Thiên giới có không ít chỗ vui chơi, nhưng có một số nơi sẽ có các thiên binh tuần tra, chẳng hạn như Ngọc Lâm Viên lần trước, vườn linh dược nằm trong Thần Đan Điện, Tiên Thú Trì (*) trong Ngự Thú cung,...
(*) Trì: hồ, ao.
Những nơi này trên Thiên giới đối với người bình thường thì không thể tùy tiện đặt chân đến, nhưng đối với các vị Long quân thì đó chính là nơi để ngắm cảnh dạo chơi.
Đây không phải lần đầu tiên Long Thập Thất lên Thiên giới, khoảng chừng vạn năm về trước, hồi còn là Long ấu tể hắn đã được Yêu Hoàng dẫn tới đây, khi đó hắn so với Tuyết Mịch bây giờ nghịch ngợm hơn rất nhiều, suốt ngày nhảy nhót lung tung, tính tình dễ nóng nảy, ai cũng không quản được hắn, một khi làm hắn không hài lòng, hắn liền có thể quất đuôi và phá hư nơi đó ngay tức khắc.
Các loại dược linh thảo vạn năm trong Thần Đan điện cùng trứng Tiên thú ngâm trong Tiên Thú Trì thường xuyên bị hắn phá hỏng, cả ngày làm ầm ĩ đến cả tóc Thiên Đế cũng đã túm qua mấy lần. Nếu lúc ấy hắn không phải toàn thân được bọc bằng da rồng, lại còn là ấu tể duy nhất chưa thành niên của Long tộc tại thời điểm đó thì không biết đã sớm bị Yêu Hoàng đánh chết bao nhiều lần.
Giờ hắn đã trưởng thành, tất nhiên sẽ không quậy vô pháp vô thiên như khi còn bé, hơn nữa không có cái danh ấu tể bảo vệ, nếu gây họa nhất định sẽ bị đánh tơi bời, nửa điểm cũng không chút nương tay.
Tuy hiện tại hắn không dám làm càn, nhưng hắn vẫn có thể truyền lại niềm vui sướng thuở thơ ấu này cho Tuyết Mịch nha.
Thật vất vả mới thuyết phục được tiểu Tuyết Mịch ra ngoài chơi với mình, Long Thập Thất liền đưa Tuyết Mịch đến thẳng đến Tiên Thú Trì.
Trong Ngự Thú cung có Tiên Thú Trì, đa số tiên thú đều ngâm mình trong hồ linh tuyền từ lúc còn là trứng, trứng Tiên thú là do linh khí của trời đất sinh ra, không phân biệt lớn nhỏ, nhưng tất cả đều có sức sống và hình dạng tuyệt hảo. Về phần Tiên thú bên trong quả trứng là gì, thậm chí có phải là Yêu thú hay không, các vị Thần Tiên đều không biết, phải chờ đến khi quả trứng vỡ ra mới biết được.
Trứng Tiên thú này thật ra cũng không hẳn là một quả trứng, phải nói nó như một loại tụ linh thạch thì đúng hơn, bên trong có khả năng ấp ra các loại ngự thú, đồng thời cũng có thể mọc ra linh dược quý hiếm.
Thậm chí vài vạn năm trước, có vị Tiên nhân vô cùng may mắn, từ trong trứng thú nở ra một sợi Hồng Mông Thượng Cổ, trực tiếp đắc đạo thành Thần.
Ngoại trừ người của Ngự Thú cung ra, không ai được phép tùy tiện vào mà không có lệnh bài, đặc biệt là sau sự kiện thảm họa của Long Thập Thất năm đó, việc canh gác càng trở nên nghiêm ngặt hơn.
Vậy mà sau hàng ngàn năm trôi qua, kẻ dám tự tiện xông vào Ngự Thú cung vẫn là Long Thập Thất và lần này hắn lại còn mang theo tiểu Long quân.
Tên tuổi của Tuyết Mịch đã sớm vang danh khắp Tam giới, Yêu Hoàng thì không lạ gì, có điều nghe nói ngay cả Thượng Thần Thời Uyên cũng muốn độc chiếm không buông tha y, Long tộc còn một vị Thượng Thần khác nữa cũng rất yêu thương y. Tiểu Long quân đây chính là bảo vật phủng trong lòng bàn tay của cả ba vị Thượng Thần, thử hỏi coi một cái Ngự Thú cung nhỏ nhoi này làm sao dám chọc y không vui.
