Yến Đôn đang chìm đắm trong thế giới độc thoại nội tâm của mình, nhưng trong mắt người bên ngoài lại chỉ thấy cậu đang ngẩn người.
Mã Lệ Tô dùng cùi chỏ đẩy nhẹ cậu, thấp giọng nói: "Hồn ơi quay về."
Yến Đôn lúc này mới hồi phục tinh thần, chột chột dạ dạ nhìn Ngạn Tảo.
Nhìn gương mặt kia của Ngạn Tảo, Yến Đôn vô cùng xúc động.
Người trước mắt rõ ràng là người trong lòng, cậu lại không thể không giả bộ như người xa lạ.
Yến Đôn ho khan một cái, nói: "Ngạn tổng, chào ngài.
Tôi là thư ký của Trì thiếu gia, tên Yến Đôn."
"Yến Đôn?" Ánh mắt Ngạn Tảo từ trên người Trần Giáng Thần dời đến người Yến Đôn, "Cái nào Yến cái nào Đôn?"
"Yến (燕) trong chim yến, Đôn có chữ tâm đứng cạnh Đôn (惇)".
Yến Đôn giải thích "Chính là..." Yến Đôn vươn tay ra, trong không khí viết viết.
Ngạn Tảo rất nghiêm túc gật đầu: "Tôi kiến thức nông cạn, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy chữ này.
Có thể nói cho tôi biết chữ này có nghĩa gì không?"
Trong lòng Yến Đôn nhảy nhót: Phảng phất nhớ đến ngày đầu hai người họ gặp mặt.
Lần đầu gặp nhau của hai người chính là trong buổi phỏng vấn.
Ngạn Tảo nhìn qua lí lịch của cậu, cũng đã nói: "Tôi kiến thức nông cạn, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy chữ này.
Làm thế nào nhớ được? Có thể nói cho tôi biết chữ này có nghĩa gì không?"
"Đôn" chữ này không tính là quá hiếm lạ, nhưng cũng không phải thường thấy, rất nhiều người cũng khó có thể nhận ra chữ này.
Thế nhưng, kể cả giáo viên thậm chí sếp lớn, đều rất ít người có thể thẳng thắn nói mình không biết, xin giảng giải ý nghĩa.
Cảm giác như thể chỉ vừa là ngày hôm qua làm Yến Đôn bồi hồi, cũng giải thích như ngày hôm đó: " Chữ Đôn này, mang ý nghĩa là trung thực thành thật.
Cho nên nói, anh còn có thể gọi tôi là "Yến thành thật".
Ngạn Tảo tái hiện phản ứng như ngày hôm qua: Khẽ cười một cái, thuận miệng ho khan, lập tức nắm chặt tay mình để bên môi, tựa hồ muốn che giấu nụ cười thất lễ của mình.
Yến Đôn nhịp tim đập còn nhanh hơn ban đầu: A a a a a a a Ông chủ Tảo nhà mình cười lên thật đẹp trai a a a a a a!!!
Lúc trước, Yến Đôn cũng giới thiệu bản thân như thế " Anh có thể gọi tôi Yến thành thật ", mà Ngạn Tảo cũng nở nụ cười như thế.
Tất cả những thứ đang tái hiện này khiến Yến Đôn tựa đang mơ, lại ẩn ẩn một niềm vui bí mật không thể giải thích.
Chẳng qua, Yến Đôn sợ tên mình không dễ nhớ, nên cùng lúc nói với vài người trong công ty, về sau có một đoạn thời gian, rất nhiều người trong công ty đều gọi cậu là " Anh trai thành thật" "Yến thành thật" "Tiểu thành thật" "Em trai thành thật"...!Mãi đến khi Ngạn Tảo nghiêm cấm bằng luật thép "Thư ký Yến chính là thư ký Yến, không cần gọi linh tinh bằng mấy cái tên kì quái." Yến Đôn lúc đó còn rất cảm kích— — cho đến khi cậu phát hiện Ngạn Tảo ghi chú tên mình trong danh bạ là " Yến Tiểu thành thật".
