Trước khi xuyên qua đây, cô có mơ một giấc mơ về kí ức của nguyên chủ do đó hầu hết những cô gái này cô đều biết.
Cô gái trước đó có biểu tình kiêu căng, bề ngoài lãnh diễm là một nữ nghệ sĩ kí hợp đồng với truyền thông Tinh Không. Trước đây, có diễn qua một vai phụ thứ N trong kịch bản cung đấu, chuyên diễn xuất thể loại này.
Con mà châm chọc nữ chính ở chương trước.
Công ty vốn có rất nhiều tài nguyên, trước đây hầu như đều thuộc về một mình Sở Y Huyên, nên bây giờ sao trời một tỷ Sở Y Huyên đổ, những người khác trong công ty tự nhiên sẽ lao lên tranh giành xâu xé, chia cắt tài nguyên.
Cô cũng không quan tâm các cô ấy tranh chấp như thế nào, trực tiếp đi đến tầng cao nhất mới dừng lại.
Hai tầng cao nhất của tòa nhà được thiết kế thông với nhau, phi thường xa hoa.
Khi Sở Triều Dương bước vào, cơ hồ tất cả mọi người đều đưa ánh mắt về phía cô, có khe khẽ nói nhỏ, có tò mò nhìn đứa bé cô đang ôm, lúc này họ đều cười nhạo cô, còn nghĩ rằng cô đem đứa bé tới để dễ nói chuyện, nhưng mọi người đều nhìn ra, nếu như tổng tài để ý đứa nhỏ này thì làm sao có thể để nó bị Sở Y Huyên ngược đãi cơ chứ?
Sở Triều Dương mặc kệ người khác nói gì, nghĩ gì, trực tiếp ôm đứa bé đi vào văn phòng tổng tài.
Văn phòng tổng tài rất lớn, cửa sổ làm bằng kính rất to, kéo dài tới sát đất, Đỗ Cảnh Khôn đưa lưng về phía cửa sổ sát đất, ngồi trêи ghế dựa ở sau bàn làm việc. Khuôn mặt vì ngồi ngược sáng mà nhìn không rõ biểu tình.
Với cách thiết kế văn phòng như thế này, làm người đi vào không thể thấy rõ biểu tình của hắn, mà Đỗ Cảnh Khôn lại có thể thấy rõ ràng biểu tình của cô.
Thời điểm nhìn thấy Sở Triều Dương ôm đứa nhỏ trong lồng ngực, đôi mày hắn khẽ nhíu lại, khóe môi lại trào phúng một câu, đáy mắt không hề che dấu sự chán ghét.
Cô vốn dĩ lớn lên đã xinh đẹp, tính cách cũng thanh thuần ngoan ngoãn, hắn vừa lúc muốn chơi bời trong giới giải trí, liền công khai bao nuôi cô. Không nghĩ tới, chỉ lăn lộn ở giới giải trí có mấy năm, cái khác cô không học được nhưng lại biết theo đuổi hư vinh, cho rằng chỉ cần sinh cho hắn một đứa con là có thể gả vào Đỗ gia?
Xem ra là hắn đã quá nuông chiều cô, nên cô càng ngày càng lớn mật, còn không biết rằng đối với hắn, cô chỉ là một vật sủng, gặp dịp thì chơi.
Việc duy nhất mà hắn không nghĩ tới chính là cô vậy mà lại dám sinh con của hắn.
Nhìn cô ôm đứa nhỏ trong lồng ngực, Đỗ Cảnh Khôn như một đứa bé tức giận quá mức mới sinh ra chán ghét cô.
Nhưng mà không biết còn có bao nhiêu người đang cười nhạo hắn đâu.Rằng: “Đỗ nhị thiếu ở bên ngoài chơi bời làm ra một thằng bé.”
Đến khi nhìn thấy khuôn mặt cô, khóe môi hắn gợi lên một mạt cười tàn nhẫn.
Người đầu tiên mà Sở Triều Dương nhìn thấy khi đi vào thế giới này chính là Tiểu Trừng Quang, còn người thứ hai là Dương tỷ.
Cô không cảm nhận được một tí ác ý nào ở trêи người Dương tỷ, thậm chí còn tồn tại thiện ý, vậy nên lúc này đây, khi tầm mắt vừa dịch chuyển, cô nhìn thấy Dương tỷ cũng đang ở bên trong thì cô liền chào hỏi Dương tỷ đầu tiên: “Dương tỷ “
Dương tỷ có chút ngoài ý muốn, cũng không có nói lời nào, chỉ nhẹ gật đầu.
Nam nhân đang ngồi sau bàn làm việc ngược sáng với cô trực tiếp đem một phần văn kiện ném lên trêи cái bàn phía trước “Công ty đã quyết định an bài cho cô người đại diện mới, về sau công việc của cô sẽ do Lưu Duệ quản lí. “
Người thứ ba trong văn phòng tiến lên một bước, hướng về phía Sở Triều Dương nhếch miệng cười, lộ ra một chiếc răng vàng nhạt, đôi mắt tam giác của hắn không chút dấu vết quét qua một vòng thân thể Sở Triều Dương, tựa hồ đã vừa lòng với dáng người của cô, hắn vươn bàn tay đến trước mặt cô: ” Sở tiểu thư, về sau chúng ta sẽ hợp tác vui sướиɠ chứ? “
Hai chữ vui sướиɠ cuối cùng âm được nâng lên cao, còn mang theo vẻ ngả ngớn.
