Edit by MaiAnh
Beta by DiiHy
Mười lăm phút sau, cuối cùng y tá cũng băng bó lại toàn bộ vết thương của Mạc Nhiên, sau đó liền dặn dò nói: "Bây giờ miệng vết thương không thể dính nước, mấy ngày nay mỗi ngày đều phải đến thay băng, nếu bất tiện, cô có thể đi phòng khám gần đấy, nhưng nhất định phải thay băng, nếu không sẽ rất dễ lưu lại sẹo."
Mạc Nhiên gật đầu, đây là thân thể nguyên chủ, cô không có tư cách sử dụng tùy ý, tất nhiên phải đối đãi cẩn thận.
Băng bó xong, ba người quay lại đoàn phim, đạo diễn cũng qua an ủi vài câu, nếu Mạc Nhiên không thể kiên trì thì cũng không nên gắng gượng.
Bây giờ Mạc Nhiên không có bất kì cảnh quay nào khác, lại cũng không phải điều hành các bộ phận của đoàn phim, nên cũng vui vẻ mà đồng ý, dứt khoát liền ở một bên quan sát kỹ năng diễn suất của người khác.
"Mẹ, con về rồi." Tần Thâm tan tầm về đến nhà, vừa vào cửa liền chào hỏi Chung Hân Ý, trước kia anh một tiếng cũng không phát ra.
Chung Hân Ý đối với biểu hiện con trai nhà mình càng ngày càng thể hiện sự ổn định như người bình thường, đương nhiên là vô cùng cao hứng, ai nói con trai bà cả đời chỉ có thể giống máy móc không cảm xúc, bây giờ không phải càng ngày càng tốt sao?
Chỉ cần có đủ thời gian, bà tin con trai nhất định có thể giống người bình thường, đều có vui, buồn, yêu, ghét, nói không chừng, bà còn có thể chờ đến một ngày nhìn thấy con trai đem con dâu về.
Đối với sự thay đổi chả con trai, Chung Hân Ý cũng không nghĩ nhiều, mà ngược lại thích nghe ngóng, nhiệt tình đi tới cửa đón con trai, sau đó tranh thủ đi nhanh vào phòng bếp bảo dì giúp việc bưng đồ ăn lên.
Ở thế giới trước, Tần Thâm cũng chỉ còn lại một người thân là mẹ anh, cha anh đã qua đời trong một vụ tai nạn xe cộ, thành viên của hội đồng quản trị nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, khiến cho Tần thị lâm vào nguy kịch. Nhưng cũng may bên canh anh luôn có hai người phụ nữ anh yêu nhất, mới tạo ra động lực để anh có thể vượt qua cửa ải khó khăn.
Đối với Mạc Nhiên chính là tình yêu nam nữ, còn đối với mẹ chính là kính trọng cùng hiếu thuận, nhưng vì quá suy nghĩ ưu sầu, mẹ anh cũng qua đời khi anh đem Tần thị trở lại quỹ đạo lần nữa, nhanh chóng đi theo cha anh, từ khi ông ấy mất mẹ sống bên này cũng không vui vẻ gì.
Cho nên bây giờ có cơ hội để hiếu thuận với mẹ lần nữa, Tần Thâm đương nhiên muốn làm cho mẹ càng ngày càng vui vẻ hơn, tuy rằng Tần Thâm ở nơi này mắc chứng bệnh thiếu hụt tình cảm, nhưng cũng may anh không bị, cho nên có thể làm cho mẹ cảm thấy anh đang dần khôi phục mà vui vẻ, Tần Thâm tự nguyện làm điều ấy.
Bởi vậy ở trên bàn ăn cơm, hai mẹ con nói chuyện cũng dần nhiều lên, dần giống như thời gian ăn cơm của những gia định bình thường.
Gắp một miếng thịt bỏ vào trong bát con trai, Chung Hân Ý như là nghĩ đến cái gì mà cảm khái nói: "Mẹ vẫn luôn nghĩ nghề diễn viên là một công việc rất dễ dàng, tùy tiện chụp một tấm ảnh, thậm chí chỉ cần lộ khuôn mặt là có thể kiếm được thù lao kếch xù, bây giờ mới biết được sự thật không phải như vậy."
"Dạ? Sao tự dưng mẹ lại nghĩ như thế?" Tần Thâm có chút tò mò tại sao mẹ anh đột nhiên có suy nghĩ này.
