Xuyên Sách Tôi Được Nam Chính Sủng Nịnh Vô Đối

chương 21: chương 18

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Câu chuyện kinh điển của h đêm hôm kia đã trấn động đến toàn diễn đàn trường.

Này làm fangirl truy không ra danh tính thiếu nữ trong ảnh, nhưng họ đảm bảo người con trai kia là Tiêu Dạ.

Tiêu Dạ có bạn gái? Tiêu Dạ hôn phụ nữ? Tiêu Dạ cư nhiên dám đăng bức ảnh mình hôn một người khác mà công khai? Loạn, thật là loạn.

Đến trường cũng vậy, nháo nhào nữ sinh bám sát vách cửa liếc trộm con người bàn cuối vẫn thư thả đọc sách.

Người bản năng hấp dẫn nữ sinh luôn có tỏa chất cấm dục lại đi hôn một phụ nữ thật có chút không dám tin được.

Dạ liên a: Tôi không tin được đại thần của tôi sẽ hôn người con gái khác.

Nhưng lại ước người con gái kia trong ảnh là tôi quá [mếu máo]

Thâm Sơn Đồ: Bên trên nói đúng, cô gái kia quả thực rất đẹp.

Ca ca của các muội đây: trời ạ, mẹ nó, nhìn cái body kia bảo sao học bá Tiêu không rung rinh, tôi còn mê mẩn.

Mộc Thần: đúng vậy, hết sức mê người!!

Không chỉ bàn về Tiêu Dạ họ còn bàn về cô gái bí ẩn trong ảnh.

Không rõ mặt nhưng từ phần sống mũi trở xuống là cần cổ trắng nõn, chiếc váy hai dây màu trà, thấy rõ được xương quai xanh cùng phần nhấp nhô của ngực.

Sở Mộc Vi đọc xong cũng nhăn mày, con trai gì mà bát quái hơn con gái nữa "Bọn họ thật sự quá đồi trụy đi, còn soi cô gái trong ảnh này nữa" mấy bạn học nam cười đùa nói "Bọn họ nói đúng thật, cô gái kia rất hấp dẫn, chắc chắn xinh đẹp vô cùng"

"Đúng vậy, Sở Mộc Vi cậu không phải ghen tị với body cô ấy đấy chứ"

Sở Mộc Vi chỉ hét lên "Các cậu cũng thật lắm chuyện" phía sau "phang" một tiếng rõ to, cái cốc trên bàn của Tiêu Dạ rơi xuống mảnh vỡ văng tứ tung "Còn bàn luận nữa, lưỡi liền mất"

Bọn họ cư nhiên biết thế lực của Tiêu gia nên cũng đành im lặng chỉ tiếc có cậu bạn quá đỗi vênh váo mà coi thường Tiêu Dạ "Tiêu thiếu thật diễm phúc, cho hỏi người đẹp cậu hôn là ai vậy, liệu có thể chia sẻ cho anh em cùng hưởng"

Lần này Tiêu Dạ thật tức giận, người kia căn bản chán sống thèm mùi nhang đi.

Dù ai thế lực cường đại như một loài rồng kiêu ngạo thì vẫn luôn có chiếc vảy ngược.

Tiêu Dạ cũng có, vảy ngược của anh là Bạc Hạ Cửu.

Bạc Hạ Cửu ngồi xem tất cả, bên dưới còn truyền tới cả sát khí khiến lớp học lạnh toát như hầm băng.

Cô cũng không thể thanh minh được, dù thật sự lúc này chỉ muốn đấm cho tên vừa phát biểu kia mấy nhát cho biết nói gà nói vịt thì phải ngậm họng súng.

Chẳng quá mấy tiếng, sắc mặt của học sinh nam nãy mạnh miệng động tới Tiêu Dạ đã tối sầm, nhất là sau khi nhận một cuộc gọi.

Mau liền thấy Tiêu Dạ động thủ không hạ lưu tình, tàn bạo.

Sau đó là, cậu nam sinh phải xin nghỉ học vì lí do gia đình.

Miệng nhanh hơn não quả thực là người chán sống thèm chết đi.

"Tiêu đồng học, ra tay thật không biết kiêng nể.