Chà, nhìn xem cậu phát hiện cái gì này?
Một ông chủ ra vẻ đạo mạo!
Yến Đôn lần thứ hai gõ gõ Tổng đài chăm sóc khách hàng: Cuối cùng ta có thể theo đuổi Ngạn Tảo hay không?
Tổng đài chăm sóc khách hàng: Nhân vật "Ngạn Tảo" không hề có tên trong danh sách công lược, cái này, tôi phải đi tra một chút nhoa, moaz moaz, chờ chút nhoa thân ái.
Sau một phút.
Tổng đài chăm sóc khách hàng trở lại: Thân ái, là như vậy, chỉ cần cậu có thể hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, ngoài lề cậu có thể tuỳ ý công lược Ngạn Tảo.
Yến Đôn mừng như điên: Quá tốt rồi!
Tổng đài chăm sóc khách hàng còn nói: Ngoài ra, bởi vì nhân vật "Ngạn Tảo" thuộc về linh hồn đến từ thế giới thực, cho nên " Vầng sáng vạn nhân mê vai chính thụ" đối với anh ta không có bất cứ tác dụng gì.
Yến Đôn:...Được.
Ta có thể tiếp thu sự thật.
Nói thật, nếu như Yến Đôn dựa vào "Hào quang nhân vật chính" lấy được hảo cảm của Ngạn Tảo, cũng không có ý nghĩa, thậm chí còn có chút ti tiện.
Giống như dùng thủ đoạn lừa sắc thấp hèn khiến người khác khinh thường.
Tổng đài chăm sóc khách hàng: Tốt, bên này tăng thêm cho hệ thống thân ái" Nhiệm vụ chi nhánh: Công lược Bá tổng Ngạn Tảo".
Yến Đôn nghe thấy tiếng nhắc nhở "Leng keng" dễ nghe của hệ thống, sau đó lại hỏi: Đây là "Nhiệm vụ chi nhánh", cho nên làm được hay không cũng không ảnh hưởng đến việc ta trọng sinh đúng không?
Tổng đài chăm sóc khách hàng: Đúng thế, đây chỉ là nhiệm vụ chi nhánh, thất bại cũng không ảnh hưởng đến phân định của nhiệm vụ chủ tuyến.
Yến Đôn: Dè de.
Tổng đài chăm sóc khách hàng: Mặt khác, hệ thống đánh giá hệ số độ khó của nhiệm vụ chi nhánh rất cao.
Yến Đôn:...!Gì cơ? Ý mi chính là AI phán đoán ta căn bản không theo đuổi được Ngạn Tảo đúng không?
Tổng đài chăm sóc khách hàng: Đúng nhoa, thân ái, bên này phán đoán bằng điều kiện của cậu, nếu không có hào quang nhân vật chính, trên căn bản là công lược không được bất cứ vị tổng tài nào.
Yến Đôn:...
Tổng đài chăm sóc khách hàng: Bởi vì "Nhiệm vụ chi nhánh: Công lược Bá đạo tổng tài Ngạn Tảo " có hệ số độ khó cực cao, cho nên nếu như hoàn thành sẽ có gói quà tặng thần bí.
Yến Đôn vừa mới bị đả kích tâm tình lập tức vui trở lại: Có thật không? Vậy cũng không tệ lắm.
Yến Đôn phân tích một chút, tuy rằng công lược Ngạn Tảo rất khó, nhưng thất bại thì không tổn thất thứ gì, nếu vạn nhất thành công thì sao? Thành công không chỉ có thể ôm mỹ nhân về, còn có gói quà thần bí lớn!
Còn có cái nào có lời hơn so với cái này nữa?
Yến Đôn đã không thể chờ đợi được nữa, hướng về Ngạn Tảo mài đao soàn soạt.
Yến Đôn sau khi làm nóng người, lại phát hiện một chuyện, nhiều năm độc thân khiến cậu căn bản không biết làm thế nào để chủ động tán tỉnh!
Yến Đôn: Ặc...!Làm sao công lược Ngạn Tảo?
