Thứ , ngày tháng năm .
Editor: Mặc Niệm - @Diemquanca
--------------------------------------------------------------
“Vì sao không đi phòng thí nghiệm trước a?” Ngô Nhiên tò mò hỏi, thuận tiện cầm bát lên đem một ngụm nước cuối cùng uống sạch sẽ. Nước từ dị năng hệ thủy uống so với nước đã lọc sạch trước kia còn ngon hơn, nó mang theo một chút ngọt. Vừa mát lạnh lại thơm ngọt, dùng để nấu ăn còn ngon hơn nhiều so với các loại thức ăn được bí chế trước mạt thế.
“Vẫn nên chuẩn bị đầy đủ nhiều chút tương đối tốt hơn.” Kiều Chấn Vũ đối với lời nam nhân kia nói vẫn là có chút lo lắng. Mấy ngày nay xác thật không thể thấy được tình huống ở phòng thí nghiệm bên đó, có lẽ thật sự xảy ra vấn đề.
Ân Ly cùng Ân Lãng vẫn luôn không tham dự thảo luận cùng bọn họ, nhưng lần này Ân Ly nghĩ nghĩ, vẫn là đứng lên nói: “Tôi là dị năng giả không gian hệ, có thể tồn trữ thêm ít đồ để bên trong. Đến lúc đó không phải lo lắng sẽ bị đói.”
Xem như cô suy nghĩ cẩn thận, ở mạt thế, vẫn là phải tư bản chút mới được. Như cái vị Ôn Nhu kia là không gian hệ dị năng giả, rất được trọng dụng. Tuy rằng cô không tính toán trở thành quốc bảo. Nhưng trước mắt ở đoàn đội này, cùng đi căn cứ Thự Quang (Ánh Rạng Đông) nói ra cũng không xảy ra vấn đề. Giấu đi cũng không có ý nghĩa gì.
Lấy kinh nghiệm sống nhiều năm cô xem, Kiều Chấn Vũ và Thương Ly đều không phải là loại người khẩu phật tâm xà. Lê Mạn, Lê An An càng không cần phải nói, sinh tồn ở mạt thế thực không dễ dàng gì, để lộ ra đối với họ cũng không có chỗ gì tốt.
Còn Ngô Nhiên…… Ân Ly quay đầu đi, nhìn cô ta lộ ra bộ dáng hâm mộ đố kỵ, nhìn nhìn lại không tán đồng Ân Lãng tự làm chủ. Tâm chợt lạnh, liền chờ Kiều Chấn Vũ trả lời.
Không nghĩ tới khi cô nói ra, ngoại trừ Kiều Chấn Vũ, đối với Thương Ly thì không phải là chuyện bất ngờ.
“Ân Ly, thật sao? Cô là không gian dị năng giả?! Thật tốt quá!” Kiều Chấn Vũ kích động làm quả khô đưa đến bên miệng rồi còn rơi xuống đất. Trong miệng bắt đầu lải nhải xem nên cất trữ cái gì mới tốt.
Hỏi cô kích thước lớn nhỏ của không gian, xong bắt đầu chuẩn bị danh sách, xem có thể đem thứ gì cất vào trong không gian trước. Ổ cứng máy tính ? Tài liệu thí nghiệm? Hay là gạo?? Kiều Chấn Vũ vội vàng vội trở lại trong xe của mình bắt đầu lên kế hoạch.
“Ân Ly tỷ, hai chị em chị vận khí tốt quá a, đều có dị năng, thật lợi hại quá đi!” Ngô Nhiên nhìn Ân Ly ngồi trở lại đi, hâm mộ nói. Sâu trong đáy mắt là nồng đậm không cam lòng.
“Chỉ là may mắn thôi.” Ân Ly không có giải thích cho cô ta, cô và Ân Lãng không phải tỷ đệ ruột, bất quá việc này cũng không quan trọng. Hiện tại bọn họ còn không phải chính là người một nhà sao?
Màn đêm buông xuống, bốn phía dần dần yên tĩnh lại. Ân Ly quang minh chính đại từ trong không gian lấy ra gối ôm, ngủ trong ổ chăn ấm áp, khuôn mặt dần trở nên đỏ bừng.
Hôm nay tang thi đặc biệt an tĩnh, chỉ có hai, ba tang thi mèo, muốn tìm đối tượng để luyện tập đều tìm không thấy. Mọi người đều ẩn ẩn cảm thấy, lời nam nhân kia nói là sự thật, nhưng mạt thế mới đến một tháng, tang thi triều liền đã xảy ra? Vậy thì những căn cứ người sống sót, còn có thể tồn tại sao? Mang theo nghi vấn, đoàn người chìm vào giấc mộng.
Hôm nay là phiên Kiều Chấn Vũ trực đêm, dù sao đêm nay hắn cũng không tính đi ngủ, liền bận rộn nghiên cứu bản vẽ của hắn. Mang một bộ kính gọng đen, bút trong tay xoát xoát viết không ngừng.
Chờ Ân Ly ngủ, Ân Lãng mới đứng dậy nhìn nhìn xung quanh, tay tùy tiện vẫy vẫy. Trong không khí xuất hiện một trận sóng gợn vặn vẹo, người khác không hề chú ý tới, nhưng Thương Ly đã xoay người đứng lên. Tay phải nắm đao, một bên đầu gối chống khuỵu xuống đất, hai mắt nhanh như chớp nhìn bốn phía. Thấy động tác của Ân Lãng, tức khắc liền hiểu.Ân Lãng cũng không tính toán giấu diếm hắn, hướng hắn gật đầu, thân mình liền ẩn vào trong bóng đêm. Đây chính là thực lực của hắn (Ân Lãng), thực khiến Thương Ly kinh sợ. Hành động đó như đang nói: Tâm tư của anh tôi đều hiểu, người của tôi, anh xem chừng giúp tôi!
(你也给我看好了!Các bạn thân yêu dịch giúp tớ câu này với!)
Mặc dù hôm nay đoàn xe đi rất xa rồi, nhưng Ân Lãng chỉ tựa như tản bộ trong sân nhà, mất nửa canh giờ liền đến tiểu sơn thôn đã đi qua lúc giữa trưa kia. Chỉ là, nơi này đã trở thành là một đống đổ nát, khắp nơi đều là khói đen lượn lờ, lửa cháy lan tràn khắp các phòng ốc.
Ân Lãng nhíu mi, Vô Y đã chết? Nhìn hắn, không giống dạng người đoản mệnh a?
“Tiểu Thần thân ái, cậu tới tìm tôi……” Giọng nói ám ách của Vô Y vang lên ở sau lưng Ân Lãng, lại như là ở bốn phương tám hướng vọng lại.
“Cậu vẫn không thú vị như vậy.” Vô Y nhẹ sách thanh, lời nói vô hạn cảm thán, “Muốn biết đáp án, liền đến căn cứ Thự Quang tìm tôi đi. Nhớ rõ, không nên nhận sai người nga. Tôi chờ cậu.” Thanh âm Vô Y xa dần, con ngươi Ân Lãng trở nên lạnh lẽo sâu thẳm.
“Vô Y……” Thanh âm lạnh lẽo trở nên trầm thấp, phía sau lưng hắn dường như có lôi điện du tẩu, đem không gian đen kịt chia cắt thành các loại hình dáng bất quy tắc. Tóc đen cùng vạt áo không gió lùa mà phần phật bay lên.
-----------------------------------
Vote