Xuyên Qua Thế Giới Nữ Tôn Làm Giàu Sủng Phu Lang

chương 33

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong lúc Mục Liên quan sát Trần Yên thì hắn ta cũng đang đánh giá Mục Liên

Hừ chỉ là hơi dễ nhìn một chút thôi, so với hắn ta thì thua xa, xem ra hôm nay đến đây đã nắm chắc bảy phần thành công rồi

- A ngươi là phu lang của A Linh đi, đây là Trần Yên có lẽ ngươi cũng biết được cháu ta lúc trước là hôn thê của thê chủ ngươi rồi, hôm nay ta và cháu mình đến đây là muốn đem hắn bầu bạn với A Linh và giúp đỡ ngươi

- Đánh rắm, cái loại tham tiền phụ nghĩa mà còn dám đòi gả đến đây, A Linh nó đã nói rồi,cả đời này chỉ có mình Liên nhi thôi ,các ngươi mơ đi, mau cút hết cho ta , còn nếu không, Ngưng nhi con đi đến nhà của Mộc a di kêu A Linh về đây cho ta !

- Dạ !

Liên Ngưng đi nhanh ra cổng, vì có thay nên hắn không dám chạy nhưng cũng không đi chậm

Không những hắn muốn kêu Linh tỷ và mà còn có Mộc a di cùng với thê chủ ngốc của mình nữa

Kêu tất cả về đánh chết hai cái tên khốn kiếp đó

- Kêu A Linh về cũng hay, vừa lúc chuyện này cũng cần A Linh biết mà đúng không ?

- Thê chủ sẽ không đồng ý, ta không cho phép !

- Đúng vậy, A Linh chắc chắn sẽ không đồng ý, một kẻ vì tiền phản bội người khác, bây giờ bị người ta chơi đến banh rồi mà còn dám đến đòi gả, không biết nhục nhã !

Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Hà Ân ông khi nói chuyện mà lại nặng lời như thế

Nhưng thật sự không thể nhịn nổi

- Ha...ta như thế thì sao, có khác gì hắn chứ ,không những vậy ta có một việc có thể làm được còn hắn thì không !

Trần Yên đứng lên, đi về phía Mục Liên cười nhẹ nhàng

- Đó là việc sinh con!

Mục Liên trấn động, thân thể run rẩy, hắn biết sẽ có một ngày như vậy

Sẽ có người đến đây đem thê chủ của hắn đi, rồi người đó sẽ sinh cho thê chủ hắn vài đứa nhỏ, việc mà đến bây giờ hắn vẫn không làm được cho nàng

Có phải sau này thê chủ sẽ không cần hắn nữa không

Nhìn Mục Liên mất hồn, Trần Yên cười khẩy, cần gì A Linh có đồng ý hay không, chỉ cần Mục Liên vẫn không có con thì hắn chắc chắn sẽ có cơ hội

Phụ nữ mà yêu thích chỉ là thời gian thôi, còn việc con cái mới là quan trọng

Chỉ cần hắn ta vào được ngôi nhà này, sanh cho nàng ta một đứa con vậy thì quá khứ của hắn ta có là gì

- Ngươi thấy ta nói đúng không, ngươi không thể giúp nàng có hậu thế sau này, vậy chẳng lẽ ngươi cứ ích kỷ giữ nàng như vậy, ngươi làm thế thì ăn nói với cha và mẫu thân A Linh ra sau đây !

- Ngươi im miệng, ai nói với ngươi Liên nhi không thể có con, dù không có đi nữa, ta chắc chắn A Linh cũng sẽ không cưới người khác !

- Thôi nào Hà Ân , sau ông biết trước được, không phải con ông chỉ là một đứa ngốc nhưng ông vẫn muốn có cháu đấy thôi, với lại cũng đã hai năm rồi thì còn nói cái gì mà có thể với không thể nữa chứ !

- Ngươi cái tên khốn Trần Yên này, ta đánh chết ngươi !

Ông chạy đến nhà bếp, vác ra cây chổi to, đuổi tên đó chạy khắp nhà

- Aaaaaa cứu mạng...

- Đánh chết tên khốn nạn nhà ngươi !

- Hà thúc, người đừng đánh nữa, chuyện này để thê chủ về đi thôi !

Hà Ân không tin vào tai mình, Liên nhi vậy mà lại đồng ý

- Đúng vậy đứa trẻ này đúng là biết điều, yên tâm sau này con của Yên nhi cũng sẽ chăm sóc tốt cho ngươi thôi

Mục Liên đứng đó sắc mặt tái nhợt, hắn thật ra không muốn một chút nào, nhưng đây là việc quan trọng, hắn chỉ muốn thê chủ mình được hạnh phúc trọn vẹn hơn

Còn hắn nếu thê chủ đồng mối hôn sự này, hắn sẽ ra đi

Hắn không thể nhìn cảnh nàng bên cạnh người khác, hắn...hắn...

Dưới chân bỗng cảm thấy ấm nóng, bụng dưới quặn đau

- Hà...hà thúc, ta đau quá..

Hà Ân ông quay lại nhìn thấy Mục Liên ngã xuống, dưới thân còn đang chảy máu

Chưa kịp đi đến thì đã có một bóng dáng chạy qua mặt ông, ôm người lên

- A Liên, a Liên chàng làm sao thế ?

- Lý Thạch mau, mau vào trong lấy xe trở Liên nhi lên trấn tìm đại phu , Hà Ân ông mau đi theo, việc ở đây cứ để ta và Lý Thạch là được !

Nghe lời dặn dò, mọi người chạy nhanh đi làm, khi xe đã đến trước nhà, Hà Ân và Liên Ngưng vào xe ôm lấy Mục Liên, còn Lan Linh phía ngoài đánh xe nhanh chóng

Trước khi đi cô còn dặn Mộc a di không được phép để hai người kia đi

- Nếu A Liên mà có việc gì, ta chắc chắn không để các ngươi sống tốt!

Trần Yên đây là lần đầu tiên nhìn thấy một ánh mắt đáng sợ như thế, trong nhận thức của hắn A Linh là một người tốt tính, lúc trước khi chạy đến chất vấn hắn vì sao bỏ cô , cô vẫn không nổi giận, lần gặp gần đây là khi thấy nàng ở chung với phu lang của mình, cả khuôn mặt toát ra sự dịu dàng

Lúc hắn ta nghe đệ mình nói cô là một người đáng sợ, hắn không tin, nếu đáng sợ thì làm sao có thế có khuôn mặt như vậy với tên Mục Liên kia chứ

Bây giờ hắn mới biết, bộ mặt đó ngoại trừ tên kia, thì cô cũng không dành cho bất kỳ ai

Nếu như hôm nay hắn ta không đến đây, nếu như hắn ta tiếp cận cô từ từ liệu có thể thay đổi được

Và nếu ngay từ đầu hắn không vì sự sang hè mà buôn bỏ cô, vậy liệu có phải những hạnh phúc bây giờ là của hắn ta .

Truyện Chữ Hay