Đệ tử trong cung vội vàng chạy đi báo cho cung chủ, cung chủ của Ngự Thú cung mặt đầy đau khổ vội vã chạy tới, khi nhìn thấy Long Thập Thất và tiểu Long quân đang ngồi xổm bên hồ nước nghịch trứng tiên thú, lòng vạn phần đau đớn.Long Thập Thất quay đầu lại thấy có người vừa tới, tức khắc bày ra vẻ mặt lâu rồi không gặp cười nói: " Kim Mãnh Thượng Tiên, ngươi vẫn còn làm việc ở Ngự Thú cung à. "
Kim Mãnh vừa nhìn thấy bản mặt Long Thập Thất liền đau rát cả mặt, nhớ nắm đó Long Thập Thất chỉ mới hơn một trăm tuổi, khi ấy đại chiến Diệt Sát vừa chấm dứt không lâu, chúng Thần Tiên của Tam giới thương vong không ít, trật tự thiên địa, các giới sát nguyên (*)đều cần phải an trí nhân thủ một lần nữa, và những chuyện này tất nhiên là do Thiên Đế, Yêu Hoàng Ma Quân bàn bạc thống nhất với nhau.
(*) Giới sát nguyên: nguyên nhân sâu xa bắt nguồn cho các cuộc chiến tranh.
Cha của Long Thập Thất là Tuần Lệ, một vị Thần tướng tài ba của Yêu tộc, trong trận đại chiến Diệt Sát, ông đã hy sinh thân mình để trấn áp sự bùng nổ của sát giới, tiểu Long quân Long Thập Thất khi đó vẫn không biết rằng cha mình đã hy sinh, Yêu Hoàng cảm thương hắn, liền đem hắn mang theo bên người, cùng nhau tới Thiên giới.
Thời ấy hắn còn là Long ấu tể duy nhất của Long tộc nên được cưng chiều hết mực, đi đến đâu cũng một bộ hống hách đệ nhất thiên hạ.
Hồi đó Long Thập Thất chạy tới đây muốn quậy mấy cái trứng tiên thú ngâm trong Tiên Thú Trì, mọi người không dám dùng vũ lực để ngăn cản, chỉ có thể đuổi theo phía sau, cẩn thận lựa lời khuyên ngăn và dỗ dành hắn, kết quả khiến hắn không vui, cảm giác bị đuôi rồng quất vào mặt, Kim Mãnh tới giờ nhớ lại xương cốt vẫn còn thấy đau.
Hiện tại vất vả lắm vị Long tổ tông kia mới trưởng thành hiểu chuyện hơn một chút, an ổn được vạn năm, không ngờ ngày hôm nay lại có thêm một tiểu Long quân nữa giá lâm, Kim Mãnh nghĩ thôi cũng không dám nghĩ, tiểu tâm can này được cả Long tộc mong ước hết cả vạn năm mới có, uy lực chắc chắn sẽ còn vô pháp vô thiên hơn gấp mười lần Long Thập Thất!
Chưa kể Long Thập Thất còn đang bên cạnh xúi giục: " Tuyết Mịch Tuyết Mịch, nhìn kìa, xem cái quả trứng trắng bóc kia rất giống với trứng rồng của con đúng không? Chúng ta đem nó mở ra để coi trong nó có gì nhé, nếu nó chưa thành hình thì chúng ta sẽ ăn nó luôn. Để thúc nói cho con biết, khi Tiên thú trong quả trứng vẫn chưa thành hình, thì bên trong sẽ là một bãi linh dịch cực kỳ tinh khiết, đặc biệt thơm ngon, nếu ăn trọn một quả, thân rồng của con sẽ dài ra ít nhất một tấc! "
Tuyết Mịch nhìn những quả trứng chất đầy trong hồ hỏi: " Vậy nếu ta uống linh dịch bên trong, trứng sẽ không thể lớn lên nữa sao? "
Long Thập Thất duỗi tay ra, dùng linh lực hút quả trứng trắng như tuyết mà hắn đang để ý trong hồ bay tới tay hắn, thầm ước lượng quả trứng nặng cỡ nhiêu: " Đương nhiên rồi, vỏ trứng bị vỡ, linh dịch cũng bị ăn hết, làm sao mà lớn lên được nữa. "
Tuyết Mịch vội vàng nắm lấy vạt áo của Long Thập Thất, nhón chân muốn với lấy quả trứng trên tay hắn.
