậy."

"Nhân ma thù đồ? Cũng chỉ là suy nghĩ cực đoan của con người và ma tộc thôi. Tổ tiên cũng từng vượt qua chướng ngại khác chủng tộc ở bên nhau đấy thôi!" Velas cười "Nhân tộc và ma tộc không hẳn không chung đường."

Atlan giật mình.

Nhân tộc và ma tộc không hẳn không chung đường?

Có thể sao?

Velas biết Atlan nghĩ gì, nàng vỗ vai nàng ta nhưng không nói gì.

.

Ngỏ nhỏ tối tăm trong thành La Mạn khi trời đã về đêm. Lễ hội đã qua, không khí trong thành không náo nhiệt như mấy hôm trước, ngỏ nhỏ càng thêm quạnh quẽ.

Balot ung dung đi vào ngỏ nhỏ, tên thuộc hạ của gã ngược lại không ung dung như gã, nhìn trái nhìn phải sợ bị người ta phát hiện.

Trong bóng đêm có người đứng chờ sẵn, đối phương thấy Balot và tên thuộc hạ đi đến liền khụy chân xuống hành đại lễ "Điện hạ!"

"Chuyện giải quyết sao rồi?"

"Vẫn không tìm được bọn họ!"

Balot hừ lạnh ném một chưởng tới người trong tối "Phế vật! Đã bao lâu như vậy rồi còn không tìm thấy bọn họ!"

"Điện hạ tha mạng!" người trong tối ôm ngực ho khan "Xin hãy cho thuộc hạ thêm một thời gian."

Không đợi Balot lên tiếng tên thủ hạ bên cạnh gã đã quát lên "Thời gian? Kéo dài thời gian để tu sĩ tìm ra bọn họ trước sao? Ngươi nên biết chuyện ở Nam Cương đã bị đám tu sĩ Thiên tông phát hiện ra!"

Người trong tối kính cẩn nói "Cho thuộc hạ một chút thời gian, chắc chắn thuộc hạ sẽ tìm thấy bọn họ!"

Balot cao lãnh hừ một tiếng lại nói "Nếu ngươi còn không tìm ra bọn họ thì đợi thần hồn câu diệt đi!"

Người trong bóng tối chấn động, hắn quỳ rạp xuống, run rẩy trước uy áp lớn lao phát ra từ Balot "Cảm tạ điện hạ đã cho cơ hội, thuộc hạ tuyệt đối sẽ tìm được bọn họ!"

Balot phất tay, quay người đi "Bản hoàng tử chờ kết quả."

Balot và thuộc hạ đã đi xa, kẻ đứng trong tối cũng đã rời khỏi.

Trên nóc nhà gần ngỏ nhỏ nổi lên trận gió mát mẻ, Velas giải trừ ẩn thân ngồi trên nóc nhà cười khúc khích "Nắm được đằng chuôi rồi nhé!"

Velas đứng dậy phủi nhẹ vạch áo bị bám bụi, gió lại nổi lên, thân ảnh nữ tử tiếng mất giữa không trung.

.

Lê Viện

Cửa sổ vang lên tiếng gió va chạm, Minh Quang hơi ngẩn ra rồi đứng lên mở cửa sổ. Velas ngồi trên bệ cửa sổ bên ngoài, Minh Quang vừa mở cửa sổ ra liền nhìn thấy nàng ấy.

"Hey! Minh Quang!"

Minh Quang vội đỡ Velas tránh nàng khỏi ngã khỏi bệ cửa, ôm nàng vào phòng "Nàng đến có việc sao?"

Velas được Minh Quang ôm ngồi trên ghế, tiếp nhận ly trà hắn đưa đến "Không có việc không thể tìm chàng?"

Minh Quang cười nhẹ "Chỉ là lâu rồi nàng mới chủ động tìm đến ta."

Velas bĩu môi "Ta đến là có hai chuyện, một là về chị gái Mộng Y."

Minh Quang hơi nhướng mày, Velas xác định suy đoán trong lòng hắn "Chính là người chàng nhờ ta tìm, ta tìm được nàng ta rồi, nàng ta cũng đúng là chị gái của Mộng Y."

Minh Quang hỏi "Vậy người đó đang ở đâu?"

"Ta biết tung tích nàng chỉ là ta không tiện nói ra." Velas nhúng vai "Nàng ta là một trong những trợ thủ đắc lực của ta ở nhân giới ta không thể đưa nàng ra. Huống hồ việc ở Nam Cương lại không liên hệ tới nàng!"

Minh Quang nhíu mày "Nàng biết chuyện ở Nam Cương?"