"Không phải hôm trước mẹ thiếu Mạc phu nhân một bữa cơm sao, hôm nay định mời cả nhà bọn họ ăn cơm, kết quả con gái của Mạc phu nhân ở đoàn phim bị thương, cho nên cũng không có tiện để đi ăn."
Chung Hân Ý giải thích, lại sợ con trai đã quên con gái Mạc phu nhân là ai, nên nhắc nhở nói: "Chính là cô gái lần trước ở bệnh viện mà chúng ta nhìn thấy, chính là con gái của Mạc phu nhân đã giúp đỡ mẹ, nghe Mạc phu nhân nói là đang làm kiêm chức ở đoàn phim, lại bị người ta dùng roi đánh cho bị thương ở tay, hình như còn rất nghiêm trọng."
Tần Thâm sao có thể không nhớ rõ, lại nghe đến có quan hệ với Mạc Nhiên, anh trước tiên là buông đôi đũa trong tay xuống, sau khi nghe hết câu chuyện, vẻ mặt của anh càng ngày càng ngưng đọng lại
Nhiên nhiên sao lại bị thương! Tần Thâm vô cùng hiểu rõ Mạc Nhiên, biết mức độ cẩn thận khi làm việc của cô, rất ít khi làm cho chính mình bị thương.
Mà tình huống bây giờ, lại là roi của đoàn phim, Tần Thâm không thể không nghĩ kĩ hơn chuyện này.
Giới giải trí vốn là thật giả lẫn lộn, lòng người lại càng khó đoán. Tuy nói ngày trước Nhiên Nhiên không hề có quan hệ gì với cái vòng này, nhưng không dám chắc là không có người nào lòng dạ bất chính, thích lén lút chơi người khác bằng nhiều thủ đoạn dơ bẩn.
Sau khi đến nơi này một khoảng thời gian ngắn, Tần Thâm đã sớm ngựa quen đường cũ mà tiếp quản Tần thị nơi đây, thậm chí còn rút ra tất cả các uy hiếp tiềm tàng mà Tần thị trước đó để lại, đem mọi quyền hành nắm chặt trong tay chính mình.
Hơn nữa bởi vì có tình cảm bình thường, Tần Thâm liền đem các quan hệ mà hồi trước mình lạnh nhạt nối lại toàn bộ, cho nên có thể nói Tần thị hiện tại so trước kia càng mạnh hơn nhiều.
Mà tất cả những điều này, đều là để cho anh có thể bảo vệ được những người anh yêu thương.
Cơm nước xong trở lại thư phòng của mình, Tần Thâm rất mau liền biết toàn bộ quá trình Mạc Nhiên ở trong đoàn phim bị thương như thế nào.
"Triệu Tinh Nghiên...... người của Triệu gia sao?"
Ngày hôm sau, Mạc Nhiên như thường lệ đi đến đoàn phim, lại không nghĩ đến đoàn phim bây giờ đã sớm nổ tung rồi.
Đạo diễn gấp đến độ sứt đầu mẻ trán, cầm di động đang cùng người ở đầu điện thoại bên kia cãi cọ gay gắt, tất cả mọi hoạt động của đoàn phim toàn bộ đều ngừng lại.
Loại tình huống này mà phát sinh ở một đoàn phim tuyệt đối là không bình thường.
"Có chuyện gì vậy?" Mạc Nhiên nhỏ giọng hỏi Trương Vũ Hân đến sớm hơn cô.
Vẻ mặt Trương Vũ Hân vô cùng kích động nhìn cô mà nói nhỏ tin tức mình vừa nghe được: "Cậu biết không, từ hôm nay trở đi chúng ta liền không cần nhìn Triệu Tinh Nghiên ở đoàn phim nữa! Nghe nói là Triệu thị bên kia cứng rắn rút vốn đầu tư, cho nên đã mang luôn cả người về rồi."
"Khoản đầu tư lớn như vậy nói rút thì có thể rút dễ dàng vậy sao? Hơn nữa Triệu Tinh Nghiên cũng không có bất kì lý do gì để rời đi?" Mạc Nhiên tỏ vẻ hoài nghi, cảm thấy chuyện này có chỗ kỳ quái.
