"Hơn nữa lúc đó ở phim trường quá nhiều người, paparazzi trà trộn vào, CP gần đây của tôi cùng Hân tỷ trong phim không phải tương đối nổi sao, hắn liền đem máy ảnh nhắm vào chúng tôi, những hình ảnh đó đều là đồ mượn, được chụp lại, hơn nữa một ít fans não bổ, liền biến thành chúng tôi từ diễn thành thật, căn bản đều là tin đồn vô căn cứ.
Tôi cùng Khương Hân ngoại trừ đóng phim chung, trong hiện thực tôi còn không có wechat của Hân tỷ nửa! Nếu còn không tin, tôi có thể lấy giới tính của tôi ra thề!"
Cô đem lời thề son sắt ra giải thích cả nửa ngày, đầu bên kia điện thoại lại là một mảnh im lặng, giống như không có ai nghe.
Diệp Tiện: "Tổng giám đốc? Tổng giám đốc.
.
anh tin tôi không?"
Tổng giám đốc không phải là căn bản không muốn nghe cô giải thích, trực tiếp quăng một cây tử () đem cô đánh chết, rồi sau đó nhân cơ hội lấy lợi ích của Linh Độ ra bắt buộc cô chứ? Bằng không, hắn đường đường là tổng giám đốc Bạc Thị, làm sao có thời gian rảnh quan tâm đến tai tiếng của cô?
() trong những bộ phim cổ trang, khi giải phạm nhân ra pháp trường, đợi tới giờ, quan viên sẽ quăng một thanh gỗ có chữ tử ra để đao phủ thực hiện hình phạt cho phạm nhân.
"Không có gì khác?"
Lúc cô thả suy nghĩ mình bay xa, tiếng nói trầm thấp của nam nhân lại truyền đến.
Diệp Tiện dứt khoát lắc đầu, "Không còn gì nửa.
"
"Khi nào đem quần áo tới?"
Diệp Tiện: "?"
Chuyển đề tài nhanh vậy sao? Chẳng lẽ mục đích thật sự tổng giám đốc gọi điện thoại đến là thúc giục quần áo sao? Không muốn nói trắng ra như vậy, nên mới quanh co lòng vòng dùng những chuyện trên mạng để hù dọa cô một chút, không thể nào, hắn thật đúng là lo lắng mình sẽ nuốt luôn hai bộ âu phục định chế quý báu của hắn sao?
"Đã mang ra tiệm giặt quần áo rồi, bất quá nhân viên cửa hàng nói xử lý rượu vang đỏ có chút phiền phức, cần một chút thời gian, tổng giám đốc ngài yên tâm, chỉ cần giặt sạch, tôi sẽ đưa qua sớm cho ngài!"
"Ân.
"
Diệp Tiện thấy hắn muốn tắt điện thoại, liên tục ngăn trở, "Đợi một chút~tổng giám đốc, dạo này rãnh rỗi ngài có xem 《 Chức trường Phong Vân 》chưa, ngài cảm thấy tôi diễn như thế nào? Kỹ thuật diễn có phải là vượt qua dự kiến của ngài không, có phải càng xứng đáng với tài nguyên tốt hơn không?"
Ám chỉ của Diệp Tiện không phải quá rõ ràng, ai cũng có thể nhìn ra lòng Tư Mã Chiêu của cô.
《 Chức trường Phong Vân 》 nói như thế nào cũng coi như là một bộ phim công sở, tinh anh trong giới thương nghiệp như tổng giám đốc, nếu như xem phim này, có lẽ bộ phim này liền trở thành sự lựa chọn hàng đầu đúng không?
Cô cắn cánh môi, chờ mong được khích lệ, không ngờ, trong tiếng hỗn loạn bận rộn ký tên bên kia truyền đến thanh âm lạnh như băng, "Tôi không rảnh xem phim hoạt hình.
"
Diệp Tiện, "! "
Hơi quá đáng rồi! Tuy rằng một bộ phận trong Chức trường có hơi chút bị hí kịch hóa, nhưng là phim hoạt hình? Có tệ đến vậy sao?
Tinh anh thương nghiệp đúng là tinh anh thương nghiệp, còn biết quay lại mắng chửi người.
"Ha ha.
.
" Diệp Tiện xấu hổ mà cười hai tiếng, "Nghệ thuật cùng hiện thực tóm lại vẫn có chút khoảng cách, bất quá phản ứng của mọi người với vai diễn của tôi vẫn rất tốt, ngay cả Lý Gia Hoa cùng Khương Văn sau khi xem xong, cũng cảm thấy tôi là nhân tài cần bồi dưỡng, tổng giám đốc ngài lại không cảm thấy như vậy, nhất định là tôi còn thiếu đất diễn để thể hiện bản thân, đồng thời cũng hiện ra tôi có thể vì Tinh Ngu kiếm tiền, nhất cử lưỡng tiện, tổng giám đốc, ngàu nghĩ thế nào?"
"Muốn tài nguyên?"
Bạc Đình Thâm nói trúng tim đen.
Diệp Tiện vội vàng gật đầu như gà con mổ thóc, "Tổng giám đốc thánh minh!"
"Dùng % của Linh Độ đến đổi.
"
Diệp Tiện: "Xem như tôi chưa nói.
"
"Còn gì nửa không?"
Không có!
Diệp Tiện thiếu chút nữa đem di động bóp nát, hít thở sâu một hơi mới hòa hoãn lại, "Còn có một việc cuối cùng, tổng giám đốc, phí giặt quần áo của ngài tổng cộng là một vạn sáu ngàn tám, ngài xem ngài dùng Alipay hay là wechat?"
Bạc Đình Thâm phút chốc dừng bút lại, ánh mắt từ giấy trắng mực đen ngẩng lên, môi mỏng chậm rãi cong lên một đường cong mỉa mai, "Muốn phương thức liên lạc của tôi?"
Diệp Tiện: "?" Tổng giám đốc ngài tại sao lại nghĩ như vậy?.