Long Thập Thất nghĩ rằng y muốn nó, vì thế hắn nhanh chóng cúi xuống và đưa quả trứng cho y.
Tuyết Mịch cầm được quả trứng, y cẩn thận đặt quả trứng Tiên thú trở lại trong hồ rồi dùng tay hứng nước nước trong hồ đổ lên, trong lúc làm còn sợ Tiên thú bên trong quả trứng chết mất.
Long Thập Thất cho rằng y không thích quả này, nên hắn liền chỉ vào một quả trứng màu vàng kim khác: " Còn quả kia thì sao? Con thấy nó thế nào? Nó có màu vàng óng ả, thật đẹp. "
Tuyết Mịch lắc đầu nguầy nguậy: " Không, không, con không muốn. Chúng nó còn chưa phá vỏ, mở ra lỡ đâu chết mất ròi sao? "
Long Thập Thất ngồi xổm bên cạnh Tuyết Mịch dụ dỗ: " Nhưng đây vốn dĩ là thức ăn mà, giống như linh quả trên cây hay như đĩa thịt linh thú mà con ăn hôm qua đó. Mà cho dù trứng vỡ vỏ, linh thú bên trong cũng sẽ bị phân phẩm cấp. Nếu thuộc cấp thượng phẩm có thể ăn được, nó sẽ trở thành thức ăn của các vị Thần Tiên. Nếu thuộc cấp thượng phẩm không thể ăn thì sẽ đem bán làm thú cưỡi, thú cưng hoặc nguyên liệu luyện đan. Còn nếu thuộc cấp thứ phẩm thì ở Tam Trọng Thiên không cần, chúng sẽ bị bán thẳng xuống hạ giới. "
Vật cạnh thiên trạch, cường giả vi tôn (*), Tuyết Mịch hiểu rõ đạo lý này, y sẽ không cảm thấy tội lỗi chỉ vì ăn một miếng thịt linh thú hay linh quả, nhưng nhìn cái hồ đầy ắp trứng này, mặc kệ số phận tương lai của chúng thế nào, chí ít thì hiện tại y không muốn chúng chết.
(*) Vật cạnh thiên trạch, cường giả vi tôn: vật đổi sao dời, kẻ mạnh thì được tôn trọng.
Long Thập Thất lập tức bế y lên dỗ dành: " Có muốn ăn thử không? Ngon lắm đấy. "
Tuyết Mịch lắc đầu: " Không muốn, mặc kệ sau này bọn chúng có xảy ra chuyện gì, nhưng hiện tại, bọn chúng đang rất nỗ lực lớn lên. "
Kim Mãnh đứng đằng sau cảm động rơi nước mắt, đây là kiểu tiểu Long quân Thần Tiên nào vậy, vốn tưởng rằng y sẽ là tiểu ngang ngược đời thứ hai, nhưng không ngờ y lại thiện lương đáng yêu như thế.
Mới nãy còn ngàn lần chấp tay cầu nguyện trong lòng mong cho hai đại tổ tông này không làm gì gây hại đến trứng Tiên thú trong hồ của mình, ấy thế mà hiện tại lại không nhịn được muốn chọn ra vài quả trứng tốt tốt xíu cho tiểu Long quân chơi.
Chả trách Yêu Hoàng cùng Thời Uyên Thượng Thần tình nguyện xé rách mặt mũi ( nghe đồn ) để tranh đoạt quyền nuôi nấng tiểu Long quân, một đứa nhỏ ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, ai mà lại không thương cho được.
Trong lòng thầm nghĩ tiểu Long quân đã cất công tới đây, mặc dù y nói không cần, nhưng cũng không thể để cho tiểu Long quân uổng công đi một chuyến rồi về tay không được. Ngự Thú cung của hắn tuy không có nhiều đồ quý, nhưng trứng Tiên thú thì lại có rất nhiều mà những cái trứng đó cũng không phải là không cho được, thế nên liền vội vàng sai đệ tử trong cung đệ tử đi vào bên trong Linh Trì tinh khiết, chọn ra mấy cái trứng Tiên thú đẹp nhất.
" Tiểu Long quân, ngài nhìn xem có thích không, những quả trứng này không bao lâu nữa sẽ phá vỏ, mang về cũng không cần tác động gì lên, chỉ cần đặt chúng ở một nơi tràn ngập linh khí và đợi cho chúng tự nở là được. Dựa vào kinh nghiệm của ta, những hoa văn trên quả trứng này có khả năng cao sẽ nở ra linh thú cấp thượng phẩm, nếu nuôi lớn để làm thú cưỡi rất không tồi. "
Tuyết Mịch chẳng chút do dự lắc đầu từ chối, không cần nói gì nữa, đây là lần đầu tiên Kim Mãnh thật tâm muốn tặng trứng Tiên thú cho ai đó nhưng lại thất bại.
