Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Nam Phụ

chương 95

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Kêu cậu ngốc, cậu đúng là ngốc như bò.

Đường Đường sửng sốt sau đó nhìn Mễ Việt vẫn ngốc nghếch như cũ, trong mắt cười xấu xa.

"Tiểu Mễ, nhìn kỹ."

Mễ Việt theo bản năng hỏi, "Nhìn cái gì, đâu phải tôi chưa gặp chú nhỏ cậu...... Đệch!"

Đường Đường đến trước mặt Minh Thiếu Diễm, kéo cà vạt của hắn, nhẹ nhàng nhón chân lên hôn lên môi Minh Thiếu Diễm một cái.

Mễ Việt choáng váng.

Đường Đường nhìn Mễ Việt há hốc mồm mà vui muốn chết.

Hai mắt Minh Thiếu Diễm chứa vài phần ý cười. Người trầm ổn như hắn chợt nghĩ tới bản thân đã ăn không ít dấm từ tên nhóc này, bây giờ nhìn Mễ Việt đứng ngốc lăng ở đằng kia, trong lòng vui hẳn lên.

Vì thế bạn học Mễ tâm hồn nhỏ bé mềm yếu trơ mắt nhìn Đường Đường hôn Minh Thiếu Diễm một cái, sau đó Minh Thiếu Diễm cắn lại Đường Đường.

"Cậu cậu cậu cậu cậu các người!!!!"

"Ha ha ha ha ha ha", Đường Đường cười không ngừng, "Tôi đi đây, tạm biệt ~"

Tạm biệt cái quỷ gì chứ, cậu đừng đi!!!

Mễ Việt táo bạo muốn lôi kéo Đường Đường hỏi đến cùng, nhưng thấy người đàn ông anh tuấn đang ôm Đường Đường, cậu nuốt nước miệng ngoan ngoãn ngậm miệng.

"Tạm, tạm biệt!"

Xung quanh không ít người, đếm sơ qua cũng hơn hai mươi người, ai cũng bị Minh Thiếu Diễm và Đường Đường làm khiếp sợ.

Nhưng đây là đài truyền hình, ở đây có ai không biết Minh Thiếu Diễm. Dù hiện tại thấy bí mật động trời này, họ cũng không dám nói ra ngoài.

Chờ Đường Đường và Minh Thiếu Diễm rời khỏi, lúc này một đám mới ầm ĩ lên.

"Đó không phải là Minh đổng của Thánh Ngu à?"

"Khó trách Thánh Ngu nâng Đường Đường lên tận trời."

"Vẻ ngoài Đường Đường đẹp như vậy, dù không có Minh đổng công ty cũng sẽ toàn lực nâng đỡ, hơn nữa Đường Đường rất biết tiến lên."

"Giới giải trí thiếu gì người vẻ ngoài kiểu này, nhưng chỉ có mình cô ấy nổi tiếng, rốt cuộc vẫn phải có người chống lưng..."

"Thiếu gì người? Cậu thử tìm ra người thứ hai đi, tìm được mới lạ..."

Tiếng nghị luận của mọi người càng lúc càng xa, Mễ Việt và người đại diễn đều chết lặng, vừa lên xe Mễ Việt liền gửi Wechat hỏi Đường Đường chuyện vừa rồi.

[ Ahahaha như cậu đã thấy đó. ]

[ Đó là chú cậu!!!! ]

[ Chú thì sao, chú thì không thể làm bạn trai à? ]

Đường Đường ngồi trên ghế phó lái, vừa nói chuyện với Minh Thiếu Diễm vừa nhắn tin với Mễ Việt. Khi dễ Mễ Việt là chuyện vui vẻ vô cùng.

Mễ Việt bên kia im lặng thật lâu, có lẽ đang chậm rãi tiêu hóa đoạn "Tình cảm cấm kỵ" này. Cả buổi trời mới gửi lại một tin.

[ Aiii, muốn yêu đương thì yêu đương, nhưng đừng kết hôn. ]

Đường Đường định trả lời, Mễ Việt đã gửi thêm một tin nhắn.

[ Sinh con sẽ biến thành (đồ ngốc) ]

Đường Đường:......

[ Có thể sẽ là một con gà nhỏ đó. ]

[ Thật xin lỗi, tôi không nên nói con gái cậu như vậy. ]

[ Có phải hình tượng của tôi trong lòng cậu bị hủy rồi không? ]

[ Hẳn là không đâu, hai ta là anh em mà. ]

Đường Đường:......

