“Không gì!” không nhanh không chậm liền đáp lại, cô lại không hỏi thêm gì nữa.
Mặc anh muốn đi hay không liền đi trước.
Có đôi lúc cô thấy người con trai này khó hiểu đến phát bệnh, tác giả của truyện dù miêu tả chi tiết đến khi cảm thấy hết lời để nói mới liền dừng.
Ai chả biết cái hình mẫu này đều là trong sách rồi đi.
Đọc có kĩ đến đâu thì vẫn thật sự khác nhau nam chính trong truyện và nam chính hiện tại mặt lạnh là mặt lạnh nhưng biểu hiện lại khó đoán.
Ra đến cổng Bạc Hạ Cửu bắt taxi tới khu trung tâm thành phố mới dừng lại xuống xe.
Cô bước vào tòa nhà cao tầng, bấm thang máy rồi quẹt thẻ căn hộ của mình.
Thang máy khi đến tầng cuối mới dừng lại.
“Ting” cả căn hộ cao cấp hiện ra trước mặt.
Bạc Hạ Cửu thật là con nhà có chút gia thế.
Ba làm bên bất động sản mẹ lại là giám đốc ngân hàng tài chính, sinh ra cô con gái độc nhất càng thêm yêu quý.
Cả tòa nhà này cũng là cha mẹ tín nhiệm giao cô làm ăn coi cũng muốn coi gái tự lập.
Bạc Hạ Cửu liền tu sửa thành các phòng rồi bán thành chung cư.
Mỗi tầng là căn hộ có cả cho gia đình có cả thuê ở.
Thuê ở thì cô cho vài căn phòng có thể nhỏ hơn hoặc rộng hơn giá thành có thể là tệ đến tệ , nhất thiết sẽ để cho họ ở tầng có đến căn hộ.
Người thuê rất nhiều, chỉ có dưới hộ là gia đình mua.
Riêng có tầng trên cùng của cô là rộng rãi phải dùng thẻ mới được phép lên trên.
Phòng ốc rộng rãi thoải mái, tivi LG Signature OLED bàn trà cẩm thạch cùng chiếc sofa Vincenzo De Cottis màu baby blue, phía dưới trải thảm lông ấm áp.
Phía sau lưng căn phòng bếp cô đặc biệt thích nơi này, nấu ăn đôi khi có thể khiến người khác thư giãn.
Cô nhẹ nhàng đi tới phòng ngủ để chiếc cạp xuống, treo áo khoác đồng phục lên móc treo rồi tới gần giường nằm úp.
Cảm nhận được chăn đệm mềm mại khiến cô cực kì muốn đi ngủ ngay lúc này.
Nhắm mắt hồi tưởng những gì còn nhớ trong tiểu thuyết “ ngày tôi theo đuổi học bá” lại nhẩm tới có lẽ ngày mai nữ chính sẽ xuất hiện.
Cách đây hơn một tuần trước nữ chính đổ bệnh, à nữ chính tên Dĩnh Như, một người khá là phiền luôn luôn bám theo nam chính hết nơi này nơi khác đều lẽo đẽo chạy theo.
Thật không hiểu nổi niềm tin và sự nhẫn nại của Dĩnh Như xuất phát từ đâu mà có.
Có lẽ mai cô lại được nghe tiếp những lời phiền nhiễu tiếp.
Xuyên vào đây được tháng vừa hay rơi vào ngày đầu đi học, cô bắt đầu học tập bình thường như bao người khác.
Biết được mình xuyên sách rồi thành nhân vật Bạc Hạ Cửu cô cũng hơi sợ.
Nhưng khi nhìn thấy nhân vật này cũng thấy Bạc Cửu kia kinh hãi, trong tiểu thuyết nhân vật nữ phản diện Bạc Hạ Cửu được miêu tả là rất đẹp, đúng là nhìn một lần thấy kinh diễm.
Da trắng hồng hào, khuôn mặt lại nhỏ nhắn vừa lòng bàn tay.
Khó có thể không nói nhân vật này là nữ chính đi.
Cô đã định là sẽ sống theo ý của mình, nhà hạ chờ nhân vật chính cưới nhau.
Tiết học vào ngày thứ năm có hơi thay đổi, nghe nói là sẽ chọn thành viên để tham gia cuộc thi đấu bóng rổ.
À, Bạc Hạ Cửu chắc sẽ tham gia vì cô có thần kinh vận động rất tốt.
Tất nhiên cả việc cô lén ba mẹ đi học võ thêm.
Cơ thể trước cô rất tốt nhưng cơ thể này lại hơi yếu vậy nên cô muốn nâng cao bản thân rèn luyện thể thao nghiêm túc.
“Thi đấu bóng rổ giữa các lớp sẽ được tiến hành tổ chức vào tuần sau, học sinh nam lớp mình gần như đều được chọn rồi.
Giờ còn học sinh nữ, có ai tự nguyện không?” Bạc Hạ Cửu giơ tay báo danh “Em”.
Chủ nhiệm dường như rất hài lòng mỉm cười “Còn bạn nữ nào nữa không?” Lớp lại rơi vào trầm tĩnh không ai muốn ra mặt cả.
Bỗng một người ngồi phía dưới cô tổ bên cạnh khẽ giơ tay phát biểu ý kiến.
Đó là Tôn Thắng, nam sinh trong đội bóng rổ “Thưa cô nếu các bạn nữ đồng ý tham gia em và Tiêu Dạ sẽ cùng tập luyện với các bạn”.