Lúc này bọn họ mới nhớ ra, quay lại group lớn người, Thiệu Vĩnh đốt nhà trước mở lời giải vây đầu tiên: A Thành đầu tư bộ phim này thì không phải sẽ trở thành nhà đầu tư sao? Nhà đầu tư đối với các em mà nói không phải là kim chủ papa à?
Dư An Nghi mới không tin: Đơn giản vậy á?
"Không thì sao?" Thiệu Vĩnh chiếu lệ nói, "A Thành làm nhà đầu tư bộ phim này, Tiểu Quý là diễn viên bộ phim này, vậy còn không phải là kim chủ papa của Tiểu Quý sao, còn có thể lấy việc công làm việc tư, dựa vào việc giám sát chi phí quay phim ở lại vài ngày trong đoàn phim với Tiểu Quý, quá hoàn mỹ."
Diêu Tu Viễn lập tức đánh call cho hắn: , nước đi này được đấy, A Thành xem xét coi sao.
Mấy người còn lại cũng dồn dập nhảy ra đổi hướng gió, tuy Dư An Nghi cảm thấy hình như hơi sai sai, nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ nhắc nhở Sở Thành, "Không phải lúc trước anh ra mặt cho Quý Khinh Chu ở đoàn làm phim một lần rồi sao? Vậy nhà đầu tư và nhà sản xuất chắc chắn sẽ không bỏ qua anh, anh vẫn có thể cân nhắc xem có nên đầu tư hay không trước khi họ tìm đến anh."
Sở Thành nhìn bọn họ anh một câu tôi một câu, cảm thấy chuyện này chẳng có gì cần phải cân nhắc cả, Quý Khinh Chu cũng không phải vai chính, coi như anh đầu tư để bộ phim này có vốn quay tiếp thì cũng chỉ có kết quả. Một, sau khi phát sóng không tạo ra bọt nước gì, không lỗ là may rồi. Hai, sau khi phát sóng thì bắt đầu hot, anh sẽ kiếm được tiền lời, nhưng một bộ phim chiếu mạng có hot thì cũng là nam nữ chính hot, Quý Khinh Chu là nam số phần diễn không nhiều, coi như có hút fans thì cũng không được bao nhiêu, cuối cùng được lợi nhất vẫn là Trần Ký Nguyên. Muốn anh lấy tiền của mình kiếm lợi cho Trần Ký Nguyên, Sở Thành cảm thấy anh không có cái thú vui đấy, cho nên không có gì để cân nhắc hết. Bất kể là kết quả nào đều không phải cái anh muốn.
Sở Thành cũng không lo lắng về Quý Khinh Chu, dù sao, trong tay anh tài nguyên còn nhiều, nếu như bộ phim này thật sự ngừng quay cũng không sao, để anh tìm cho Quý Khinh Chu một bộ tốt hơn là được, sẽ không để cho cậu ấy chịu thiệt, bởi vậy việc đầu tư bộ phim này, thôi bỏ đi.
Cũng do thế, lúc Sở Thành nhận điện thoại Lý Phi, khách sáo hàn huyên vài câu, khi Lý Phi đưa ra đề nghị "Tiểu Sở tổng, gần đây tài chính đoàn phim xảy ra chút vấn đề, cậu xem, Tiểu Quý bây giờ còn đang quay chụp đây, cứ tiếp tục ngừng quay thì không hay lắm đâu, hay là, cậu đầu tư đi, cậu thấy sao" thì bình tĩnh trả lời: "Tôi gần đây không có kế hoạch cho phương diện này."
"Bộ phim này của chúng tôi phí không cao lắm, không cần đầu tư quá nhiều, cậu có thể suy tính một chút." Lý Phi khuyên nhủ.
