Xuyên Thành Vợ Của Nhân Vật Phản Diện

chương 95

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương trình phát phần thứ hai xong, một đề tài tên là Lương Thâm đánh bạn lên hot search. Trải qua một đêm, sự xôn xao của sự việc đã đến mức không khống chế được. Người mà toàn bộ ác ý trong này nhắm vào là Giang Đường và Lương Thâm, Lương Thiển.

[Thế giới mới mỗi ngày: Trước đó Trần Tử Nhàn phát weibo nói bóng nói gió, bây giờ sáng tỏ cả rồi. [Hít drama]]

[Chúng tôi thích móc mỉa: [Kinh hãi] [Hình ảnh] [Hình ảnh] Giang Đường của hai kỳ này bị gì vậy? Đầu tiên là không làm việc, tiếp đó là con đánh người ta, còn ra lệnh cho con gái bắt người ta xin lỗi. Đây không phải là không có giáo dục, đây là không có tốt chất, chả trách trước đó Trần Tử Nhàn ẩn ý.]

[Chuyện mới mẻ: [Hít drama] Trần Tử Nhàn quả là minh tinh hạng A, con bị bắt nạt như vậy cũng chỉ phát weibo, đỉnh thật sự.]

[Mỗi ngày mập mười ký: Không thể nhịn nữa! Tại sao bắt nạt Điềm béo của tôi? Nhìn thấy Điềm béo ngồi một mình ở phía sau, bị người khác cô lập thật sự đau lòng muốn chết! Tại sao phải đến chương trình bỏ đi này chứ?!]

[Nguyện vọng là gia sản trăm vạn: Tôi biết ngay JT giả vờ giả vịt mà, chắc trước đó vẫn luôn dạy con, bây giờ con giả bộ không nổi nữa.]

[Suy nghĩ ID phiền vl: @Giang Đường, lăn ra đây xin lỗi.]

[Nữ thần Trần Tử Nhàn: @Giang Đường, lăn ra đây xin lỗi!]

[Điền Béo rất đáng yêu: @Giang Đường, lăn ra đây giải thích rõ ràng!]

"......"

[Hoa hướng dương: Con đường trở nên tối tăm, đứng về phía chị gái quốc dân vô điều kiện. Chỉ có thể nói là con của cô thật sự không có tốt chất. Đau lòng cho Điềm béo.]

[Gào gào gào gừ: Đứa nhỏ mới ba lớn đã học trốn tránh trách nhiệm, có thể thấy gia đình không biết cách giáo dục. Hơn nữa, trước giờ chưa từng tiết lộ chồng của Giang Đường là ai, chẳng lẽ được bao nuôi à?]

[Người dùng : Nhìn cô ta lẳиɠ ɭơ như vậy, phỏng chừng được bao nuôi rối đấy.]

[Bạn là vì sao nhỏ à: Mọi người tỉnh táo chút đi! Tôi không tin Lương Thâm là đứa trẻ đánh bạn. Các người quên hậu kỳ luôn cắt nối biên tập ác ý rồi hả?]

[Cho em trái tim anh: Hậu kỳ có thể cắt nối biên tập ác ý, nhưng Lương Thâm đẩy người khác là sự thật, chết không thừa nhận cũng là sự thật! Cho dù cắt nối biên tập thế nào đi nữa thì loại chuyện này cũng cắt không hết đúng chứ?]

[Người dùng : Fans Giang Đường đừng bướng nữa, tẩy không trắng đâu! Chính cô ta không biết dạy con, còn bắt nạt người khác, tẩy hổng có sạch.]

Làn sóng chỉ trích trên mạng hết đợt này đến đợt khác, như chỉ sợ không đủ loạn, Trần Tử Nhàn rảnh rỗi đã lâu lại phát một weibo vào lúc này.

[Trần Tử Nhàn V: Tham gia chương trình vẫn rất vui, trẻ con không hiểu chuyện, hy vọng mọi người nói chuyện nhẹ nhàng nể tình, đừng làm tổn thương trẻ nhỏ.]

Cô ta nói lời này một cách hào phóng, trẻ con không hiểu chuyện, đương nhiên trách nhiệm thuộc về người lớn. Bình luận đều đồng loạt khen ngợi Trần Tử Nhàn bụng dạ rộng lượng, không so đo với người khác, fans còn đau lòng thay cho Trần Tử Nhàn, muốn tìm Giang Đường đòi một lời giải thích.