Dự định ban đầu của Long Thập Thất dẫn y đến đây là để tìm thêm cảm giác mới lạ, nhưng thấy Tuyết Mịch không thèm lấy mấy quả trứng đó thì cũng đành thôi, vì vậy hắn liền dứt khoát dẫn y đi qua vườn ngự thú nhìn xem, nói không chừng khi nhìn thấy những con linh thú uy phong lẫm liệt kia thì lại đổi ý.
Long Thập Thất nói: " Vườn thú có rất nhiều linh thú, thậm chí còn có thượng phẩm linh thú, cả loài chim lành tính ôn hòa hay hung mãnh liệt thú. Con thích con nào, thúc liền lấy con đó về cho con chơi. "
Tuyết Mịch vẫn kiên quyết cự tuyệt: " Con không cần. "
Thấy y kiên quyết như vậy, Long Thập Thất không giấu nổi tò mò: " Tại sao không cần? Chỉ cần con mang theo một con linh thú hung mãnh bên người, gặp phải người có tu vi thấp, không cần đánh cũng có thể phái linh thủ ra xử lý đối phương. "
Tuyết Mịch nói nhỏ vào tai Long Thập Thất: " Nuôi nhiều thật vất vả, Uyên Uyên nuôi mình con cũng đã rất khó khăn rồi, không thể nuôi thêm linh thú đâu. "
Nghe những lời này, cõi lòng Long Thập Thất chợt không kìm được chua xót cùng đau lòng, nếu không phải hắn đánh không lại Thời Uyên và không muốn làm Tuyết Mịch buồn thì hắn thật tâm rất muốn đoạt lại Tuyết Mịch tự mình nuôi y.
Hãy xem tên Thời Uyên kia đã nuôi con của hắn như thế nào kìa, đường đường là một tiểu Long quân mà lại phải lo lắng rằng mình không nuôi nổi thêm một linh thú sao, khổ ai thì khổ chứ tuyệt đối không được để con cưng của hắn chịu khổ!
Long Thập Thất đầy bụng bất mãn cùng xót xa ôm Tuyết Mịch đến vườn thú, vừa bước vào, lọt vào tầm mắt cả hai là rất nhiều loại linh thú lớn nhỏ khác nhau.
Tất cả linh thú đều được thả rông trong vườn thú, nhưng trên người con nào cũng đã được phong ấn hết, bởi vì những linh thú này chưa lập khế ước nhận chủ, nếu là con thuộc loại lành tính thì không sao, chứ mấy con thuộc loại hung hãn thì rất dễ gây náo loạn, vì thế trên cổ mỗi con linh thú đều buộc một sợi dây bạc làm phong ấn.
Thời điểm Long Thập Thất đang giảng giải cho Tuyết Mịch, Tuyết Mịch bỗng chỉ vào một người đang ngồi trong góc vườn thú hỏi: " Vậy tại sao trên cổ người kia cũng bị buộc dây bạc? "
Kim Mãnh đằng sau vội nói: " Đó là tội tiên, là kẻ phạm sai lầm lớn, đáng lẽ phải bị phạt vào Cấm U Viên, nhưng vì hắn là một con linh thú hóa hình, người phạm tội chính là chủ nhân mà hắn đã lập khế ước, nên hình phạt của hắn không quá nặng, chỉ cần luân phiên làm việc ở các cung điện khác nhau trên Thiên giới để chuộc tội. "
Tuyết Mịch hiếu kỳ hỏi: " Thế chủ nhân của hắn phạm phải tội gì vậy? "
Kim Mãnh vô thức liếc sang Long Thập Thất, ậm ự: " Chuyện đó ta cũng không biết rõ lắm. "
Tuyết Mịch à lên một tiếng rồi cũng không hỏi gì thêm, mặc dù Kim Mãnh Thượng Tiên không nói gì, nhưng Long Thập Thất cũng hiểu được ý nghĩa không đầy đủ trong câu nói mập mờ kia. Người phạm tội ở Cấm U Viên, chỉ e là bắt nguồn từ thảm họa vạn năm về trước.
==================================
Translator & Editor: bwijes