Ngoại truyện: Nguyên Đản vào đại học 10
Đừng nhìn Tiểu Cương Tử là một người nhỏ bé, tuy có thân hình nhỏ nhắn nhưng nó lại rất nhanh nhẹn, làm việc gì cũng như sấm rền gió cuốn, quả thực điểm này giống y như đúc chị dâu hai Đường.
Vợ chồng anh hai Đường đang quét dọn chuồng bò, trước đây con bò này vẫn còn là một con bò con, vậy mà bây giờ đã là một con bò già rồi, người nhà họ Đường không cho nó đụng vào việc đồng áng dù chỉ một chút, sáng sớm mỗi ngày và tối muộn đều sẽ dắt bò lớn ra ngoài đi dạo mát.
Nghe thấy tiếng còi xe, chị dâu hai Đường nhân tiện nói: "Chắc là chú ba họ đã về rồi."
"Nhất định là vậy rồi." Anh hai Đường gật đầu: "Thiết Đản nghỉ sớm hơn Nguyên Đản nên chắc là chờ Nguyên Đản về rồi mới trở về cùng với nhau."
Nói xong, hai người nhanh chóng làm cho xong nốt công việc cuối cùng, họ lại xoa đầu vỗ về con bò già, con bò già rất giống con người, thông minh ngẩng đầu lên cọ cọ vào tay của họ.
"Bác, thím, chúng con về rồi ạ! Anh trai con mang quà biếu tới cho hai người đây ạ!"
Giọng nói của Thiết Đản to rõ đến nỗi vang vọng từ cổng sân đến tận nhà trên.
Vợ chồng anh hai Đường cười tủm tỉm mà rửa sạch tay rồi đi lên nhà trên, thấy Tiểu Cương Tử đang cầm hai cái túi đồ nhỏ, đang hì hục bước qua ngưỡng cửa.
"Để mẹ xách giúp con một túi nhé?"
Tuy rằng là hỏi như vậy nhưng chị dâu hai Đường lại không đưa tay ra."Để con tự xách ạ!"
Tiểu Cương Tử lập tức nói.
Tuy là nó vẫn còn nhỏ nhưng chưa đến một tuổi đã biết nói chuyện, học nói cũng rất nhanh, phát âm còn rõ ràng hơn cả hai anh trai trước đây.
Nguyên Đản lấy quà đã mua cho bọn họ ra, quà của anh hai Đường chính là một chiếc cạo râu điện, còn của chị dâu hai Đường thì là một cái vòng cổ bằng bạc.
Của Tiểu Cương Tử thì là đồ chơi có hình phim hoạt hình hot nhất hiện nay.
Cả ba người họ đều rất thích.
Tiểu Cương Tử lập tức lấy ra để chơi chung với Thiết Đản, mà Thiết Đản cũng vui vẻ đi theo nó, hai đứa trẻ cách nhau vài tuổi bắt đầu chơi rất vui vẻ.
Nguyên Đản đã đi đến chuồng bò để xem con con bò già.
Con bò già vốn đang nằm sấp nhưng sau khi nhìn thấy cậu thì từ từ đứng dậy, rồi đi đến bên hàng rào trước mặt, đôi mắt đó dịu dàng nhìn chằm chằm Nguyên Đản.
"Gần đây có khỏe không?"
Nguyên Đản vươn tay ra để sờ cặp sừng vững chắc của con bò già, con bò già khẽ rên lên một tiếng.
Như thể đáp lại cậu.
Nguyên Đản lại lớn tiếng hỏi anh hai Đường hôm nay có dắt bò già ra ngoài hay không, thì biết được vào buổi sáng, bọn họ đã dắt ra ngoài một lần, sau đó thì cậu lập tức đi vào chuồng bò rồi dắt con bò già đi ra ngoài: "Cháu dắt nó ra ngoài đi bộ một chút đây ạ!"
Lúc này, Thiết Đản và Tiểu Cương Tử cũng đi theo.
Anh hai Đường và mọi người cười dặn dò bọn nhỏ khoan đã, sau đó thì lấy giò lợn bắt đầu nấu và hầm, cha mẹ của tụi nó đều sẽ trở về vào buổi tối, vì vậy tất nhiên phải có một bữa ăn ngon.
Nguyên Đản dắt con bò già đi dạo trên con đường quê, con bò già rất thích sạch sẽ, đến nỗi khi đi ị thì cũng sẽ chọn một chỗ ở trong rừng mà bản thân thường đi.
Cho nên cũng không cần lo lắng về vấn đề tắm rửa của nó.
Bác cả Đường và bác cả gái lúc này một người thì cõng trên lưng một cái sọt, còn một người thì cầm cái liềm, cả hai đều đã có mái tóc hoa râm, năm trước chị dâu họ còn dẫn hai người già đi lắp răng giả nữa, sức khỏe của cả hai hiện giờ cũng không tệ lắm.
"Nguyên Đản đã về rồi sao?"
Bác cả gái nheo đôi mắt đục ngầu của mình nhìn về phía bóng dáng cao lớn bên con bò già.
"Nhất định là vậy rồi, Tiểu Cương Tử và Thiết Đản đều ở đó, như vậy người kia nhất định là Nguyên Đản, đúng là Nguyên Đản rồi!"
Vẻ mặt của bác cả Đường rất chắc chắn, sau đó ông ấy đưa lưng về phía mọi người rồi gọi to đám người nọ một tiếng.
Quả nhiên, sau khi Nguyên Đản và mọi người quay đầu lại, nhìn thấy người ở phía sau thì họ nhanh chóng dắt con bò già đi đến.
Nói chuyện một hồi, hai vợ chồng bác cả Đường cùng trở về, vừa rồi bọn họ đang đi ra ruộng để tìm rau.
Sau khi Yêu Muội biết được chuyện Nguyên Đản đã trở về, cô nhóc đã lập tức đặt sách xuống rồi chạy ra ngoài, hiện tại cô nhóc đang học cấp ba.
"Anh trai của em cũng gọi điện thoại nói Tết năm nay anh ấy sẽ về, thậm chí anh ấy còn dẫn chị dâu về nữa!"
A Tráng vẫn còn đang trong quân đội, bạn gái của anh ấy cũng là một người trong quân đội, năm ngoái anh họ cả và mọi người đã đến thăm hỏi cha mẹ của nhà gái cả rồi, nên năm nay A Tráng sẽ đưa bạn gái của anh ấy về đây ra mắt.
"Em cũng sẽ có chị dâu chứ ạ!"
Thiết Đản vội vàng nói.
"Chị dâu của chị cũng là chị dâu của em thôi." Yêu Muội cười nói.
“Không giống nhau.” Thiết Đản suy nghĩ một chút rồi nói: “Mặc dù cũng là chị dâu của em, nhưng lại không phải chị dâu của anh em.”