Nếu nói lúc trước Triệu Tinh Nghiên dựa vào tiền để vào đoàn phim, vậy chắc chắn đã kí hợp đồng với bộ phim này, nhưng bây giờ không nói gì liền rút vốn giữa đường, Triệu Tinh Nghiên cũng vô cớ không diễn nữa, cũng đã trở thành vi phạm hợp đồng, thậm chí còn phải mất thêm tiền.
"Cái này mình cũng không biết, nhưng tin tức này tám chín phần là sự thật. Nếu không, tại sao bây giờ đoàn phim phải dừng toàn bộ hoạt động, đạo diễn cũng đã gấp đến độ này." Trương Vũ Hân bĩu môi chỉ về phía đạo diễn đang tức giận, tỏ vẻ lời nói mình không phải giả.
"Chuyện này thật là kỳ quái."
Bên kia đạo diễn rốt cuộc cũng cúp điện thoại, một bộ dáng đỏ mặt tía tai, nhìn là biết tức giận không hề nhỏ, trầm mặc một lúc lâu sau đó ông ta gọi phó đạo diễn, biên kịch và những người phụ trách chính đi ra một chỗ, đại khái là thảo luận phương pháp giải quyết.
Sự việc đột ngột xảy ra, phó đạo diễn còn đang trong trạng thái ngẩn người: "Lưu đạo diễn, tình hình này rốt cuộc là như thế nào, tại sao bên kia nói rút vốn liền rút vốn?"
Đạo diễn nghẹn một hơi, tức giận nói: "Tôi làm sao biết trong lòng bọn họ đang nghĩ cái gì."
Này rút vốn vẫn còn tính là việc nhỏ, bọn họ cũng không phải cái loại đoàn phim nhỏ đáng thương, chỉ cần đem tin tức lan truyền đi một tý, không lâu hẳn là sẽ có người nguyện ý tới đầu tư.
Chủ yếu ông ta tức giận chuyện Triệu gia đã rút vốn còn trực tiếp đem nữ chính đi, phần lớn cảnh quay đầu tiên của nữ chính đã được quay vào ngày hôm qua, nếu muốn thay đổi người, thù những cảnh trước đây toàn bộ đều phải quay lại một nữa, việc này vô cùng tiêu hao nhân lực và tiêu tốn một khoản tiền lớn khác.
Thứ hai, ngày trước quyết định vai nữ chính này đã từ chối không ít lưu lượng danh tiếng hay tiểu hoa đán. Bây nói có lẽ bọn họ đã có lịch trình mới, làm gì còn thời gian mà đến tham gia đoàn phim này? Nếu tuyển các nữ chính mới thì lại lãng phí một khoảng thời gian, mà bây giờ thời gian chính là vàng bạc.
Thậm chí nói không chừng, gặp phải tiểu hoa đán tính tình chút nóng nảy dù người ta có thời gian cũng không muốn đến tham diễn, không có nữ chính liền đem các cô là lốp xe dự phòng, đương nhiên không có ai ngu mà đồng ý cả.
Kinh phí trong đoàn phim bình thường đều do phó đạo diễn phụ trách, bởi vậy trong lúc nhất thời, phó đạo diễn cũng có chút tự trách: "Sớm biết mọi chuyện là như thế này, lúc trước sẽ không đồng ý cho Triệu Tinh Nghiên đưa vốn vào đoàn để làm nữ chính rồi, trực tiếp chọn Khúc Tử Nghệ thì tốt."
Ứng cử viên mà bọn họ hài lòng nhất vẫn là Khúc Tử Nghệ của Thịnh Việt. Chỉ tiếc là qua nhiều ngày như vậy, cô ấy lại là tiểu hoa hhang nổi của công ty, hành trình chắc đã sớm sắp xếp dày đặc, lúc này bọn họ muốn mời cũng mời không nổi.
Đạo diễn thở dài một hơi: "Ai, người tính không bằng trời tính, tôi phải cố gắng một lần nữa mới được."
Tối hôm qua người đại diện nhận được tin tức từ cấp trên, bảo cô tạm thời không cần sắp xếp lịch trình mới cho Khúc Tử Nghệ làm cho cô bị dọa mà nhảy dựng lên, tưởng nghệ sĩ nhà mình làm sai cái gì, nên bị đóng băng một đoạn thời gian.
Kết quả hỏi mãi mới nghe được câu trả lời không mấy thuyết phục.
"Đừng hỏi quá nhiều, bảo nghệ sĩ của cô chuẩn bị cho tốt để vào đoàn phim, ngày mai sẽ có người gọi điện thoại đến."