Velas không trả lời câu hỏi của hắn "Tuy ta không thể giao chị gái Mộng Y cho chàng nhưng ta lại có một tin khác cho chàng."

Minh Quang nhướng mày chờ Velas nói.

"Ta dường như biết được kẻ đứng sau việc kết giới vùng Ngũ Nguyên vỡ là ai rồi." Velas nhúng vai "Tuy nhiên đó cũng chỉ là nghi ngờ, không có chứng cứ thật!"

"Là ai?"

Velas cười trêu tức "Tại sao ta phải nói cho chàng?"

Minh Quang bất đắc dĩ nói "Vậy nàng muốn ta dùng gì đánh đổi?"

"Ta muốn chàng cùng ta đến ma tộc!"

Minh Quang nhíu mày "Chuyện này..."

"Đứng phía sau là người của thành Paimon nhưng chàng biết đấy thành Paimon có địa vị khá cao ở ma tộc. Ta không có chứng cứ chàng lại càng không, chàng làm sao đòi lại công bằng từ bọn họ?" Velas lại nói "Thật vừa vặn thành Beleth ta không ưa bọn Paimon, chúng ta có thể hợp tác."

Minh Quang lắc đầu "Lần này đến không chỉ có mình ta, đến ma giới sợ rằng các sư đệ sư muội sẽ bị tổn thương nguyên khí."

Velas nhúng vai "Vậy ta hết cách. Paimon thành vẫn chưa tìm được đám người bọn họ phái đi năm đó, đây là cơ hội duy nhất của chàng."

Minh Quang nhíu mày "Nàng có thể để ta suy nghĩ thêm không?"

Velas gật đầu "Không vội, trước hết hãy tìm những kẻ còn ở lại nhân giới đã."

Minh Quang gật đầu "Muội có manh mối gì chăng?"

Velas lắc đầu "Không có, ta đã điều tra vài ngày nhưng vẫn chưa tìm ra điều gì hữu ích. Có điều..."

Velas đột nhiên im lặng, Minh Quang nhướng mày nhìn nàng.

"Tại sao ta phải nói cho chàng biết nhỉ? Ta và chàng đang giận nhau thì phải!"

Minh Quang vô tội giơ tay lên "Ta chưa từng giận nàng!"

Velas bĩu môi "Lừa người!"

"À, mấy hôm trước nàng gặp Nghịch Lan sư tỷ?" Minh Quang đột nhiên nhớ tới "Nàng đã làm gì tỷ ấy?"

"Không làm gì cả. Sao? Sợ ta làm hại tình nhân nhỏ bé của chàng sao?"

Minh Quang cười khổ "Nào phải tình nhân nhỏ bé gì chứ, tỷ ấy không phải người của ta!"

Velas cười "À nhỉ! Chàng có ý định với người ta nhưng đáng tiếc người ta thích tiểu sư muội bé bỏng Mộng Y kia kìa! Đáng đời!"

Minh Quang dở khóc dở cười, quả thật trước đây hắn từng xem trọng Nghịch Lan nhưng mà sư tỷ vẫn luôn lãnh đạm chưa từng xem chuyện yêu đương để vào mắt. Nghịch Lan sư tỷ đối tốt với hắn cũng vì hắn nhiều lần giúp đỡ nàng. Huống hồ chưởng môn xem trọng tài năng của Minh Quang, có dặn dò nàng ấy chiếu cố hắn.

Hai bọn họ nói ra thì giống một đôi tỷ đệ hơn một đôi tình nhân. Nhưng trong mắt người đời nhất là đệ tử Thiên tông đều xem Minh Quang và Nghịch Lan là một đôi.

Velas tò mò hỏi hắn "Chàng biết chuyện Nghịch Lan thích nữ tử từ khi nào? Có cảm giác gì?"

"Biết tỷ ấy thích Mộng Y từ lúc thử luyện năm ngoái. Tỷ ấy luôn lãnh đạm với tất cả mọi người, chỉ duy nhất quan tâm Mộng Y hơn một chút. Sau này càng ở chung càng cảm thấy sư tỷ đối với Mộng Y ngày càng tốt. Cuối cùng giống như ta đoán, sư tỷ thừa nhận tỷ ấy thích Mộng Y."

Minh Quang cảm khái "Cảm giác... Khi đó ta chỉ hơi bất ngờ chứ không có cảm xúc khác. Có lẽ ta chỉ có hảo cảm với sư tỷ chứ chưa thật sự thích tỷ ấy."

Velas nhếch môi giễu cợt "Chàng thì có thích ai cơ chứ!"

Truyện Chữ Hay