Lần trước hắn ra nước ngoài nên không nhận được điện thoại Sở Thành gọi cho mình, chờ tới khi gọi lại thì Sở Thành đã tìm Khương Nam giải quyết, hắn cũng từ chỗ Khương Nam mà biết quan hệ của Sở Thành với Quý Khinh Chu. Hiện tại Vương gia xảy ra chuyện, dây xích tài chính đứt đoạn, người đầu tiên Lý Phi nghĩ tới chính là Sở Thành. Hắn nghĩ dựa vào quan hệ giữa Sở Thành và Quý Khinh Chu, chút tiền đầu tư này không là gì, Sở Thành chắc sẽ đồng ý, không nghĩ tới Sở Thành lại trực tiếp từ chối.
"Lý tổng, tôi cũng không khách sáo với anh nữa, tôi nói thẳng vậy," Sở Thành nói, "Chút tiền đầu tư này xác thực không lớn, nhưng đối với tôi không có tác dụng gì, chuyện kinh doanh nói theo hướng kinh doanh đi, thứ nhất, hạng mục này của các anh tôi chưa xem qua bao giờ, không rõ ràng xác suất kiếm lời lớn hơn hay xác suất chịu lỗ lớn hơn, cho nên tôi không nghĩ sẽ bỏ tiền ra đầu tư uổng phí. Thứ hai, coi như hạng mục này có thể kiếm lời, bộ phim này hot thì cũng là nam nữ chính hot, Quý Khinh Chu cũng không hưởng lợi gì mấy, nhiều nhất là có thêm ít fans, mọi người biết tới có một người như thế, nhưng không thể so được với Trần Ký Nguyên, tôi không cần thiết phải dùng tiền của mình đi nâng đỡ người tôi không thích làm gì, cho nên kiếm lời đối với tôi mà nói không có chỗ nào tốt. Thứ ba, nếu hạng mục này lỗ thì đối với tôi lại càng không có gì tốt, đúng không?"
Lý Phi bị anh nói tới không còn lời nào, đúng là đạo lý này, Quý Khinh Chu chỉ là nam số , tuy rằng thiết lập tính cách tốt nhưng phần diễn không nhiều, cho dù có hot thì cũng không tới phiên cậu ấy hot. Lý Phi không nghĩ tới Sở Thành sẽ nói rõ ràng ra như thế, trong lòng phát sầu, nhưng không muốn từ bỏ nhánh cỏ cứu mạng này, do dự nói: "Hay là, tôi để biên kịch sửa lại kịch bản phần diễn của Tiểu Quý một chút, đổi thành song nam chủ."
Sở Thành cười một tiếng, "Không cần phải vậy, Lý tổng, anh gấp tôi có thể hiểu được, nhưng anh làm như thế, thuần túy là tìm chửi cho diễn viên, tới lúc phim lên sóng, fans sách sẽ không quan tâm nguyên nhân sau lưng là gì, chỉ biết mắng diễn viên được thêm diễn, không cần phải thế, anh tìm người khác đi."
Anh nói xong, khách sáo hai câu, cúp điện thoại, chỉ để lại Lý Phi nhìn điện thoại di động mà sầu muộn. Nhưng ngay lúc hắn còn đang rầu, liền nhận được điện thoại từ Khương Nam, Lý Phi còn chưa kịp nói chuyện, Khương Nam đã bắt đầu mắng, "Thằng ngu Trần Ký Nguyên, vào lúc này còn đòi giải ước! Cậu ta còn thực sự xem bản thân mình là ông hoàng cơ đấy, cảm thấy đoàn phim này thiếu cậu ta liền không quay được sao? Được thôi, vậy thì xem xem rốt cục ai không có ai thì không xong. Lý tổng, phía bên tôi đã đồng ý việc cậu ta giải ước, sự tình chính là như thế, tôi báo cho anh một tiếng, nếu anh có ý kiến gì cũng không cần nói nữa, dù sao người ta cũng ký xong rồi, bây giờ còn đang dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi đây!"
Lý Phi sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên vỗ đùi, "Quá tốt!"
Khương Nam có hơi ngơ ra, còn chưa kịp hỏi hắn làm sao vậy, liền nghe thấy đầu bên kia truyền đến tiếng Lý Phi cười lớn, "Này thật đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh. Tôi còn đang lo phải làm sao bây giờ, cậu ta giải ước, ngược lại là chỉ cho tôi con đường sáng."
