Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du

chương 56: phòng ngầm đấu giá

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ha ha, rốt cục đợi tới ngày này rồi a, hội đấu giá tháng mới có một lần như vậy. Ta hưng phấn òa vào lòng Ngạo Thiên, từ sau khi đánh con boss khó chơi kia xong, quan hệ của Ngạo Thiên và ta có thể nói là có một bước tiến lớn.

Ngạo Thiên có chút bất đắc dĩ nhìn ta đanh đá, cứng rắn ôm ấp lấy mình. Cảnh trong mơ mấy ngày qua, càng ngày càng rõ ràng, chỗ trong mộng kia không rõ đã xảy ra chuyện gì, hiện tại đã rõ ràng hiện ra trước mặt hắn. Hắn thấy có người ở trước mặt hắn tự sát, hắn thấy có ba khuôn mặt nam tử bi thương, hắn biết mình là một trong ba người đó, hắn biết mình yêu người tự sát kia. Hắn thấy một chiến trường tàn khốc, thi thể trải khắp, nhưng lại thấy không rõ diện mạo của người tự sát kia, khả mang máng cảm thấy người kia tựa hồ mình đã gặp qua, giống như Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt lúc đó, lại như là Nguyệt trong lòng mình. Đều là Nguyệt, Nguyệt thực sự và Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt kia có quan hệ gì. Loại cảm giác tựa như đã quen biết lúc đó với Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt là sao? Xem ra phải đi tìm Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt đã thất tung kia mới được. Dù sao hai nam nhân bên cạnh hắn kia, mình nếu như không nhìn nhầm, bọn họ chính là hai người khác trong mộng của mình.

Bất mãn Ngạo Thiên thất thần, ta lôi kéo ống tay áo hắn. “Ngạo Thiên, Ngạo Thiên, hoàn hồn đi, nghe mệnh lệnh của ta Nguyệt bảo bảo, hồn ơi trở về.”

“A, làm sao vậy?” Ngạo Thiên buồn cười nhìn ta.

“Ta nói đây, chúng ta có nên vào phòng không đấy? Hội đấu giá sẽ bắt đầu rồi, không mau chút thì không có chỗ tốt đâu.” Ta từ trong lòng hắn nhảy ra, nhìn hắn một bộ dáng thảnh thơi hận đến ngứa răng.

“Không phải gấp, còn có tiếng nữa mới bắt đầu, chúng ta chậm rãi đi vẫn kịp. Hơn nữa, ta đã đặt chỗ tốt rồi, sao phải vội?” Ngạo Thiên nói xong, còn nhàn nhã dạo chơi uống chén trà. Là ai, là ai nói hắn lãnh khốc, người ở trước mặt ta có chút đanh đá này là ai hở? Không phải là giả mạo chứ?

“Ngươi làm gì vậy!” Ngạo Thiên hai tay ôm lấy mặt bị ta dùng tay chụp. Nếu như có người trong bang Ngạo Thị ở chỗ này ấy à, nhất định sẽ kinh ngạc rớt cằm, nam nhân ôn nhu cười này là bang chủ của bọn hắn ư?

Ta bất mãn xoa xoa tay bị chụp có chút đau, “Ta a, đang nghiệm chứng xem ngươi thật hay giả. Nói mau, ngươi có đúng là người giả mạo không hả?”

“… …” Ngươi nói ta là thật hay là giả, Ngạo Thiên bất mãn liếc nhìn ta. Thật là, ta chính là bởi vì, bởi vì, ngươi mới có thể như vậy, ngươi cư nhiên đả kích ta. Ôi chao!!!Ngạo Thiên cố ý lấy lại khuôn mặt vốn có, “Đi.” Thấy ta sửng sốt, Ngạo Thiên lại buồn cười một trận. “Nghĩ cái gì, đều không phải vẫn nháo đòi hỏi sao, còn lo lắng làm gì, đi.”

“A? Nga!” Ta hiện tại bị Ngạo Thiên triệt để khiến cho hồ đồ rồi, người này sao tốc độ biến sắc mặt nhanh như vậy? Chẳng lẽ, gặp phải những người trong bang xong, cái khuôn mặt tươi cười chói mắt kia lại trong nháy mắt biến thành khuôn mặt chết người lạnh lùng. Ta phải cảm khái vạn phần a, người này biến sắc mặt so với tốc độ ta lật sách còn hơn.

Ngạo Thiên mang theo nhóm mười người chúng ta chậm rãi nhẹ nhàng đi tới một chỗ bí mật. Phòng đấu giá ngầm, một căn phòng đấu giá khác biệt, chỗ khác chỉ có thể bán trang bị và các loại vật phẩm làm tiêu hao của ta. Chỗ này lại cái gì cũng có thể bán, những nô lệ đáng thương cũng có thể ở chỗ này bán đấu giá. Thật không biết, những người chơi này là hồ đồ ra sao, cư nhiên bi thảm như thế, cho nên mục đích lần này của ta đương nhiên chính là… . Hắc hắc, phật viết: không thể nói, không thể nói. Trời biết đất biết, ngươi biết ta biết là được.