Giang Đường nhìn mà phiền lòng, dứt khoát tắt bình luận và tin nhắn weibo. Nhưng vẫn luôn im lặng không nói lời nào cũng không phải cách.

Giang Đường mím môi, lúc đang suy nghĩ nên đối đáp ra sao thì tiếng chuông cửa vang lên.

Cô lấy lại tinh thần, đứng dậy mở cửa.

Bên ngoài, người đàn ông đi đường mệt mỏi, nhìn cô với đôi mắt lấp lánh.

Giang Đường ngẩn ra, hỏi: "Sao anh trở về rồi?"

"Mới xuống máy bay thì đến đây ngay." Anh vòng qua cô đi vào cửa, tiện tay máng áo khoác lên móc áo, cả người lười biếng ngã trên sofa mềm mại.

Nhìn người đàn ông lười nhác này, Giang Đường chép miệng, hỏi: "Anh ăn cơm chưa?"

Lâm Tùy Châu: "Chưa đâu."

Giang Đường: "Em đi nấu cho anh."

Anh im lặng một lúc: "Ăn rồi."

Giang Đường: "..."

Lúc này, ba đứa nhỏ nghe thấy tiếng động thì ló đầu ra từ trong khe của, đứa chạy đến trước tiên chính là Thiển Thiển. Cô bé ba chân bốn cẳng chạy đến trước mặt Lâm Tùy Châu, bổ nhào đeo lên người anh. Tiếp đó nữa là Lương Thâm, nhe nanh múa vuốt, khập khiễng loay hoay trên đùi anh. Sơ Nhất thì rụt rè hơn nhiều, hai tay giấu sau lưng, khuôn mặt nhỏ đo đỏ gọi một tiếng bố.

Lâm Tùy Châu hôn khuôn mặt nhỏ vô cùng mềm mại của Thiển Thiển, lại xoa mái tóc hơi xoăn xù mềm của Lương Thâm, cuối cùng nở nụ cười với Sơ Nhất. Lúc này, anh mới lên tiếng: "Bố có mang quà cho các con, đã gửi đến nhà chính hết rồi. Các con ở bên ngoài chơi có vui không?"

Thiển Thiển phồng má, kéo cà vạt của Lâm Tùy Châu bắt đầu làm nũng, oán giận: "Có Điền Điềm bắt anh anh ba..."

"Điền Điềm?" Lâm Tùy Châu cau mày suy tư, luôn cảm thấy cái tên này nghe hơi quen nhưng lại không nhớ nổi đã nghe ở nơi nào.

"Nó... nó đẩy con, hại con trặc chân." Bây giờ là lúc cáo trạng, Lương Thâm ngồi thẳng lên bụng Lâm Tùy Châu, cởi tất đạp chân nhỏ lên mặt anh.

Lâm Tùy Châu lùi ra sau, đưa tay kéo mắt cá chân cậu. Chân bị bong gân của Lương Thâm đã sắp khỏi hẳn rồi, nhưng vẫn có thể nhìn ra một chút xanh tìm.

Thiển Thiển cắn ngón tay, giọng nói càng uất ức: "Chị ấy còn dùng xẻng đánh anh A Vô?"

"A Vô?"

Thiển Thiển tự hào không giải thích được: "Anh A Vô bảo vệ con, anh A Vô lợi hại nhất!"

"..."

Trước đây vẫn là anh trai khiến người ta ghét, bây giờ lại trở thành anh A Vô lợi hại nhất, quả nhiên trẻ con thường hay thay đổi.

"Được rồi, được rồi! Các con mau về phòng đi, mẹ muốn thảo luận chuyện với bố." Giang Đường đuổi ba đứa nhỏ hò hét ầm ĩ trở về phòng mình hết. Đợi bọn nhỏ đi rồi, Lâm Tùy Châu ngồi dậy, khẽ hỏi rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.

Giang Đường không lên tiếng, đẩy notebook đến trước mặt anh.

Anh cụp mắt, ngón tay lướt qua bàn phím cảm ứng, nhìn sơ qua, hàng mày đẹp đẽ nhíu chặt lại, môi mỏng khẽ mím, vẻ mặt bất thiện, lúc liếc nhìn bình luận Lương Thâm không có giáo dục kia nữa, cả người anh đều toát ra mấy phần âm u.