Lý Phi cảm thấy vận may của hắn quả nhiên không kém, trời cao quả nhiên vẫn là hậu đãi hắn, không thì Trần Ký Nguyên sớm không giải ước muộn không giải ước, cố tình giải ước vào lúc này, thật sự là quá thích hợp, quá khéo.
"Tiểu Nam à, anh nói với cô, sắp xếp lại đi, đổi Quý Khinh Chu thành nam chính rồi chờ tin tốt từ anh đi." Lý Phi nói xong cúp điện thoại.
Khương Nam nhìn điện thoại đột nhiên cúp mất, một mặt ngơ ngác, sao tự dưng lại đổi Quý Khinh Chu thành nam chính? Xảy ra chuyện gì vậy? Trần Ký Nguyên giải ước làm Lý Phi vui vẻ tới vậy sao?
Khương Nam cảm thấy bản thân vô cùng mê man.
Sở Thành đang lướt vòng bạn bè, điện thoại vang lên chuông báo, anh nhìn cuộc gọi hiện hai chữ lớn "Lý Phi", chỉ cảm thấy Lý Phi còn rất kiên trì, vậy mà còn gọi lại lần cho anh.
"Lý tổng, tôi nghĩ là tôi đã..."
"Tiểu Sở tổng," Lý Phi đánh gãy anh, "Mới vừa rồi đoàn phim xảy ra một chuyện, Trần Ký Nguyên giải ước, cậu ta rút khỏi bộ phim này, cho nên hiện tại, Tiểu Quý là nam chính bộ phim này, Tiểu Sở tổng, như vậy cậu cũng không đầu tư sao?"
Sở Thành trong nháy mắt giật mình, Lý Phi nói cái gì? Quý Khinh Chu thăng lên thành nam chính? Sao mới có phút sao Quý Khinh Chu đã trở thành nam chính rồi?! Sở Thành không nói gì, anh cảm thấy như này cũng quá huyền ảo rồi đi.
Flashback lại phút trước, Trần Ký Nguyên chính thức đưa ra giải ước với Khương Nam. Nguyên nhân giải ước rất đơn giản, đoàn phim xuất hiện vấn đề thế này, cũng không ai biết lúc nào tài chính mới ổn định lại, nếu như vẫn luôn không có ai đầu tư thì bộ phim này coi như toang rồi. Trần Ký Nguyên sớm đã muốn rời đoàn phim sau chuyện lần trước của Sở Thành, hiện tại bởi vì Vương Bằng Vũ có chuyện, dây xích tài chính đoàn phim đứt đoạn, tạm thời ngừng quay, Trần Ký Nguyên bắt được cơ hội này, đổ thừa cho đoàn phim, lấy lý do thời gian của hắn gấp gáp bận rộn, đưa ra giải ước.
Khương Nam khuyên hắn một hồi lâu, vì tình mà cảm động vì lý để hiểu rõ, nhưng Trần Ký Nguyên một lòng muốn giải ước, Trương Huy vì việc này đã ầm ĩ với hắn nhiều lần, hiện tại cũng không muốn cùng hắn tranh chấp nữa, chỉ ngồi một bên nhìn. Trần Ký Nguyên cùng Khương Nam bên nào cũng cho mình là đúng, nói xong lời cuối cùng, hai người cũng không cam yếu thế bắt đầu rùm beng lên, chọc Khương Nam tức giận vỗ bàn biểu thị, "Được thôi giải ước đi, trả tiền bồi thường vi phạm hợp đồng đây, còn thật sự cho rằng bộ phim này không có cậu thì quay không nổi chắc, vắng mợ chợ vẫn đông!"
Do vậy, mới có một màn Khương Nam gọi cho Lý Phi.
Sở Thành ngồi trước bàn làm việc, một tay tiếp điện thoại, một tay cầm bút gõ lên bàn. Vai chính đổi thành Quý Khinh Chu, vậy thì khác đi rồi, nếu bộ phim này lỗ thì để anh bù, còn nếu bộ phim này hot, không chỉ anh kiếm được lợi, còn có cả Quý Khinh Chu nữa.
