Phó Thanh Thư đáp:
"Hiện tại bốn vị thiên kim đều kính cẩn với Phó gia chúng ta.
Sau khi công ty của cha Vương Tâm Nhã bị nhà chúng ta thu mua, các nàng đối với ta càng thêm nghe lời.
Ta an bài các nàng phái người đi phỏng vấn các vị trí tại phòng làm việc của Giang Nhược Ninh. Đoạn đó bên chỗ Giang Nhược Ninh vừa vặn đang tuyển người, cho nên rất dễ trà trộn vào và lấy được những thông tin mới nhất này."
Tô Vãn Kiều nghe xong liền hoàn toàn chấn kinh. Ố mài gót! Nàng đang tỉnh hay đang mơ đây!
Vốn trong kịch bản thì Phó gia nhị tiểu thư là nhân vật phản diện si tình.
Hiện tại, sự thay đổi đột ngột này cũng quá lớn đi! Nàng ấy đã trở thành người kiểm soát mọi thứ. Boss thâm tàng bất lộ là đây chứ đâu!
Thật không thể tưởng tượng nổi.
Phó Hoài Yến cũng khen ngợi Phó Thanh Thù: "Thanh Thù xử lý chuyện này không tệ, mọi người nên học hỏi nàng."
Phó Thanh Thù được đại ca khích lệ thì ngượng ngùng không thôi, nàng e thẹn đáp:
"Đây là việc ta nên làm, ta vẫn là một phần của Phó gia, đương nhiên muốn giúp đỡ Phó gia làm chút chuyện."
Quả thực, mỗi người con của Phó gia đều có trách nhiệm với gia đình.
Lúc này, Phó Dư Trạch đột nhiên lên tiếng:
"Tháng sau ta có một hội nghị y học phải tham gia. Lần này, ta đã cải tiến phương pháp phẫu thuật nội soi ổ bụng, kết hợp với robot phẫu thuật thông minh, tạo ra một kỹ thuật mới về phẫu thuật vi xâm lấn ổ bụng.
Bài luận của ta sau khi công bố đã gây tiếng vang lớn trong giới y học, và trong lĩnh vực phẫu thuật ổ bụng thì đây tuyệt đối sẽ là một bước tiến lớn.
Lúc đó nếu mọi người có thời gian, hy vọng có thể đến xem buổi phát biểu trực tiếp của ta."
Phó Dư Trạch nói hết sức kích động, hắn vô cùng kiêu ngạo về kỹ thuật mới mà mình tạo ra. Đây chắc chắn là thành tựu vĩ đại của hắn trong y học, và hắn rất hưng phấn về điều này.Mọi người trong Phó gia ai ai cũng vui mừng thay hắn, liên tục đáp ứng, nhất định sẽ chú ý chuyện này.
Phó Hoài Yến và Phó Mây Kỳ cảm thấy rất tự hào về thành tích của đệ đệ nhà mình.
Phó Dư Trạch từ nhỏ đã mơ ước trở thành bác sĩ, gia đình vẫn luôn ủng hộ ước mơ của hắn. Bên cạnh đó, đứa nhỏ này lại rất có thiên phú trong lĩnh vực này. Còn trẻ mà đã là bác sĩ ngoại khoa hàng đầu trong nước.
Tin tức này vừa ra, làm cả nhà đều hết sức cao hứng.
Trần Mộ Ngọc nhìn đám con của mình, ai nấy cũng đều ưu tú xuất sắc, lòng bà tràn đầy tự hào và mãn nguyện.
Chỉ cần Phó gia vẫn giữ mãi phong độ thế này, đời này của nàng cũng không còn gì hối tiếc.
Vừa nghĩ vậy, trên đầu Tô Vãn Kiều không biết từ lúc nào xuất hiện thêm nội dung mới.
【 Trong kịch bản gốc, Phó Dư Trạch vì sự cố y tế mà danh tiếng bị hủy hoại.
Tuy chuyện này không đến nỗi làm hắn không thể tồn tại trong giới y học, nhưng cũng khiến cho danh tiếng hắn không còn được tốt đẹp như trước.
Sau đó, Phó Dư Trạch rơi vào hoàn cảnh suy sụp, thất lạc. Chính nữ chính Giang Nhược Ninh đã ở bên cạnh giúp đỡ hắn, bầu bạn, động viên hắn vượt qua thời kì khó khăn đó. Nhờ vậy hắn mới yêu đắm đuối nữ chính.】
【 Sau đó còn có một sự cố nghiêm trọng hơn về gian lận học thuật.
Có người ghen ghét với sự nghiệp thành công của Phó Dư Trạch, khi còn trẻ mà đã đạt được nhiều tiếng vang trong ngành như thế. Nên đã hối lộ trợ lý của Phó Dư Trạch để xóa toàn bộ nội dung bài phát biểu và bỏ thuốc khiến hắn không thể thực hiện bài phát biểu trong buổi hội thảo.
Kết quả là buổi hội thảo rối tinh rối mù hết cả lên, thất bại thảm hại. Giới học thuật nghi ngờ Phó Dư Trạch là gian lận, là làm giả bài luận nên mới không dám đứng lên phát biểu trong buổi hội nghị. Mặc dù sau đó đã được minh oan, nhưng danh tiếng của hắn càng trở nên tồi tệ.
Hắn hầu như không thể phát triển trong giới học thuật nữa. Những người thầy đáng kính không còn tin tưởng hắn, mối quan hệ dần bị cắt đứt, sự nghiệp cũng chấm dứt tại đây.
