Ngày kế tỉnh lại, Hạ Noãn rửa mặt rồi ra cửa, trước tiên liền đi tìm người vẫn hay thường xuyên ngồi bên sô pha chờ cô.
Chỉ là lại phát hiện phòng khách không ai.
Cô có chút quái dị, không khỏi nghĩ, không phải là hắn biết mình muốn chia tay cho nên trốn đi đi ?
Đương nhiên này không có khả năng.
Cô lộc cộc đi xuống lầu.
Hứa Tĩnh nghe thấy tiếng, từ trong phòng bếp nhô đầu ra, cười nói "Dậy rồi à ? cơm sáng có rồi, lại đây ăn đi."
"Dạ." Hạ Noãn gật đầu, mang dép lê ngồi xuống bàn cơm. Mặt hơi phụng phịu,còn có chút bộ dáng không ngủ tỉnh , cô rất ít ngủ, vậy mà lần này ngủ một cái tới tám giờ mới thức, thật là quá muộn, nhưng mà ngủ cung· rất thoải mái.
Hứa Tĩnh đem đồ ăn bưng lên, thấy cô còn bộ dáng ngốc ngốc, trìu mến nói "Ngủ thêm một chút nữa cũng không sao, phải ngủ cho thẳng giấc mới có tinh thần nha, đúng rồi, Thịnh Ngật đi công ty rồi."
"A" Hạ Noãn kinh ngạc.
Hứa Tĩnh thấy vậy, buồn bực nói "Thằng đó mỗi ngày quấn lấy con nói chuyện điện thoại cả tiếng đồng hồ cũng chưa nói cho con biết à ? Sau khi con đi rồi, nó mới nói địa chỉ công ty đã tìm được rồi, hiện tại đang tuyển người gì đó, nghe nói hôm nay phỏng vấn mấy vị trí quản lý cao cấp nên nó phải đi qua."
Hạ Noãn mờ mịt lắc đầu, lại cẩn thận suy nghĩ một chút cốt truyện trong trí nhớ của mình. Tác giả viết truyện không theo tuyến thời gian rõ ràng, nhưng cũng không thể nào sớm quá nư vậy ? Hiện giờ mới cách thời gian Thịnh Ngật xảy ra tai nạn xe cộ mới không đến nửa năm .
Nhưng nghĩ đến chân hắn khôi phục sớm hơn nhiều so với trong sách, tâm tình của cô cũng phần nào lý giải.
Cô gật đầu "Chắc là đã quên nói rồi, hiện tại đang là giai đoạn rất quan trọng sao ?"
Hứa Tĩnh nói "Là rất quan trọng, nó muốn đem hết tất cả sự tình năm trước giải quyết cho xong hết, trong vòng một tháng sẽ buông hết mọi việc, chuyên tâm ăn tết, năm sau là có thể bắt đầu công việc mới."
"Làm cái gì vậy ?" Hạ Noãn hỏi.
Hứa Tĩnh "Mở công ty, nó nói con có vẻ hẳn là muốn vào giới giải trí, trong giới giải trí mối quan hệ của nó cũng không ít, thành lập một công ty giải trí nhỏ, đến lúc đó tìm tài nguyên cho con cũng tốt một chút."
Hạ Noãn "Tình trạng anh ấy hiện giờ nếu chịu đả kích, sẽ thế nào ?"
Hứa Tĩnh nhíu mày, nghĩ nghĩ, trêu chọc nói "Cũng xem cái đả kích gì, nếu là con xảy ra chuyện, nó chắc công làm được một nửa cũng suy sụp luôn."
Hứa Tĩnh là nói giỡn, bà chỉ l thuận miệng đánh cách khác, thuận tiện lộ ra một chút tầm quan trọng của Hạ Noãn trong lòng con trai.
Nhưng trong lòng Hạ Noãn lại nhảy dựng, cảm thấy sự việc buổi sáng nay đã quyết định xong lại có chút trầm trọng, bây giờ đang là thời khắc mấu chốt của Thịnh Ngật, sáng nay mà cô nói cái chuyện đó chắc công ty đang mở cũng khỏi mở luôn.
Nhưng cô cũng có chút không cam lòng, vốn dĩ quyết tâm đã hạ xuống rồi nhưng tựa hồ bắt đầu dao động, cô mau chóng đè lại, rũ mắt nhìn cháo trắng trong chén .