Lý Phi ở đầu dây bên kia ra sức thuyết phục anh, "Tiểu Sở tổng, cậu xem, bộ phim này của chúng tôi cũng đã điều tra nghiên cứu thị trường rồi, phim thần tượng thanh xuân vườn trường bản thân nó đã có thị trường riêng rồi, phim này còn là IP cải biên, tuy không phải IP lớn được như IP trên tay cậu, nhưng đã là IP thì ít nhiều gì cũng có fans sách. Quan trọng nhất là, phí tổn của nó thấp, là đầu tư nhỏ thôi, Tiểu Sở tổng, đây chính là bộ phim đầu tiên mà Tiểu Quý diễn, nếu thực sự chết non như thế đối với Tiểu Quý mà nói cũng không hay, thế nhưng nếu cậu chịu đầu tư, cậu ấy thuận lợi diễn nam chính, nếu mà phim hot rồi thì giống như cậu nói đó, hot trước chính là nam nữ chính, tới lúc đó cậu vừa kiếm được lời, Tiểu Quý cũng nổi, cớ gì không làm chứ?"
Sở Thành cảm thấy hắn còn rất biết nói chuyện, biết lấy lời của anh để nói lại anh. Anh thở dài, mở miệng nói, "Gửi tình huống cụ thể của hạng mục này qua mail của tôi đi, mail của tôi anh có nhỉ, để tôi xem qua một chút."
Lý Phi liên thanh đáp lại, còn không quên lấy lòng nói, "Tôi nghe đạo diễn bọn họ nói năng lực nghiệp vụ của Tiểu Quý rất tốt, mặc dù là người mới nhưng trạng thái lúc quay phim rất ổn, không cần chỉ đạo gì nhiều, Tiểu Sở tổng, em trai của cậu giỏi thật."
Sở Thành cười một tiếng, "Dĩ nhiên, có điều năng lực nghiệp vụ tốt có ích lợi gì, người mới mà, đến một tên diễn viên hạng cũng có thể tùy ý dằn vặt."
"Việc này là bọn họ không đúng, tôi đã nói chuyện với bọn họ rồi. Tiểu Sở tổng cậu không biết đấy chứ, nhân viên đoàn phim của chúng tôi cũng không dễ dàng gì. Minh tinh sống rạng ngời đẹp đẽ, còn có fans ở trên mạng nhìn chằm chằm, bọn họ tùy tiện nói một câu trên Weibo là chúng tôi không phải, tập thể fans liền dội bom chúng tôi. Trần Ký Nguyên có địa vị lớn nhất trong đoàn phim, phải mất một thời gian để chúng tôi ký được cậu ta, vì vậy đương nhiên chúng tôi phải tâng bốc cậu ta, cậu ta muốn nhắm vào Tiểu Quý thì chúng tôi cũng không thể vì Tiểu Quý mà không để ý mặt mũi của cậu ta đúng không? Không thì chúng tôi không thù không oán gì với Tiểu Quý, cần gì cứ khó dễ cậu ấy chứ."
"Anh nói lời này, ý là cảm thấy oan ức đấy à?" Sở Thành cảm thấy thật buồn cười, "Lý tổng, tôi cũng là nhìn mặt mũi chị Khương nên mới không thực sự nghiêm túc truy cứu chuyện này, nếu không đám người phó đạo diễn giờ này còn có thể ở lại đoàn làm phim à? Tôi nói thế này nhé, tôi không đầu tư thì thôi nhưng tôi đầu tư thì phó đạo diễn cuốn gói đi sớm đi, cho hắn và mấy tên thiêu thân nịnh trên đạp dưới, thờ cao giẫm thấp tỉnh ra."
Lý Phi vốn định bán thảm một chút, không ngờ thảm bán không được còn bị Sở Thành vặt lại, cũng chỉ có thể cười khan nói, "Tiểu Sở tổng nói đúng, việc này hắn sai, cũng nên chịu chút giáo huấn."