Đầu tiên cậu ta thở dài, nhưng sau khi nghe trợ lý nói Giang Thầm muốn đến thử vai, thì mới lộ ra nụ cười.
“Tiểu Thầm lại tới thử vai chi vậy, thật ra tôi đã sớm suy nghĩ kĩ rồi, muốn đi hỏi Hồ tổng rằng có thể mời Tiểu Thầm đến diễn không.”
Lần đầu tiên Lộ Dã mời Giang Thầm đến diễn xuất ở đoàn phim thì không có mục đích đơn giản như vậy.
Nhưng sau khi thực sự gặp được Giang Thầm và thấy được thiên phú diễn xuất của đứa nhỏ này, thì cậu ta cũng thay đổi ý nghĩ.
Trong giới rất khó tìm được một diễn viên nhí có thiên phú diễn xuất tuyệt như vậy, nếu con trai của bà chủ muốn diễn xuất lại có năng lực tuyệt như vậy, thì chẳng phải vẹn cả đôi đường hay sao?
Tiểu Dương Tiễn có hai cảnh diễn rất quan trọng, lần đầu tiên khi Lộ Dã xem qua kịch bản liền nghĩ đến Giang Thầm.
Dựa theo sự hiểu biết của cậu ta đối với Giang Thầm thì chắc chắn cậu nhóc này có thể đảm đương được nhân vật này.
Ngược lại là Nhị Lang Thần sau khi thành niên lại không dễ dàng tìm diễn viên như vậy.
Ở giới giải trí hiện tại, có rất ít diễn viên có thể kết hợp giữa diễn xuất với đạo cụ với những pha hành động mãn nhãn và có đầu tư tốt nên rất khó để tìm.
Đặc biệt là Nhị Lang Thần còn có một yêu cầu cứng nhắc không thể thiếu —— đẹp trai.
Chỉ yêu cầu này thôi cũng đủ khiến Lộ Dã đau đầu.
Diện mạo đẹp trai còn chưa đủ đâu, ngoại hình của Nhị Lang Thần cũng phải có chút đoan chính và khí chất nữa.
Nhiều yêu cầu như vậy hợp lại với nhau cũng đủ khiến Lộ Dã khó xử rồi.Cậu ta cố ý nhờ trợ lý tìm danh sách diễn viên và so sánh từng người một cả ngày, nhưng cũng không thể tìm ra một Nhị Lang Thần thích hợp.
Hoặc là đẹp trai nhưng lại quá dịu dàng, hoặc là quá thấp, một lý do dứt khoát hơn nữa là kỹ năng diễn xuất vẫn chưa đủ.
Nghĩ tới nghĩ lui một hồi không có cái tên nào hài lòng cả nên chỉ hi vọng vào buổi thử vai được tổ chức với quy mô lớn này, có thể đưa đến vài diễn viên tiềm năng nhưng chưa được biết đến cũng được.
“Chuẩn bị xong nhớ nói với Hồ tổng một tiếng, mời cô ấy đến tham dự vào buổi tuyển chọn diễn viên.”
Số tiền đầu tư lần này lớn hơn rất nhiều nên cậu ta cũng không có ý định đổ hết số tiền kếch xù đó vào thù lao của diễn viên hoặc dùng rất nhiều vào đầu tư cho đoàn làm phim, cho nên Lộ Dã không dám tuỳ tiện đưa ra quyết định.
Về phần chọn diễn viên chính thì cần có Hồ tổng để cùng nhau hội ý và đưa ra quyết định.
Mọi thứ diễn ra rất nhanh chóng.
Lộ Dã có linh cảm mình sẽ tốn rất nhiều thời gian cho khâu lựa chọn diễn viên này nên không muốn bỏ lỡ một chút thời gian nào dù chỉ là một ngày.
Vào mùa đông trời lạnh đến mức làm cho nước ở những con suối có thể đóng băng lại và thời gian để duy trì độ dày của những lớp băng đó an toàn là một tháng, nên đoàn làm phim cần phải khai máy trước thời gian đó.