Cậu nên câm miệng đi.

Quên đi, không đùa Mễ Việt nữa. Tuy lời nói của cậu trông không tốt tẹo nào, nhưng tóm lại vẫn xuất phát từ ý tốt.

[ Chúng tôi không có quan hệ huyết thống, là giả thôi. ]

[ Cậu đừng gạt tôi. ]

[ Anh em tốt của nhau, ai nói dối là con cẩu. ]

[... Thật à? ]

[ Thật mà, cháu gái thật đã đón về rồi. ]

Sau một hồi Đường Đường giải thích, cuối cùng bạn học Mễ cũng chịu tin. Nghe xong đoạn tình cảm từ chú cháu đến người yêu của bọn họ, Mễ Việt cảm thán, "Hai người như vậy cũng đến với nhau được, còn tôi và nữ thần có phải hết hy vọng rồi không?"

[ Có mà, nhất định là có, tự tin theo đuổi tình yêu đi anh bạn! ]

[ Anh em tốt! ]

Nháy mắt cả người đầy động lực. Được, ngày mai cậu sẽ bắt đầu nỗ lực học tiếng Anh đã bở dở ngày trước, phải bước tiếp về phía nữ thần!

Khóe mắt Minh Thiếu Diễm thấy nụ cười bên môi Đường Đường, ý cười trong mắt không giảm nhưng giọng nói lạnh lùng,

"Nhắn tin với Mễ Việt?"

"Ừm."

"Vui quá nhỉ?"

Đường Đường bỏ điện thoại xuống, "Ghen à?"

"Ừ."

Còn nghiêm trang thừa nhận như vậy, thật đáng yêu.

Nếu không phải bây giờ Minh Thiếu Diễm đang lái xe, Đường Đường thật sự muốn hôn hắn một cái.

Ghi hình xong đã giờ tối, bây giờ sắp qua giờ rồi, Minh Thiếu Diễm nhìn Đường Đường đang không giấu nổi buồn ngủ bên cạnh, "Mệt thì nhắm mắt nghỉ ngơi đi."

"Không mệt", Đường Đường mở mắt, dùng tay xoa xoa cửa sổ.

Bên ngoài đèn đuốc sáng trưng, không lâu nữa là đến Tết rồi.

Năm ngoái cô còn ở nước ngoài quay chương trình, nghĩ tới Minh Thiếu Diễm cô đơn ở nhà liền chạy về. Khi đó rốt cuộc cô xuất phát từ tâm trạng gì trở về nhỉ, là không muốn Minh Thiếu Diễm cô đơn, hay chỉ đơn thuần muốn gặp hắn?

Lâu lắm rồi, Đường Đường không nhớ nữa.

Xe chậm rãi chạy tới cửa, đã hơn giờ đêm, dì Trình lớn tuổi, quá giờ sẽ không ngủ được nên dì đã nghỉ ngơi sớm rồi. Cả căn biệt thự tối đen như mực.

Minh Thiếu Diễm đang muốn bật đèn thì Đường Đường đột nhiên nhào tới. Minh Thiếu Diễm theo quán tính xoay người ôm lấy cô, Đường Đường ngẩng đầu hôn quai hàm Minh Thiếu Diễm một cái.

Đôi mắt trong bóng đêm của Minh Thiếu Diễm lập tức bốc lên ngọn lửa nguy hiểm. Hai tay rắn chắc vòng xuống đùi Đường Dường nhẹ nhàng ôm cô lên. Chân thon dài của Đường Đường tự nhiên quấn bên hông Minh Thiếu Diễm.

Đôi mắt dần thích ứng bóng tối, hình dáng bàn trà, sô pha dần hiện ra, Đường Đường hô nhỏ một tiếng, chợt nhớ tới dì Trình đã ngủ, sợ tới mức che kín miệng.

Minh Thiếu Diễm bị động tác nhỏ đáng yêu của cô chọc ngứa ngáy, hắn ngẩng đầu hôn xương quai xanh Đường Đường, sau đó hai người ngã xuống sô pha trống rỗng.

Trong bóng đêm yên tĩnh tiếng ghế sô pha vang lên nho nhỏ, tiếng vải vóc cọ xát hòa hợp nhau vang lên đầy kích thích.

