Editor: ngao
"Sư huynh, ngươi đừng có nhìn ta như vậy.
"
Nhàn Từ bỗng nhiên cười một tiếng.
Nụ cười này, khiến Xa Tử Giang vốn mang theo ý cười nho nhã cùng trêu cợt lập tức ngồi ngay ngắn như một học sinh.
"Sư đệ, duyên sư đồ của ngươi cũng đến rồi.
"
Hạ Tinh Thần lập tức có chút không thể tin được.
"Ai ai ai! Không phải, Nhàn Từ, cái gì gọi là duyên sư đồ của Xa sư huynh cũng đến?"
( Đọc xong câu này cứ nghĩ đến nhân vật Sa Tăng trong phim Tôn Ngộ Không.
)
Tựa như nghĩ ra việc gì đó, Hạ Tinh Thần mở to đôi mắt.
"Ta nói, sư huynh Nhàn Từ, ngươi cũng không thể bởi vì Xa Tử Giang là sư đệ ruột thịt của ngươi, mà thiên vị nha! Vị đệ tử kia, chúng ta chúng ta đã nói trước, là của sư huynh ta rồi! Các ngươi cũng không thể bởi vì đệ tử kia có thiên phú tốt, liền! Liền muốn! "
"Ba~!"
"Nhàn sư huynh! Ngươi làm sao lại đánh ta?!"
Phía dưới các vị trưởng lão kim đan nhộn nhịp cúi đầu, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm.
"Ngươi có dừng lại hay không! Thời Đồng Chu còn không sốt ruột, ngươi lo cái gì!"
Bị Nhàn Từ xem thường, Hạ Tinh Thần ngược lại thở dài một hơi, không phải cướp đệ tử của sư huynh hắn là được.
Xa Tử Giang nghe nói, không khỏi khẽ nhíu mày suy tư.
"Sư huynh, không phải ngươi lần trước mới tính quẻ cho ta, vị đệ tử thứ tư phải ở một trăm năm sau mới có thể xuất hiện? Tại sao lại đến trước thời hạn? Chẳng lẽ đây chính là biến cố? Sư huynh, ngươi không tính sai đấy chứ?"
Trầm mặc một lúc thật lâu, Lục Vũ thả chén trà trong tay xuống, ngước mắt lên.
"Chưa chắc đã không thể.
"
"Lục sư huynh, ngươi đây có ý gì?"
Lục Vũ nhìn về phía thủy kính.
"Nhàn sư huynh, không phải ngươi xem qua Thời sư huynh là mệnh cô độc sao, nhất định sẽ cô độc cả đời, nhưng hôm nay lại có duyên với một đệ tử?"
Nhàn Từ nghe vậy, đưa tay vuốt vuốt vạt áo, sắc mặt không thay đổi.
"Chuyện Thời sư huynh là mệnh sao cô này, ban đầu là Giang lão tổ nói ra, nếu là Lục sư đệ có thắc mắc, có thể đi đốt giới hương, hỏi thăm lão tổ một phen.
"
Giới hương là hương có thể truyền tin qua các giới.
Một bên mấy người khác ngồi nghiêm chỉnh, không khỏi nhộn nhịp nhếch khóe miệng.
Hai người này lại bắt đầu.
Thẩm Thanh Nhất cùng một nhóm đệ tử kiểm tra đang ở tại quảng trường, vào lúc trời vừa rạng sáng, người phụ trách khảo nghiệm đệ tử mới bước vào.
Một đoàn người không lo được có chật vật hay không, nhộn nhịp đi theo người phụ trách, hướng đến một cái đài cao.
Đài này diện tích rất lớn, phía trên dựng mấy cây cột khảo nghiệm.
"Chắc hẳn phần lớn các vị đang ngồi ở đây đều biết mấy cây cột đá ở vị trí trung tâm này là vật gì, không sai, đây chính là linh hoạt trụ, hôm nay dùng để đo tư chất của các vị.
"
"Phía sau cột đá đó là hai cây cột màu, cây màu xanh lam là kiểm tra thuộc tính linh căn, còn màu tím là kiểm tra cường độ của linh hồn, thần thức.
"
"Linh Đạo Tông chiêu thu đệ tử không lấy linh căn tốt xấu để trực tiếp quyết định, trong đó cần có ba yếu tố: tư chất, linh căn, thần thức, nếu đứng đầu một trong ba loại sẽ có nhiều ưu thế hơn so với người khác.
"
Tất cả mọi người đều hiểu lời nói kia của tu sĩ, không khỏi nhộn nhịp mong đợi.
Đây cũng là nguyên nhân mà bọn họ dám đến đại tông môn kiểm tra để tìm kiếm vận may.
Phần lớn người đang ngồi đây, đều chỉ khảo nghiệm qua thuộc tính của linh căn.
Còn khảo nghiệm tư chất cùng cường độ linh hồn thần thức thì không có mấy.
Nếu có thể đứng đầu hai hạng mục kia, cho dù thuộc tính linh căn kém một chút, cũng vẫn có cơ hội tiến vào Linh Đạo Tông.
"Tốt! Ta không lảm nhảm nhiều lời nữa! Chư vị xếp hàng theo thứ tự, một khắc sau, kiểm tra chính thức bắt đầu!"
Mọi người nháy mắt đứng lên xếp hàng.
Đài cao rất lớn, cho dù ở đây có mấy ngàn người, cũng đủ chỗ để đứng.
Một khắc đồng hồ theo sự thấp thỏm và mong chờ của mọi người lặng yên trôi qua.
"Đông!".