Thiên tài cuối cùng cũng phải trở thành công cụ trong tiểu thuyết bá tổng lãng mạn.】
Phó Dư Trạch đọc được những nội dung này xong, gương mặt bị doạ đến trắng bệch. Không nghĩ tới còn có loại sự tình này! Thật kinh khủng!
Những kẻ đó có thâm thù đại hận gì với hắn không, mà sao hại hắn tàn nhẫn đến vậy, quả là không từ thủ đoạn nào luôn.
Tất cả chỉ vì lợi ích cá nhân, ganh ghét nhau mà làm tới những việc táng tận lương tâm như vậy. Đó có còn là con người nữa không? Sao mà độc ác đến thế!
Phó Dư Trạch từ trước đến nay, chưa bao giờ có suy nghĩ đến việc dùng quyền lực để đè người. Hắn cũng hiếm khi sử dụng tài nguyên của Phó gia. Nhưng hiện tại, những người kia cứ được nước lấn tới, sắp giẫm lên đầu lên cổ hắn rồi. Nếu vậy, đừng trách hắn không khách khí!
Tiếng lòng của Tô Vãn Kiều vẫn không dừng lại ở đây, nàng vẫn tiếp tục nghĩ.
【 Lúc Phó Dư Trạch bị bỏ thuốc, tên người liên lạc khẩn cấp trên điện thoại của hắn vậy mà lại là nữ chính Giang Nhược Ninh.】
"...."
【 Giang Nhược Ninh nhận được cuộc điện thoại của Phó Dư Trạch, liền ra tay trợ giúp hắn. Khiến hắn lúc trước đã có hảo cảm với nàng, nay càng tăng thêm cảm tình, dẫn đến câu nói kinh điển của những kẻ si tình "Vì ngươi, ta sẵn sàng hy sinh tất cả, bao gồm cả tính mạng này". Vậy là một thiểm cẩu ra đời.】
【 Phó Dư Trạch sau khi bị hạ dược. Dưới tác dụng của thuốc đã làm cho thân thể hắn phi thường suy yếu, khiến hắn luôn cảm thấy lạnh đến mức run lẩy bẩy.
Giang Nhược Ninh đã ôm hắn vào lòng, dùng thân thể của mình để sưởi ấm cho hắn.
Chẳng may, đúng lúc Cố Dư Bạch trở về nhìn thấy cảnh này. Tức đến dồn lên não, đánh Phó Dư Trạch gần chết, nằm trên giường hôn mê nửa tháng.】
【 Nếu không có tình tiết thay thận, đắc tội với nam chính, Phó Dư Trạch đã sớm bị tàn phế rồi.
Sau khi thay thận cho Giang Nhược Ninh xong, Cố Dư Bạch vẫn luôn nhớ mối thù cũ, trực tiếp nghiền nát xương tay của Phó Dư Trạch, khiến thiên tài y học không thể phẫu thuật nữa.
Kết cục cuối cùng là tàn phế suốt đời.】
!!!
Phó Dư Trạch nhìn thấy những nội dung này, sợ hãi đến mức không nói nên lời.
Phó Dư Trạch thật không nghĩ tới, bản thân lại có kết cục bi thảm như vậy.
Mà toàn bộ sự tình đều cảm giác vô cùng ngu xuẩn, hoang đường lố bịch cùng ác độc.
Thậm chí không biết phải bắt đầu từ đâu. Chỉ là những âm mưu phức tạp này nếu mình không biết trước, chắc chắn sẽ bị tính kế, đằng sau sẽ phát sinh cái gì cũng khó nói.
Hơn nữa, Phó Dư Trạch gần như quên mất chuyện cài đặt liên lạc khẩn cấp trên điện thoại. Đó là chuyện của nhiều năm trước, khi hắn đánh cược thua với Giang Nhược Ninh.
Bây giờ nghĩ lại thấy thật buồn nôn. Đối với hành động của nam nữ chính khiến hắn không tự chủ mà sinh ra chán ghét.
Trước đây Giang Nhược Ninh với bọn hắn quan hệ cũng không tệ lắm. Phó Dư Trạch cũng có cảm tình với nàng. Nhưng từ sau khi nghe được tiếng lòng của Tô Vãn Kiều, hắn mới hiểu ra, hoá ra Phó gia bọn hắn chỉ là bàn đạp trên con đường thành công của nữ chính mà thôi.
Phó Dư Trạch nhanh chóng lấy điện thoại ra, đem tên người liên lạc khẩn cấp Giang Nhược Ninh đổi đi. Đang loay hoay đổi, hắn phát hiện ánh mắt mọi người đều đang chăm chú nhìn mình.
Đột nhiên hắn cảm thấy, có lẽ không cần giấu giếm nữa. Tất cả mọi người đều có thể thấy tiếng lòng của đại tẩu mà.
Hắn không kiềm chế được cơn giận: "Đại ca, đại tẩu! Tên Cố Dư Bạch này quá độc ác, thế mà lại làm ra những hành vi súc sinh như thế! Không nghĩ tới kết cục sau cùng của ta lại là gãy tay tàn phế! Điều này đối với một bác sĩ ngoại khoa thật sự quá tàn nhẫn a."
Tô Vãn Kiều không nhịn được nâng trán.
【 Quên bổ sung, không chỉ là tay gãy, chân của ngươi cũng bị đánh gãy, là tứ chi tàn phế.】
【 Ăn uống, sinh hoạt gì cũng chỉ có thể nằm một chỗ trên giường. Sống không bằng chết!】
"....."
Nghe vậy, có người nhịn không được mà phát ra tiếng cười .
"Phụt ha ha ha."
"..."