Chắc chờ thêm một thời gian đi, nhưng chia tay vẫn nhất định phải làm.
"Ăn cơm đi, để nguội không tốt cho dạ dày đâu." Hứa Tĩnh xoa xoa đầu cô, nhắc nhở nói.
"Dạ." Hạ Noãn nhanh nhẹn uống hết cháo, lại ăn cái bánh bao, ngửa đầu nhìn Hứa Tĩnh ngọt ngào nói "Dì làm cơm càng ngày càng ngon nha."
Một câu này làm Hứa Tĩnh tức khắc mặt mày hớn hở "Vậy hả ? vậy ăn nhiều một chút, giữa trưa muốn ăn gì ? hiện tại trời lạnh, hay ăn lẩu đi !"
Hạ Noãn tức khắc gật đầu "Được đó, được đó."
Cơm sáng xong xuôi, Hạ Noãn liền nhận được điện thoại, phu nhân Lý đạo diễn và mấy người bạn lại muốn mua hoa. Lần trước chậu Thịnh Đường Phượng Vũ của Trương phu nhân, trước khi Hạ Noãn đi đóng phim một ngày đã đưa qua, kế tiếp vội vàng đi đóng phim, mọi người ai cũng đều biết nên cố tình không liên hệ, hiện giờ cô đã đã trở lại, nghe được tin tức mọi người liền gấp không chờ nổi gọi điện thoại lại đây.
Hạ Noãn lập tức ngựa không ngừng vó vội vàng chạy qua đi kiếm tiền.
Giữa trưa, Thịnh Ngật cố ý trở về ăn cơm trưa, nhưng bởi vì hắn cũng vội, chuyện kiện tụng, chuyện mở công ty mới, tất cả đều trong giai đoạn căng thẳng cùng trù bị, mới ăn cơm xong liền rời đi, thậm chí còn có vẻ có tư thế lảng tránh, chưa chủ động cùng Hạ Noãn nói một câu nào.
Cái này làm cho Hạ Noãn cũng lơ mơ không hiểu nhưng cũng đông thời nhẹ nhàng thở ra.
Lần gần nhất cùng Thịnh Ngật nói chuyện, cô luôn có một cảm giác tim đập không quá ổn, vẫn là đừng nói chuyện.
Nhưng mà tình huống thực tế là Thịnh Ngật mấy ngày nay bận quá, hắn cũng không dám cùng Hạ Noãn tiếp xúc nhiều, sợ bản thân lại luyến tiếc ra cửa, chậm trễ thời gian, chờ nhanh chóng qua cái gian đoạn quan trọng nhất này thì tốt rồi.
Chờ thu xếp xong, hắn thề, nhất định phải mỗi ngày đi theo Hạ Noãn bồi dưỡng cảm tình.
Sau đó...
Bên này hoà thuận vui vẻ, trên mạng lại bắt đầu huyết vũ tinh phong, bởi vì phiên tòa Thịnh Ngật kiện công ty Hoa Lệ và người đại diện cũ Chu Mộc Sâm đã bắt đầu.
Thịnh Ngật bên này có chỗ dựa là đoàn luật sư SU, còn có vô số anh tài máy tính khôn khéo bằng những thủ đoạn không chạm đến pháp luật mà thu thập rành mạch các chứng cớ, đều bày ra trước tòa.
Công ty Hoa Lệ thì bên này kích động dự luận, dẫn dắt cư dân mạng và cộng đồng fans theo hướng bọn họ là người toàn quyền với Thịnh Ngật trên luật pháp, bọn họ là người cho Thịnh Ngật địa vị của ngày hôm nay, bọn họ đối với Thịnh Ngật tốt đẹp tử tế cỡ nào, còn đã từng chủ động sửa chữa hợp đồng, mất thu nhập cũng không đòi thêm, cũng chỉnh thời gian hợp tác kéo dài ra,nhưng mà cũng chưa dùng, bởi vì Thịnh Ngật giải nghệ.
Căn cứ vào danh dự trong dĩ vãng của Thịnh Ngật, các fan đã sớm muốn nổ mạnh.
Bọn họ biết Thịnh Ngật bị oan uổng, cho nên sẽ không tức giận với hắn, nhưng những kẻ chèn ép Thịnh Ngật để hắn phải thất vọng đối với giới giải trí, quyết tâm giải nghệ để cùng nhóm người này liều mạng rốt cuộc đều là người xấu, là nơi bọn họ phát tiết lên.