Sở Triều Dương hướng về phía hắn lễ phép gật đầu ” Hợp tác vui vẻ “
Lưu Duệ nhìn Đỗ Cảnh Khôn, lại nói với Sở Triều Dương: ” Vậy kế tiếp, chúng ta nói đến chuyện Sở tiểu thư trong khoảng thời gian này tạo nên tổn thất cho công ty, hẳn cũng nên bồi thường tiền vi phạm hợp đồng. “
Hắn lấy ra một chồng tài liệu, đưa cho cô: “Cô phải chi trả một khoản tiền vi phạm hợp đồng là là vạn , mặt khác.. ” Hắn cười không mang theo ý tốt, lấy ra một phần tư liệu khác: “Đây là tập đoàn Mỹ Toa đệ đơn khởi tố cô, lấy lí do vì sự việc này của cô mà làm tập đoàn tổn thất lớn, tố tụng ở tòa án nhân dân Tân Hoa Thị, nói rằng trước kia cô từng là người phát ngôn sản phẩm của họ, nên bắt đền vạn nhân dân tệ.
vạn = tỷ VNĐ
Tân Hoa Thị: Thành phố Tân Hoa hoặc tỉnh Tân Hoa gì gì đó.
vạn = tỷ VNĐ
Sở Triều Dương nhìn tư liệu trong tay, có chút khϊế͙p͙ sợ nhìn về phía Dương tỷ.
Dương tỷ gật đầu: “Đây là sự thật.”
Nguyên chủ Sở Y Huyên là Tiểu Hoa Đán nổi tiếng truyền thông Tinh Không, đúng thật là trước đây có làm người phát ngôn cho tập đoàn Mỹ Toa ở Tân Hoa thị.
Chịu sự kiện lần này về ảnh hưởng xoay quanh người phát ngôn Sở Y Huyên, làm cho việc đóng gói, thiết kế các sản phẩm đổ sông đổ biển, cũng làm cho nhiều sản phẩm của Mỹ Toa bị đọng hàng lại, tiêu thụ gặp nhiều trắc trở, giá trị của nhãn hiệu cũng vô hình gặp nhiều tổn thất. Hiện tại, tập đoàn Mỹ Toa đã đổi người phát ngôn để cứu vãn lại nhiều tổn thất, bỏ ra một số tiền lớn để mời một minh tinh khác là Lư Du Nhiên làm người phát ngôn.
Mà đang trong kì hợp đồng, tập đoàn Mỹ Toa lại thay đổi người giữa chừng vì thế phải trả một số tiền lớn.
Lúc này, Sở Triều Dương cũng không có chú ý đến Lư Du Nhiên, lực chú ý của cô tất cả đều dồn ở việc phải đền vạn nhân dân tệ.
vạn lại thêm vạn, vạn?
Sở Triều Dương chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, trước mắt càng ngày càng tối đen.
Đem cô bán cũng không được nhiều tiền như vậy a!
Nếu như ở thế giới trước đây cô còn có khả năng, nhưng hiện tại thanh danh của cô đang đen không cứu nổi thì đào đâu ra tiền?
Khó trách nguyên chủ bị bức đến mức phải đi diễn phim cấp ba, vạn là rất nhiều a!
Sở Triều Dương cả người đều trợn tròn mắt.
Lưu Duệ nhìn Sở Y Huyên xinh đẹp tinh xảo trước mặt, hắn đã sớm có tính toán trước.
Đã có không ít người hướng hắn hỏi thăm giá cả của Sở Y Huyên, thậm chí còn có một lão tổng muốn chi ra một ngàn vạn cho một đêm XXOO Sở Y Huyên, đáng tiếc lúc đấy cô đã là người của Đỗ Cảnh Khôn nên không ai dám xuống tay.
Hiện tại, Đỗ Cảnh Khôn đã chán ghét Sở Y Huyên, lại đem cô biến đen trêи khắp các mạng xã hội, hắn (Lưu Duệ) cũng đã nghĩ cách để đổi lấy cô từ dưới tay Dương Vân Lam, còn phải dùng một tân nhân mà hắn đã tận lực bồi dưỡng thật lâu cho cô ta (Dương Vân Lam), bất quá đáng giá sao? Đáng giá.
Về sau cô sẽ ở trêи tay hắn…
Lưu Duệ nhìn Sở Y Huyên, cho dù cô đã sinh một đứa nhỏ, nhưng dáng người vẫn như cũ, vừa thon thả vừa đầy đặn, khuôn mặt cô cũng vẫn vậy, hoàn hảo không tì vết. Hắn cảm thấy như cô có một cái móc câu lấy trái tim hắn, chỉ cảm thấy cả cơ thể đều ngứa, thậm chí còn có lúc không bỏ được cô để đưa đến trêи giường của những lão tổng kia.
Nhưng mà mỹ nhân cũng không thể so sánh với tiền tài, giới giải trí là nơi không bao giờ thiếu mỹ nữ, cùng lắm thì hắn chơi trước, chơi chán rồi lại ném cho những người đó.
Nghĩ đến đây, hắn lại nhìn thoáng qua Đỗ Cảnh Khôn, muốn xác định xem hắn có thật là muốn bỏ cô hay không.
” Nếu cô đã xem xong rồi thì trước tiên chúng ta sẽ giải quyết vấn đề tiền vi phạm hợp đồng. ” Lưu Duệ mang một
bộ dáng chỉ xử lí mọi việc theo phép công.
Dương tỷ thấy việc của mình đã giải quyết xong liền hướng Đỗ Cảnh Khôn nói: “Tổng tài, tôi xin phép đi xuống trước. “
Sở Triều Dương dừng ánh mắt ở trêи người Dương tỷ chân thành mà cười nói: ” Cảm tạ Dương tỷ đã chiếu cố em từ trước đến nay. “
Dương tỷ có chút kinh ngạc, nhìn cô một cái, đưa lưng về phía Đỗ Cảnh Khôn hướng Lưu Duệ nói một câu: “Anh hãy tự giải quyết mọi việc cho tốt. “