Nếu không phải chờ đến mùa đông năm sau thì mới quay được phân cảnh đó.
Nếu thời gian kéo càng dài thì trạng thái của diễn viên cũng sẽ khác đi, rất dễ xảy ra những sai sót.
Nên cách tốt nhất là phải khai máy nhanh chóng.
Hai ngày sau, tại hiện trường của buổi thử vai.
Ngay khi Hồ Trân Trân vừa đến thì đã được nhóm diễn viên đang đứng chờ thử vai chú ý đến và chào hỏi nhiệt tình.
Hiện tại danh tiếng của cô ở giới giải trí lớn như vậy, các diễn viên có kỹ năng diễn xuất giỏi hơn phân nửa đã ở đoàn làm phim của Hồ Trân Trân rồi.
Không có bất cứ việc rắc rối nào lại còn đối xử tốt với diễn viên, cung cấp bữa ăn và chỗ ở cho diễn viên cũng đảm bảo tốt nữa.
Mặc dù có chút khó tin khi nghĩ đến điều này.
Nhưng đối với những diễn viên chưa thành danh mà nói, những điều cơ bản này là những điều mà họ để ý nhất.
“Xin chào Hồ tổng!”
Một diễn viên trẻ đứng cách Hồ Trân Trân không xa chào hỏi đầu tiên.
Sau lời chào này giống như có một hiệu ứng dây chuyền vậy, trong lúc nhất thời vang lên từng tiếng chào hỏi không đồng đều cho lắm.
Hồ Trân Trân cũng không biết có nên trả lời bọn họ hay không, nên chỉ có thể liên tục nói “Xin chào mọi người” rồi nhanh chóng đi vào phòng thử vai.
Giang Thầm bị cô kéo đi tức giận nhìn những người đến thử vai
Chờ vào phòng cậu mới kéo góc áo của Hồ Trân Trân buồn bã nói: “Mẹ ơi, đối thủ cạnh tranh của con cũng quá nhiều rồi.”
Ngay lập tức Hồ Trân Trân liền bật cười
“Bọn họ cũng không phải là đối thủ cạnh tranh của con đâu, phải đợi thêm mấy ngày nữa thì con mới gặp được đối thủ cạnh tranh của mình.”
Buổi thử vai hôm nay sẽ lựa chọn những diễn viên phụ có nhiều đất diễn trong phim.
Trong bộ phim điện ảnh như thế này thông thường các diễn viên sẽ không nhận được kịch bản trực tiếp mà diễn xuất theo yêu cầu bên phía đoàn làm phim đưa ra.
Mọi người đều phải diễn giống nhau, chỉ những diễn viên có kỹ năng diễn xuất tốt và ổn định mới có thể bước vào vòng hai nhận đề bài tiếp theo rồi diễn thêm một lần nữa.
Hồ Trân Trân thấy bên ngoài có nhiều diễn viên đến thử vai như vậy, thế nào cũng phải đến tám chín giờ tối mới kết thúc cho xem.
“Hồ tổng, ngài mau vào đi!”
Buổi thử vai đã bắt đầu Lộ Dã đi đến chào hỏi Hồ Trân Trân rồi nhường lại ghế chính cho cô.
Trần Khai thấy thế liền đưa mắt xung quanh tìm một cái ghế nhỏ hơn rồi đem đến để bên cạnh vị trí của Hồ Trân Trân.
Đây là chỗ ngồi của Giang Thầm
Những người đến thử vai tốt xấu lẫn lộn, một số rất xuất sắc nhưng một số lại cường điệu quá mức không thể xem được.
Hồ Trân Trân đã xem hơn một giờ rồi nên cảm thấy có chút nhàm chán.
Rốt cuộc ở phương diện này cô cũng không phải người chuyên nghiệp, xem một lúc thì không sao nhưng khi quá trình này diễn ra quá dài, rất khó để giữa được sự tập trung.