Tại ngày ngày đó, fans Thịnh Ngật fans đã sớm thề, một lần cuối cùng , nhất định phải giữ gìn tốt thần tượng của mình.
Vì thế một khi có người dẫn dắt dư luận, các fan tự phát tổ chức, không cần phía chính phủ lên tiếng, một đám điên cuồng đem những người đó đá đến nơi không còn ai trông thấy.
Dư luận không dẫn dắt được, người qua đường tất nhiên cũng chả ai để ý gì.
Buổi sáng ngày mở phiên toà, mọi người tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon, click mở Weibo, sau đó tinh thần chấn động thấy phiên tòa của Thịnh Ngật đã mở.
Click vào, phía dưới bình luận đều là
'Ôi mong mãi cũng đến, rốt cục cũng có thể xử đám cẩu vật này'
'Ngật của tôi kiếm lời cho bọn hắn nhiều tiền như vậy còn không biết đủ, khi hợp đồng hết hạn còn muốn trả đũa, ghê tởm'
'Thịnh Ngật cũng thật là lợi hại nha, người bình thường ít nhất phải mất ba tháng mới có thể mở phiên toà, đến hắn liền không đến một tháng, chậc chậc chậc'
'Lầu tên có bị ngu không? Không nghe phía chính phủ giải thích qua à ? Người ta là người nổi tiếng, có ảnh hưởng lớn lên cộng đồng nên cần thiết nghiêm túc đối đãi '
'Đúng, mấy chuyện này mà không thẳng tay trừng trị cho một lần, sau này giới giải trí càng thêm lung tung rối loạn. Mỗi người một đôi tay, một cái bàn phím, là có thể làm một người vô tội thê thảm rồi',
Trên Weibo chính thức lúc trước Thịnh Ngật đăng ký cũng đã phát bài về phiên tòa chính thức mở lúc giờ, có phát sóng trực tiếp trên Weibo.
Các fan Thịnh Ngật "ủng hộ anh cố lên"
Thuỷ quân cùng anti-fans chiếu cố hắn đã lâu ' ông chủ cũ với đồng nghiệp hợp tác lâu như vây thực sự không có chút tình cảm nào sao ?'
'Không có Chu Mộc Sâm, từ đâu ra Thịnh Ngật hôm nay'
Sau đó mọi người lại lao vào tranh cãi, chỉ là lần này, thuỷ quân hoàn toàn thua dưới tay fans của Thịnh Ngật. Bởi vì đại bộ phận thuỷ quân nếu không phải bị bắt do liên đới trách nhiệm thì cũng bị hù cho không dám khua miếng nước nào, chỉ còn đám ô hợp, so với đám lúc trước bôi đen Thịnh Ngật thì kém hơn nhiều.
Sau khi Thịnh Ngật phát Weibo vài phút, mấy tài khoản bạn bè của hắn, đám người Đoạn Tiềm, Túc Phương cũng đều hỗ trợ chuyển tiếp tin, biểu lộ thái độ chính mình.
Lúc trước bạn của bọn họ bị bôi đen, bọn họ, bọn họ cũng một phần sợ liên lụy công ty, không dám trực tiếp hỗ trợ, hiện tại rốt cuộc có thể không cần cố kỵ chỗ nào.
Hứa Tĩnh cũng thực khẩn trương, sáng sớm, làm cơm sáng cho Hạ Noãn xong liền canh giữ ở trước TV, chuyện này náo loạn quá lớn, Thịnh Ngật vì chứng minhbản thân trong sạch, xin phép tòa cho phát sóng trực tiếp.
Xét thấy thân phận của hắn, toà án bên kia cũng đồng ý.
Sáng nay giờ mới chính thức mở phiên toà, Hạ Noãn nhìn đồng hồ treo tường treo trên đại sảnh, cười "Dì ơi, hiện tại mới tám giờ, mình đi ra ngoài vận động, rèn luyện thân thể một chút đi"
Lời nói của Hạ Noãn thường thường Hứa Tĩnh đều nghe theo, lần này cũng không ngoại lệ, cho dù vô cùng khẩn trương con trai, bà vẫn là gật đầu "Đúng vậy, còn rất lâu hén, vậy đi thôi."