Tổng đài chăm sóc khách hàng: Cần hệ thống vì Nhiệm vụ chủ tuyến sử dụng công năng Trí tuệ nhân tạo giúp cậu thả thính không?
Yến Đôn: Còn có cái công năng tốt này? Nhanh nhanh mở cho ta một cái!
Tổng đài chăm sóc khách hàng: [Trí tuệ nhân tạo giúp cậu thả thính] mở ra.
Vì vậy, trí tuệ nhân tạo login.
Yến Đôn chưa phản ứng kịp, liền phát hiện trong tay mình có thêm một ly cà phê, đồng thời dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai tạt về phía Ngạn Tảo.
Bị tạt một thân cafe Ngạn Tảo:???
Tạt cafe ngay lần đầu gặp mặt sếp lớn Yến Đôn:....!
Đây là cái gọi là Trí tuệ nhân tạo giúp cậu thả thính sao?
Đây là Trí Tuệ thiểu năng nhân tạo giúp cậu độc thân đi???
Yến Đôn còn chưa phản ứng lại, đã bắt đầu rưng rưng run rẩy: "Xin lỗi, tôi không phải cố ý..."
Yến Đôn nói xong câu, chính cậu cũng sắp bị mình làm buồn nôn đến chết, đầy đầu đều đang hỏi làm sao tắt cái công năng "Trí tuệ nhân tạo giúp cậu thả thính" thiểu năng chết tiệt này.
Cậu hốt hoảng nhìn xung quanh, cũng không dám nhìn Ngạn Tảo, lo sợ sẽ nhìn thấy vẻ ghét bỏ trên mặt Ngạn Tảo, nhìn thoáng qua liền đối mặt với Mã Lệ Tô.
Trên mặt Mã Lệ Tô rõ ràng viết: Huynh đệ, tôi biết cậu đau.
Trần Giáng Thần ở bên cạnh phụ hoạ: "Đúng vậy, anh Yến nhất định không phải cố ý!"
Yến Đôn thật sự cảm kích Trần Giáng Thần: Tôi lần trước mới tạt cậu một người cafe, hiện tại còn tạt anh họ cậu, cậu lại còn cảm thấy tôi không phải cố ý.
Biểu thiếu gia, ngài thật sự là thiếu niên thiện lương!
Yến Đôn ở trong đầu tắt công năng
"Trí tuệ nhân tạo giúp cậu thả thính", đoạt lại quyền khống chế thân thể, lập tức không rưng rưng, cũng không run rẩy, cả người khôi phục bình thường.
Yến Đôn một bên lấy giấy ăn giúp Ngạn Tảo chà quần áo, một bên khom lưng xin lỗi: "Thật không phải, quần áo đẹp thế này..."
Còn tốt, Ngạn Tảo mặc không phải là áo sơ mi, mà là áo gió tối màu, may là chất liệu áo không thấm nước, dính cafe cũng không quá lúng túng.
Yến Đôn có chết cũng không dám nhìn sắc mặt của Ngạn Tảo, sau khi nói một tràng dài xin lỗi liền chạy trối chết.
Ngày thứ hai trở lại công ty, Yến Đôn mặt tái mét: Cậu cảm giác nhiệm vụ công lược Ngạn Tảo khả năng cao mình xuất sư chưa ra trận đã chết.
Yến Đôn pha xong ly cafe đem đến văn phòng của Ngạn Trì, lại phát hiện Ngạn Tảo cũng ở bên trong.
Yến Đôn sợ hết hồn, xem ly cafe trong tay giống như dã thú rắn độc, Yến Đôn tránh không kịp cấp tốc đặt ly cafe xuống, sợ mình lại đổ lên người bá tổng.
Ngạn Trì nhìn thấy Yến Đôn, liền vỗ vỗ vai Yến Đôn, quay đầu nói với Ngạn Tảo: "Anh, anh vẫn chưa biết thư ký của em đúng không..."
"Anh biết." Ngạn Tảo vẫn treo trên miệng nụ cười thân sĩ mà Yến Đôn quen thuộc "Tên Yến thành thật, đúng chứ?".