Môi lưỡi đan xen, tiếng thở dốc ái muội, Đường Đường cầm lòng không đậu ôm lấy cổ Minh Thiếu Diễm, hai chân quấn quanh eo hắn. Cả người cô mềm ra như vũng nước, hai mắt đầy xuân sắc, trong bóng tối cũng không giấu được nét hờn dỗi và quyến rũ.

Quả thực là một nàng yêu tinh.

Minh Thiếu Diễm bóp vòng eo thon nhỏ của Đường Đường, môi càng dời xuống.

Lửa nóng triền miên che đi giác quan hai người, nghe không được nhìn không thấy, thẳng đến khi xung quanh sáng ngời, âm thanh mơ hồ của dì Trình nổ tung bên tai Đường Đường,

"Tên trộm muốn vào đây kiếm tiền à..."

Đường Đường sợ tới mức cứng đơ cả người.

Dì Trình vẫn chưa biết chuyện của cô và Minh Thiếu Diễm!

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ! Dọa đến dì ấy thì sao!

A a a không muốn sống nữa.

Lúc này dì Trình mới thấy hai người trên sô pha, choáng váng.

Đường Đường bây giờ thành con rùa rụt cổ, quần áo hơi lộn xộn nhưng cũng chỉ nhiêu đó mà thôi. Minh Thiếu Diễm bình tĩnh nói với dì Trình, "Đánh thức dì?"

Dì Trình: "... Dì mộng du... Dì về phòng..."

Nói xong còn săn sóc tắt đèn, sau đó lần mò về phòng mình, nhẹ nhàng đóng cửa lại, tựa như sợ quấy rầy đến hai người.

Minh Thiếu Diễm cúi đầu lôi Đường Đường đang co rúm ra ngoài, nhéo nhéo khuôn mặt nóng bỏng của cô, "Thẹn thùng?"

"...... Không có."

Cổ họng Minh Thiếu Diễm truyền ra tiếng cười trầm thấp, ôm cả người Đường Đường vào trong ngực, "Em sao vậy?"

"Có phải dì Trình thấy sợ không..." Giọng Đường Đường rầu rĩ.

Bây giờ so sánh trông dì Trình không sợ chút nào, ngược lại là em đó.

Minh Thiếu Diễm sửa sang lại tóc mái cho cô, "Anh đã sớm nói với dì ấy rồi, đừng sợ."

Đường Đường ngẩng người, "Lúc nào vậy?"

Minh Thiếu Diễm bế người ra khỏi sô pha, "Ngày mai lại nói cho em."

Đường Đường không nói gì, chỉ thuận theo vùi mặt vào bả vai Minh Thiếu Diễm.

Vì thế Minh Thiếu Diễm phát hiện cô bạn gái nhỏ luôn chủ động đêm nay lại ngoan ngoãn hơn bình thường.

Mềm mại như con thỏ con mặc hắn làm gì thì làm.

Cảm giác thật mới lạ.

Hôm sau, Đường Đường từ dì Trình biết được Minh Thiếu Diễm nói hắn cưỡng ép cô cho dì ấy. Đường Đường nghe xong cả người trầm ngâm thật lâu.

Có lẽ lớn tuổi rồi nên dễ cảm động, hơi muốn khóc.

Rốt cuộc Đường Đường đã có thể nghỉ ngơi, mỗi ngày ngủ đến khi tự tỉnh, muốn có bao nhiêu thoải mái liền có bấy nhiêu.

Gameshow quay cùng Mễ Việt lần trước phát sóng trước hai ngày "Kẹo Kim Cương" ra mắt.

Vốn dĩ ratings chương trình này đã không tồi, mỗi lần mời minh tinh lưu lượng đến đều nổi lên một lần. Thành công nhất trong năm trước là tập của hai người mới nổi tiếng, nhưng so với lần này nhiệt độ càng nồng nhiệt hơn.

Ratings cao chót vót là một chuyện, chủ yếu là chương trình hay.

Bốn vị khách mời đều là tuấn nam mỹ nữ, vốn dĩ đã đẹp mắt, hơn nữa quan hệ giữa mọi người đều tốt, ở chung rất dễ chịu, đặc biệt là hai người "Kẹo Gạo".

Vẫn là phong cách ngớ ngẩn quen thuộc, mọi người cười đau bụng. Xem một hồi chỉ cần lời Mễ Việt nói mọi người đều buồn cười. Bầu không khí của cả chương trình hầu như đều vui vẻ, đặc biệt là đoạn xem ghi chú tên lẫn nhau.