Hai người từng người đi lên lầu mặc thêm quần áo, mang khăn quàng cổ rồi mới ra cửa.
Tháng rồi.
Lúc này vừa ra khỏi cửa, một cơn gió lạnh đánh úp lại.
Hứa Tĩnh rùng mình một cái, không yên tâm đưa mắt nhìn Hạ Noãn, thấy sắc mặt cô vẫnhồng nhuận, thần sắc bình tĩnh, mới nắm thật chặt khăn quàng cổ "Lạnh ghê luôn, mấy cô gái trẻ như con thật là khỏe quá, không thấy lạnh luôn à ?"
Hạ Noãn bất đắc dĩ cười đến thực ngọt, nhìn bộ áo lạnh dài bằng lông trên người mình, còn khăn quàng cổ nữa "Tại con mặc nhiều lớp mà."
Nếu không phải sợ Hứa Tĩnh cảm thấy kỳ quái, cô khẳng định chỉ mặc cái áo khoác, tiểu tiên nữ không sợ lạnh, chỉ sợ khó coi thôi.
Nhưng được quan tâm như vậy cô cũng rất thích, trong trí nhớ nguyên chủ, cơ hồ không ai hỏi qua cô ấy có lạnh hay không, mỗi lần đều là tự mình lo cho mình. Khi còn bé còn có thể đúng lý hợp tình đòi mẹ mua cho bộ đồ mới, sau khi lớn lên cũng không dám, bởi vì tiền ba mẹ muốn để lại cho ca ca, quần áo ca ca mỗi cái đều trị giá cả ngàn, quá hao tốn rồi, nên không có tiền cho cô ấy mua quần áo.
Ngẫm lại, cô so với nguyên chủ còn hạnh phúc hơn rất nhiều.
Trên đường người không nhiều lắm, bởi vì quá lạnh, đặc biệt là hai ngày này có luồng không khí lạnh thổi qua, phảng phất như mới từ mùa thu đã biến thành mùa đông, làm cho người ta không phản ứng kịp mà mù mờ với thời gian.
Hai người cũng không tính làm gì, chỉ là chậm rãi đi dạo qua siêu thị, mua một đống đồ lớn, Hạ Noãn cầm hết rồi mới trở về.
Đi dạo một chút nhưng cũng tốn không ít thời gian, đặc biệt là lại mua nguyên liệu nấu ăn, mua xong về nhà còn phải sơ chế qua, chờ mọi việc đều làm xong hết cũng đã sắp giờ rồi. Lúc này mới mở TV, chuyển đến kênh phát sóng trực tiếp phiên tòa.
Toà án thẩm vấn chia làm mấy giai đoạn, giai đoạn thứ nhất, chánh án điều tra làm rõ đương sự kiện cáo có chứng cớ gì hay chỉ nói lung tung, giai đoạn thứ hai là nhân viên công tố tuyên đọc đơn kiên trước toà án.
Giai đoạn thứ nhất, đương sự là Thịnh Ngật liền đem chứng cứ quan trọng đưa ra, hoàn toàn nói có sách mách có chứng.
Lúc sau đó tất nhiên là mời người lên tiến hành đối chứng với chứng cứ vụ án.
Hứa Tĩnh và Hạ Noãn vẫn luôn trầm mặc, Hứa Tĩnh ôm ly nước trong tay nhấp một ngụm, nhìn thấy màn này, mới nhịn không được hỏi "Xem luật sư bên phía Thịnh Ngật có vẻ rất lợi hại, hẳn là không thành vấn đề đâu nhỉ"
Hạ Noãn trấn an vỗ vỗ lưng bà, tiện tay đem một tia linh lực đưa vào trong cơ thể bà, đề phòng bà vì quá mức kích động làm tăng huyết áp, nhẹ giọng nói "Đương nhiên, Thịnh Ngật không có làm sai, hiện giờ chứng cứ cũng có, thẩm phán sẽ biết anh ấy trong sạch mà."
"Vậy là tốt rồi." Hứa Tĩnh tâm hơi loạn gật đầu, ánh mắt lại lần nữa dừng ở TV .
Hạ Noãn cũng nhấp môi nghiêm túc nhìn.
Đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc với tình huống như vậy.
