Xuyên Thành Sư Phụ Của Pháo Hôi

chương 24: đấu giá phong đỉnh (2) : linh dị bí tịch

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đấu giá Phong Đỉnh đã trải qua được hơn hai canh giờ, điều khiến tất cả mọi người ngạc nhiên không phải là đại phú hào Tiêu Vân chân nhân hoàn toàn chỉ là “khách ghé thăm”, ngoài miếng ngọc không rõ nguồn gốc ban đầu y mua thì từ đó tới giờ vị phong chủ kia vẫn bình chân như vại.

Ngoài ra còn xuất hiện một con hắc mã không biết từ đâu chui ra là một thiếu niên trẻ tuổi vung rất nhiều tiền mua bảo vật.

Thẩm Huyền Vũ sau một hồi cũng không nhịn được buông lời nghi vấn:

- Rốt cuộc hắn là ai?

Cố Thanh Hoan cũng cau mày nghĩ ngợi:

- Hắn ta trông còn rất trẻ tuổi, nhưng lại không khiến huynh gợi ra một suy nghĩ nào trong đầu, vô cùng bí ẩn.

Nãy giờ y phát hiện thuộc hạ mà Dương Mặc Hàng cử đi điều tra đã trở về với một vẻ vô cùng bất mãn, có vẻ như không kiếm được manh mối nào.

Thiếu niên này rốt cuộc là ai? Từ một thế gia hay một thế lực bí ẩn nào?

Tiêu Vũ vẫn im lặng cuối cùng cũng thắc mắc:

- Các ngươi có để ý những vật phẩm từ nãy tới giờ hắn mua không?

- Đều là đồ lấy ra từ bí cảnh.- Thẩm Huyền Vũ và Cố Thanh Hoan đồng thanh.

Tiêu Vũ gật đầu. Hắn tuy đầu óc dốt nát nhưng điểm này lại đặc biệt chú ý. Những món bảo vật trong bí cảnh kia, ngoại trừ miếng ngọc bội đã rơi vào tay hắn thì cơ bản đều bị tử y thiếu niên nọ mua lại.

Tại sao thiếu niên nọ lại muốn thu thập đồ trong bí cảnh?

Mà rốt cuộc câu hỏi lớn hơn là tại sao lại nhảy ra một cái bí cảnh với nhiều pháp bảo như vậy? Nếu có một sự kiện to lớn như vậy thì vì cái gì trong nguyên tác tác giả đại nhân không đề cập tới?

Và … Tiêu Vũ hắn có cảm giác… mình đã bỏ qua một chi tiết nào đó rất quan trọng!

Thiếu niên kia… cái cách mà hắn trêu đùa Liễu Hạo Hiên, và cái gia tài linh thạch khủng bố kia … thật quen.

Cả ba người Bạch Phong phái đang đau đầu suy nghĩ thì vật phẩm mục tiêu đã xuất hiện.

- Và thưa chư vị, đây chính là bí tịch Linh Dị, được công nhận như là bản sao của công pháp Linh Dị, giá khởi điểm là một ngàn vạn linh thạch.

Tất nhiên khi mọi người nghe vật phẩm này ai nấy cũng hoang mang, trước đây Bạch Phong phái có hai vị chân nhân tọa trấn là Bán Nguyệt chân nhân và Minh Vũ chân nhân.

Cả hai đều là đệ tử truyền thừa của một vị thánh nhân khác đã Phi Thăng từ hơn một nghìn năm trước, nhưng tu luyện trên hai loại công pháp khác nhau.

Minh Vũ chân nhân có dị căn cốt, không thích hợp với những bản công pháp tu luyện theo đường lối thông thường, vì vậy mà vị thánh nhân kia đã tự mình tạo ra một loại công pháp khác phù hợp với thể chất của đồ đệ, công pháp đó được gọi là Linh Dị.

Nếu như trên đời này thật sự tồn tại một bản sao của Linh Dị, chắc chắn sẽ tạo nên một làn sóng chấn động nghi vấn, và những lòng ham muốn không nên có.

Bởi vậy mà Tiêu Thừa mới gấp rút hạ lệnh cho Tiêu Vũ mau chóng tới Phong Đỉnh đoạt lại công pháp, nhưng có lẽ phần lớn là chứng thực xem, đây có đúng là bản Linh Dị thật hay không?

Trong lúc mọi người đang do dự có nên đắc tội với Bạch Phong phái mà giành cuốn công pháp này hay không, thì tử y thiếu niên nọ đã lên giá:

- Mười ngàn vạn linh thạch!

Có cần phải nhắt giá như vậy không???? Để cho người khác theo với chứ. Cú hích này khiến cho tâm tư mấy kẻ vừa rục rịch cứng đơ không dám nhích nữa.

Tiêu Vũ trong lòng kinh hô” quả nhiên hắn cũng muốn lấy bảo vật này” vừa lo sợ rằng cái tên tài sản không thấy đáy kia sẽ đoạt được công pháp, mau chóng hô giá:

- Hai mươi ngàn vạn linh thạch.

Khách tham gia đấu giá tỏ vẻ: Thôi thôi mấy người thích khoe giàu thì kệ mấy người >>>

Tử y thiếu niên mỉm cười, đứng dậy, hai mắt sáng quắc nhìn Tiêu Vũ:

- Chân nhân muốn bảo vật này?

- Phải. – Tiêu Vũ lãnh đạm, trong lòng thì nổi quạo: Không muốn ta vung hai mười ngàn vạn ra để khoe giàu sổi chắc!

Tất cả mọi người đều thắc mắc hàm ý của câu hỏi nhưng thiếu niên lại chẳng nói gì nữa mà ngồi xuống rung chân, giữ vẻ tĩnh lặng từ đầu chí cuối.

Rồi sao?

Vu Lệ Cơ nhấc giá ba lần liền tuyên bố Linh Dị bí tịch thuộc về Tiêu Vũ.

Kết quả không có một màn rượt giá với con số thiên văn nào cả, mọi người không nhịn được thất vọng một phen.

Thẩm Huyền Vũ cau mày, không dành cho tử y thiếu niên nọ một biểu cảm hòa hoãn:

- Hắn có ý gì?

- Kẻ này hành tung quá kì lạ, không thể biết được thế lực phía sau của hắn, chúng ta tốt nhất không nên dây dưa vào. – Cố Thanh Hoan ngưng trọng, suy đoán của y cũng rất hợp lí, rất có th thiếu niên này tới từ Ma giới, nếu như vậy thì quả thật không nên dây vào. Còn về việc vì sao hắn lại nhường Linh Dị bí tịch cho Tiêu phong chủ, quả thật y không đoán ra được. Vì Linh Dị vốn dĩ thuộc về Bạch Phong phái hay sao?

Các bảo vật tiếp theo lần lượt được trình ra, chỉ cần là vật bảo lấy từ bí cảnh kì lạ nọ thì Tử y thiếu niên liền mua.

Có một vài thế gia nhất quyết muốn đoạt bảo từ tay cậu nhưng hoàn toàn không rượt được giá, khiến không ít người sởn gai ốc, dần lo ngại danh tính của thiếu niên nọ.

Hoặc là … họ đã xác định, thiếu niên này không thể sống qua đêm nay…

Thiếu niên đoạt đi nhiều pháp bảo như vậy, lại cô độc một thân một mình, mang thân tu vi Nguyên Anh, tuy không gọi là thấp nhưng đối với thế gia lẫn môn phái đều, muốn nửa đường tập kích chỉ là chuyện cỏn con.

P/s: Đoán xem danh tính của thiếu niên bí ẩn này là ai nào? (=^v^=)

Truyện Chữ Hay