Xem tại trường quay đã rất buồn cười, có hậu kỳ vào độ buồn cười càng cao hơn, trong khu bình luận lúc nào cũng có dòng ha ha ha.

Chờ chương trình chiếu xong, không ngoài dự đoán lên thẳng hot search. Người xem qua đều tỏ vẻ cười từ đầu đến cuối, cười không ngừng nghỉ.

Fan hai nhà cũng vô cùng hài hòa bởi vì quan hệ hai người thật sự rất tốt, dù không phải người yêu thì chắc chắn cũng là bạn chí cốt.

Quan hệ không tốt thì sao để tên ghi chú như vậy.

Một chương trình giải trí đem "Kẹo Kim Cương" nóng hơn chút, mà các fan luôn chờ đợi bộ phim càng gấp không đợi nổi.

Cuối cùng đã tới ngày tháng , tối giờ phút, "Kẹo Kim Cương" chính thức phát sóng!

Dì Trình muốn kéo Đường Đường và Minh Thiếu Diễm cùng xem TV, nhưng Đường Đường thế nào cũng không chịu.

Ngồi kế bên Minh Thiếu Diễm xem bản thân yêu đương với Mễ Việt, thật quá quỷ dị.

Đang định lên lầu lại bị Minh Thiếu Diễm túm xuống.

"Cùng xem đi."

Đường Đường: "... Không được..."

"Vậy em muốn lên lầu lén xem à?"

Đường Đường: "......"

Cô thật sự nghĩ như vậy.

Nhưng hình như càng quá đáng thì phải?

Đường Đường rối rắm hai giây, sau đó quyết đoán đi theo Minh Thiếu Diễm ngồi trong phòng khách. Dì Trình nhìn Đường Đường ngoan ngoãn xuống lầu cùng Minh Thiếu Diễm, hai mắt vui vẻ cong lên thành một đường.

Cuối cùng bộ phim cũng phát sóng, bây giờ đang phát ca khúc chủ đề, Đường Đường nghe nghe chợt cảm thấy giọng này có chút quen tai. Một lát nữa đến phần giới thiệu bài hát, được lắm, là Bách Thần hát.

Cô hoàn toàn không biết.

Đường Đường nghĩ nghĩ mở Weibo ra, quả nhiên thấy Bách Thần đã đăng Weibo, bài hát này là bài do chính Bách Thần soạn nhạc viết lời, sau đó biểu diễn.

Nghe khá hay.

Tuy cô vẫn không thích Bách Thần nhưng anh rất có tài trong lĩnh vực âm nhạc.

Tầm mắt tiếp tục nhìn lên TV.

Bộ phim mở đầu bằng cảnh Mễ Việt và một đám bạn cùng lớn nói nói cười cười, nói một câu khái quát thì đó là phần giới thiệu nam chính.

Bạn bè vây quanh, các cô gái thích nam chính, điều kiện gia đình tốt và thành tích nổi trội hơn người. Mễ Việt thật sự rất thích hợp vai diễn này, hơi thở thiếu niên toát lên cả người cậu.

Đoạn giới thiệu nam chính kết thúc, phân đoạn giới thiệu nữ chính bắt đầu.

Lúc quay Đường Đường không có cảm giác gì nhưng bây giờ xem TV, nhìn cô như nghệ sĩ nhạc rock, áo khoác đen, tóc buộc đuôi ngựa, mắt trang điểm đậm, chạy trên chiếc xe máy hầm hố vào trường học.

Đường Đường cảm thấy cả người nóng muốn nổ.

Trông thật ngốc.

Đường Đường hít sâu một hơi mở bình luận trên điện thoại, kết quả màn hình toàn nói thật đẹp trai, ngầu quá. Đường Đường có chút hoài nghi cuộc đời.

Vì thế mang theo cảm giác xấu hổ này Đường Đường chậm rãi nhập tâm vào cốt truyện.

Thật ra đúng là khá đẹp.

Bất giác hai tập đã kết thúc, bản thân vẫn có chút chưa đã thèm.

Đường Đường không nhận ra bản thân có yêu cầu đối với phim truyền hình cao hơn người bình thường rất nhiều. Cô cảm thấy vừa thì với người khác mà nói chính là tuyệt vời.

Ratings ngày ra mắt của "Kẹo Kim Cương" vượt qua tập đầu của "Nhiếp Chính Vương" đạt được thành tích .. Mà hưởng ứng của người xem cũng cực kỳ tốt.

Truyện Chữ Hay