Lúc này, lại có một nhận thức mới về hệ thống pháp luật của thế giới này.
Ở nơi đây tuy là phàm trần như nhân viên thi hành công lý còn có vẻ nghiêm hơn so với thế giới của cô, đặc biệt là bên thế giới của cô làm gì có mấy cái công nghệ cao như bên này, rất nhiều chứng cứ cũng không có cách nào chứng thực, thậm chí ngay cả lời nói của bọn họ cũng không thể nào biết được là có thật hay không.
Thế giới này, thật tốt.
Tiếp theo, là hai bên biện hộ.
Cái này vốn là lúc nên im lặng khẩn trương nhất, nhưng mà:
'Ha ha ha, mẹ ơi, đoàn luật sư chuyên trách SU quả thật quá trâu bò, biện hộ kiểu này không chừa được một lỗ cho người ta thở'
'Là sinh viên Luật, tôi đã học hỏi được rất nhiều'
'Hôm nay lớp chúng tôi đều không học gì cả, thầy giáo bắt chúng tôi xem trực tiếp phiên toàn này, còn đứng bên cạnh giảng giải, hắn nói lần này ưu thế Thịnh Ngật quá tuyệt đối, muốn đánh cũng không đánh đến'
'Đột nhiên lệ nóng doanh tròng, tôi thật yêu quý cái xã hội pháp trị này quá đi'
'Thịnh Ngật, cố lên, anh là tốt nhất'
'Phí lên sân khấu của đoàn luật sư SU cao không anh em ? Đột nhiên chờ đợi sự kiện sau khi kiện tụng quá, nếu đều có thể phát sóng trực tiếp, ta nhất định mỗi ngày đều đón xem'
'Đánh không lại, quả thật đánh không lại, nhận thua đi Hoa Lệ, cái công ty rác rưởi'
Tòa án nghỉ giải lao mười lăm phút, tiến hành hội thẩm.
Lúc này hình ảnh phát sóng trực tiếp liền chuyển dời đến Thịnh Ngật bên này.
Luật sư không ở cạnh bên người, Thịnh Ngật nhìn màn ảnh, khóe miệng hơi cong, ánh mắt trong trẻo, tự tin lại bình tĩnh, hơn nữa hắn đang đứng thẳng !
Nhận ra điều này làm mọi người cực kỳ phấn chấn, bình luận trong lúc nhất thời ồ ập kéo đến.
'Đứa nào đồn tê liệt đâu, không có nha!'
'Ta liền biết trời cao sẽ không làm soái ca như vậy thật sự mất đi hai chân'
'Ngao, nam thần chân dài đã trở lại'
'Rơi lệ, nam thần của ta vẫn như cũ, hoàn hảo vô khuyết, nhưng mà ta lại nghĩ đến sự thật là hắn đã giải nghệ...'
'Bỗng nhiên muốn cho một nữ minh tinh nào đó dính với Thịnh Ngật ghê, như vậy có thể mang theo hắn tham gia tiết mục, cho dù là tiết mục luyến ái gì ta cũng nhịn'
' lầu trên, ý kiến hay nha'
'Không chừng còn có thể tham gia mấy tiết mục cha con, nghĩ đến là thấy sướng rồi'
Trước khi phát sóng trực tiếp bắt đầu, Thịnh Ngật đã ngồi yên ở vị trí nguyên cáo, không ai chú ý tới hắn có thể đứng lên rồi.
Đặc biệt là hiện tại hắn cũng không khác gì với tình huống trước kia.
Nhưng mà lúc trước bác sĩ đã dặn dò hắn rất rõ ràng, bởi vậy Thịnh Ngật chỉ đứng trong chốc lát, liền lại ngồi xuống một lần nữa.Hắn đứng lên ở trước màn ảnh, bất quá là vì làm fans an tâm.
Chờ sau khi ngồi xuống, hắn mới thanh thanh giọng nói, thanh âm trầm thấp xuyên qua phát sóng trực tiếp, truyền ra càng thêm dễ nghe.
"Chào mọi người, tôi là Thịnh Ngật, trong lúc hơn mười phút nghỉ giải lao của phiên tòa, tôi liền cùng mọi người tâm sự một chút đi, có cái gì muốn hỏi, liền gửi bình luận, ta nhìn thấy sẽ cố gắng trả lời một chút."
'Tốt quá, tốt quá'