Lâm Tùy Châu đóng máy tính lại, dùng điện thoại liên hệ cho Susan. Điện thoại nhanh chóng kết nối, anh lạnh nhạt bảo: "Liên hệ phía công ty, xóa bỏ đề tài ác ý trên mạng liên quan đến Giang Đường."

Giang Đường ngước mắt nhìn anh, chờ sau khi cúp máy, Lâm Tùy Châu lại tìm kiếm sổ danh bạ lần nữa.

Cô cẩn thận hướng đến gần, hỏi: "Anh định gọi cho ai thế?"

"Triệu Bảo Lâm."

Triệu Bảo Lâm là BOSS tổng của chương trình [Hành trình cuộc sống], cổ đông lớn nhất của đài truyền hình Thiên Tinh. Giang Đường im lặng không nói gì, cô có thể nhìn ra Lâm Tùy Châu thật sự quyết tâm. Giang Đường nắm chặt tay, bất giác nói: "Phía đạo diễn An..."

Lâm Tùy Châu và đạo diễn An có chút giao tình, nếu bây giờ Lâm Tùy Châu tìm giám đốc Triệu, vậy chứng minh đạo diễn Anh không thể ở lại Thiên Tinh được nữa.

Lâm Tùy Châu nâng mí mắt lên, giọng điều hững hờ: "Anh đã cho ông ta cơ hội rồi."

Lúc đầu anh đã nói rất rõ, không được để vợ con anh xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Dù lần đầu bị hậu kỳ cắt nối ác ý, Lâm Tùy Châu cũng không trực tiếp tìm ông ta tính sổ bởi vì anh nhớ quan hệ lâu năm của hai người, đáng tiếc đối phương không quý trọng, thế cũng đừng trách anh làm người vô tình.

Điện thoại của Triệu Bảo Lâm nhanh chóng kết nối. Không đợi đối phương nói chuyện, Lâm Tùy Châu lên tiếng một cách không kiên nhẫn: "Giám đốc Triệu, hình như anh không quản được nhân viên của anh."

Triệu Bảo Lâm đang mở họp giật thót tim, vội vã đứng dậy rời khỏi phòng hội nghị, đè thấp giọng hỏi: "Sao thế?"

Lâm Tùy Châu: "Bọn họ bắt nạt vợ tôi."

"..."

"...???"

"À ờ... Mạo muội hỏi một chút, anh có vợ à?"

Chuyện khi nào vậy? Không phải Lâm Tùy Châu vẫn luôn là cẩu độc thân sao? Anh có vợ hồi nào?

Lâm Tùy Châu chẳng muốn tốn nhiều miệng lưỡi, kể sơ lược chuyện đã xảy ra cho Triệu Bảo Lâm nghe một lần.

Lời anh tuy ít, nhưng nội dung lại lớn, gần mấy phút Triệu Bảo Lâm vẫn chưa lấy lại tinh thần, lông mi anh ta run rẩy: "À thì... chúng ta quen biết nhiều năm như vậy, anh cũng không nói với tôi anh có đủ cả con trai con gái?"

Triệu Bảo Lâm và Lâm Tùy Châu cũng là bạn bè lâu năm, nói đúng ra, Lâm Tùy Châu coi mình là bố, Triệu Bảo Lâm coi mình là con trai, mọi việc đều nhường Lâm Tùy Châu. Nhưng ngần ấy năm, anh chưa từng nói mình đã kết hôn, lập gia đình, còn có hai đứa con! Hai đứa bé kia cũng bởi vì hậu kỳ của công ty mà bị bêu xấu khắp mạng!!!

Triệu Bảo Lâm hoảng sợ đổ mồ hôi đầy người, anh ta tùy tiện vuốt mặt một cái, dè dặt hỏi: "Vậy... anh muốn làm thế nào?"

Lâm Tùy Châu hừ lạnh, nói: "Thứ nhất, bảo hậu kỳ đứng ra xin lỗi, nói rõ ràng nguồn cơn sự việc trải qua từ đầu đến cuối; tiếp đó, các anh xóa bỏ kỳ này, đồng thời cắt nối biên tập rồi phát lại một lần nữa. Thứ hai, đạo diễn An phụ trách không thỏa đáng, ông ta và đoàn đội phía sau đã không thích hợp với chương trình này nữa."

Hễ đạo diễn và hậu kỳ chế tác có tâm, thì đã không xuất hiện vấn đề thế này, rất rõ ràng là bọn họ hoàn toàn bỏ mặc mới tạo ra cục diện hiện tại.