Thật tàn nhẫn" Bạc Hạ Cửu đứng trong nhà ăn hướng Tiêu Dạ nói chuyện lại thực mau lấy trên tay khay cơm của mình.

"Không nghĩ hậu quả sau" Tiêu Dạ nói như đang thưởng thức một món ăn nhưng lại không biết món ăn đó có thuốc, đại khái giống nhâm nhi mà đau bụng.

Này quả quá là vô tư đi "Không nghĩ tới chuyện này là nên xóa bức ảnh sao, dù sao tôi cũng là một nửa góp mặt trong đó"

Cả hai nhận được khay cơm chọn một vị trí ở chỗ khá ít người ngồi xuống, Tiêu Dạ cũng chỉ nhắm mắt xong thả câu nhẹ tênh "Vậy cậu quản weibo cùng wechat của tôi đi"

Bạc Hạ Cửu nhai một thì cơm chưa nuốt xuống đã đứng ở cổ mà tắc nghẹn.

Gì mà chỉ cần đơn giản là quản lí weibo của anh xong liền xóa đi như vậy được, không phải không muốn xóa mà là kia bất phạm quyền riêng tư cá nhân.

Cố gắng nuốt xuống miếng cơm, Tiêu Dạ cũng mau đưa cô chai nước trên bàn, chai nước mở nắp thực dễ dàng sau khi uống lấy một hơi dài thì cô mới nhận ra bản thân cùng anh hôn gián tiếp, nghẹn ngùng nói "Tôi chỉ muốn cậu xóa bài thôi"

"Tôi xóa" Tiêu Dạ cầm máy đưa ra trước mắt cô, đúng là có xóa thật nhưng mà mấy ngày nay cô cầu mãi như vậy chẳng phải bị lừa sao? Bạc Hạ Cửu cô như cái rạp xiếc vậy à.

rạp xiếc ở đây là chỉ Tiêu Dạ coi Bạc Hạ Cửu là trò đùa hoặc trò tiêu khiển.

Dù Tiêu Dạ đã xóa bài nhưng như thế càng khiến những người khác công nhận Tiêu Dạ và cô gái trong ảnh có vấn đề, vì vậy tin đồn này đã truyền đến tai giáo viên.

Tiêu Dạ bị gọi lên phòng giáo vụ khiến mọi người bàng hoàng hóng hớt đứng ở cửa xem.

Bạc Hạ Cửu cũng có chút lo lắng, nhưng gấp sao cũng không bằng Dĩnh Như.

Cô nàng tuy buồn bực vì chuyện bức ảnh dẫu thế cô (Dĩnh Như) không thể ngơ mắt nhìn người mình thích gặp chuyện không tốt lành.

Dĩnh Như gấp gáp muốn len vào, cô bạn thân của cô (Dĩnh Như) thấy vậy liền kéo trở lại.

Chỉ sợ bạn mình ngốc nghếch làm mọi thứ trở lên rối loạn hơn.

Dĩnh Như rơi nước mắt, mếu máo, thật đáng thương nhưng cũng đáng buồn cười.

Tiêu Dạ không phải là người ngốc cũng không thể không đối phó được chuyện này.

Bạc Hạ Cửu tâm cũng nguội lạnh liền rời đi, lấy cặp trốn ra sau góc khuất của hành lang tòa nhà cũ.

Bóc chiếc giấy bạc, cô bỏ một viên kẹo vào miệng ngắm nhìn bầu trời.

Chỉ còn hơn một tuần nữa toàn trường sẽ nghỉ đông, ai cũng sẽ về nhà ăn tết, còn cô, một mình ở căn hộ trống vắng như năm trước đón giao thừa.

Năm nay đáng lẽ sẽ là ăn tết người cùng bọn Sở Mộc Vi, họ lại cáo không thể được, cha mẹ sẽ đưa về quê ăn tết khả năng phải trước một ngày khi kì nghỉ đông kết thúc mới lên được.

Cô cũng chỉ nói không sao, ăn tết một mình cũng không có buồn cô có thể bật "Gala mừng xuân" xem, ăn mứt, ăn há cảo và thêm một cốc rượu gạo ngọt.

Cần như vậy là đủ rồi không thêm gì hơn.

Truyện Chữ Hay