Bất quá, Ngạo Thiên nhìn thật là chằm chằm ấy! Không riêng gì Ngạo Thiên, tám người khác cũng y như thế. Ta nói, ta không phải cái loại người không để ý thì sẽ đi gây sự chứ? Ta chỉ là muốn len lén đi tham quan một chút mà thôi.

Rốt cục, bị ta đợi đến một cơ hội, thừa dịp Ngạo Thiên mấy người bọn họ bị người quay bánh xe lôi kéo tán chuyện, ta chuồn êm thành công. Ha ha ha ha ha, ai kêu ta vận khí tốt, theo dòng người, cứ vậy mà chuồn êm đi. Vị nhân sĩ không biết tên kia, ngươi cứ tiếp tục nói đi, Ngạo Thiên ngươi cứ tiếp tục nghe đi, Nguyệt bảo bảo ta trước hết biến đây ~~~~~~~~~~~~~~~.

Ỷ vào thân hình nhỏ bé, động tác nhanh nhẹn, ta thuận lợi chạy tới bên trong phòng ngầm đấu giá, thừa dịp hai thủ vệ người chơi buồn chán ngáp, xu thế buồn ngủ, ta ném ra một liều thuốc mê. Vừa mới như vậy, đã đem hai người chơi kia dù có tỉnh lại cũng sẽ không hoài nghi bị trúng độc đâu, ha hả ha hả.

Nhìn thấy chỗ hai người bọn họ ngã xuống, ta hứng phấn thiếu chút nữa thì muốn hoan hô lên, đúng lúc bưng kín miệng mình, nguy hiểm thật, nếu như dẫn tới sự chú ý của người khác, ta đây liền phiền phức rồi. Ta rất nhanh chạy tới bên cạnh một người té trên mặt đất, cầm lấy chìa khóa trên thắt lưng hắn, mở cửa lớn ta đang hướng vào.

Nhìn trường kiếm, pháp trượng, ám khí, trường mâu các loại vũ khí trên quầy hàng, nhìn nhìn lại phòng đồ dùng này, ha hả a đều là thuộc tính không tồi đi, có thể trộm tới mấy cái không a? Ta lúc này nghĩ ra một chủ ý không tốt, những thứ này tất cả chính là tiền oa, đồng tiền đáng yêu của ta a! Thế nhưng, hành vi này… . Ách ~~~~~~~, thật khó lựa chọn nga.

“Ngô ~~~~~~~~~~.”

Hử?? Thanh âm gì vậy??? Đây không phải ta phát ra a!!! Ta hướng về phía chỗ phát ra thanh âm, xuất hiện trước mặt ta chính là mấy tinh linh và thiên sứ. Có loại thiên sứ chủng tộc này ư???? Ẩn dấu????

Trước mặt mấy tinh linh và thiên sứ cùng nhau thấy ta, cả người run lên, kinh khủng nhìn ta. Khiến ta một phen phiền muộn nho nhỏ, ta có kinh khủng như vậy không hở? Khi ta dùng giám định thuật xác định mấy người bọn họ, mới biết được bọn họ là quái hình người. Ta đã nói mà, người chơi sao lại hồ đồ đến thảm như vậy, bị người bắt về làm nô lệ. Nhìn mấy con quái này, ta một trận nhẹ dạ, bọn họ chính là loại hình xinh đẹp a! Nếu như bị người nào biến thái mua về, vậy thì… .

Ta bắn về phía bọn họ mấy cái cười mỉm, “Các ngươi không cần sợ, ta cứu các ngươi ra.” Chẳng quản bọn họ có thể công kích ta hay không, cũng không quan tâm bọn họ có phải quái vật không, ta đều không thể không cứu, quái hình người chính là có trí tuệ của con người, mấy con quái này coi như là quái có trí tuệ rồi.

Thấy bọn họ nhẹ nhàng gật xuống, không biết có phải nét mặt vui tươi đã có tác dụng hay không, vẫn là lời nói mềm nhẹ của ta khiến bọn họ không còn sợ nữa. Ta dùng ma pháp công kích hướng về cái khóa kia, một phút đồng hồ trôi qua, cái khóa kia vẫn không hỏng, năm phút đồng hồ trôi qua, cái khóa kia có vết tích hư hại, mươi phút trôi qua, cái khóa đáng ghét kia rốt cục rớt.

“Được rồi, không có việc gì rồi, các ngươi mau ra đây đi.” Ta cười rồi đem cửa mở ra, chính là vẻ mặt mấy người bọn họ lại trở nên sợ hãi, chuyện gì xảy ra a? Ta theo ánh mắt của mấy người bọn họ nhìn lại, ta nhất thời ngây dại. Ha hả ha hả a, ta không khỏi cười rộ lên, một đám người cầm vũ khí chuẩn bị tùy thời hướng ta công kích oa.