"Được được được, đều làm theo lời anh nói." Triệu Bảo Lâm trả lời liên tục, "Tôi sẽ cho anh một câu trả lời về chuyện này."

Lâm Tùy Châu không nhiều lời, cúp điện thoại nhìn về phía Giang Đường. Sau khi nhìn chăm chú một lúc, giọng Lâm Tùy Châu kiên định mà thâm tình, chân thành: "Em đừng sợ, anh sẽ giải quyết hết."

Giang Đường: "..."

Giang Đường: "Đọc truyện tổng tài bá đạo ít thôi."

Tuy nói nhiều như vậy, nhưng cô hơi cảm động.

Thương trường như chiến trường, mỗi bước đi đều phải đắn đo cân nhắc rồi lại cân nhắc, càng là kẻ thống trị thì càng phải cẩn thận từng li từng tí, mỗi nước cờ bọn họ đặt xuống đều sẽ ảnh hưởng đến nhiều tầng nhân tố. Mà Lâm Tùy Châu đứng về phía cô không chút do dự, cũng không quan tâm người khác có nói anh dùng quyền lực ức hϊếp người khác hay không.

Nói ra, vẫn do bây giờ cô quá vô dụng, nếu cô có bản lĩnh một chút, địa vị cao một chút thì làm thế nào cũng không đến lượt một hậu kỳ nhỏ nhoi bắt nạt cô.

Giang Đường nắm chặt tay, ánh mắt kiên định nhìn về phía Lâm Tùy Châu, nói: "Em quyết định rồi."

Lâm Tùy Châu gối đầu lên cánh tay, thuận miệng hỏi: "Em quyết định gì?"

Giang Đường đứng phắt dậy, nhấc tay lên trời, giọng nói kiên định: "Em cũng muốn làm bà giám đốc, xem ai còn dám nhắm vào!"

"..."

"......."

Gì cơ???

Cô... cô đi làm bà giám đốc, vậy Lâm Tùy Châu anh phải làm gì, làm ông nội trợ toàn chức à???

Sau khi Lâm Tùy Châu gọi điện thoại cho Triệu Bảo Lâm không lâu, toàn bộ ê-kíp sản xuất lập tức chịu đả kích hủy thiên diệt tích. Đầu tiên là đạo diễn An bị đày đến chỗ một chương trình nhỏ không có tên tuổi, tước quyền lực của ông ta một cách trả hình. Tiếp đó, nhân viên hậu trường thay máu mới, người thảm nhất có lẽ là hậu kỳ viết câu [Tôi quyết định những gì các bạn xem] ban đầu kia. Lúc trước trâu bò cười cợt dữ lắm, bây giờ ngoài bị mất việc, còn phải đối mặt với huy hϊếp bị công ty khởi tố.

Cô ta vốn là fan của Lịch Trường Phong, không quen thần tượng bị người khác sỉ nhục như vậy. Ngoài Giang Đường, mấy khách mời khách trong đây đều không đắc tội nổi, thế là cô ta quyết định ra tay với Giang Đường, ai ngờ...

Có thể sử dụng quyền lực lớn như vậy, chắc chắn không phải người bình thường.

Sắc mặt hậu kỳ tái xanh, bây giờ cô ta chỉ có một suy nghĩ, đó chính là hối hận, đáng tiếc giờ đã muộn. Điều cô ta có thể làm chính là thành thật xóa bỏ giới thiệu tóm tắt ban đầu, viết thư mấy trăm chữ xin lỗi.

[Em bé bi bô: Tôi là tổng biên hậu kỳ của [Hành trình cuộc sống], bởi vì không đành lòng nhìn thần tượng bị mắng, thế nên tôi lợi dụng chức vụ công tác để tẩy trắng, không ngờ lại làm ảnh hưởng đến Giang Đường và ba đứa nhỏ, tôi cảm thấy rất có lỗi với việc này...]

Ngoài việc xin lỗi, cô ta còn khai báo rõ ràng đầu đuôi câu chuyện.

Đảo ngược tình thế nhanh đến mức người khác trở tay không kịp. Giờ mới là ngày thứ hai sau khi chương trình phát sóng, mấy acc clone mới bắt đầu chửi bới, mà... mà đã xảy ra loại chuyển biến thần kỳ thế này rồi ư??

Hết chương

Truyện Chữ Hay