Nghe xong câu trả lời chắc chắn này người đại diện vẫn còn mờ mịt, đoàn phim gì? Rõ ràng gần đây cô không có đưa cho Khúc Tử Nghệ cái kịch bản nào, trừ kịch bản《 Lâm Lang Truyện 》 thử kính xong đã lâu mà chưa có thông báo, nên cô đang chuẩn bị cho Khúc Tử Nghệ nghỉ ngơi một đoạn thời gian, để tham gia một show truyền hình.
Vì vậy sáng ngày hôm sau, đột nhiên nhận được điện thoại từ đạo diễn đoàn phim 《 Lâm Lang Truyện》, trong lòng người đại diện còn liên tục chửi vài câu ĐM.
Công ty của bọn họ công ty cũng thật là đỉnh...... Vai diễn này chắc là tài nguyên đã được định sẵn, vậy mà còn có thể lại cướp về trong tay mình.
Đối với sự giúp đỡ của công ty, người đại diện đương nhiên là vui vẻ đón nhận, cũng thương lượng qua với Khúc Tử Nghệ, liền đồng ý lời mời của đạo diễn.
《 Lâm Lang Truyện 》 là một bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết có đầu tư chế tác lớn, còn gây xôn xao trước khi quay. Nếu có thể diễn tốt bộ này, độ nổi tiêng nhất định sẽ tăng lên một bậc, loại cơ hội tốt thế này không thể bỏ qua.
Người đại diện cúp điện thoại, Khúc Tử Nghệ đột nhiên có chút không tin được mình lại có được một tài nguyên tốt như vậy liền phục hồi lại tinh thần. Lúc trước thử kính không thành công, cô tiếc nuối rất lâu, nhưng người ta có thể mang vốn vào đoàn nên cô cũng không có biện pháp, không nghĩ tới vận may lịa rơi xuống người mình nhanh như vậy?
Mà tin tức này Bạch Chỉ Nịnh cũng rất nhanh biết được từ chị Trần, Bạch Chỉ Nịnh cũng kinh ngạc không nhỏ: "Cô ta không diễn 《 Lâm Lang Truyện 》?"
Chị Trần ở một bên lật tài nguyên trong tay tài nói: "Chắc là vậy, chị nghe một đồng nghiệp nói, buổi sáng cô ta còn xông vào văn phòng tổng giám đốc, hình như là muốn tổng giám đốc tiếp tục đầu tư để cô ta diễn phim này."
Cũng không biết Triệu gia làm sao, rõ ràng là muốn tự mình đầu tư vốn để cho con gái đóng phim, vậy mà bây giờ lại sống chết ngăn cản.
Ngược lại Bạch Chỉ Nịnh cũng không biểu hiện vui sướng khi thấy người gặp họa, nhưng cũng không có đồng tình, tóm lại chính là dạng vẻ lạnh nhạt, không có quan hệ với cô ta, mặc kệ Triệu Tinh Nghiên và Hạ Thừa Diễn xảy ra chuyện gì, cũng không có quan hệ gì với cô.
Chị Trần thấy cô không có gì khác thường, trong lòng cũng yên tâm không ít. Xem ra cô chỉ muốn phát triển sự nghiệp không muốn để ý những thứ khác. Ngày trước còn lo lắng cô một lòng muốn gả vào hào môn, trực tiếp từ bỏ những ngày tháng dốc sức làm việc.
Kinh nghiệm nhiều năm ở trong giới giải trí cho chị Trần biết, những người có ý định muốn gả vào hào môn từ bỏ sự nghiệp làm nữ minh tinh thì cuối cùng cũngkhông có kết cục gì tốt đẹp. Nếu không phải chồng ở bên ngoài bao nuôi tình nhân, thì chính là bị những người trong xã hội thượng lưu khinh thường vì thân phận diễn viên ngày trước. Thảm nhất chính là người có tất cả hai điều trên.
Tuy nói bây giờ nghề nghiệp bình đẳng, nhưng ở trong mắt một số người thuộc giới thượng lưu, vẫn luôn kì thị nghề diễn viên này.
Cho nên trong xã hội ngày nay, dựa vào thực lực của chính mình còn hơn là dựa vào bất cứ thứ gì, gả cho một người đàn ông có tiền, còn không bằng tự mình kiếm đầy túi tiền thì sẽ có cảm giác an tâm hơn.
//