Ta vung lên dáng tươi cười hiền lành nhất, “Mọi người có gì từ từ nói, đừng kích động mà. Cái kia, ta thấy bọn họ bị giam giữ thật đáng thương a.” Ta chỉ chỉ mấy quái còn đang toát ra vẻ sợ hãi nói, “Tự do đối với chúng ta mà nói là trọng yếu như vậy, bị giam ở trong g sắt là cỡ nào bi thảm a!” Nói đến đây ta không khỏi nhớ tới kiếp trước bởi vì bị bệnh tim, suốt ngày đứng trong phòng bệnh, nhìn chim bay, mây trắng ngoài cửa sổ, đều ước ao tự do được như chúng nó. “Còn có a, nếu là đổi thành ngươi bị giam ở đây, ngươi sẽ thế nào? Mọi người vì sao không thể đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy ngẫm chứ? … .” Ta càng nói càng nhiều, bọn họ một đám người là càng nghe càng thấy nhiều hắc tuyến.

Cuối cùng, cái người đứng đầu kia chịu hết nổi. “Được rồi, ngươi câm miệng cho ta.” Đột nhiên, bộ dáng hung ác kia, đổi thành bộ dáng người tốt. “Muốn ta thả bọn họ cũng không phải khó, chẳng qua tổn thất này tính… .” Nói đến đây thì ngừng lại, nhưng ý tứ khá rõ ràng.

“Dễ bàn rồi, ngươi mở một giá khác đi, ta mua là được.” Không phải ta khoe đâu, hiện tại tài phú của ta đã đứng thứ ba rồi. Nếu không phải trả tiền cho mấy người bọn họ vào đây, ta chính là đệ nhất rồi. Ngẫm lại cũng thực là không dễ dàng a, ta chính là tự dựa vào nỗ lực bản thân, mới kéo được nhiều tiền như vậy, hôm nay cần phải dùng món lớn rồi, ngẫm lại cũng thật đúng là tiếc đi!

Ta nhìn thuộc tính và trạng thái của mình, một trận vô lực thở dài.

Nguyệt bảo bảo đẳng cấp (ẩn dấu)

Nghề nghiệp: pháp sư, tế ti

Nghề nghiệp sống: thợ rèn cao cấp, ngư phu, may vá cấp đại sư, , dược tề sư cấp tông sư.

Thuộc tính:

Lực lượng: +

Thể lực: +

Trí tuệ: +

Nhanh nhẹn: +

Sự chịu đựng:

Mị lực:

May mắn:

Danh vọng:

Điểm thuộc tính dư thừa

Kinh nghiệm /

Trang bị thần khí trượng quang minh cấp + , danh khí bạch vẫn phát đái +, danh khí bạch vẫn phục +, thần khí nhẫn quang minh (mẫu) cấp +, thần khí càn khôn bao cấp +, danh khí khinh vũ phi phong +, tiên khí ngân linh yêu đái +

Kỹ năng nghề nghiệp:

Lửa cháy rừng rực: cấp

Cơn giận của thủy thần: cấp

Đóng băng: cấp

Thủ hộ của thần: cấp

Cửu Chuyển Thiên Lôi: cấp

Phong trảm thiên tế: cấp

Mộc đằng triền nhiễu: cấp

Kỳ tích ánh sáng: cấp

Tinh lọc ánh sáng: cấp

Cường hóa trì dũ thuật: cấp

Gia tốc: cấp

Cường hóa: cấp

Phòng ngự ánh sáng: cấp

Thuật sống lại: cấp

Bay lượn vạn dặm: cấp

Kết giới thánh quang: cấp

Khinh công: cấp

Ném đá: cấp %, thương tổn .

Cửu U Minh Hỏa: không có đẳng cấp

Sát sinh thành nhân: không có đẳng cấp

Câu thần chú mất hết can đảm: không có đẳng cấp

[ kỹ năng sáng tạo ]

Tạo đá: cấp %, uy lực phụ trợ +

Kỹ năng sinh hoạt:

Đào quặng: cấp , độ thành thạo /

Thả câu: cấp , độ thành thạo /

Hợp thành: đẳng cấp cấp

Thu thập: cấp

Luyện chế: cấp

Tiền tài: zjjyt

Mức còn lại ở ngân hàng tư nhân: zj

Nguyệt bảo bảo

Chủng tộc: bộ tộc sáng thế ─── u tộc

Trạng thái: dị biến

Đẳng cấp: cấp

Giá trị sinh mệnh: /

Giá trị ma pháp: /

Công kích ma pháp:

Công kích vật lý:

Giá trị đói:

Kháng tính ma pháp:

Kháng tính vật lý:

Giá trị phòng ngự: (thần: ma pháp và vật lý đều phòng ngự)

~oOo~

Truyện Chữ Hay